Hô hấp của Hứa Ý Viễn đều muốn ngừng lại, chỉ nghe được tiếng đồng hồ treo tường tích tắc tích tắc dần mở ra cánh cửa trái tim hắn.
Ẩn sâu trong trí nhớ của hắn hình như hắn cũng đã từng đi vào nơi này, tiểu huyệt ấm áp cắn chặt lấy hắn không thể cử động. Như vậy sao có thể không làm hắn trầm luân ?
Hắn cảm giác được từng mạch máu đang sôi trào. Đầu ngón tay khẽ tách hai cánh hoa, Hà Chi Vận đã sớm động tình, dâʍ ŧᏂủy̠ như dòng suối nhỏ chảy róc rách, ướt đẫm cả khăn trải giường.
Lực đạo trên tay cũng nhẹ nhàng nhưng lại không cho người khác từ chối, chen vào khe huyệt thọc ra rút vào. Động tác thong thả làm cô cảm thấy vui sướиɠ, trong miệng cũng liên tục rêи ɾỉ cả người cũng run rẩy.
Lúc ngón tay rút ra phía trên còn bọc bởi một tầng dâʍ ŧᏂủy̠. Hứa Ý Viễn nhìn ngón tay lấp lánh kia, trong lòng bỗng dâng có du͙© vọиɠ muốn nếm thử. Đáng chết ! Hắn điên rồi hả ?
" Sư huynh. " Hà Chi Vận dùng ánh mắt ngây thơ nhìn hắn.
Mà làm một người đàn ông thì rất khó giữ bình tĩnh, Hứa Ý Viễn cảm thấy du͙© vọиɠ cả người hắn đang gào thét, chỉ muốn bộc phát hết tất cả.
Hà Chi Vận so tưởng tượng của hắn cũng chủ động hơn nhiều, cô ôm lấy vai hắn, dùng bộ ngực sữa mềm mại cọ lấy hắn. Tay cô cũng dần đi xuống, xoay quanh rốn rồi cơ bụng săn chắc. Kiên nhẫn vuốt ve lông tóc dưới háng, uốn lượn lại thô ráp làm cho hắn càng thêm rung động.
Cuối cùng dừng lại trước côn ŧᏂịŧ cứng như thiết. Mà Hứa Ý Viễn cũng chần chừ, vốn đang hứng thú vuốt ve bộ ngực mềm mại lại muốn đẩy cô ra.
" Để em giúp anh, được không ? " Cô khẩn cầu nhìn hắn, giống như khi còn nhỏ muốn xin hắn thứ gì đó.
Hứa Ý Viễn dừng lại. Hắn cảm thấy kì quái, vốn không thể cương cứng theo lẽ thì hắn sẽ thấy vừa tức vừa thẹn. Nhưng ngược lại thì hắn lại thấy viên mãn, cuộc đời có chút vướng bận thì cuộc sống mới có ý nghĩa.
Hắn nghe lời không cản trở nữa.
" Sư huynh thật tốt. " Hà Chi Vận hôn lên thái dương của hắn, làm lòng hắn thêm mềm mại. Cả người bao phủ một tầng mồ hôi mỏng, rõ ràng hắn đang rất áp lực. Bởi vì nguyên nhân chính dẫn đến mọi chuyện chính là do tổn thương tâm lý trong lòng, dù bây giờ tấm chắn kia đã vỡ nhưng vẫn không thể cương cứng đều là do áp chế quá lâu. Cả bản năng và thói quen đều không thể thay đổi và thích ứng.
Hà Chi Vận cũng không phải là thần y nên không thể chữa khỏi cho hắn. Chỉ có thể làm cho nó trở thành thói quen, còn việc khác thì cứ để cho hệ thống. Vậy nên Hà Chi Vận lại mua một lọ Xuân phong tán dù nó rất đắt.
Edit: Nguyệt Nguyệt🍗🍗🍗