Cảnh Sát Đi Tuần

Chương 64.Mặc quần hở đáy

Mặc quần hở đáy cọ vào ©ôи ŧɧịt̠ bự của người đàn ông, trước mặt con trai và những người xa lạ bị ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ (Chuyến đi tàu điện ngầm ~ Tàu điện ngầm si hán play, Trứng Phục sinh)

Nghiêm Sở đứng ở bên ngoài Khương Từ, một tay chống thành xe giúp y ngăn trở đám người chen lấn xung quanh. Nếu như không phải Khương Từ đưa lưng về phía sau, đoán chừng sẽ bị hành động cản trở như một bức tường của Nghiêm Sở làm cho đỏ mặt tim đập. Bở vì tư thế như vậy, Nghiêm Sở ôm đứa bé cũng không dễ dàng, cho nên Khương Từ tự mình ôm đứa nhỏ. Tàu điện ngầm chỉ lắc lư khi bắt đầu chạy và dừng trước nhà ga, có Nghiêm Sở ở sau lưng vững chắc bao vây quanh mình, cho nên dù có rung lắc thì Khương Từ cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều. Hơn nữa cả hành trình xe điện ngầm chạy đều vững vàng cho nên mình tự bế đứa nhỏ tương đối an toàn.

Hai tháng này Nghiêm Từ lớn lên nhanh vô cùng. Mặc dù so với trẻ con cũng tháng nhỏ hơn chút, nhưng có thể do di truyền gen của Khương Từ và Nghiêm Sở, hành động của đứa nhỏ nhanh nhẹn dị thường, dễ dàng học bò được, ước chừng không bao lâu có thể đứng dậy đi lại.

Tranh thủ thời tiết đẹp, hai người cha mới thiếu kinh nghiệm đã chọn đi sở thú, con còn quá nhỏ không có chỗ chơi, cho nên xem thú nhỏ thì hay nhưng hơi xa chút. Vườn thú nằm ở cuối ga tàu điện ngầm, không thể đến đó trong một thời gian ngắn. Đứa nhỏ chưa đi tàu điện ngầm bao giờ, khi lên tàu luôn tò mò về mọi thứ xung quanh, đôi mắt to trong vòng tay của Khương Từ chuyển động nhìn trái phải.

"Mệt không?" Nghiêm Sở từ phía sau thuận tay ôm lấy Khương Từ, lúc nói chuyện hơi cúi người, nhìn qua càng giống như cắn vào vành tai y. Hai người đàn ông đẹp trai ôm con còn làm tư thế như vậy nhìn vừa quyến rũ vừa mơ hồ, mặc dù ai cũng muốn nhìn thêm mấy lần nhưng vì đông người quá nên gần như tất cả đều dán chặt vào nhau, hơn nữa hai người quay lưng về phía mọi người nên cũng không cách nào đặt nhiều tâm tư trên hai người bọn họ.

Khương Từ lắc đầu, mặc dù bây giờ thời tiết bắt đầu nóng nhưng y vẫn mặc một chiếc áo khoác dài mỏng, chính là lo lắng khóa kéo dưới quần sẽ bị nhìn thấy, dù sao nó cũng được cài ở nơi kín đáo bên dưới, không nghĩ cũng biết tác dụng là gì. Bây giờ ở trong tàu điện ngầm đông đúc như vậy, Khương Từ nhanh chóng đổ một lớp mồ hôi mỏng.

Tàu điện ngầm đến trạm, Khương Từ theo quán tính nghiêng về phía Nghiêm Sở, toàn bộ lưng dựa vào l*иg ngực đối phương. Bờ mông căng vểnh mập phì áp vào đũng quần của người kia, Khương Từ rõ ràng cảm thấy nơi đó của Nghiêm Sở hình như cứng hơn một chút, chĩa thẳng vào cái mông mình, Khương Từ đột nhiên trở nên căng thẳng.

Mà lúc này cửa xe đã mở, người bên ngoài đi vào càng nhiều, Nghiêm Sở và Khương Từ càng áp sát vào nhau. Ngay vào lúc này, Khương Từ cảm giác được một bàn tay mượn áo khoác che chở, mò lên trên bụng mình.

Bàn tay bên ngoài của Nghiêm Sở vẫn đặt ở bên cạnh Khương Từ để bảo vệ y khỏi bị xô đẩy, trong khi bàn tay bị chặn ở bên trong chậm rãi chạm vào bụng của Khương Từ, nhẹ nhàng vẽ vòng trên đó, thỉnh thoảng còn sờ soạng cái rốn của y, Khương Từ ôm chặt đứa trẻ trong tay, cơ thể bắt đầu nóng lên, mồ hôi trên trán chảy càng nhiều.

Trong khoảng thời gian này, bởi vì dưỡng thương và nuôi thai Nghiêm Sở đã lâu không chạm vào mình, nên khi hắn nói muốn mình mặc quần hở đáy đi ra ngoài, mặc dù Khương Từ nói mình không thể đồng ý, nhưng sâu trong lòng không khỏi hưng phấn, biết rõ người này bên ngoài nhất định sẽ giở trò quỷ gì đó, nhưng không ngờ hắn lại bạo gan đến mức bày trò "Tàu điện si hán" trong tàu điện ngầm.

Khương Từ khó chịu vặn vẹo mông, cố gắng thoát khỏi sự đυ.ng chạm của Nghiêm Sở, nhưng khe mông vừa vặn cọ sát vào ©ôи ŧɧịt̠ của hắn, trong một lúc cọ đối phương càng cứng hơn. Khương Từ khóc không ra nước mắt, bởi vì nháo loạn như vậy, phía dưới bắt đầu chảy nước, ... Mặc loại quần này, Nghiêm Sở làm sao có thể để cho y mặc qυầи ɭóŧ, cho nên nước chảy bên dưới không bị chặn lại, trực tiếp thấm lên quần.

Lúc này, tay của Nghiêm Sở chậm rãi chạm vào phía dưới, tách hai chân của Khương Từ ra, dùng sức nhẹ nhàng mở khóa kéo phía dưới, Khương Từ hoảng sợ kẹp chặt hai tay của Nghiêm Sở vào giữa hai chân, nước da^ʍ cũng phun vào lòng bàn tay hắn.

"Papa..." Ngay vào lúc này, đứa nhỏ trong ngực ngửa đầu dùng giọng sữa gọi một tiếng, Khương Từ giật mình một cái.

Rất nhiều người lạ trên xe đều quay đầu lại nhìn khi nghe thấy giọng nói dễ thương này, Khương Từ sợ tới mức không dám động đậy, lúc này Nghiêm Sở lại cúi đầu xuống, ở bên cạnh cổ Khương Từ gọi một tiếng: "Từ Từ."

Hơi thở phun vào cổ, hai tiếng Từ Từ gọi cực kỳ ôn nhu, tuy rằng ánh mắt Nghiêm Sở đang nhìn con trai mình, nhưng Khương Từ vẫn luôn cảm thấy ... hắn thực ra là đang gọi mình ... Giác quan thứ sáu này khiến cả người y nổi da gà.

Vì mở khóa quần vô cùng thuận lợi, cho nên Nghiêm Sở đưa tay chạm vào miệng l*и vuốt ve mấy cái liền đâm đâm đi vào, ở bên trong nhẹ nhàng khuấy động. Thật ra vừa rồi hắn cố tình gọi vậy, không phải gọi tên con trai mà là "Từ Từ", thấy Khương Từ xấu hổ nhưng ở trước mặt mọi người không dám nổi giận vô cùng đáng yêu.

Ngón tay thon dài của người đàn ông cắm vào l*и da^ʍ của mình, Khương Từ thoải mái ngón chân cũng co quắp, bú chặt tay Nghiêm Sở. Khương Từ cố gắng để bên ngoài trông mình trấn tĩnh, trừ con trai cũng không ít người đang nhìn bọn họ, muôn ngàn lần không thể bị phát hiện... Nhưng càng lo lắng, lỗ l*и càng mυ'ŧ chặt.

Động tác của Nghiêm Sở rất cẩn thận, tiếng rít của tàu điện ngầm che đi âm thanh ùng ục của lỗ thịt. Hai người ở trong góc xe, Khương Từ quay mặt vào trong, thân thể Nghiêm Sở chặn lại, người ngoài không thể nhìn thấy họ đang làm gì, chỉ có cậu bé trong tay kỳ lạ nhìn đôi má đang dần đỏ lên của ba mình.

"Muốn tôi đâm vào sao?" Nghiêm Sở dán bên vành tai Khương Từ nhỏ giọng hỏi. Nước da^ʍ phía dưới đã tràn ngập rồi, hắn biết Khương Từ thật sự muốn ngay, nhưng lại cố ý hỏi những lời như vậy.

Khương Từ mắc cỡ hai mắt cũng muốn đỏ, căn bản không dám quay đầu nhìn Nghiêm Sở, thịt l*и bị ngón tay đối phương quậy đến xốp mềm, bên trong trống không khó nhịn, ©ôи ŧɧịt̠ to bự nóng bỏng của đối phương còn bọc trong quần cứ chĩa vào mông mình, Khương Từ sao có thể không muốn.

Bị người đàn ông cám dỗ như vậy, cuối cùng Khương Từ vẫn gật đầu.

Nghiêm Sở hài lòng mở dây kéo khóa quần mình ra, từ bên trong móc ra dươиɠ ѵậŧ đã sưng tấy, áo khoác Khương Từ chặn lại tầm mắt bên dưới, cho nên cho dù có người cúi đầu cũng không thấy được hạ thân hai người. Mà không gian chật chội như thế cũng không có chỗ hở để cúi đầu.

Cảm nhận được ©ôи ŧɧịt̠ to nóng bỏng chạm vào môi l*и đói khát của mình, thân thể Khương Từ run lên dữ dội, không thể làm gì khác hơn là ôm con trai càng chặt. Rõ ràng là mang cậu ra ngoài chơi, nhưng lại ở trước mặt con trai cùng nhiều người xa lạ như vậy làm những chuyện da^ʍ ô trong tàu điện ngầm. Khương Từ cảm thấy xấu hổ hơn bất kỳ lần nào.

Nghiêm Sở cầm ©ôи ŧɧịt̠ to lớn đẩy cánh môi mềm mại của Khương Từ ra, vốn là muốn từ từ đút vào, nhưng lúc này tàu điện ngầm dừng trạm, thân thể Khương Từ mềm nhũn không đứng vững ngả người ra sau, trực tiếp khiến ©ôи ŧɧịt̠ bự nóng bỏng ȶᏂασ thẳng vào trong cơ thể mình!