(Cái mông to trắng bị đùa giỡn nắn bóp, liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông đến triều thổi, xe chấn lay)
Một người đàn ông to lớn cao 1m86 như Nghiêm Sở ở trong không gian như vậy có chút chen chúc. Khương Từ mặc dù gầy nhỏ hơn Nghiêm Sở nhưng dù sao cũng là một cảnh sát đặc nhiệm, thân cao 1m78, tuy không có cơ bắp cường tráng nhưng tứ chi thon dài, cả người nhìn qua vẫn tương đối khẩn thực, cho nên khi hai người nằm xuống không thể duỗi thẳng hai chân. Nhưng Nghiêm Sở cũng không thể để ý đến chuyện này nữa, một tay ôm lấy bờ mông trắng nõn của Khương Từ, cởϊ qυầи dài của y sau đó ném sang một bên. Đứa nhỏ còn chưa ngủ ở một bên ngậm ngón tay nhìn hai người cha, rõ ràng là nó không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng sau khi nhìn một hồi cũng chỉ nhắm mắt lại đi ngủ.
Lòng bàn tay rộng lớn của hắn chạm vào bờ mông tròn trịa, cái mông to trắng nõn trong chốc lát liền đỏ lên, bị Nghiêm Sở bóp một cái. Sau khi sinh con dường như Khương Từ không có nhiều thay đổi, nhưng một số thay đổi chỉ có Nghiêm Sở mới cảm nhận được, chẳng hạn như ... Cái mông to và cong hơn trước, sờ tay vào cũng có cảm giác hơn đầy đặn hơn xưa, còn có loại hấp dẫn không nói ra được, quyến rũ kiểu này chỉ có ở Khương Từ hiện tại, mỗi lần nhìn vào hắn đều cảm thấy trong lòng rạo rực, không thể làm gì khác hơn là phải ngủ ở ngoài sô pha để phòng ngừa mình không nhịn được nhào vào y.
"Ưm ... Đau ... Anh mạnh quá ..." Khương Từ bị Nghiêm Sở bóp đến mức khóe mắt dâng lên hơi nước, bởi vì trên tay đối phương có vết chai nên thời điểm được cọ xát vừa mang theo đau đớn vừa mang theo kɧoáı ©ảʍ. Rõ ràng Khương Từ kêu đau, nhưng giọng điệu mềm mại càng khiến người muốn chơi y mạnh hơn.
"Lực mạnh còn ra nhiều nước như vậy?"
Lời nói của Nghiêm Sở khiến Khương Từ mắc cỡ cả người đỏ bừng, thời điểm đối phương xoa nắn mông mình, c̠úc̠ Ꮒσα giữa kẽ mông cũng bị lôi kéo đè ép, không ngừng sinh ra kɧoáı ©ảʍ, nước l*и phía trước cũng trượt xuống dưới, có chút còn chảy vào trong c̠úc̠ Ꮒσα, vừa ướt vừa nhột. Muốn để đối phương buông mình ra không xoa nắn nữa, nhưng lại không nhịn được dán lên người kia.
"Khương Từ." Nghiêm Sở bị cọ hạ thân nóng như lửa đốt, trầm thấp gọi một tiếng.
"Hả?"
"Liếʍ cho tôi."
Khương Từ vừa nghe liền hiểu ý của Nghiêm Sở, thật ra hai người trừ "Lần đầu tiên" ân ái, Khương Từ cũng chưa bao giờ khẩu giao cho hắn, phần lớn thời điểm đều trực tiếp đút vào, thậm chí có lúc coi như Khương Từ muốn liếʍ cho hắn nhưng cũng không nói ra miệng.
Còn không chờ Khương Từ suy nghĩ nhiều, Nghiêm Sở liền dời thân dưới xuống một chút, ở bên trong xe hắn chỉ có thể nửa khom lưng, sau đó chọc mạnh ©ôи ŧɧịt̠ lớn của mình vào miệng đối phương.
Mùi vị tanh nồng của ©ôи ŧɧịt̠ nóng bỏng dường như làm nhiệt độ trong khoang xe tăng cao thêm mấy phần, vốn đang là mùa đông trong xe mở máy điều hòa nhiệt độ cao, cho nên trên người cả hai không ngừng chảy mồ hôi. Bị nhiệt khí xông lên, Khương Từ có chút thiếu dưỡng khí, chỉ cảm thấy đầu óc đang dần trở nên mụ mị, mùi xạ hương khiến lỗ l*и y càng chảy nhiều nước hơn.
Vừa mới thè lưỡi liếʍ qυყ đầυ của Nghiêm Sở, Khương Từ liền nghe thấy tiếng người phía trên hít khí.
"Như vậy rất thích sao?" Khương Từ lộ ra ánh mắt câu người nhìn Nghiêm Sở.
"Không chỉ là thoải mái." Tay Nghiêm Sở chậm rãi sờ lên khuôn mặt thanh tú của y, sau đó xoa xoa đôi môi đỏ tươi. "Bé dâʍ đãиɠ, khuôn mặt của em cùng với hành động dâʍ đãиɠ như vậy thật khiến người ta muốn ȶᏂασ."
Vừa nói, Nghiêm Sở vừa dùng ©ôи ŧɧịt̠ của mình đυ. vào môi Khương Từ vài lần, sau đó mặc y ngậm qυყ đầυ của mình vào miệng mình bú ʍúŧ, ©ôи ŧɧịt̠ cường tráng không cầm hết được, Khương Từ dứt khoát giống như mỗi lần Nghiêm Sở đùa giỡn túi nang của mình, bóp nắn hai túi thịt đầy đặn phía dưới, lôиɠ ʍυ dày đặc ở phía trên cũng được Khương Từ sờ qua, dần dần đi lên chạm vào cơ bụng Nghiêm Sở, cơ bắp căng cứng sờ vô cùng thoải mái. Khương Từ vuốt ve liền không muốn buông ra, hai cái lỗ nhỏ không ngừng co rút phun ra dâʍ ŧᏂủy̠, không khí cũng càng thêm da^ʍ mỹ sắc tình.
Không thể không nói, vóc dáng của Nghiêm Sở hoàn toàn thỏa mãn du͙© vọиɠ đàn ông của Khương Từ, dươиɠ ѵậŧ quá lớn, vòng eo rắn chắc, mỗi lần bị hắn ȶᏂασ đều có thể không ngừng triều thổi. Nghĩ đến đây, thân thể Khương Từ cũng trở nên đói khát, hai chân len lén cọ xát muốn tự hóa giải một chút đói khát này, nhưng điều này chỉ càng làm cho lỗ l*и phát nứиɠ trở nên trống rỗng ham muốn hơn. Mà cái miệng nhỏ đang ngậm ©ôи ŧɧịt̠ Nghiêm Sở càng liếʍ, biểu tình của Khương Từ càng si mê, từ qυყ đầυ đến thân ©ôи ŧɧịt̠, đều tỉ mỉ bú ɭϊếʍ, cuối cùng ngậm cả tinh hoàn vào trong miệng mυ'ŧ, Nghiêm Sở thoải mái hô hấp cũng thêm nặng nề.
"Ăn ngon không?"
"Ừ ưʍ...Thật là lớn...Hơn nữa nóng quá..." Khương Từ vừa liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ vừa rêи ɾỉ, tưởng tượng đến cách mình bị ȶᏂασ, lỗ l*и run một cái lêи đỉиɦ.
"Triều thổi?!" Biểu tình Nghiêm Sở tràn đầy kinh ngạc, sờ sờ hạ thể ướt dầm dề của Khương Từ,"Chậc chậc, không nghĩ tới Đội trưởng Khương lại thích ăn ©ôи ŧɧịt̠ của đàn ông."
"Bởi vì nó là của anh." Sau khi trải qua một cơn cực khoái, đầu óc Khương Từ rối bời, không nhận ra được mình nói gì.
Đồng tử của Nghiêm Sở đột nhiên co rút lại.
Đúng lúc này, những người vừa đỗ xe bên cạnh đi tới, thấy xe của Khương Từ khởi động nguồn nhưng vẫn không lái đi, không khỏi có chút kỳ lạ nhìn trong xe, nhưng không thấy gì cả. Dù sao thì Khương Từ cũng đã lắp thiết bị này lên kính chắn gió phía trước, nhưng nó chưa bao giờ được bật lên, cũng không nghĩ rằng nó sẽ có ích vào lúc này.
Nhìn thấy có người từ cửa sổ nhìn vào, Khương Từ căng thẳng đến mức cả người banh trực, suýt chút nữa đã cắn phải dươиɠ ѵậŧ của Nghiêm Sở. Sau khi người đàn ông kia lái xe ra khỏi bãi đậu xe, Khương Từ mới thả lỏng người, đầu óc đột nhiên trở nên tỉnh táo sau khi bị gặp phải chuyện này, đồng thời cũng nhớ tới mình vừa nói gì, muốn mở miệng giải thích cũng đã muộn.
"Không ngờ, đội trưởng Khương đã yêu tôi từ lâu rồi." Nghiêm Sở giả vờ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại kích động đến mức không biết nên sắp xếp ngôn ngữ như thế nào.
"Anh nghĩ quá nhiều rồi."
"Không thích tôi mà liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ tôi liếʍ đến triều thổi?" Nghiêm Sở ác ý sờ vào môi l*и vừa mới triều thổi của Khương Từ,"Phun nhiều nước như vậy, xe cũng bẩn hết rồi."
"Ừm....Đừng vò...A a ha..."
"Không phải tôi chẳng nhẽ thích người khác?"
"Ừ a... Em... Em không có..."
"Vậy là thích tôi. Nếu cũng dám mê gian tôi, chẳng lẽ Đội trưởng Khương thường xuyên làm những chuyện như vậy?"
"Không! Chỉ có lần đó!" Nghe thấy đối phương hoài nghi mình, Khương Từ luống cuống, không chút suy nghĩ bật thốt ra, nụ cười trên mặt Nghiêm Sở càng ngày càng sâu.
"Vậy cũng là lần đầu tiên của em?" Khương Từ chưa từng đề cập đến chuyện mê gian mình lần trước, thật ra Nghiêm Sở đã muốn hỏi từ lâu rồi, bất cứ khi nào hắn nghĩ rằng mình có phải là người đàn ông đầu tiên của y, Nghiêm Sở đều có loại phấn khích và hạnh phúc không thể nói ra, nhưng chính là làm sao Khương Từ cũng không nói, "Bé dâʍ đãиɠ, tôi luôn muốn hỏi em, lần đầu tiên em bị rách màиɠ ŧяiиɧ như thế nào, hửm?"