Tại Sao Lại Yêu Chị?

Chương: 2

Sáng hôm sau Đan Linh quyết định gọi cho Thanh Vi:"Xin hỏi cô có phải Trần Thanh Vi không?"

"Là tôi, Phạm tiểu thư có việc tìm tôi?" Vừa đến công ty Thanh Vi liền thấy có cuộc gọi đến, là dẫy số vốn đã thuộc lòng từ lâu cô biết là ai đang tìm mình, trong lòng dân lên một trận vui sướиɠ.

"Tôi có việc muốn thảo luận với cô. Khi nào chúng ta có thể gập nhau?" Bất ngờ vì người kia không cần hỏi cũng biết cô là ai, nhưng cũng chỉ thoáng qua.

"Được, chị chọn thời gian đi" biết đối phương đang quay phim cô cũng không muốn làm ảnh hưởng nên cho cô ấy tự quyết định thời gian.

"Ukm, vậy trưa nay tôi đến công ty cô được không?"

Thiên Phong gần nơi cô đang quay phim, với lại giờ trưa sẽ không ai để ý.

"Vậy cũng được" sau khi nói xong bên kia cũng trả lời cô rồi cúp máy. Quay sang nói với thư ký bên cạnh:

"Buổi trưa chuẩn bị cho tôi 2 phần cơm ít dầu mỡ một chút"

" Nói với lễ tân buổi trưa sẽ có người họ Phạm đến tìm tôi, cho cô ấy vào" sau khi nhận được cái gật đầu liền bảo cậu ta ra ngoài. Một mình ngồi trong văn phòng

Cô nhìn dẫy số quen thuộc trên điện thoại, rất nhiều lần muốn bắm gọi nhưng lại sợ làm người kia hoãn sợ. Mỗi lần cô buồn đều sẽ ngắm nhìn dẫy số kia rồi tự nhủ với bản thân ( chị ấy cũng đang cố gắng, bản thân không được phép bỏ cuộc)

....................

Buổi trưa đến Đan Linh nói với đạo diễn có việc xin ra ngoài liền không đợi ông ấy đồng ý đã chạy đi mất, đạo diển thầm mắng ( nếu cô không phải diển viên thực lực tôi đã đá cô đi từ lâu rồi 😡)

Vừa đến sảnh tập đoàn Thiên Phong lễ tân hỏi cô có phải họ Phạm không, rồi chỉ đường cho cô lên tần 30 rẽ trái là phòng làm việc của chủ tịch bọn họ.

Vừa lên đến nơi thư ký đã mời cô vào phòng chờ ngồi đợi:" Phạm tiểu thư xin đợi một chút, chủ tịch bận hợp chắc đã gần xong rồi". " Đây là bữa trưa chủ tịch đặc biệt căn dặn chuẩn bị cho cô. Mời Phạm tiểu thư tự nhiên" nói xong anh cũng ra ngoài để lại một mình Đan Linh trong phòng.

Ở một mình trong phòng cô trên bàn có 2 phần cơm cô cũng không quan tâm mà mở phần cơm người kia chuẩn bị cho mình ra xem, bên trong đều là những món thanh đạm vô cùng phù hợp với diển viên như cô chợt nghĩ ( người này cũng tâm lý lắm đó chứ). Sự bất mãn vì phải đợi liền được xua tan. Ăn xong bữa trưa cuối cùng người kia cũng xuất hiện, cô liền đứng lên chào hỏi.

Thanh Vi đi đến theo phép lịch sự chào rồi cả hai ngồi xuống.

Chưa đợi người kia lên tiếng Đan Linh liền nói:" Hôm nay tôi đến là để nói về việc kết hôn" không thấy người kia trả lời cô tiếp tục:

" Thứ nhất: sau khi quay xong bộ phim hiện tại chúng ta mới bắt đầu , được chứ"

"Được, tùy chị" Thanh Vi nhàn nhạt đáp

"Thứ hai: tôi có một số điều kiện "

"Chị nói đi"

"Điều thứ nhất: phải giữ khoảng cách, không được có hành động thân mật.

Điều thứ hai: phải tôn trọng quyền cá nhân của đối phương.

Điều thứ ba: tạm thời có thể giấu chuyện chúng ta đã kết hôn có được không?"

" Xem ra chị không hài lòng mấy về cuộc hôn nhân này thì phải. Tôi đồng ý nhưng chỉ cho chị một năm. Một năm sau dù chị có đồng ý hay không tôi cũng sẽ không che giấu hôn nhân của mình nữa"

" Tôi chỉ không muốn tiến triển quá nhanh thôi. Cứ quyết định vậy đi" nói rồi Đan Linh cầm túi xách dứng đậy nở một nụ cười thật tươi " Cảm ơn vì bữa trưa, hẹn gặp lại" sau đó rời đi.

Cô đâu biết rằng có một người vì nụ cười của cô mà tâm tình vui vẻ cả buổi chiều, đến ăn cơm cũng ngọt ngào hơn bình thường.

______________

(⁠ ⁠⚈̥̥̥̥̥́⁠⌢⁠⚈̥̥̥̥̥̀⁠) hình như mình viết hơi dài dòng thì phải (⁠ ⁠⚈̥̥̥̥̥́⁠⌢⁠⚈̥̥̥̥̥̀⁠)

Chúc mọi người một ngày tốt lành (⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠)⁠❤