Cô nhẹ nhàng đung đưa hình thể mềm mại của mình, tựa như một cánh bướm đang rủ rê khoe sắc sảo. Trái tim Lăng Thanh Thầm như đang bị cô cuốn lấy, vỡ òa trong một khao khát cháy bỏng.
"Dâʍ đãиɠ." Anh nhẹ nhàng lật cô ngửa lên, nhìn sâu vào đôi mắt đang mờ ám vì du͙© vọиɠ. "Nào, để anh giúp em thỏa mãn."
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẠI TRUYENHD
Anh nhẹ nhàng đặt cô lên bàn, với sự chuẩn bị đầy đủ, anh từ từ đưa mình vào. Một cơn đau bất chợt làm Bối Duyệt giật mình, nhưng Lăng Thanh Thầm kịp thời đỡ cô.
"Chú làm đau tôi rồi!" Cô nũng nịu oán giận.
Lăng Thanh Thầm vội vàng xin lỗi, "Bảo bối... Là anh sai! Chúng ta hãy chuyển sang nơi khác có vẻ thoải mái hơn, được không?"
Trong lúc côn ŧᏂịŧ của Lăng Thanh Thầm vẫn còn chưa rời khỏi cô, anh nâng cô lên, "Ôm anh thật chặt." Anh muốn vừa di chuyển vừa tận hưởng.
Bối Duyệt siết chặt cổ anh, nhìn anh hướng về phòng khách, cô thấy ngượng ngùng và lập tức giằng co: “Đừng di chuyển đến chỗ đó.”
Nếu Nhiên Nhiên phát hiện, sẽ thật khó xử.
“Đừng lo lắng! Bối bảo! Em cố gắng đừng phát ra tiếng động... Sẽ không ai biết đâu.”
Khi thấy lời cảnh báo của mình không thể thuyết phục anh, Bối Duyệt giận dỗi cắn nhẹ vào vai anh.
Bàn tay của Lăng Thanh Thầm trượt dọc theo đường cong cơ thể cô: "Tiểu hồ ly! EM cắn anh đau thật."
“Đáng đời chú! AI bảo da dày chi.”
Tiếng cười khẽ của Lăng Thanh Thầm và giọng nói trầm thấp như những giọt mật đổ vào tai cô, làm cô mê mẩn.
Dừng lại tại bức tường, anh dồn cô vào tường và tiếp tục, sự khám phá tiếp theo khiến cô cảm thấy ngứa ngáy và đau đớn.
Bối Duyệt dựa vào vai anh thở dốc, chỉ mong anh sớm kết thúc.
“Có đủ sức không, hửm?”
Lăng Thanh Thầm chỉ kéo dài thêm cảm giác, không cho cô thỏa mãn, khiến cô không thể chịu đựng được nữa: "Nhanh lên."
Lăng Thanh Thầm bị cô kẹp chặt: "Em kẹp nhẹ thôi... Em muốn làm sao, hử?"
Không còn trêu chọc cô nữa, anh tiếp tục di chuyển. May mắn thay, anh luôn duy trì việc tập luyện, vì thế đôi tay cứng cáp của anh ôm cô vô cùng chắc chắn.
Họ tiếp tục trên con đường của mình tới tận chiếc sô pha, Bối Duyệt ôm anh thật chặt, không muốn tiếp tục ở đây, vì sau này mỗi khi ngồi ở đây, cô sẽ nghĩ về những chuyện này.
Lăng Thanh Thầm ngồi xuống, tựa vào sô pha và bắt đầu đối diện với cô trong tư thế gần gũi.
“Em ôm chặt thế này là sao?”
Có vẻ như cô bé đang lo lắng.
“Hãy thả lỏng ra một chút, em ôm anh chặt quá, anh không thể di chuyển.” Cô thật sự ôm anh chặt đến mức anh không thể di chuyển được.
Anh tựa lưng vào chiếc sô pha, tận hưởng cảm giác khi anh và cô hoà quyện vào nhau.
Anh ôm lấy eo cô, không khỏi ngạc nhiên trước sự mềm mại, mảnh khảnh của cô.
Chỉ với một tay, anh có thể ôm trọn cô. Còn hơn nữa, đó là ầu ngực nảy nở, lúc này đây vẫn được che đậy bởi chiếc áo ngủ, nhưng những điểm nhô lên theo nhịp động của cô đã không thể che giấu.
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẠI TRUYENHD
Sự quyến rũ của cô khiến Lăng Thanh Thầm khó khăn trong việc kiềm chế. Anh cúi đầu, lớp áo mỏng không cản trở anh tận hưởng vị ngọt của cô.
Áo ngủ của cô bị ướt từ nước miếng của anh, đôi núʍ ѵú cương cứng càng thêm rõ ràng, cứ mỗi lần anh thúc mạnh, cảm giác run rẩy lan truyền khắp cơ thể cô.
Anh nuốt nước miếng, cổ họng khàn khàn, ánh mắt anh đầy du͙© vọиɠ.
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẠI TRUYENHD