Tiếp tục lái xe, hôn đến khi triều thổi sau đó thọt vào, vừa đυ. vừa thực hiện động tác hít đất cuối cùng, bụng bự hít đất play
"Hừ..." Lần này Khương Từ thật sự không nhịn được nữa, cả người mềm nhũn ra, nhưng hai tay vẫn chống đỡ xuống giường, bởi vì sợ mất trọng tâm áp đến bụng. Y cảm thấy tim mình đập loạn xạ giống như sắp nhảy ra khỏi cổ họng, đầu óc trống rỗng, thậm chí không nghĩ tới tại sao Nghiêm Sở lại đột nhiên hôn mình.
Nghiêm Sở cũng thấy nhịp tim của mình đập có chút không bình thường, đây là chuyện chưa từng xảy ra với hắn, rõ ràng chỉ là môi chạm môi nhưng lại có loại kɧoáı ©ảʍ chưa từng có. Hắn dứt khoát thuận thế ôm người vào trong ngực, sau đó đem đầu lưỡi cạy miệng đối phương thăm dò vào bên trong. Một khi đã tấn công lãnh thổ của đối phương, nụ hôn đột nhiên trở nên dã man và vô cùng hung hãn, Nghiêm Sở càn quét khiến Khương Từ không thể phản kháng, mỗi một chỗ bị hắn liếʍ qua đều tê tê dại dại, đầu lưỡi đột nhiên bị quấn lấy, Nghiêm Sở đột nhiên dùng sức mυ'ŧ một cái, trong cổ họng Khương Từ phát ra tiếng nghẹn ngào nhưng bị chặn giữa đôi môi của hai người. Bị người kia luôn luôn nắm giữ quyền chủ đạo khiến Khương Từ cũng có chút "Bất mãn" chuyển động đầu lưỡi của mình mà liếʍ Nghiêm Sở một chút, người đàn ông dường như bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực lớn vậy, hôn y càng bá đạo, đem Khương Từ mυ'ŧ đến toàn thân nóng bỏng.
Quần đã tụt đến mắt cá chân, Khương Từ bị hôn thoải mái, ngay cả sức lực chống đỡ cũng gần như rút hết ra, chỉ muốn nằm xuống, nhưng eo lại bị Nghiêm Sở ôm chặt.
"Ừ ha.... Nghiêm..." Khoảng mười phút trôi qua, nhưng hai người vẫn không có dấu hiệu tách ra, Khương Từ mở mắt, bên trong phủ đầy hơi nước, cảm thấy hô hấp càng ngày càng nhanh, còn hai cái lỗ nhỏ bên dưới đã hoàn toàn ướŧ áŧ, dính chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc sưng tấy của Nghiêm Sở.
"Hửm?" Nghiêm Sở chỉ thốt ra một âm tiết, nhưng lại gợi cảm đến mức chân Khương Từ mềm nhũn.
"Ừm ... Khó chịu..."
"Khó chịu chỗ nào?"
"Phía dưới... Mau đâm vào...." Nghiêm Sở vẫn không buông tha môi y, lúc hai người nói chuyện nước miếng cũng hơi thở cũng giằng co chung một chỗ. Khương Từ cũng không nghĩ tới chẳng qua là bị hôn mà mình cũng đói khát đến mức độ này, l*и non không ngừng chảy nước, muốn cọ mài ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc lại bị đối phương ôm không thể động đậy, rõ ràng dán vào mình nhưng cảm giác không ăn được khiến lòng y như lửa đốt.
"Chờ chút nữa sẽ cắm cậu, trước hết để tôi hôn một chút." Nghiêm Sở cũng hiếm khi cứng đầu như trẻ con, chỉ cảm thấy đôi môi của Khương Từ thơm ngon không ngờ, hai cánh môi mềm mại nhưng đàn hồi như thạch, bị mình hôn đến đỏ bừng. Để cho Nghiêm Sở quên hết tất cả, không làm động tác gì khác, chỉ là tiếp tục hôn y, càng hôn càng sâu, đem nước miếng Khương Từ không kịp nuốt mà chảy theo khóe miệng nuốt hết vào miệng mình, qua lại mυ'ŧ liếʍ.
"A..." Hai người hôn nhau hơn 20 phút, Khương Từ đã sắp không chịu nổi, ngay thời điểm Nghiêm Sở mυ'ŧ cái cuối cùng, l*и da^ʍ co giật phun nước, tưới hết lên người Nghiêm Sở.
Cảm nhận được độ nóng ẩm ướt ở hạ thể, Nghiêm Sở cuối cùng cũng buông đội trưởng Khương của họ ra, trong mắt mang theo vẻ khó tin.
"Cục cưng, cậu đây là bị tôi hôn đến triều thổi?"
"Anh... Đừng nói!" Mặt Khương Từ vì bị hôn đến thiếu dưỡng khí nóng bừng bừng, lại phải bị nhắc nhở chuyện như vậy khiến y lúng túng đến mức phát khóc.
"Được, không nói." Nghiêm Sở cười ngậm miệng, nhưng trực tiếp chọc ©ôи ŧɧịt̠ của mình vào trong l*и nhỏ vừa mới triều thổi của Khương Từ.
"A a a a !!!" Dưới tình huống không có bất kỳ phòng bị nào bị thọc vào, Khương Từ chỉ cảm thấy trước mắt trắng xoá, hai tay ôm cổ Nghiêm Sở, "Đừng đột nhiên đi vào!"
"Đội trưởng Khương vừa mới cầu xin tôi đυ. vào mà?" Nghiêm Sở chạm lên đôi môi Khương Từ bị mình hôn đến sưng đỏ, sau đó bắt đầu thô bạo chọc mấy cái, bởi vì vừa phun nước l*и nên chỗ hai người giao hợp cũng ướŧ áŧ vô cùng, không cần thêm dầu bôi trơn cũng có thể thuận lợi đυ. vào nơi sâu nhất.
"A ha... TᏂασ thật sâu.... Thoải mái quá! A a a!!!"
"Thích bị đυ. như vậy sao?"
"Hừ... Tôi không biết..." Bụng đè giữa hai người, hơn nữa lại vừa to vừa nặng, Khương Từ sướиɠ đến thắt lưng bủn rủn,"A... Anh... Đặt tôi xuống..."
"Nếu tôi nhớ không lầm, đội trưởng Khương vẫn còn bốn lần chống đẩy."
Hôn tôi rồi đυ. tôi thành như thế rồi mà vẫn phải chống đẩy! Khương Từ đột nhiên muốn lật người kia xuống dưới gầm giường, nhưng bị hắn đυ. quả thực rất thoải mái... Lại có chút bất đắc dĩ... Chỉ biết cắn cắn môi, thầm mắng mình hết thuốc chữa.
"Tôi cắm ở bên trong, cậu giữa tư thế này làm xong tôi sẽ để cậu xuống, sau đó hung hăng ȶᏂασ cậu, ȶᏂασ đến mức cả phía trước lẫn phía sau đều cùng nhau cao triều."
Hết lần này đến lần khác bị người bên dưới dụ dỗ, Khương Từ đã sớm mất đi khả năng suy nghĩ, đành phải lần nữa chống đỡ thân thể trong tư thế bị đυ. vào, nhưng vừa mới tìm lại được chút sức lực liền bị Nghiêm Sở đỉnh mấy cái, lại lãng kêu mềm nhũn chân. Nghiêm Sở nhìn y thoải mái thành như vậy, có chút lo lắng y không nhịn được ngã xuống mà đè lên bụng.
"Chân không cần tiêu chuẩn như vậy, có thể quỳ xuống." Có lẽ cả đời này Khương Từ chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại dùng tư thế này để chống đẩy với một người đàn ông, chắc hẳn khi về đội sẽ không còn dám chống đẩy nữa.
Tư thế hai chân nửa quỳ càng giống như một con cɧó ©áϊ đang cầu xin sự sung sướиɠ, Khương Từ vẫn còn chút lòng tự ái quyết định dùng tư thế tiêu chuẩn làm cho xong. Khi đưng dậy, ©ôи ŧɧịt̠ của Nghiêm Sở từng chút một rút ra khỏi l*и mình, thời điểm đi xuống lại hướng bên trong thọc vào, mỗi một cái y đều không nhịn được rêи ɾỉ một tiếng, bụng đè giữa hai người họ, ©ôи ŧɧịt̠ không cắm tới chỗ sâu nhất, y nhớ tới mất lần trước đều bị ȶᏂασ đến miệng tử ©υиɠ, bên trong liền da^ʍ ngứa vô cùng, hận không được trực tiếp bị ȶᏂασ xuyên. Mồ hôi và sữa chảy ròng ròng trên người hắn, nhưng Nghiêm Sở lại không có ý định bỏ qua cho y.
"Còn hai cái."
Đây có lẽ là lần hít đất dài đằng đằng và dâʍ ɭσạи nhất mà Khương Từ từng làm, làm được phía sau nước mắt đã không thắng được xe:"Ưm ưʍ...Nghiêm Sở... Thật khó chịu,...A a a!! Lại ȶᏂασ vào rồi!! Sâu hơn một chút..."
"Bây giờ không sâu được nha, đĩ nhỏ, làm xong cái cuối cùng sẽ chọc đến nơi sâu nhất ȶᏂασ anh!"
Rốt cục cũng đến cái cuối cùng... Khương Từ cắn răng đứng dậy, mép l*и ứ máu quyến luyến không thôi nhổ ©ôи ŧɧịt̠ to đang ngậm ra, đến khi chỉ còn qυყ đầυ cắm bên trong mới sợ hãi đè xuống chính mình, chỉ muốn nhanh chóng nuốt ©ôи ŧɧịt̠ bự vào.
"A! Đến...Ưm ...A..!!" Khương Từ kinh hô một tiếng, chỉ cảm thấy ©ôи ŧɧịt̠ lập tức ȶᏂασ tới chỗ sâu nhất.
Ngay khi người kia hoàn thành cái hít đất cuối cùng, Nghiêm Sở ôm Khương Từ cẩn thận trở mình, đặt y nằm nghiêng bên cạnh mình rồi nâng một chân đối phương lên, đem ©ôи ŧɧịt̠ mình thổi phù một tiếng cắm vào chỗ sâu nhất, bắt đầu nhanh chóng đυ. nắc.