Hoan Nghênh Đến Với Thế Giới Dục Vọng

Chương 2.2: Bị caca tiến vào, phá thân, phun sữa, Thao vào Đáy Huyệt (Cao H)

Từ Mộng Tuyết cảm thấy bàn tay đàn ông có chút thô nhám đặt ở trên người cô, cơ thể trở nên nhạy cảm liền dâng lên một tia khác thường, hạ thể dưới tình huống cô không biết đã bài tiết ra thật nhiều chất lỏng.

Từ Mộng Tuyết không có cách nào cự tuyệt đàn ông, có chút chật vật xoay người né tránh tay của người đàn ông, nhưng mà đập vào tầm mắt lại là hạ thân của đàn ông lắc qua lắc lại khổng lồ, phía trên có gân xanh nổi lên, nhìn rất là đáng sợ.

Từ Mộng Tuyết khuôn mặt trong trẻo soạt một cái ửng hồng, ngồi xổm người xuống che mắt để cho Từ Khải mau đi ra.

Từ Khải tinh quang trong mắt lóe lên, đi lên trước kéo Từ Mộng Tuyết, ôm cô từ phía sau lưng.

“Tiểu Tuyết không thích ca ca sao? Trước đó đều cùng ca ca tắm .”

Từ Mộng Tuyết chần chờ lục soát một chút ký ức,

“Đó đã là thật lâu về trước! Bây giờ không giống nhau!”

“Có chỗ nào không giống nhau?”

“Tiểu Tuyết có phải giấu ca ca làm chuyện gì xấu không? Không được, tới để cho ca ca kiểm tra một chút!” Từ Khải ra vẻ nghiêm túc nói, vừa nói vừa đem tay Từ Mộng Tuyết che lấy ngực kéo xuống, cái vυ' bị trói buộc rốt cuộc cũng tự do, vui mừng nhảy nhót hai cái, Từ Khải hạ thân bỗng nhiên bật lên hai cái, đùng đùng đánh vào Từ Mộng Tuyết đĩnh kiều trên mông.

Từ Mộng Tuyết cảm nhận được sau lưng cực nóng, khẩn trương bất an ưỡn ẹo thân thể dự định thoát khỏi Từ Khải, Từ Khải đâu có thể nào sẽ theo ý nguyện của cô, hắn ở bên ngoài đã nghĩ kỹ , một cái vưu vật thế này, sao có thể cho người ngoài được hời.

Từ Khải dụng chân từ phía sau đem Từ Mộng Tuyết hai chân hơi hơi chuyển hướng, để cho côn ŧᏂịŧ nhẹ nhàng ma sát điểm nhảy cảm phía dưới của Từ Mộng Tuyết, tay cũng xoa lên cặρ √υ' cân đối mất hồn của cô, nắm lấy bắt đầu đùa bỡn.

“Thật tốt, để cho ca ca kiểm tra một chút!” Từ Khải nhếch miệng lên một vòng cười tà.

Từ Mộng Tuyết sợ, hai mắt rưng rưng, hạ thân cảm thụ được nhiệt độ không thuộc về mình, nong nóng , một đôi bàn tay thô ráp dùng sức xoa bóp lấy vυ' cô, còn thỉnh thoảng dùng hai ngón tay kẹp lên đầṳ ѵú.

Vốn cơ thể nhạy cảm, nào chịu được loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, từng đợt cảm giác quen thuộc truyền đến, hạ thân trở nên ngứa một chút, vυ' cũng bắt đầu trướng đau, Từ Mộng Tuyết vô thức lên tiếng rêи ɾỉ, “Ưʍ......” Từ Khải thấy cơ thể cô biến hóa, dùng côn ŧᏂịŧ hung hăng đâm mép l*и, Từ Mộng Tuyết toàn thân run rẩy, hạ thể chảy ra một vũng nước lớn, con mắt cũng biến thành mê ly, không có tiêu cự.

Từ Khải ôm nàng, “Tiểu Tuyết thế nào? Có phải khó chịu chỗ nào hay không?”

“Nói cho ca ca, để cho ca ca giúp ngươi.” Từ Khải lời nói mang theo mê hoặc, sau khi Từ Mộng Tuyết nghe được mờ mịt nhìn về phía âm nguyên, âm thanh nhu nhu, “Phía dưới..... Phía dưới thật là khó chịu....”

“Phía dưới? Như thế nào khó chịu? Muốn cho ca ca giúp em thế nào?” Từ Khải từng bước từng bước dẫn dụ lấy.

Từ Mộng Tuyết hai mắt hàm chứa nước mắt, làm bộ đáng thương dựa vào Từ Khải, “Không... Không biết, anh giúp em, em khó chịu.” Vừa nói vừa cọ xát Từ Khải.

Từ Khải đạt được mục đích, ôm lấy Từ Mộng Tuyết đi đến gian phòng của hắn, đem nàng thả lên giường, tiếp đó mở ra camera của máy vi tính trong phòng, sau đó bước trở về bên cạnh Từ Mộng Tuyết, “Ca ca giúp em, tới để cho ca ca nhìn xem phía dưới của em .”

Từ Khải đem Từ Mộng Tuyết hai chân kéo ra, tại phòng tắm Từ Khải chưa kịp nhìn cẩn thận, Từ Mộng Tuyết lại là Bạch Hổ, trơn bóng một cọng lông cũng không có, địa phương bí ẩn bị môi âʍ ɦộ màu hồng gắt gao bao lấy, chỉ lộ ra một đầu mê người khe nhỏ, bên trong cất giấu một cái miệng nhỏ đang ẩn náu, còn có chất lỏng hơi hơi chảy ra ngoài, hạ thân bị mở ra bại lộ trong không khí, cơ thể nhạy cảm hơi run rẩy, Từ Khải nhìn thấy bực này phong cảnh cuối cùng cũng nhịn không được nữa, đem côn ŧᏂịŧ chống đỡ nơi lỗ l*и nàng, cúi người, một cái tay bắt lấy một bên vυ', tiếp đó một ngụm ngậm lấy núʍ ѵú bên kia, đầu lưỡi bắt đầu đùa bỡn hạt châu nho nhỏ, răng còn khẽ cắn trêu chọc, có thể thật sự quá là mỹ vị, Từ Khải không khỏi nặng nề hút vào, tựa như muốn đem sữa ở trong hút ra.

Từ Mộng Tuyết bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ kêu ra tiếng, nhưng giống như cho Từ Khải tín hiệu ra sức hơn nữa. Cuối cùng, to lớn qυყ đầυ chống ra Từ Mộng Tuyết thật nhỏ miệng huyệt, lỗ nhỏ bị dâʍ ŧᏂủy̠ bôi trơn rất dễ dàng tiếp nạp dị vật xông vào, Từ Khải cảm thụ được lỗ nhỏ chặt chẽ, chỉ mới để qυყ đầυ tiến vào cũng cảm giác được bị nhục bích gắt gao khóa lại, bên trong bao lấy hắn thật chặt, Từ Khải không khỏi nghĩ đến, “Em gái của hắn thật đúng là một bảo vật, chẳng lẽ là danh khí khó gặp.”

Từ Mộng Tuyết hai mắt mơ hồ cảm thụ được xa lạ kɧoáı ©ảʍ, trong miệng nhẹ nhàng nói, “Không thể, ca ca, không thể, chúng ta là anh em......”