Hai Cô Con Dâu Dâm Đãng

Chương 6

Đang ngủ, Vân giật mình thức giấc. Nàng nhìn đồng hồ, mới hơn 4h sáng. Nhìn sang, thấy Quang cũng đang ngủ, những giấy tờ báo cáo vẫn đang để ngay phía trên đầu giường cạnh chàng.

Vân thấy khát, nên nàng bật ngồi dậy, giờ này chắc mọi người cũng đang ngủ, nên nàng chỉ mặc cái áo ngủ mỏng tang đi xuống tủ lạnh tìm nước uống. Đang đi xuống cầu thang, nàng nghe tiếng loạc xoạc trong bếp, nhẹ nhàng đi về phía tiếng động, nàng bật công tắc đèn và nói lớn vừa đủ:

– Ai đó!!

– Dạ… em?!

Thì ra là Vinh, chàng đang ngủ thì đói quá, nên tính xuống nấu gói mì, ăn xong rồi thức giấc làm nốt cái báo cáo. Đang tìm mì thì chị Vân mở đèn la lên nên chàng cũng giật mình làm rơi cái trứng gà.

– À, Vinh hả, làm chị tưởng trộm. Để chị lau cho.

– Dạ – Vinh nép sang bên.

Chị Vân lấy cái khăn rồi cúi xuống sàn lau chỗ cái trứng vỡ.

– Chưa sáng mà, em tìm gì? – Vân hỏi, nàng quên mất, nàng đang mặc cái váy ngủ mỏng tang, lại khoét sâu, nàng vừa lau sàn, thì đứng trên Vinh có thể thấy cặp ngực to tròn của chị lắc lư, nó khiến Vinh lơi là một chút.

– Dạ, em… tính nấu mì… trứng.

Vân ngước lên bắt gặp ánh mắt của Vinh, tuy biết chàng ngoan ngoãn, đây là hành động theo bản năng nên Vân cười thầm, định bụng trêu Vinh một tí. Nàng cố tình đung đưa mạnh hơn cặp ngực của mình.

– Mấy trứng đây? Chị nấu cho.

– Dạ, hai… ạ!

Vinh là đứa biết kiểm soát bản thân, biết mình chăm chú ngực chị dâu là sai nên chàng cố gắng quay mặt đi lại bàn ăn ngồi.

– Sao chị thức sớm thế ạ?

– À, em đói còn chị thì khát nước. – Thấy tội Vinh nên thôi Vân đứng dậy, cười với chàng một cái rồi mở tủ lạnh ra lấy mì nấu cho chàng. Không khí lại yên lặng.

Nhưng Vân lại quên, nàng không mặc đồ lót. Lúc nấu mì, Vân đứng quay lưng lại phía Vinh, từ sau chàng nhìn tới cảnh tượng chẳng khác Vân đang khỏa thân trước mặt chàng. Ôi cặp mông thật sεメy làm sao. Tuy cố gắng kiểm soát ý nghĩ nhưng thằng em của Vinh lại không nghe lời. Côи ŧɧịt̠ chàng nhanh chóng cương cứng căng phồng bên sau lớp qυầи ɭóŧ khiến chàng lại càng không thể rời mắt khỏi thân thể chị Vân, dù chỉ là để cho thằng em thỏa mãn.

– Đây, ăn ngon miệng nhé.

Chị Vân đặt tô mì lên bàn rồi quay đi mở tủ lạnh lấy cốc nước.

– Chị lên trước nhé.

– Dạ, cảm ơn chị.

Vẫn nhìn theo cặp mông ngúng nguẩy của chị Vân theo từng nấc thang. Đến khi bóng chị khuất rồi, Vinh mới tỉnh lại. Chàng thấy thật xấu hổ khi cứ dán mắt vào chị dâu mình. Chàng đứng dậy rửa mặt một cái cho tỉnh táo và tự nhủ sẽ không làm vậy nữa.

Về phần Vân, sau khi vui vẻ chọc Vinh, nàng đang bước về phòng, chuẩn bị mở cửa ra thì phía khoảng tối sau lưng nàng một bàn tay nhanh chóng ôm lấy nàng. Bàn tay đó nhanh chóng ôm ngang hông rồi một tay chuyển dần lên bóρ ѵú nàng một tay bịt miệng nàng.

Vừa bóρ ѵú, hắn vừa hôn cổ rồi liếʍ cổ Vân khiến nàng nhanh chóng mất dần sức lực. Hắn kéo nàng lại một góc theo hướng cầu thang lên tầng trên cùng, nơi đây khuất tối khó bị phát hiện. Nàng chỉ kịp ú ớ vài tiếng rồi nhanh chóng bị kéo vào góc đó.

Bây giờ hắn ngưng bóρ ѵú, chuyển tay đó xuống xoa xoa trên cái bụng phẳng lì của nàng. Kéo dần tay đó xuống l*и nàng, hắn đứng đằng sau nàng, cứ hẩy hẩy ©ôи ŧɧịt̠ cứng vào mông đít nàng, tay thì lòn ra trước móc l*и nàng, tay thì bịt mồm nàng, hắn dùng lưỡi liếʍ vào gáy nàng.

Thật sự lúc này Vân đang sướиɠ, nước l*и nàng chảy ra ngày càng nhiều, nhầy nhụa trên tay hắn. Nàng dần dần không còn giãy dụa, mà trái lại, nàng còn hẩy hẩy ngược mông đít nàng ra phía sau. Hắn thôi không móc l*и nàng, đưa tay đó lên bóρ ѵú nàng, hắn đưa ©ôи ŧɧịt̠ căng cứng dài thòn vào giữa hai đùi Vân, nàng kẹp chặt nó, rồi cả hai đưa đẩy, dâʍ ŧᏂủy̠ nàng chảy xuống chà xát vào ©ôи ŧɧịt̠ hắn.

Đang bị ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc chọt chọt giữa hai đùi rồi lâu lâu lại trúng ngay c̠úc̠ Ꮒσα khiến Vân sung sướиɠ, nhưng khi chợt thấy bóng em chồng, nàng bừng tỉnh, tính kêu gọi sự giúp đỡ, nhưng ngay lập tức nàng bị bịt miệng và một tiếng thủ thỉ bên tai khiến nàng đứng yên lặng cho đến khi Vinh đã về phòng mà không biết gì.

– Đừng la… anh nè… bố nè con… yên nhé…

– Bố ạ… ghét quá làm người ta giật mình… – Vân quay lại tỏ vẻ trách ông Khánh.

– Tại… bố thèm… con… em ngon quá Vân ơi… – vừa nói tay ông Khánh vừa bóp vào l*и Vân, bây giờ ông không phải bịt miệng nàng nữa, tay ông thoải mái xoa hết mọi ngóc ngách trên thân thể nàng.

Thì ra, khi Vân làm Vinh giật mình dưới bếp thì ông Khánh cũng tỉnh giấc. Đợi nàng vừa lên trước cửa phòng thì ông liền vồ lấy nàng mà kí©ɧ ɖụ©.

– A… ư… ư… ưư – Vân rên khe khẽ, nàng đang ngồi trên bậc cầu thang, hai chân dang rộng, thân thể hoàn toàn trần trụi, cái váy ngủ nàng đang vắt trên tựa cầu thang.

Ông Khánh gục đầu vào l*и nàng, ông cắn nhẹ vào hộŧ ɭε đang căng phồng của nàng rồi dây dây, hai tay ông tìm lên mò hai cái vυ' tròn trĩnh của Vân…

– Aah… ah… Sướиɠ con… bố ơi…

Vân uốn éo, nàng rên lên sung sướиɠ khi cái lưỡi ma thuật của ông Khánh cứ chọt chọt vào c̠úc̠ Ꮒσα nàng, rồi ông đánh một đường từ c̠úc̠ Ꮒσα nàng lên l*и nàng, mỗi khi như vậy, Vân cong người sung sướиɠ mỗi lần như vậy, một tay nàng bấu chặt vào vυ' mình, một tay nàng ấn đầu ông Khánh vào l*и mình.

– Aa… sùy… sùy… a… bố… anh đừng ngừng lại… sướиɠ chết mất… ôi l*и em…

Chiếc miệng xinh xắn của Vân thốt lên những từ dâʍ đãиɠ vì nàng quá sướиɠ. Nàng sắp đạt cực khoái. Hai chân nàng kẹp chặt đầu ông Khánh, l*и nàng càng lúc càng hẩy mạnh.

– A… nhanh lên nữa bố ơi… mạnh nữa… sâu nữa lên bố… aa… ƯHH… ƯHH… CON RA…

Vân cắn chặt răng cố gắng phát ra tiếng rên thật khẽ nhưng thân thể nàng đang giật mạnh liên hồi, da^ʍ khí nàng tràn ra lênh láng. Ông Khánh cần mẫn bú hết từng giọt khí chảy ra từ l*и nàng.

– Ngon… ngon… quá Vân ơi… để bố liếʍ hết.