Ông Khánh thấy nàng đau thật nên nhấp chậm lại. Nhưng cũng chỉ một lúc sau, kɧoáı ©ảʍ lại dâng trào, ông lại tăng dần nhịp dập. Nàng ưỡn người lên, co chân lên cao quặp vào hông ông, hai tay ôm lấy đầu ông kéo xuống và áp vào miệng ông một cái hôn trong hơi thở hổn hển… Rồi ông thấy ông quíu người lại, lỗ l*и co bóp liên tục thắt chặt lấy c̠ôи ŧɧịt̠ ông.
– Connnn… raaaaa… sướиɠ… nggggg… uiiiii… aaaaa… sướиɠ nggggg… quá…
Đúng khi ấy thì người ông lại căng cứng lên, ông thấy máu mình sôi sục, ông hấp tấp vội vã dấn tới tấp, nhanh hơn, mạnh hơn.
Tất cả bao nhiêu sức lực còn lại ông dồn dập trút xuống l*и Vân. Côи ŧɧịt̠ căng cứng lên giật giật, tinh khí bắn ào ạt vào tận đáy cùng trong l*и nàng.
– AAAAA… bố… raaaaa…
Ông nhịp thêm vài chậm dần, ông thở hổn hển phủ phục người xuống ngực nàng. Vân lặng nghe dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy tràn trề trong l*и nàng.
– Bố… khỏe… thế…
– Con có sướиɠ… không… – được khen ông Khánh mỉm cười.
– Không sướиɠ… gì hết… đau chết con… – Vân đùa giỡn nũng nịu.
– Nhưng sướиɠ đúng không nè…
– Dạ, sướиɠ lắm bố. Tiếc cho cái Ngọc quá…
– Tiếc gì con?
– Hehe, em ấy không được bố cho sung sướиɠ giống như con.
– Bố làm sao chịu nổi cả hai đứa chứ?
– À hay thử đi bố, chắc sướиɠ lắm, vả lại một mình con chịu không nổi bố đâu.
Suy nghĩ một thoáng ông Khánh ậm ừ.
– Ừ, khi nào có dịp bố cũng muốn thử, cái Ngọc cũng xinh thế cơ mà… haha… bố thật là có phúc… có hai nàng dâu xinh đẹp thế này…
– Thì dịp này nè bố, nhà chỉ có ba người chúng ta, tha hồ.
– Quyết định vậy đi, nhưng con cũng phải giúp bố nhé. Còn bây giờ thì… cho bố ȶᏂασ cái nữa nào… haha… – ông Khánh đùa như thật.
– Úi… thôi… bố…
Vân chạy bay vào phòng tắm chốt cửa lại, bỏ mặc ông Khánh nằm trên giường đang sung sướиɠ với suy nghĩ nàng dâu út cũng sắp ngã vào vòng tay của ông, ôi sung sướиɠ còn gì bằng.
*******
Đêm đó, Vân rủ Ngọc sang phòng mình ngủ chung vì hai chị em chưa có nhiều dịp tâm sự kể từ khi về làm dâu chung một gia đình. Ngọc về phòng mình thay một bộ váy ngủ lụa màu champagne, mặc ở trong thêm một chiếc qυầи ɭóŧ ren màu đen rồi sang phòng Vân ngủ. Nàng còn đang ngại, tính quay về phòng mặc thêm áσ ɭóŧ vì lúc này hai núʍ ѵú nàng nhô lên cấn vào lớp vải áo mỏng nhìn thấy rất rõ, mà nàng thì chưa thân thiết với Vân cho lắm, nhưng nghĩ lại thấy mặc áo ngực ngủ không quen nên thôi, nàng đẩy cửa phòng vào. Chị Vân đang ngồi thoa kem dưỡng da ban đêm, chị cũng đang mặc một chiếc váy ngủ ngắn màu đỏ sẫm giúp tôn lên làn da trắng ngần, thấy Ngọc sang chị cười.
– Đêm nay chị em mình tâm sự sáng đêm luôn nhe.
– Dạ được, mai chủ nhật mà chị.
– Em lên giường nằm trước đi, đợi chị chút xíu.
Nói xong Vân bước vào phòng tắm đóng cửa lại, Ngọc đi lại chỗ cửa sổ nhìn ra ngoài, ôi đêm nay gió thật mát và trăng cũng thật đẹp, bầu trời đầy những ngôi sao sáng lấp lánh, Ngọc tự nhiên thấy tươi vui trước khung cảnh đẹp đẽ lãng mạn, nhưng tiếc là không có anh Vinh ở đây cùng nàng.
– Đang nhớ chồng hả em. – Vân bước ra trêu ghẹo.
– Dạ đâu có… ạ…
Ngọc xoay người lại, nàng hơi bất ngờ, trước mặt nàng chị Vân đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng cạnh giường, hai bầu vυ' chị to thật, nhìn xuống phía dưới, cái bụng thon nhỏ với cái rốn sâu hút, và ngay phía dưới đó, mu l*и chị nổi vồng lên khum khum như mu bàn tay úp với một đám lông gọn gàng. Tự nhiên không hiểu sao khi thấy cơ thể của chị Vân, nàng lại nhớ tới cảm giác lần ở cùng Mai và Huyền, nàng đứng ngây người.
– Làm gì mà nhìn chị khϊếp thế.
– Dạ… không có gì… đâu chị…
– Chắc tại thấy cơ thể chị xấu quá đúng không, hihi, nhưng mà chị ngủ thế này quen rồi, em thông cảm nhe.
– Dạ, phụ nữ với nhau mà, chị cứ tự nhiên đi ạ.
– À, hay em cũng cởi váy ngủ ra mà ngủ cho mát, phòng chị điều hòa đang hư, chưa có thời gian gọi người đến sửa.
– Dạ, em quen mặc thế này…
– Thôi, nghe lời chị cởi ra ngủ cho mát, chứ nóng quá không ngủ được đâu em, với lại phụ nữ với nhau cả mà.