Edit: Vicky
Beta: Đậu Xanh
"Ư ~ Điềm Tửu khó chịu quá."
Nam Cẩn Du đang ra sức bóp bầu ngực bên trái của Điềm Tửu, một tay khác lại đang vân vê đầṳ ѵú bên phải, Điềm Tửu nhịn không được ưỡn ngực lên dán chặt vào tay anh như sợ tay anh đột nhiên rút lui vậy.
Bờ mông mật đào của cô dính lấy ghế sô pha, hai chân cong lên. Dưới sự trêu chọc của Nam Cẩn Du, thân dưới cô ướt đẫm, hai mắt cũng mông lung ửng đỏ.
Phản ứng của cô vừa lớn mật lại quyến rũ khiến ánh mắt Nam Cẩn Du càng âm u.
Anh cười khẽ, híp cặp mắt đào hoa, tay phải lướt xuống bụng Điềm Tửu nhẹ xoay một vòng.
"Dễ chịu không?" Giọng nói gợi cảm trầm thấp, hơi khác với khi nói chuyện bình thường.
Điềm Tửu quay mặt qua anh, đôi mắt hạnh mê hoặc thành thật lắc đầu, mang theo tiếng khóc nức nở nói: "Khó chịu, khó chịu quá..."
Cả người như bị lửa đốt, khắp nơi đều nóng lên, hai bầu ngực cảm giác cực kì trướng, hoa huyệt càng ngứa không chịu nổi.
Rất muốn bị thứ gì đó lấp đầy, thế nhưng cô lại không biết mình muốn gì.
Cơ thể đói khát khiến cổ họng cô phát khô, lông mày nhíu chặt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn khóc như hoa lê rơi dưới mưa.
Nam Cẩn Du bóp mạnh núm vú cô một cái, cô ậm ừ như một con thú sữa nhỏ đang chờ bị người chà đạp.
"Khó chịu chỗ nào, hử?" Âm cuối ngân lên đầy vẻ dụ hoặc, hai tay nhào nặn đôi gò bồng của cô thành đủ loại hình dạng.
Dùng sức đến nỗi để lại dấu tay trên thân thể trắng nõn của cô, thiếu nữ rên rỉ như một giai điệu dễ nghe khiến lửa toàn thân anh đều tập trung xuống thân dưới.
Tay trượt xuống đến bụng cô, nhưng lại không chịu xuống nữa.
"Chị ơi giúp em với." Điềm Tửu nắm tay anh đặt lên hoa huyệt: "Chỗ này ngứa quá."
Cô ngồi dậy dựa vào ghế sô pha, hai chân mở ra hình chữ M, để âm hộ ướt sũng không một cọng lông trước mặt anh.
"Chị ơi ~" Cô hơi bĩu môi nũng nịu, khuôn mặt nổi ráng chiều đỏ, đôi mắt hạnh xinh đẹp bị dục vọng chi phối mà mông lung.
Tiếng gọi ngọt dịu khiến lỗ tai Nam Cẩn Du giật giật, ánh mắt thuận tay mình rơi xuống khe hở nõn nà kia.
Anh ngồi trên ghế salon, ôm cơ thể Điềm Tửu trần trụi vào trong ngực mình.
Ý đồ xấu dùng ngón tay chọc vào âm đế người trong ngực: "Nơi này hả?"
Âm hộ mở ra để lộ đầu nhũ hồng hào, cơ thể Điềm Tửu bất ngờ run lên, nằm sấp lên người anh, hai tay yếu ớt vòng lấy cổ anh.
"Ừm." Giọng mũi đặc sệt mang theo sự nức nở.
Người trước mắt có thể giải quyết cơ thể khó chịu của cô, đây là trực giác của yêu tinh.
Cho nên cô cầu xin nói: "Chị ơi, giúp Điềm Tửu với."
Cơ thể mềm mại trong ngực, dương vật Nam Cẩn Du cương lên, chống lấy mông cô cơ hồ muốn xông ra quần, hận không thể chôn thật sâu trong hoa huyệt của cô.
Ngón tay anh quấy trong khe huyệt tinh xảo của cô, vẫn chưa xâm nhập, tiếng nước ọp ẹp vang lên.
Huyệt nhỏ kia cắn thật chặt ngón tay anh, không khó tưởng tượng đến sự tuyệt vời khi gậy thịt thật sự đi vào trong.
"Đúng là một cô bé đáng yêu lại thành thật."
Theo ngón tay anh nhẹ nhàng chậm chạp cắm vào lại rút ra, lặp đi lặp lại, cơ thể Điềm Tửu rung động không ngừng, hoa huyệt lại càng thoải mái.
Cô ghé vào tai anh thở phì phò, nhỏ giọng ngâm nga: "Chị tốt quá, tốt quá, Điềm Tửu dễ chịu quá ~ ư ~ a ~ a ~"
Ngón tay thon dài ửng hồng dính đầy dâm dịch đẩy qua đẩy lại trong hoa huyệt, phản ứng thành thật của người trong ngực khiến Nam Cẩn Du rất vui vẻ.
"Ha." Anh cười nhẹ lên tiếng, luồn tay trái qua nách cô xoa nắn lấy bầu sữa trắng nõn, ngón tay phải khớp xương rõ ràng thỉnh thoảng khuấy động trong lỗ thịt nhỏ hồng hào kia mấy lần rồi nhẹ nhàng cắm vào rút ra.
Dâm dịch trong suốt nồng nặc hương hoa đào dính ướt quần bò nhưng anh không để ý chút nào.
Lúc ngón tay muốn xâm nhập lại bị một tầng màng mỏng ngăn cản, nụ cười của Nam Cẩn Du càng tươi hơn: "Đúng là không được thật à? Cậu ta thế mà không hưởng dụng tiểu khả ái."