Edit:Yann.
Beta: Đậu Xanh
Điềm Tửu cầm túi xách đang chuẩn bị trở về phòng, đột nhiên bị một đôi bàn tay to che miệng, kéo vào căn phòng xa lạ.
Hai người lăn lộn trên mặt đất, hơi thở nam tính mãnh liệt phả vào trước mặt.
"Còn nói không cố ý câu dẫn tôi?" Con mắt Tưởng Hành Phong đỏ ngầu, dưới tác dụng của xuân dược, nhiệt độ cơ thể anh cực cao.
Anh bắt lấy cổ tay của Điềm Tửu, giam hai cánh tay trắng nõn nhỏ bé lên đỉnh đầu, đôi chân mạnh mẽ chen vào giữa hai chân cô.
Trên mặt đất trải thảm nhung mềm, nhưng động tác của Tưởng Hành Phong quá thô bạo, mà da thịt Điềm Tửu lại quá mức non mềm, trong nháy mắt bị đẩy xuống mặt đất phía sau lưng nóng rát đau đớn.
Côn thịt cứng rắn nóng bỏng, thẳng tắp chọc ở trên đùi cô,.
Giữa trán Tưởng Hành Phong bị thuốc tra tấn, mồ hôi chảy ròng ròng, không màng Điềm Tửu giãy giụa, há miệng bao lấy đôi môi mê người của cô.
"A, anh buông tôi ra." Điềm Tửu cau mày, nghiêng mặt tránh khỏi nụ hôn của anh.
Tên điên này tựa như một con sư tử lỗ mãng, vốn dĩ không biết hôn môi như thế nào, chỉ biết mù quáng cắn môi, cô bị hàm răng ngấu nghiến đến phát đau.
Nước mắt lưng tròng, cô hung tợn trừng mắt Tưởng Hành Phong, cố tình thân hình lại mảnh mai, thoạt nhìn giống một con mèo sữa tức giận.
"Giả bộ trinh tiết liệt nữ làm cái gì?" Tưởng Hành Phong chưa hoàn toàn bị xuân dược khống chế, anh cười nhạo một tiếng, một tay thăm dò bên trong đùi Điềm Tửu, một tay hung hăng xoa bóp vú cô.
Động tác của anh không chút mềm nhẹ, làm thân thể mẫn cảm của cô vừa đau cũng vừa sướng.
"A a ~ đau quá ~" Nước mắt chảy xuống, dáng vẻ hoa lê đái vũ làm thú dữ trong lòng Tưởng Hành Phong xông ra khỏi lồng.
Tưởng Hành Phong sờ hoa huyệt, dâm dịch xuyên qua quần lót làm ướt tay anh.
"Nhanh như vậy đã ướt? Thật là dâʍ đãиɠ." Anh nhếch mép cười.
Người dưới thân mềm mại yêu kiều, lúc mới bắt đầu còn có sức lực giãy giụa phản kháng, lúc này bị anh sờ cả người mềm nhũn, chỉ có thể mở to đôi mắt trừng cô.
Anh bị thuốc tra tấn đến mức sắp phun ra lửa, côn thịt như muốn nổ mạnh.
Rốt cuộc không nhịn được nữa, xé rách quần áo của Điềm Tửu, kéo quần lót của cô xuống.
Thân thể tỷ lệ hoàn mỹ trần truồng làm hô hấp Tưởng Hành Phong cứng lại, dục vọng phá tan nhà giam.
Nâng chân Điềm Tửu lên, anh kinh diễm nhìn hoa huyệt trơn bóng tinh xảo của cô.
"Tiểu huyệt này cũng thật đẹp." Nhịn không được khen ra tiếng.
Lau chùi lung tung, dâm dịch trong suốt làm cho cả tiểu huyệt thoạt nhìn lấp lánh.
Cọ xát hai mảnh hoa môi, đưa côn thịt thô dài nhắm ngay tiểu huyệt, mắt Tưởng Hành Phong đã bị thuốc khống chế không có tiêu cự, chỉ tràn ngập dục vọng vô tận.
Lúc này trên người Tưởng Hành Phong chỉ còn chiếc áo thun đơn giản, mà Điềm Tửu đã bị anh cởi sạch.
Lúc côn thịt thô to của anh chạm vào hoa huyệt, nóng đến mức cả người Điềm Tửu run lên, tiểu huyệt nhanh chóng co rút lại.
Điềm Tửu hoảng sợ muốn lui về phía sau, cô biết tiểu huyệt của mình nhỏ bao nhiêu, ngay cả một ngón tay của Nam Cẩn Du cũng không thể hoàn toàn tiến vào.
Tưởng Hành Phong thậm chí không làm dạo đầu cho cô mà chuẩn bị trực tiếp cắm vào.
Như vậy sẽ bị cắm hỏng mất!
Thấy cô muốn rút lui, Tưởng Hành Phong đương nhiên không làm, dùng sức bắt lấy chân cô, côn thịt nhảy lên vài cái đánh vào âm đế, phát ra tiếng vang "Bạch bạch".
Anh hiểu phải đẩy eo mạnh mẽ đưa côn thịt vào trong lỗ nhỏ, quy đầu tiến vào một nửa thì bị ngăn lại.
"Ưm~ chặt quá!" Anh than thở một tiếng, không chấp nhận được nửa phần giãy giụa của Điềm Tửu, nhanh chóng lại dùng sức hung hăng đâm vào, phụt một tiếng nguyên cây hoàn toàn đi vào.
Dòng máu đỏ theo dâm dịch chảy xuôi xuống côn thịt, đột phá tầng màng trinh trong nháy mắt, Tưởng Hành Phong ngẩn người, ánh mắt khó tin nhìn về phía Điềm Tửu.
"A ~ đau quá ~ anh mau ra đi! Đồ khốn mau ra đi! Huhu......" Hoa huyệt truyền tới đau đớn như bị xé rách, nước mắt rơi xuống ướt nhẹp khuôn mặt.
Điềm Tửu hét lên một tiếng, hai chân không tự giác dùng sức kẹp chặt lấy hạ thân chỗ tương liên với Tưởng Hành Phong, hoa huyệt kịch liệt co rút lại.
Vô số tầng nếp uốn ở âm đạo gắt gao xoắn lấy côn thịt, núi non trùng điệp đè ép làm Tưởng Hành Phong thiếu chút nữa tinh quan thất thủ lập tức tiết ra.
Vẻ mặt tràn đầy điên cuồng của anh trong chốc lát khôi phục một chút thanh tỉnh, nhớ tới những gì người trong AV làm lúc anh bị kéo đi xem.
Anh học theo dáng vẻ duỗi tay xoa bóp hạt đậu trên hoa huyệt của Điềm Tửu, cúi đầu ngậm lấy núm vú màu hồng nhạt mút vào lôi kéo, một tay khác nhào nộn vú trắng nõn thành đủ loại hình dạng.
Trên người truyền đến cảm giác sảng khoái giảm bớt đi đau đớn từ hoa huyệt, Điềm Tửu rên rỉ thả lỏng.
Cảm nhận được trở ngại biến mất, trong mắt Tưởng Hành Phong xẹt qua tia sáng, eo mạnh mẽ đẩy về phía trước thọc vào rút ra, côn thịt thô dài mỗi lần rời khỏi hai phần ba, lại cắm đến chỗ sâu nhất, thẳng tới hoa tâm.
Vô số tầng vách thịt hút lấy côn thịt của anh, hoa tâm ở chỗ sâu phóng thịt ra cắm vào lỗ chuông trên quy đầu.
"Ưm a a ~" Điềm Tửu bị anh đâm cho sắp bay ra, hai vú điên cuồng đong đưa, tiếng rên rỉ trong miệng bị tác động mạnh mẽ đánh tan.
Vừa mới bắt đầu kịch liệt đau đớn, cuối cùng bị từng cái thâm nhập đến hoa tâm kích thích mềm hoá thành sảng khoái dục tiên dục tử.
Tác dụng của thuốc làm Tưởng Hành Phong như dã thú bị dục vọng chi phối, không có vuốt ve không có an ủi, chỉ bắt lấy chân cô dùng sức nhanh chóng thọc vào rút ra.
Danh khí tiên cung thứ mười quả nhiên không giống người thường, thịt châm tinh mịn cùng với tầng tầng lớp lớp nhục bích giống cái miệng nhỏ tham lam gắt gao hấp thụ côn thịt.
Côn thịt không ngừng ra vào làm hai mảnh trai thịt bị cọ xát đến sưng đỏ, thời điểm bị thao đến chịu không nổi, Điềm Tửu lớn tiếng kêu "Không cần", nhưng dáng vẻ khóc thút thít này của cô chỉ làm Tưởng Hành Phong càng thêm hung tàn.
"Không cần ~ đừng có ngừng ~ oa ~ thật thoải mái ~" Bị bản năng thân thể chi phối Điềm Tửu dần dần thích ứng với sự hung mãnh của Tưởng Hành Phong, thần thái mị nhãn như tơ làm anh không nhịn được cúi đầu quấn lấy cái lưỡi của cô hút hôn.
Cởi bỏ áo trên, để cặp vú kia đè lên ngực trần.
"Tiểu dâʍ đãиɠ rên sướng quá nhỉ."
Tưởng Hành Phong bế Điềm Tửu lên, dương vật vẫn còn cắm giữa hai người, anh đứng lên, ôm cô một bên thọc vào rút ra một bên đi lại khắp phòng.
Thân thể bay trên không, cảm nhận được không trọng lực Điềm Tửu kẹp chặt hai chân, hoa huyệt kẹp đến côn thịt không thể động đậy.
"Nhanh lên ~ anh thật tuyệt ~" Cô lôi kéo lỗ tai anh, kích thích kịch liệt làm chân nhỏ cuộn tròn một trận co rút.
Lời nói của cô dường như tiếp cho Tưởng Hành Phong động lực vô hạn, anh ném cô trên giường lớn, quỳ gối trên giường, gấp hai chân lại, côn thịt hung hăng cắm vào chỗ sâu nhất.
Mỗi một chút va chạm đều làm nước sốt bay tứ tung, tiếng nước phụt phụt hòa cùng tiếng bạch bạch bạch do thân thể đánh vào nhau.
Đôi tay Tưởng Hành Phong véo eo nhỏ của Điềm Tửu, dùng sức lưu lại dấu vết thật sâu.
"Tiểu huyệt thật chặt, tiểu dâʍ đãиɠ!" Anh hận không thể vĩnh viễn chôn trong huyệt nhỏ ướt át của Điềm Tửu.
Nghe cô phóng đãng kêu to, trong mắt Tưởng Hành Phong càng ngày càng hưng phấn, côn thịt càng thêm kiên quyết.
"A a a ~" Điềm Tửu nắm chặt nếp uốn trên ga giường, khuôn mặt nhỏ vì kích động mà ửng đỏ.
Theo một tiếng ngâm nga, hạ thân run rẩy, hoa huyệt kịch liệt co rút lại, kích thích cao trào làm hai mắt cô không tiếng động nhìn trần nhà, hồng hộc thở phì phò.
Nhục bích trong âm đạo kẹp chặt côn thịt của Tưởng Hành Phong, cuối cùng không nhịn được rên rỉ bắn ra từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙.