Cảnh Sát Đi Tuần

Chương 48.Vừa Thao vừa chơi với các đạo cụ

(bắn sữa play, kẹp hòn le play, kẹp đầṳ ѵú và hòn le cao triều, sữa bắn đầy mặt tiểu công Nghiêm!)

Khương Từ liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại trên ©ôи ŧɧịt̠ của Nghiêm Sở, cũng mạnh mẽ mυ'ŧ vài cái lên qυყ đầυ, bởi vì mυ'ŧ quá mạnh, chất lỏng xộc đến khí quản khiến y ho khan. Nghiêm Sở thấy vậy lập tức rút dươиɠ ѵậŧ ra, vỗ nhẹ vào lưng Khương Từ, chờ y đỡ hơn thì cầm lấy cái cốc đầy nước bên cạnh.

"Thật không cẩn thận. Khá hơn chút nào không?"

"Ừ, không sao." Bởi vì bị sặc, mùi vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm ban đầu giờ đã trở nên tanh hơn, Khương Từ đột nhiên lại cảm thấy buồn nôn, thật lâu mới bình tĩnh lại. Đợi một lúc, muốn tiếp tục liếʍ cho Nghiêm Sở, nhưng lại bị đối phương kéo lại.

"Không thoải mái thì đừng làm."

"Nhưng em muốn liếʍ cho anh."

Khương Từ lại gần ©ôи ŧɧịt̠ vẫn còn nửa cứng của Nghiêm Sở, tiếp tục liếʍ láp, một lúc sau, vật đó đã hoàn toàn cứng rắn trong miệng mình. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt Khương Từ có chút dính dính, nhưng lại không lau đi, luôn cảm thấy bị dính cái này còn cảm thấy xấu hổ hơn cảm giác bắn vào trong, không biết tại sao, lại đột nhiên muốn hắn bắn vào mặt mình.

"Ừm... Lại cứng rồi..." Khương Từ ngẩng đầu nhìn Nghiêm Sở, trên lông mi còn vương nước mắt, rung rinh theo động tác chớp.

Nghiêm Sở bị dáng vẻ này của y đâm một cái, ©ôи ŧɧịt̠ càng cương lớn.

"Bên dưới bảo bối lại muốn rồi sao?"

"Ừm." Khương Từ biết Nghiêm Sở làm một lần chưa đủ, hơn nữa hôm nay mình mới được thỏa mãn một nơi.

Dĩ nhiên, tất cả mọi thứ này Nghiêm Sở đều rõ ràng:"Phía sau chưa đυ., lần này ȶᏂασ phía sau?"

"Được."

"Nhưng mà, hôm nay gọi ông xã, sẽ cho em một chút thoải mái."

Nghiêm Sở đột nhiên đứng dậy mở ngăn kéo bên giường lấy ra một chiếc hộp gỗ xinh đẹp, Khương Từ nhìn thấy thứ này thì có dự cảm không ổn.

Quả nhiên... Nghiêm Sở lấy từ bên trong ra một cái kẹp màu kem, kết nối với điều khiển từ xa không dây, lắc lắc trước mặt Khương Từ:"Thử cái này đi."

"Đây là cái gì..." Mặt Khương Từ đỏ như trái táo, không cần hỏi cũng biết không phải thứ tốt gì.

"Đợi chút cho em dùng sẽ biết." Nghiêm Sở cười tà, sau đó tách hai chân Khương Từ ra, dươиɠ ѵậŧ cương cứng vừa vặn chạm vào c̠úc̠ Ꮒσα đang khép chặt. Qυყ đầυ của Nghiêm Sở từ phía sau tiếp tục mài lên, cuối cùng dừng lại trên hòn le nhỏ, ȶᏂασ mấy cái lên hạt đậu sưng cứng, Khương Từ lập tức rêи ɾỉ sung sướиɠ.

"A... Đầu ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ nơi đó sướиɠ quá... Ưʍ... Phía sau cũng muốn...A a..."

"Vậy bây giờ tôi vào?"

"Được." Nghiêm Sở ȶᏂασ l*и Khương Từ nước da^ʍ lan tràn, ngay cả lỗ sau cũng ướt đẫm, liền dời xuống phía dưới dùng sức thọc vào.

"A a a!"

Khương Từ còn không cần thích ứng, sau khi Nghiêm Sở đi vào, hắn rất dễ dàng phát hiện điểm mẫn cảm, bắt đầu mạnh mẽ đâm vào, ȶᏂασ Khương Từ ý loạn tình mê, độ mẫn cảm của cơ thể đạt đến mức cao nhất, khát vọng Nghiêm Sở ȶᏂασ vào nơi sâu nhất, lúc này Nghiêm Sở dừng lại, cầm lên cái kẹp đặt ở bên cạnh.

"Ừm? Đừng... Dừng lại..."

"Bà xã đừng nóng, cho em chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn. Đoán xem cái này kẹp chỗ nào?"

"Em... Em không biết..." Khương Từ thật sự là lần đầu tiên nhìn thấy loại này, tuy rằng đoán được có thể là đầṳ ѵú, nhưng là ngượng ngùng không dám nói ra.

"Em không đoán tôi sẽ trực tiếp kẹp em." Nghiêm Sở hướng về dươиɠ ѵậŧ đè một cái, một bộ muốn kẹp Khương Từ, người dưới thân không thể làm gì khác hơn là xấu hổ nhìn hắn.

"Kẹp... Đầṳ ѵú..." Khương Từ đỏ mặt nhỏ giọng trả lời.

"Được, kẹp núʍ ѵú em trước."

Nghiêm Sở nhếch mép cười một cái, Khương Từ biết mình lại bị hắn "bắt nạt", chỉ thấy đối phương trực tiếp cầm kẹp hòn le kẹp lên trên núʍ ѵú đang chảy sữa của mình, chờ kẹp xong còn điều chỉnh độ chặt.

"Ưʍ... Thứ này... Thật lạ..." Kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nhiều so với máy hút sữa, bởi vì chỉ có đầṳ ѵú bị kẹp lại, đều tập trung vào một điểm, Khương Từ chỉ cần tưởng tượng cũng biết sẽ rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

"Sữa chảy nhiều quá, bảo bối, rõ ràng em đang rất hưng phấn nhỉ."

"Em không có!"

Nghiêm Sở kẹp hai bên vυ' thật tốt, nhưng Khương Từ phát hiện trên tay hắn vẫn còn một cái.

"Đoán xem cái này kẹp nơi nào?"

"Đừng.. Kẹp nữa.. Ông xã... Em không chịu nổi..." Đầṳ ѵú bị kẹp lên mặc dù không cảm thấy đau nhưng lại trướng, còn kèm theo chút ngứa ngáy, quả thực không chịu nổi, Khương Từ không thể làm gì khác hơn là mềm nhũn mở miệng cầu xin tha thứ, thậm chí gọi cả ông xã.

Nghiêm Sở nghe y nũng nịu đương nhiên tâm tình rất tốt, nhưng cũng không vì vậy mà bỏ qua cho y.

"Bảo bối gọi tôi là ông xã, tôi càng muốn để em thoải mái." Nghiêm Sở mỉm cười, cầm kẹp đưa xuống dưới, xoa nắn xung quanh môi l*и Khương Từ để y thả lỏng, sau đó nhẹ nhàng kẹp lên hòn le của y.

"A a! Anh đừng kẹp ở đó! ! Ưm ưʍ... Sẽ hỏng mất... Không được!"

"Bà xã, cái này vốn để kẹp hòn le."

Nghiêm Sở hài lòng nhìn Khương Từ bị kẹp đến cực kỳ xấu hổ, cũng không vội vàng bật chế độ rung, mà đỉnh eo nhanh chóng rút ra cắm vào, cái kẹp trên đó theo động tác của hắn đung đưa, mang lại kɧoáı ©ảʍ chưa từng có cho Khương Từ.

"A a a a quá kịch liệt! TᏂασ chậm chút! Âm đế khó chịu quá...A a... Đầṳ ѵú... Ưʍ...TᏂασ đến tiền liệt tuyến! A ha! Muốn hỏng!" Kɧoáı ©ảʍ chồng chất, Khương Từ căn bản không nói được rốt cuộc là nơi nào cảm thấy khó chịu, chỉ biết nơi nào cũng cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng nhưng lại không biết rằng đây mới chỉ là bắt đầu.

Một lúc sau, Khương Từ cảm thấy thứ kẹp lấy mình bắt đầu điên cuồng rung động, rung động chỉ kẹp chặt điểm mẫn cảm đều rất tập trung, Khương Từ không chịu được đầṳ ѵú phun sữa, hòn le bị chấn động đến cao triều, chỉ trong vòng mười giây, Khương Từ liền khóc không ra tiếng.

"Ưm ưʍ... Ông xã... Không cần... A a! Bị rung hỏng rồi!"

"Bà xã, nước phía dưới của em phun đầy trên bụng tôi, chậc chậc."

Nghiêm Sở đυ. vào tuyến tiền liệt của Khương Từ, thân cây ngọc bích lắc lư trong không khí run rẩy như sắp bắn tinh, sữa vì chấn động phun tứ tung, cái này không giống máy hút sữa có thể hút hết, toàn bộ đều rơi vãi trên người và trên giường. Hòn le bị kẹp lại khiến Khương Từ khó chịu không ngừng giãy giụa, khiến Nghiêm Sở đang cắm trong cơ thể y cũng thoải mái không nhịn được thở dài.

"Bảo bối, bây giờ trông em thật da^ʍ, sữa của con trai cũng chảy khô." Nghiêm Sở khều khều cái kẹp trên đầṳ ѵú Khương Từ, đột nhiên đẩy kɧoáı ©ảʍ của đối phương lên đến đỉnh điểm.

"Đều không phải là do anh a! A a a a! Sữa lại chảy ra a! A!!" Khương Từ chỉ cảm thấy ngực đau nhói, sữa đột nhiên phun thẳng ra ngoài, trực tiếp bắn lên trên mặt Nghiêm Sở đang cúi đầu nhìn vào ngực của mình.

Sữa bắn lên trên khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông, nước dịch màu trắng sữa chảy xuống dọc theo đường nét nam tính, "bắn sữa" một phát giống như vừa rồi mình cho Nghiêm Sở bắn tinh lên mặt vậy, trong một giây đồng hồ cả người Khương Từ đều choáng váng.

"Bà xã đây là trả lễ lại sao?" Nghiêm Sở cười liếʍ liếʍ sữa trên khóe miệng.