Dám bảo muốn giúp mình rửa sạch! Kết quả thì sao! Lại đầy vào trong bụng cậu.
Đồng Nhạc cáu kỉnh, ôm bụng ngồi xổm trên mặt đất không thèm để ý tới hắn nữa.
“Thầy xin lỗi, hứa chắc chắn lần này sẽ dạy em rửa sạch.”
“Nhưng mà đau quá, hơn nữa thầy xem xem chân em đều bị va đến bầm tím rồi”
Đồng Nhạc rất không vui! Trên eo vết hằn còn chưa tan bây giờ tiếp tục bị thương ở chân, ngay cả phía dưới cũng…… Nói tóm lại khóa sinh lý cái gì chứ! Cậu tỏ vẻ không bao giờ muốn học thêm lần nữa!! Tuyệt đối không bao giờ!!
Đồng Nhạc ngẩng đầu!!!
Dươиɠ ѵậŧ không hiểu làm sao cương lên lần nữa, thấy vậy Đồng Nhạc vội vàng đem chân thu trở về, đôi tay ôm đầu gối vô cùng đáng thương nhìn hắn.
Thầy Vương :…
“Ồ thôi không sao đâu, sẵn tiện thầy dạy cho em một kiến thức mới nhé. Khi dươиɠ ѵậŧ đang ở trạng thái cương cứng, không nhất thiết phải xuất tinh bởi vì chúng ta có thể để nó tự mềm xuống.”
Đồng Nhạc trợn tròn đôi mắt nhìn về phía hắn không tiếng động lên án. Thầy Vương ngồi xổm xuống, sờ sờ hạ thể sưng sưng:
“Cũng tại bướm nhỏ của Đồng Nhạc quá đáng yêu, tôi không thể nhịn được .”
“Hừm ……” Đồng Nhạc thận trọng dịch ra xa né tránh tay hắn:
“Thầy đút vào trong đó cảm thấy rất thoải mái sao?”
“Chà, em cũng có thể cảm nhận được mà” Hắn dừng một lúc nói tiếp:
“Bước đầu tiên chính là “
Đồng Nhạc ngẩng đầu lên, cẩn thận lắng nghe.
“Em hãy cho ngón tay vào lỗ thịt, làm giống như ©ôи ŧɧịt̠ của thầy liên tục cắm vào rút ra”
“Tay…… Ngón tay?”
Trong nháy mắt đôi chân Đồng Nhạc bỗng dưng trở nên mềm nhũn, ban nãy cưỡi lên ©ôи ŧɧịt̠ ngựa còn không dám dứt khoát ngồi xuống mà hiện tại tự mình dùng ngón tay …… Đút vào trong âʍ ɦộ, thật quá kì quái.
“Đừng sợ, em sẽ cảm thấy rất thoải mái ngay thôi”
Thầy Vương ngồi xổm bên cạnh Đồng Nhạc, ngón tay mân mê trượt qua trượt lại khe nhỏ.
“Thầy ơi, bắt buộc phải rửa sạch sao, không thể để thứ kia bên trong được ạ?”
Đầu óc Đồng Nhạc đang rất rối rắm, tại sao chúng ta phải rửa sạch, làʍ t̠ìиɦ đúng là phiền phức.
“Tôi cũng muốn giữ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong người em, nhưng em còn nhỏ vẫn nên tắm rửa sạch sẽ thì hơn, sau này quan hệ cũng nên đeo bαo ©αo sυ tránh cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn bên trong.”
” Bαo ©αo sυ? “
“Xem ra bạn học Đồng Nhạc lúc ở trên lớp không thực sự nghiêm túc nghe giảng bài, cũng chẳng biết thầy giáo đang nói nội dung gì”
“Còn…còn.. không phải tại thầy sao , lúc học luôn…. ” Đồng Nhạc thoáng ấm ức, đau đến như vậy thì làm sao có thể nghiêm túc nghe giảng được cơ chứ.
Ngón tay thầy Vương bấm vào bướm da^ʍ:
“Đây là nơi nào, hả ?” Ngón tay dần dần di chuyển tới hậu huyệt phía sau.
“Hay là nơi này.” Ngón tay hắn lại nắm dươиɠ ѵậŧ nho nhỏ của Đồng Nhạc chơi đùa:
“Là ở đây? “
Đồng Nhạc: Thầy giáo thật phiền, tại sao lại véo chim nhỏ!
Đồng Nhạc ngoan ngoãn duỗi tay tách bím nhỏ trả lời:
“Là nơi này ạ.”
“Đúng vậy, Đồng Nhạc bây giờ đưa ngón tay vào thử xem, nếu không thầy giáo sẽ dùng ©ôи ŧɧịt̠ lớn này trừng phạt bạn nhỏ ở trong lớp mà không chịu nghe kỹ”
“Ô …”
Ngón tay trắng nõn run rẩy chạm vào lỗ l*и, mới chạm có một tí cũng chả dám động đậy thêm .
“Thầy không giúp lần này Đồng Nhạc hãy tự đút vào đi, cảm nhận được cái l*и của mình co bóp như thế nào.”
Thầy giáo Vương liếʍ đôi môi khô khốc, hình ảnh học sinh thủ da^ʍ trước mắt làm hắn thèm đến nhỏ dãi.
Đồng Nhạc cúi đầu nhìn tiểu huyệt.
“Ngón tay em nhỏ hơn nhiều so với ©ôи ŧɧịt̠ của thầy. Đảm bảo đút vào sẽ không đau, em có thể điều khiển tốc độ đút ngón tay tùy theo khả năng chịu đựng của mình.”
Giọng nói nhẹ nhàng của hắn nhắc nhở bên tai như thể đang mê hoặc cậu.
Đồng Nhạc thử chọc chọc, thật co giãn nha.
Ngón tay với vào lỗ thịt mà thầy đã xâm nhập từ trước, xúc cảm mềm mại và khít chặt giống hệt thạch trái cây vậy. Nhưng mà…bị ngón tay nhồi nhét vẫn có chút khó chịu, nó khác xa với sự áp bách của dươиɠ ѵậŧ đem đến.
“Trong đó chảy ra rất nhiều chất lỏng dính dính, có phải là tϊиɧ ɖϊ©h͙ không?”
Đồng Nhạc thì thào, lấy ngón tay khuấy động lỗ l*и, cảm giác thịt huyệt bắt đầu vặn vẹo:
“Hóa ra là thế này, thật thần kì. “
“Khi đã thích ứng rồi thì hãy thêm một ngón nữa vào.”
Thầy giáo Vương cầm sữa tắm tạo bọt xoa toàn thân cho hai người, cố gắng giúp Đồng Nhạc chuyển hướng chú ý, đồng thời làm cho mình không nhìn nữa sợ bản thân không cầm lòng được.
“Ha….”
Đồng Nhạc ngồi xổm muốn xem tình hình hiện tại của hoa huyệt, thế mà lại bị chim nhỏ che mất, không nhìn được vì vậy chỉ có thể thật chậm rãi đút vào.
Ngón giữa dài hơn ngón trỏ một tí, Đồng Nhạc bị móng tay cào cào lên vách thịt non mềm mại, toàn thân đau nhức trở nên hưng phấn nhét càng sâu bên trong.
” Ưm … thật kỳ lạ.”
Bản thân khống chế được lực độ, Đồng Nhạc chẳng hề cảm thấy đau đớn, mọi giác quan đều tập trung lên từng chuyển động của ngón tay.
“Thoải mái không?”
“Không, ..em…không biết.”
Đồng Nhạc nhận thấy ngón tay bị hút rất thoải mái mà âʍ ɦộ lại ngứa ngáy đôi chút, xem ra có thực sự sảng khoái?
Thầy Vương rửa sạch bọt bên đùi non Đồng Nhạc:
“Ngón tay cố gắng liên tục đâm thọc, moi toàn bộ chất lỏng đọng trong âʍ ɦộ chảy ra hết.”
Sau khi rút ngón tay, hoa môi thoáng ng co rúm lại chất lỏng nhu thuận sền sệt trào ra.
“Phun ít quá tiếp tục cắm vào đi, xoay tròn ngón tay. Ừ, chính xác là như vậy Đồng Nhạc học thật nhanh.”
Cậu cúi đầu cắn khóe môi, ngón tay nhét sâu trong bím non chuyển động, chất lỏng “Tí tách” men theo ngón tay nhỏ giọt rơi trên mặt sàn.
“Thầy, nhất định phải rửa sạch sao?”
“Âʍ ɦộ của em còn chưa phát dục hết, tốt nhất vẫn nên rửa sạch thì hơn”
“Ô… ô ~” Giọng Đồng Nhạc trở nên sắc bén:
“Thầy ơi ngón tay em ngắn quá, bên trong không chảy ra nữa”
“Được rồi, tôi sẽ giúp em”.
Đồng Nhạc nhìn qυყ đầυ thô đen chọc đến lỗ l*и của mình cọ cọ , sợ tới mức vội vàng che hạ thể lui về phía sau một bước:
“Thầy không thể đút vào được nữa đâu.”
“Tôi giúp em tẩy rửa sạch sẽ, tuyệt đối không có chuyện làʍ t̠ìиɦ. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn rất sâu cho nên cần phải dùng ©ôи ŧɧịt̠ móc ra, không thể dùng ngón tay?”
Đồng Nhạc nghi hoặc:
“Có thật là không làm? “
“Ừ.”Thầy Vương nắm qυყ đầυ chen vào bím nhỏ, kiên nhẫn cọ xát.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nằm sâu trong lỗ l*и ngày càng chảy xuống nhiều hơn. Đồng Nhạc sờ sờ âʍ ɦộ, khó hiểu hỏi:
“Nếu thế, lần nào làʍ t̠ìиɦ cũng phải nhờ cây gậy to của thầy mới rửa sạch được ạ?”
Đồng Nhạc nhớ từng thấy dươиɠ ѵậŧ các bạn học nam trong giờ học cũng không tài nào dài bằng thầy.
“Bạn Đồng Nhạc quên rồi sao, hửm “
Đầu cậu ngay lập tức vang lên tiếng còi báo động, gấp gáp trả lời:
“Không được cùng người khác làm chuyện này, cái bướm dâʍ đãиɠ chỉ thể ăn chim lớn của thầy thôi.”
“Ngoan “.
Đối với thầy Vương mà nói đây ắt hẳn là sự tra tấn ngọt ngào nhất, thế nhưng bướm non đang mυ'ŧ mát ©ôи ŧɧịt̠ bự lại không thể ȶᏂασ.
Hắn mang Đồng Nhạc buồn ngủ tắm rửa sạch sẽ xong xuôi lau khô người bế cậu lên giường.
“Đồng Nhạc, thầy có yêu cầu nho nhỏ.”
Hắn giả vờ nghiêm túc, xấu hổ nói.
Đồng Nhạc ngồi dậy:
“Thầy nói đi .”
“Thầy muốn đút ©ôи ŧɧịt̠ vào trong l*и của em.”
“Không phải thầy đã nói nếu cương vẫn có thể nhịn cho đến khi nó mềm xuống à” Đồng Nhạc lém lỉnh đáp trả.
Vương lừa lọc : …. Phương diện này em không cần phải học nhanh như vậy.
“Ồ cái này thì khác chỉ cần bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cũng có thể tự động mềm xuống. Dù gì thầy đang ham muốn xuất tinh, tốt nhất nên bắn ra vẫn hơn.”
Đồng Nhạc có chút ngập ngừng, e dè liếc nhìn hạ thể hắn .
“Nếu nghẹn quá lâu dươиɠ ѵậŧ sẽ bị hỏng đó.” Thầy Vương nghiêm túc phổ cập khoa học, cố gắng phóng đại mọi thứ lên vô số lần. Làm Đồng Nhạc nằm ngửa trên giường, hai chân dang rộng.
Đồng Nhạc đỏ mặt nghĩ rằng cả ngày hôm nay thầy giúp mình giải quyết số chuyện luôn đè nén trong lòng bấy lâu, hiện tại tiếp tục bị cắm cũng hẳn không vấn đề gì, lập tức gật gật đầu đồng ý.
“Đồng Nhạc em thật tuyệt.”
Thầy giáo đỉnh ©ôи ŧɧịt̠ to đen, chà xát lên bướm nhỏ nói:
“Vậy thầy đút vào ngay đây, em chịu đựng chút nhé”
“Ưm…” Đồng Nhạc gật đầu di chuyển tầm mắt xem thầy giã hông cắm sâu vào l*и cậu, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn kia bỗng chốc mất hút, chôn sâu trong cơ thể.
“Ưm~”
Đau quá, vách thịt không còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ hỗ trợ bôi trơn khi đút vào cảm giác thật rít.
“Tôi bắt đầu động đây”
“Thầy ơi, nhẹ một chút em đau quá.” Lỗ bím trải qua trận run rẩy quấn chặt ©ôи ŧɧịt̠ bự càng cắn càng hăng.
Bụng dưới hắn thắt lại, giọng nói ách ách : “Được rồi.”
Thầy giáo vươn tay bóp đầṳ ѵú nhỏ, cúi người ngậm lấy, ©ôи ŧɧịt̠ bên dưới khéo léo xoay vào một điểm thuận lợi nhồi đầy.
Sau bấy lâu rốt cuộc vẫn như cũ mềm mại và đặc biệt chặt chẽ, dù bị ȶᏂασ dữ dội ra sao cũng không lỏng chút nào.
May mắn Đồng Nhạc bây giờ đã dần làm quen được, l*и da^ʍ sớm chảy nước nhầy nhụa, nếu không chắc hẳn sẽ rất đau.
Dươиɠ ѵậŧ lui về phía sau một khoảng rồi nhanh chóng lấy đà cắm thẳng vào, từng tầng thịt non cọ xát qυყ đầυ, hắn thoải mái làm ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ càng sâu hơn, liều mạng nghiền nát cửa tử ©υиɠ.
Đồng Nhạc bị ȶᏂασ đến rung lắc dữ dội, chim nhỏ lắc qua bên nọ lại lắc qua bên kia, nước mắt sinh lí đều chảy ra, cậu ôm lấy bờ vai rộng lớn của thầy, nhắm mắt gắng gượng đè ép cảm giác khó chịu xuống dưới.
“Vẫn chưa quen à, thầy ȶᏂασ em nhiều lần sẽ thấy thoải mái hơn thôi.” Hắn cúi đầu nhìn ©ôи ŧɧịt̠ đen nhồi sâu, bụng Đồng Nhạc bị qυყ đầυ đỉnh tới gồ lên.
“Thầy ơi , thầy ơi…”
Đồng Nhạc đau đớn rêи ɾỉ:
“Nhanh quá.”
Thú tính của hắn hoàn toàn được giải phóng, cơ bắp trên người siết chặt, dùng tốc độ va chạm mà Đồng Nhạc chưa từng thử bao giờ ȶᏂασ cậu.
Quá sâu, Đồng Nhạc nghĩ mình sắp hỏng đến nơi rồi.
Cậu càng kêu đau hắn càng kí©ɧ ŧìиɧ hơn, hôm nay đã khai bao Đồng Nhạc, bây giờ còn đang trần trụi yếu ớt nằm dưới thân mình vô lực chịu đựng.
Thầy giáo Vương tách hai chân cậu thành chữ M. Tay bóp chặt eo lập tức dập vào dươиɠ ѵậŧ, háng liên tục thúc về phía trước, đạt đến độ sâu chưa từng có:
“Ôi…Thật sướиɠ.”
Đồng Nhạc bị ȶᏂασ tới ê a hét lên, nếu không nhờ hắn ôm eo thì chắc chắc chỉ cần một cú nắc hông mạnh mẽ thế này cậu có lẽ đã bay đi mất.
“Đồng Nhạc thầy muốn nhanh hơn nữa, em cố gắng chịu nhé.”
Dứt lời, háng của hắn cứ như đóng cọc, ©ôи ŧɧịt̠ bự hung tợn nhồi nhét vào cái l*и non nớt dập điên cuồng. Hai quả trứng nặng nề vỗ bôm bốp khiến bên mông Đồng Nhạc biến thành một mảng đỏ bừng.
Cậu nắm chặt ga trải giường, cúi đầu nhìn dã thú hung ác xâm nhập thân thể, mau chóng đem tất cả chất lỏng còn sót lại bên trong chảy hết, khiến hạ thể trở nên ướŧ áŧ khôn cùng.
Chẳng biết qua bao lâu Đồng Nhạc bị ȶᏂασ suốt một buổi chiều liền cảm thấy thân thể mệt mỏi, cộng thêm nỗi đau nhức chua xót, ánh mắt dần tan rã, cuối cùng không chịu được ngất lịm đi.
Thầy Vương trông thấy Đồng Nhạc bỗng nhiên mềm nhũn, ôm lên để cậu ngồi trên eo mình. Nếu so với hắn thì Đồng Nhạc có chút nhỏ bé, giống như toàn bộ cơ thể đều khảm vào trong vòng tay hắn.
Đồng Nhạc ngất đi, hắn càng hưng phấn hơn cũng chẳng lo lắng. Mỗi ngày trơ mắt nhìn thiếu niên ngọt nước nhảy tới nhảy lui bên người, giờ phút này tất thảy du͙© vọиɠ bị kìm hãm dồn hết lên ©ôи ŧɧịt̠ bự hung hăng thọc về lỗ l*и đằng trước, hung hăng ȶᏂασ thẳng vào trong tử ©υиɠ.
“Chết tiệt, sao lại mềm lại khít đến vậy cơ chứ”
Lần trước so với lần sau ngày càng dùng sức, ©ôи ŧɧịt̠ đen dày hành hạ tra tấn hai mép l*и đến đỏ mọng.
“Mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ sướиɠ quá.” Thầy giáo đỏ mắt vỗ lên cái mông mẩy của Đồng Nhạc, bím non bị nhồi tới nổi tiếng nhóp nhép vang khắp cả căn phòng.
“Sướиɠ chết mất, l*и nhỏ sao lại dâʍ đãиɠ như vậy …”
Phần dưới của hai người liên kết chặt chẽ với nhau, qυყ đầυ còn đang gắng sức phá cửa tử ©υиɠ, bụng Đồng Nhạc bị ȶᏂασ đến nghe được tiếng nước òm ọp, rút ©ôи ŧɧịt̠ ngựa ra điên cuồng đâm thọc.
“Con đĩ nhỏ sướиɠ quá phải không? Ngất xỉu mà vẫn bị thầy giáo đυ. đến phun nước, tưới ©ôи ŧɧịt̠ đến ướt đẫm đây này.”
Nhờ dâʍ ŧᏂủy̠ ướt sũng khi đυ. trơn tuột ra, cộng thêm Đồng Nhạc đã ngất xỉu cũng không dùng lực kẹp hắn, khiến cho hành động thêm trơn tru, không bị bất kì thứ gì cản trở.
Tiếng nước òm ọp òm ọp, dâʍ ɖị©ɧ nhầy nhụa trào ra lại bị trứng chim chụp đánh tạo thành vòng bọt trắng.
Thầy Vương tiếp tục nắc cả ngàn cái vào lỗ bướm, lúc sau mới buông mã mắt để tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuồng cuộn bắn đầy tử ©υиɠ, dọc theo ©ôи ŧɧịt̠ bự nhỏ xuống đùi hắn.
Xuất tinh xong, tinh thần sảng khoái lần mò sờ nơi hai người kết hợp, ôm Đồng Nhạc đặt trên giường.
Trông miệng l*и bị ȶᏂασ tới đỏ hỏn, lòng thầy Vương thỏa mãn một trận, nằm nghiêng người cạnh Đồng Nhạc ôn nhu chạm lên khuôn mặt đỏ bừng.
Hắn nâng một chân của cậu gác trên người mình, chờ dươиɠ ѵậŧ chào cờ lần nữa kiên định thọc sâu vào bím non ướt đẫm.
Trận giao hợp này không biết kéo dài đến thời gian nào, nhưng thời điểm Đồng Nhạc tỉnh lại trời bên ngoài sớm đã tối.
Hắn ôm cậu chẳng có mẫu vải che thân đè trên bàn sách, ©ôи ŧɧịt̠ cứ như chẳng biết định nghĩa mệt mỏi là gì, đυ. tới mức âʍ đa͙σ tê dại không còn cảm giác nào nữa.
“Tỉnh?”
“Dạ…… Thầy…… Bên dưới của em bị mất cảm giác rồi.” Đồng Nhạc vẫn còn nghe thấy lỗ l*и truyền đến âm thanh phụt phụt, ngượng ngùng nói.
“Đều là tôi sai, nhưng ȶᏂασ bướm da^ʍ của em phải nói là quá sung sướиɠ, tôi không thể kìm được.”
Tốc độ từ từ chậm lại ©ôи ŧɧịt̠ đen rút khỏi bím nhỏ, chưa được bao lâu lại nhét cả cây vào, ôm Đồng Nhạc ngồi trên ©ôи ŧɧịt̠ cho cậu đối diện với mình .
“Thầy ơi, không sao đâu.”
Hắn bóp mông Đồng Nhạc nâng lên sau đó đột ngột buông tay, khiến nó tự do rơi thụp xuống gậy thịt:
“Đồng Nhạc em thật tốt.”
“Em đây cảm ơn thầy mới phải”
Thầy Vương dập háng hung hăng đâm cái l*и non nớt, ôn nhu nói:
“Đồng Nhạc, thầy cũng cảm ơn em”