06.
Ta rất bực bội, luôn cảm thấy có chút không hợp lý. Chờ ta đạp ngã cánh cửa gỗ qua nhiều năm thiếu tu sửa, ta nhìn tiểu thiếu gia quần áo lộn xộn bị đè xuống giường đang khóc thút thít, mà gã thợ săn thì để trần l*иg ngực, trong mắt tràn ngập sắc dục. Ta không hiểu gã thợ săn vì sao lại đè tiểu thiếu gia, dù cho dáng dấp tiểu thiếu gia giống như nữ nhân đi chăng nữa nhưng rốt cục cũng không phải mà. Tiểu thiếu gia nhìn thấy ta, vừa khóc vừa trốn ở sau lưng ta, ta không muốn cùng thợ săn đối địch cho lắm, bởi vì gã cao hơn ta một cái đầu. Nhưng mà, ta vẫn mò tới cây gậy gỗ đang tựa lên tường, xông lên…