Không phải là nói đêm nay sẽ không làm gì nàng sao?
Tô Vưu Lê bị hôn kịch liệt nóng bỏng đến mức trước mắt tối sầm lại, cánh môi kiều nộn bị mυ'ŧ đến sưng đỏ lên, Tấn Nguyên Đế phảng phất như muốn đem nàng nuốt vào bụng khiến cho nàng không biết phải làm thế nào.
Nàng rất muốn đẩy Tấn Nguyên Đế ra nhưng mà nàng biết làm như vậy không chỉ vô dụng mà sẽ còn làm cho hắn tức giận, để hắn điên lên sẽ đối xử với nàng càng thô bạo, quá đáng hơn, nói chung là mất nhiều hơn được.
Bị hắn ôm vào lòng làm càn mà hôn cuồng nhiệt, Tô Vưu Lê mơ màng, đầu óc vựng trầm, thân mình không tự chủ được mà mềm nhũn ra trong vòng tay của hắn.
"Ngô...ngô..."
Nàng không thể thở được!
Tại sao hắn hôn môi lại nóng bỏng như vậy?
Chỉ là hôn môi thôi mà đã khiến cho cơ thể nàng như bị thiêu đốt, ngứa ngáy khó chịu đến mức này.
Nhấm nháp tư vị thơm ngọt, Tấn Nguyên Đế híp mắt lại, cảm nhận được du͙© vọиɠ trong cơ thể càng lúc càng tăng.
Cảm giác này... Quá nguy hiểm!
Nhưng mà cho dù là biết rõ có nguy hiểm, Tấn Nguyên Đế vẫn không muốn buông tay, có lẽ Tô Vưu Lê chính là kiếp nạn của hắn, hắn tuyệt đối không cho phép nàng thoát khỏi tay hắn!
Chờ đến khi Tấn Nguyên Đế buông tha cho nàng, Tô Vưu Lê vội vàng nói: "Cẩn Khiêm, không phải chàng nói đêm nay sẽ không làm gì ta sao?"
Nàng sợ Tấn Nguyên Đế nhất thời xúc động sẽ không kìm chế được, mà thân thể của nàng thật sự sẽ không chịu nổi, mới hôn thôi mà cả người đã mềm như bông không còn một chút sức lực nào, hô hấp cũng không xong.
"Nhưng mà trẫm muốn."
Tấn Nguyên Đế thanh âm tràn ngập du͙© vọиɠ, hắn là nhân tài kiệt xuất ở trên giường, long căn lại vừa thô to vừa dài khiến cho các nữ tử vừa yêu vừa hận.
Du͙© vọиɠ của hắn rất nhanh chóng bị Tô Vưu Lê khơi mào ra, đã thế mấy ngày nay hắn cũng không sủng hạnh bất kì cung phi nào, thật sự không thể kiềm chế nổi được nữa rồi!
Có trời mới biết được hắn muốn nàng đến nhường nào!
Tấn Nguyên Đế túm lấy tay của nàng dí xuống hạ thân đã sớm trướng ngạnh của hắn, mặc dù cách quần áo nhưng mà sờ lên vẫn thấy dươиɠ ѵậŧ thô cứng nóng bỏng cả tay.
Tô Vưu Lê đỏ bừng cả mặt muốn rút tay về lại bị hắn cường ngạnh mà ấn xuống, côn ŧᏂịŧ thô to cứng rắn tiếp tục bành trướng ở trong tay nàng, không ngừng giật giật khiến cho tim nàng đập thình thịch liên hồi.
"Cẩn Khiêm, đừng...Thân thể không chịu nổi...Cầu xin chàng..."
Tô Vưu Lê muốn khóc, nàng đã rất ngoan ngoãn nghe lời mà tại sao hắn vẫn đối xử với nàng như vậy?
"Nếu không chịu nổi thì không cần phải dùng tiểu huyệt, dùng tay làm cho trẫm bắn ra được thì trẫm sẽ tha cho nàng."
Dùng... Dùng tay?!
Tô Vưu Lê trợn tròn mắt, nhìn đến đồ vật giữa háng của hắn không ngừng nhảy dựng lên ở trong tay nàng, "Ta...Ta không biết làm! Cẩn Khiêm, ta mệt mỏi quá, chúng ta nghỉ ngơi sớm một chút được không?"
Nàng yếu đuối chỉ có thể mong Tấn Nguyên Đế sẽ buông tha cho nàng.
"Nhưng mà hiện tại vẫn còn đang rất sớm mà, Vưu Lê, đừng trốn tránh trẫm, nam nữ hoan ái là chuyện hết sức bình thường, nếu nàng không muốn dùng tay giúp trẫm bắn ra, vậy thì dùng tiểu nộn bức phía dưới kẹp long căn của trẫm nhé?"
Giọng nói thập phần uy hϊếp khiến cho Tô Vưu Lê sợ hãi hắn sẽ thật sự làm chuyện xằng bậy, chỉ có thể xấu hổ đỏ mặt gật đầu đáp ứng.
"Cởϊ qυầи lót của trẫm ra."
Tấn Nguyên Đế nhấc mông lên, tùy ý cho nàng thuận tiện cởi.
Hắn muốn nhìn thấy nàng chủ động lấy lòng hắn, Tô Vưu Lê cũng biết tâm tư của hắn, nhưng mà đối mặt với lời uy hϊếp của hắn, nàng không thể không làm như thế.
Việc đã đến nước này, trừ bỏ thuận theo thì nàng còn có thể làm gì được nữa?
Tô Vưu Lê cắn môi, chậm rãi cởϊ qυầи lót của hắn xuống, đồ vật kia lập tức nhảy bật ra ngoài, thô to như cánh tay khiến cho nàng nhìn thấy mà muốn khóc ngất đi.
Nàng xấu hổ quay mặt đi muốn né tránh, bên tai lại vang lên tiếng kêu rên trầm thấp của Tấn Nguyên Đế, hắn vậy mà... lại cầm tay nàng ấn trên đồ vật kia loát động!
"Nhìn nó đi Vưu Lê, mở to mắt ra mà nhìn nó."
To quá!
Thật là cứng!
Đây là thứ đã hung hăng làm tổn thương nàng ngày hôm đó, thật sự là...xấu xí! Khủng bố! Dữ tợn!
Nàng nhìn chằm chằm mà lại bất động, căn bản cũng không biết phải làm như thế nào.
"Dùng tay xoa bóp lên xuống...A...Đúng rồi! Chính là như vậy. Tay nhỏ của Vưu Lê cũng thật là mềm mại, làm cho trẫm sướиɠ chết đi được."
Tuy không đủ kĩ năng nhưng mà Tấn Nguyên Đế lại cảm thấy đặc biệt sảng khoái, nhìn nàng chủ động lấy lòng côn ŧᏂịŧ của hắn khiến cho hắn có cảm giác thỏa mãn không thể tả nổi.
Hắn như bị trúng độc của nàng, rõ ràng chỉ là đơn giản dùng tay loát động, vậy mà lại sung sướиɠ hơn gấp vạn lần so với thao các nữ nhân khác.
Tấn Nguyên Đế muốn thao Tô Vưu Lê đến phát điên nhưng lại lo lắng cho thân thể của nàng nên chỉ có thể chịu đựng.
Tầm mắt hắn hướng đến cái miệng nhỏ của Tô Vưu Lê.
Nếu muốn khiến cho nàng hoàn toàn thần phục ở dưới thân của hắn, vậy thì trước tiên phải đánh sập lòng tự tôn của nàng, khiến cho nàng cảm thấy việc hoan ái với hắn là hết sức bình thường, cho dù có thao lộng nàng đến đâu đi chăng nữa nàng cũng sẽ không cự tuyệt, thậm chí còn khiến cho nàng cảm thấy sung sướиɠ đến dục tiên dục tử.
Nghĩ đến đây, Tấn Nguyên Đế đè đầu nàng xuống, ngữ khí càng thêm trầm thấp, ánh mắt sáng quắc nhìn nàng, du͙© vọиɠ bên trong cơ hồ như muốn phun trào ra tới, yết hầu không ngừng lăn lộn tựa hồ đã mất khống chế.
Côn ŧᏂịŧ thô to cường tráng đưa đến bên miệng làm cho Tô Vưu Lê sợ hãi kêu lên, xấu hổ đỏ bừng cả mặt.
"A..."
Không đợi nàng kịp nói gì, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng thô to cứng rắn liền trực tiếp thọc vào trong thao miệng nàng.
Vừa mới đi vào trong chỉ trong giây lát, hốc mắt của Tô Vưu Lê đã đỏ ửng vì bị căng nứt, chỉ muốn nhổ thứ thô to kia ra ngoài.
"Ngô...ngô..."
Hắn sao có thể... sao có thể làm như vậy cơ chứ?
Nơi để đi tiểu sao lại có thể cắm vào trong miệng được chứ?
Tô Vưu Lê cảm thấy thẹn đến mức toàn thân run lên, hận không thể chết ngay tại chỗ.
Mà Tấn Nguyên Đế thì lại sảng đến mức kêu lên một tiếng, suýt chút nữa không kiềm chế được mà bắn ra.
Miệng nhỏ của nàng bị dươиɠ ѵậŧ thô to căng ra đến mức chảy nước mắt, bộ dạng lê hoa đái vũ đáng thương đến cực điểm, hình ảnh này thật sự là rất da^ʍ mỹ!
Du͙© vọиɠ thô bạo trong lòng hắn bốc lên ngùn ngụt, hắn ấn đầu Tô Vưu Lê xuống cứ như vậy dươиɠ ѵậŧ thô to cứng rắn thọc vào rút ra trong miệng nàng, mang theo nước miếng của nàng trào ra ngoài ướt đẫm cằm.
"Ngô...ngô..."
Miệng nhỏ của Tô Vưu Lê bị lấp đầy, hương vị nam tính nóng bỏng mãnh liệt của Tấn Nguyên Đế tràn ngập trong xoang mũi cùng với cổ họng của nàng.
"A...Sướиɠ quá, tiểu tao miệng này của Vưu Lê thao lên cũng cực kì thoải mái, chỗ nào trên người nàng cũng đều làm cho trẫm yêu thích vô cùng! Tiểu tao hóa, dùng miệng hút hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của trẫm đi."