Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 211: . Nguyệt Minh Không Chen Ngang

Ngay tại lúc đó, ở một bên khác.

Mấy người Xích Linh, Diệp Lăng cũng đang gặp phải phiền toái.

Mới vừa tiến nhập Tiên Cổ đại lục không bao lâu, bọn hắn liền gặp phải một hung thú cường đại cùng loại với Tê Ngưu, tu vi chừng Chân Thần cảnh.

Xích Linh mặc dù là tuổi trẻ chí tôn, nhưng thực lực chân chính cũng chỉ là Phong Vương cảnh sơ kỳ, có thể chống đỡ được Hư Thần cảnh mà thôi.

Một khi gặp được Chân Thần cảnh liền không thể đánh lại được.

Nàng cho dù là lấy ra pháp khí, cũng rất khó gϊếŧ chết nó, trừ khi vận dụng một chút cấm khí hoặc trọng bảo.

Bất quá nàng không nỡ.

Dù sao lúc này cũng không biết vì sao vận khí của mình lại kém như vậy, mới vừa vào liền gặp phải hung thú Chân Thần cảnh.

Hung thú Tê Ngưu này tu vi Chân Thần cảnh trung kỳ rất cường đại.

Mở miệng phun một cái, liền có ánh lửa cuồn cuộn ngút trời, thần hà dâng lên, hóa thành biển lửa, thiêu chết mấy tộc nhân, làm cho những người còn lại cũng biến sắc hoảng sợ không thôi.

"Xích Linh, ta liên thủ với ngươi, ngươi phụ trách ngăn chặn nó, ta phụ trách đánh gϊếŧ."

Lúc này, Diệp Lăng dịch dung ngụy trang trong đám tùy tùng bỗng nhiên mở miệng nói.

Khi tiến đến Tiên Cổ đại lục, hắn lập tức dùng các biện pháp ám chỉ cho Xích Linh biết Cố Trường Ca kia không phải thứ tốt đẹp gì, để Xích Linh cách Cố Trường Ca xa xa một chút.

Nhưng Xích Linh không biết tại sao, không tin lời hắn, cũng không thèm để ý đến lời hắn nói.

Điều này khiến Diệp Lăng có chút bất đắc dĩ, dù sao thủ đoạn ngụy trang của Cố Trường Ca quả thực là quá tốt.

Hơn nữa còn có dáng vẻ bên ngoài dễ lừa gạt nữ nhân.

Hiện tại thấy cảnh này, Diệp Lăng nhịn không được muốn đứng ra.

Bởi vì hắn có tự tin, gần đây khiêu chiến vượt cấp đã quen, nhất là hắn có rất nhiều Đại Thần Thông cùng thủ đoạn.

Lúc này, cũng là lúc hắn thể hiện cho bọn người Xích Linh xem.

Nghe được lời này của Diệp Lăng, Xích Linh nhìn lại chưa kịp nói gì.

"Ngươi nói cái gì? Lúc này muốn nổi tiếng cũng không cần làm như vậy đi?"

"Hắn chính là không muốn sống nữa, coi như muốn thể hiện ở trước mặt thiên nữ cũng không cần phải như vậy đi?"

Những người đi theo nàng thay đổi thái độ, có chút không dám tin, nhao nhao nổi giận mắng.

Hành động này của Diệp Lăng trong mắt bọn hắn dường như muốn thể hiện trước mặt Xích Linh.

Diệp Lăng này bất quá cũng chỉ có thực lực Phong Hầu cảnh mà thôi, hắn muốn chết sao? Dám xuất thủ với hung thú Chân Thần cảnh còn dám nói ra những lời này.

"Không muốn sống nữa à? Đã lúc nào rồi còn muốn thể hiện?"

Một đám tùy tùng cùng những nữ thiên kiêu Chu Tước nhất tộc còn lại cũng nhịn không được lộ ra sắc mặt khác thường với Diệp Lăng, có người nhịn không được trào phúng.

Diệp Lăng hiển nhiên đã quen với thái độ trào phúng này của tất cả mọi người, dù sao hắn nhìn chỉ có tu vi Phong Hầu cảnh.

Đối mặt với Chân Thần cảnh, phần thắng đương nhiên rất xa vời.

Cũng đừng quên hắn còn có một thân phận khác.

"Tí nữa mở to mắt chó của các ngươi nhìn cho kĩ đi."

"Hôm nay ta sẽ để cho các ngươi được mở mang kiến thức."

Diệp Lăng sờ sờ cái mũi, cũng có chút bất đắc dĩ, sau đó cười lạnh.

Hắn chuẩn bị thi triển thủ đoạn cường đại, đánh mặt một đám gọi là thiên kiêu trẻ tuổi đang xem thường hắn này.

Nói xong, Diệp Lăng lập tức động thủ, toàn thân dâng lên quang mang hai màu trắng đen, ở trong có huyền diệu ba động, lại có một loại cảm giác muốn chôn vùi chúng sinh.

"Diệp Lăng thực lực kỳ thật rất mạnh "

Xích Linh cũng không khỏi gật đầu, cảm thấy có Diệp Lăng tương trợ, đánh gϊếŧ hung thú này dễ dàng hơn nhiều.

Lúc này!

Ông!

Hư không run rẩy!

Nhưng mà, một chưởng ấn toát ra ánh sáng long lanh xinh đẹp tốc độ nhanh hơn so với Diệp Lăng, giống như Tiên thạch chế tạo mà thành.

Đạo chưởng ấn này phá vỡ hư không, thần uy mênh mông, trực tiếp từ trên ngọn núi nhỏ phía xa nhanh chóng rơi xuống.

Phốc một tiếng, đầu kia hung thú Chân Thần cảnh kia hoảng sợ, không kịp phản ứng liền bị trọng thương, thân thể vỡ ra, có vết máu phun ra.

Lân phiến cứng rắn, căn bản ngăn không được, như là giấy rách, trực tiếp bị xé rách.

Tê!

Một màn này, lập tức khiến một đám người hít một ngụm lãnh khí, nhìn về phía trên ngọn núi nhỏ cách đó không xa.

Nơi đó xuất hiện một đám thiên kiêu khí tức cường đại, người mặc thần giáp kim sắc, cưỡi các loại hung thú cường đại dữ tợn, tựa như kỵ sĩ.

Cầm đầu là vị nữ tử tuyệt mỹ áo bào bay trong gió, thanh ti như đang múa, ánh mắt lạnh lẽo, tràn ngập lạnh lùng thâm thúy, có một cảm giác như Nữ Đế giáng lâm thế gian!

"Là nàng!"

"Nguyệt Minh Không!"

" Trữ đế Vô Song tiên triều!"

Chúng thiên kiêu Chu Tước nhất tộc cùng nhau biến sắc, nhịn không được kinh hãi.

Xích Linh không đối phó được hung thú Chân Thần cảnh, kết quả vị Nữ Đế tương lai trước mặt này, chỉ một chưởng liền đánh trọng thương.

Đây cũng quá mạnh đi! Phải nói là quá kinh khủng !

"Thật mạnh, chí ít thực lực cũng là Phong Vương cảnh trung kỳ trở lên, không phải vậy tuyệt đối không có khả năng có năng lực này "

Xích Linh cũng không nhịn được có chút giật mình.

Nàng mới vừa đột phá Phong Vương cảnh, nếu như đột phá đến Phong Vương cảnh trung kỳ, cũng làm không được trình độ này.

Có thể thấy cùng là tuổi trẻ chí tôn, nhưng Nguyệt Minh Không hoàn toàn mạnh hơn nàng rất rất nhiều.

Dù sao tuổi trẻ chí tôn, cũng chia thượng trung hạ.

Giống như nàng chỉ vào trung cấp mà thôi, nhưng Nguyệt Minh Không hiển nhiên là thượng cấp thậm chí tầng thứ cao hơn.

"Nguyệt Minh Không" Diệp Lăng cũng ngây ngẩn cả người , sau đó ánh mắt lóe lên một tia kinh diễm.

Bất kể lúc nào nhìn thấy vị thiên chi kiều nữ danh dương thiên hạ này, hắn cũng nhịn không được sinh ra cảm giác kinh diễm.

Thật sự quá đẹp, tiên nhan như vẽ, đẹp đến mức kinh tâm động phách, giống như là một kiệt tác hoàn mỹ nhất thế gian.

Nhất là loại khí chất hiên ngang, ngạo nghễ ngắm nhìn chúng sinh, khiến hắn nhịn không được tim đập thình thịch.

"Thật sự là tiện nghi cho tên Cố Trường Ca kia, đúng là khốn nạn mà "

Diệp Lăng cũng không nghĩ tới mình đang muốn xuất thủ, kết quả bị Nguyệt Minh Không ra tay trước một bước làm hung thú này bị thương nặng.

Giờ phút này trong lòng hắn đều là hâm mộ ghen ghét, thậm chí là không cam tâm.

Hắn cảm thấy lần trước Nguyệt Minh Không thiết kế phục sát hắn, hoàn toàn là do Cố Trường Ca an bài.

Vì vậy tất cả mọi chuyện đương nhiên đều ném lên đầu Cố Trường Ca.

Bất quá Diệp Lăng cũng yên tâm, thủ đoạn ẩn tang của mình rất tốt, Nguyệt Minh Không không có khả năng nhận ra hắn.

Dù sao ngay cả trước đó Cố Trường Ca cũng không nhận ra hắn.