Răng cửa hàm trên nhè nhẹ cọ xát môi âʍ ɦộ hơi sưng, đầu lưỡi linh hoạt liếʍ láp đến say mê .
Mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm Đồng Nhạc rốt cuộc nhịn không được phát ra tiếng rêи ɾỉ :
“Thầy ơi…… Sao lại như vậy, ngứa ,.. em ngứa quá”
Đôi chân gắt gao kẹp lấy đầu của thầy giáo, chóp mũi lành lạnh vừa vặn đặt ngay tiểu dươиɠ ѵậŧ đáng yêu, địa phương mẫn cảm nóng hổi thình lình bị nhiễm hơi lạnh, làm Đồng Nhạc thanh tỉnh đôi chút.
Đồng Nhạc mở sách đang che mặt ra muốn xem xem giữa hai chân mình rốt cuộc là chuyện gì, vừa nhìn tới, cả khuôn mặt liền đỏ bừng đến muốn chảy máu.
Thầy… thầy, tại sao lại liếʍ cậu, chỗ ấy cảm giác rất bẩn. Đồng Nhạc thật muốn hỏi, nhưng các bạn cùng lớp chung quanh có vẻ vô cùng tự nhiên bình thường như vậy, bản thân mình lên tiếng thì lại quá bất thường chỉ bèn âm thầm nhịn xuống.
Thầy giáo Vương lưu luyến cặp đùi non nớt của Đồng Nhạc, cúi đầu ngậm lỗ hoa. Dưới ánh mắt thẹn thùng rối rắm của cậu, nhân cơ hội đưa đầu lưỡi đâm tới.
“Ưm….” Đồng Nhạc nức nở một tiếng, là… đầu lưỡi đi vào, thầy giáo còn cắn nơi đó, như vậy mà còn lăng lăng nhìn mình — thật kì quái, ô ô kì quái .
Đồng Nhạc ôm sách giáo khoa ở trước ngực, miệng âʍ ɦộ bị đầu lưỡi bắt chước dươиɠ ѵậŧ mà đâm thọc, tinh tế liếʍ mυ'ŧ, chọc cho Đồng Nhạc toàn thân đều ngăn không được run rẩy.
Bựa lưỡi thô ráp lung tung quét qua hành lang thịt non kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mãnh liệt, hoa huyệt thả lỏng mở ra, đón nhận sự xâm nhập của đàn ông, Đồng Nhạc còn ngại không đủ, hướng tới ra sức ưỡn người đưa âʍ ɦộ vào miệng thầy giáo cho hắn thoải mái mà cắn.
Thật ngứa, thế nhưng thật thoải mái, nơi thầm kín bị miệng liếʍ mυ'ŧ chùn chụt thật là sung sướиɠ.
Cách thức cầu xin kɧoáı ©ảʍ trực tiếp như vậy khiến thầy giáo Vương càng có ý nghĩ đùa giỡn đĩ da^ʍ này tăng lên, tuy nhiên càng đùa lại càng nghiện.
Các học sinh sững sờ nhìn động tác nhẹ nhàng thoải mái của giáo viên, hôn lên vùng bí ẩn như thể đang hôn môi Đồng Nhạc. Càng làm cho bọn họ ngoài ý muốn nhất chính là, sau miệng thầy giáo rời đi nhuỵ hoa dâʍ đãиɠ nơi đó cư nhiên có thể thấy nó đang phun ra từng cỗ mật hoa ngon ngọt.
Quá… Quá lợi hại!
Thầy giáo cùng Đồng Nhạc đều siêu cấp lợi hại!
Trông Đồng Nhạc đang thở hổn hển vô thức cao trào, thầy giáo Vương thích thú nhếch khóe miệng, cúi người về phía trước, vỗ bép bép qυყ đầυ lên nộn huyệt đang hé mở chúm chím một phát ăn ngay, ȶᏂασ vào trong lỗ l*и.
“Tiếp theo giống như vầy, cảm giác được cái miệng nhỏ đói bụng kia hoàn toàn có thể tiếp nhận, liền đem qυყ đầυ đút no khe thịt nhỏ, chuyển động cho đến khi bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy tử ©υиɠ”
Đồng Nhạc mềm nhũn như bông, chẳng có điểm tựa nào ngoài ©ôи ŧɧịt̠ lớn đang cắm thật sâu. Lần này côn ŧᏂịŧ không chỉ bị cái lỗ non nớt co bóp đến khoan khoái nữa, mà nó còn mềm mại mấp máy mυ'ŧ mυ'ŧ hệt đang thưởng thức của ngon vật lạ.
Giáo viên Vương sướиɠ đến mức da đầu tê dại, nhưng có học sinh chăm chú theo dõi không thể không làm gương, chính mình phải kìm hãm du͙© vọиɠ xuống, nhẫn nại tiếp tục động tác ôn nhu.
“Thưa thầy, chỉ cần bắn vào tử ©υиɠ thì sẽ mang thai sao ạ?”
Bắt đầu chương trình học thầy giáo đã từng đề cập đến cấu tạo bên trong, các bạn học cũng đại khái biết tử ©υиɠ nằm ở đâu.
Sự chú ý của các bạn học nam nhanh chóng bị âm thanh nhóp nhép của lỗ l*и kia thu hút, ánh mắt dõi theo vừa vặn dừng ngay nơi liên kết đã ướt hề hề của giáo viên và Đồng Nhạc.
Trong lòng liền ngậm ngùi : Môn này học thực hành thực khó quá đi, nhất định không có cách nào giống như thầy giáo dễ dàng cắm vào tiểu hoa huyệt của Đồng Nhạc được.
Nam sinh ngẩn ngơ nhìn chằm chằm nộn huyệt của Đồng Nhạc. Ý tưởng trong tương lai làm thử như thế nào còn chưa kịp nghĩ ra, nhanh chóng bị thầy giáo nhắc nhở đánh gãy.
“Các em hiện giờ vẫn còn trẻ. Không thể rót tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào cơ thể các bạn gái. Khi chưa kết hôn cần phải có biện pháp bảo vệ. Đồng Nhạc là một người song tính, vì thế càng không thể làʍ t̠ìиɦ thường xuyên .”
Đồng Nhạc bất ngờ nghe được hắn nhắc đến tên của cậu, hơi ướt đôi mắt ươn ướt nhu thuận nhìn về phía hắn. Thầy giáo Vương nắm tay Đồng Nhạc:
“Trước khi trưởng thành, không được cùng người khác luyện tập thực hành. Như vậy sẽ không tốt cho sức khỏe. Đồng Nhạc, em đã nghe rõ chưa.”
“Ưm … không thể cùng làm với người khác …… ” Đồng Nhạc đứt quãng trả lời hắn.
“Đúng vậy.” Dưới hông như đóng cọc dập vào rút ra, đồng thời không quên hướng đến các bạn học dặn dò nói:
“Làm mẫu đại khái chính là như vậy, các em có thể trở về thực hành trước xem sao.”
Các bạn học nam đều ỉu xìu, lẳng lặng trở về chỗ thực hành của mình.
Những kẻ cản trở rốt cục cũng cũng rời đi, thầy giáo kéo chân Đồng Nhạc vòng qua eo, vạt áo sơmi xõa xuống vừa vặn che chắn được chỗ kết hợp giữa hai người.
Hắn ôn nhu nhìn Đồng Nhạc mềm oặt nằm trên bàn còn đang hưởng thụ dư vị cao trào, dưới háng bắt đầu chuyên tâm đút no l*и dâʍ đãиɠ của đĩ nhỏ.
“Đồng Nhạc sướиɠ lắm sao? Vừa rồi cư nhiên bị thầy giáo dùng đầu lưỡi liến đến dâʍ ŧᏂủy̠ tràn lan hửm? Miệng nhỏ phía dưới bắt đầu tự động ăn ©ôи ŧɧịt̠ ngựa của thầy đi”
“Ha em …… Không biết……” Đồng Nhạc bị ©ôи ŧɧịt̠ to đen ȶᏂασ mạnh đến nổi cả bàn sách rung lắc, thậm chí còn muốn gãy cả bốn cái chân, cả người cậu choáng váng thừa nhận ,chẳng phân biệt được đông tây nam bắc nữa.
Nhất cử nhất động của giáo viên đều ẩn ẩn hiện hiện dưới vạt áo, đám học sinh còn lại chẳng thể rình mò được nửa điểm.
Sau một hồi, đa số mọi người đều cùng nhau “học bài” rất tốt, nhưng nhiều nam sinh thấy nữ sinh cau có, cũng ngần ngại có nên chuyển sang bước tiếp theo hay không.
“Đừng quá lo lắng sẽ làm các bạn nữ bị đau, các em nhìn Đồng Nhạc đi này”
Thầy Vương thay đổi tư thế, từ phía sau ôm Đồng Nhạc tựa như bế em bé đi tiểu, mông thịt núng nính nuốt lấy ©ôи ŧɧịt̠ tím đen. Hông hắn vừa nắc lên một cái côn ŧᏂịŧ to lớn lập tức xuyên qua âʍ đa͙σ mềm mại, tận gốc rễ đều biến mất vào lỗ l*и hồng nhuận của cậu, y như là đang chơi trốn tìm vậy nha.
Sau cao trào, cảm giác lúc đầu đã trở lại, lập tức đau đến mức quên trời quên đất.
Thầy giáo nghe thấy âm thanh liền ngừng lại giải thích:
“Mặc dù có thể nuốt hết tuy nhiên Đồng Nhạc vẫn sẽ cảm thấy đau đớn, cần phải dừng lại chờ cho em ấy hoàn toàn thích ứng”
Thầy giáo Vương ôm Đồng Nhạc trên tay đi tới đi lui trong lớp xem xét tiến độ học tập của các học sinh.
Mỗi khi thầy giáo bước một bước, ©ôи ŧɧịt̠ đen ngòm lại tiếp tục nhảy nhót trong cái lỗ nhỏ hẹp khít khao, những đường gân xanh bạo liệt trên trụ thịt, cọ xát vào vách tường non mềm của cửa hầm.
Toàn thân Đồng Nhạc đau đớn, cảm thấy mình như bị đóng đinh vào ©ôи ŧɧịt̠ của thầy giáo, hạ thể bị căng ra, nguyên khe l*и to tròn ngoạm chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ lớn.
Hắn đặt cậu xuống dưới bàn để cậu chổng mông lên, bản thân từ phía sau mà ȶᏂασ vào.
Bên cạnh Đồng Nhạc là bạn học nam đang đυ. bạn học nữ, Đồng Nhạc vô lực nhìn bạn học nữ bị thao liên hồi, thực mau bị giáo viên của mình ȶᏂασ tới thần trí mơ hồ.
Bàn tay to lớn của giáo viên Vương mạnh bạo banh hai cánh mông của Đồng Nhạc ra, để ©ôи ŧɧịt̠ của mình có thể ra vào trong hoa huyệt chặt khít càng thêm thuận lợi hơn, eo và bụng lại đánh tới tấp làm hai bên mông của Đồng Nhạc đỏ bừng như hai quả mật đào ngon miệng.
“Đồng Nhạc, tại sao l*и da^ʍ của em lại lợi hại như vậy? Thật sự là lần đầu tiên em bị ȶᏂασ sao?”
Tiểu da^ʍ dãng này quá ngây thơ, hắn không nhịn được muốn đùa giỡn, rút ©ôи ŧɧịt̠ dính đầy da^ʍ thuỷ vỗ bem bép vào cửa l*и.
“Thầy.. thầy, là người đầu tiên cắm.. cắm vào chỗ đó ..”
Đồng Nhạc kêu lên một tiếng, tay gối lên đem mặt chôn vào bên trong. Thân thể đã khá thích ứng được tốc độ đâm thọc, kết quả thầy giáo bỗng chốc dừng lại, khiến phía dưới bỏng đến khó chịu, không có côn ŧᏂịŧ lớn đút no, một hai giọt nước da^ʍ còn theo đó chảy ra rơi trên mặt đất.
“Thích thầy giáo liếʍ bướm, rất, rất thoải mái.”
“Bé ngoan.” Nghe được lời kia, l*иg ngực hắn rung động không thôi, tâm tình sung sướиɠ khích lệ nói. Tay từ đồng phục lần mò đi vào, dọc theo sống lưng sờ đến trước ngực, đầu ngón tay chạm đến đầṳ ѵú đã hơi cương lên, hết vò rồi lại véo véo:
“Thầy đây rất thích câu trả lời của em. Thầy thưởng cho cái miệng nhỏ phía dưới ăn kẹo mυ'ŧ nhé”
Đồng Nhạc còn chưa tiêu hóa được kẹo mυ'ŧ cho miệng nhỏ là cái gì, kẹo que nào có lớn như vậy — chính mình về sau chắc chắn không bao giờ dám ăn kẹo que nữa.
Các bạn nam bắt đầu đều đỉnh dươиɠ ѵậŧ đi vào. Một lát, lớp học tràn ngập tiếng đau đớn cùng rêи ɾỉ. Hơn hai mươi nữ sinh đồng thời bị phá trinh.
Vương thầy giáo trông thấy cảnh tượng này thú tính càng tăng thêm chứ không hề giảm, dưới háng dươиɠ ѵậŧ lại lớn rõ một vòng, đâm l*и da^ʍ của cậu thành một mảng đỏ tươi.
Bế lấy Đồng Nhạc mềm mại, xoay tròn cậu trên ©ôи ŧɧịt̠ của mình, biến thành ngồi ở trên eo ôm lấy hắn như cũ.
Đồng Nhạc cả người đều đau đến run run, rúc vào lòng ngực thầy giáo tư thế này quá đáng sợ, cậu bị thầy giáo ôm đi đi lại lại, càng ngày đẩy càng sâu.
“Tốt lắm. Kế tiếp thử một lần thọc vào rút ra, nhớ rõ chú ý đến nữ sinh”
Thầy Vương ôm Đồng Nhạc trở lại bục giảng.
“Còn nữa, các em còn nhỏ, thân thể còn đang phát triển. Vì vậy không thể làʍ t̠ìиɦ quá thường xuyên, nếu sẽ không phát triển hết mức.”
Thầy giáo vẫn kiên định giảng giải nhưng đôi tay không ngừng ấn mông của Đồng Nhạc xuống ©ôи ŧɧịt̠ của mình động tác dâʍ ɭσạи hoàn toàn bị chặn lại bởi cái bục, ©ôи ŧɧịt̠ lộ ra từ khoá quần ȶᏂασ không ngừng nghỉ.
Đồng Nhạc vùi trong cánh tay vẻ mặt đau đớn, mềm mại rêи ɾỉ:
“Thầy ơi,.. em đau quá..”
Xúc cảm rất khó chịu, theo động tác lên xuống khoá quần tây liền ma sát đến môi âʍ ɦộ mỏng manh.
Đáng tiếc giọng nói của Đồng Nhạc quá bé, thầy giáo Vương đang chìm đắm trong cảm giác sảng khoái của l*и da^ʍ mang đến, tất thảy cũng chẳng để ý đến những lời ấy.
Thật là thoải mái.
“Đồng Nhạc, em thật tuyệt vời, thầy thật sự yêu chết cái l*и nhỏ của em, sao có thể bóp chặt như vậy được, đĩ da^ʍ”
Thầy Vương khống chế vẻ mặt của mình, ôm eo Đồng Nhạc nhấc lên khiến cậu chỉ có thể kiễng chân. Điểm chống đỡ thân thể duy nhất của cậu đều ở trên ©ôи ŧɧịt̠ ngựa, làm cho hắn càng ȶᏂασ càng thâm, lại vô tình phát hiện được cái lỗ tử ©υиɠ vốn tưởng rằng chẳng có.
Thầy giáo Vương kí©ɧ ŧìиɧ hơn, qυყ đầυ mài miệng tử ©υиɠ giống như tìm một món đồ chơi đùa đến vui vẻ, tập trung mà đâm tung cửa cung, lại cảm nhận được cái miệng nhỏ không ngừng từng ngụm từng ngụm hút lấy.
“Thầy giáo …” Đồng Nhạc cắn chặt môi, hai tay đặt trên ngực thầy giáo đau đến mức nắm chặt, giọng nói trở nên thút thít.
“Đau quá … đau quá …”
“Là lần đầu tiên tất nhiên đều sẽ rất đau… Em có nghe thấy các bạn học nữ ở bên dưới không, ai cũng giống nhau cả.”
Âm thanh hoa huyệt phụt phụt bị tiếng rêи ɾỉ che giấu.
“Ừm …” Đồng Nhạc quay lưng về phía bạn học, lúc này không thấy các bạn học đâu, còn tưởng rằng tất cả nữ sinh ở dưới lớp đều giống mình, cảm thấy mình quá sợ đau đành phải kiên cường cắn môi chịu đựng ©ôи ŧɧịt̠ to đen ȶᏂασ.
Điều mà cậu không biết là một số nữ sinh đau đớn đến mức dùng chân đá văng bạn học nam đã cưỡng bức chỗ đó của mình, nằm trên bàn che đi hạ thể nhăn nhó đau đớn.
Nữ sinh vốn muốn chịu đựng, nhưng tất cả lại cùng nhau đá văng nam sinh đi, chỉ còn lại một ít nữ sinh yếu đuối, bị các bạn học nam mạnh mẽ giữ lấy vẫn đang giãy giụa.
Vương thầy giáo sợ Đồng Nhạc ở trên bục giảng khóc lớn, tiếc nuối ngừng lại, rời khỏi tử ©υиɠ xa một tí, chín sâu một nông mà yêu thương hoa huyệt.
Xem ra đã sắp hết giờ học, thầy giáo không thể không nhanh bắn ra ngoài, dịu dàng nói: “Đồng Nhạc, chịu đau vài phút nữa, rất nhanh thầy sẽ làm xong thôi”
“A.. dạ.”
Thầy giáo lại đỉnh đến tử ©υиɠ lần này càng mãnh liệt hơn, qυყ đầυ dùng hết sức đâm cửa tử ©υиɠ , như là muốn đem qυყ đầυ chen vào đi một chút, ȶᏂασ tới hai ba mươi phát cùng lúc với tiếng chuông tan học vừa vang vọng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng đều bắn đầy tử ©υиɠ.
Đồng Nhạc bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng tưới cũng lên hét lên một tiếng ngắn ngủi, toàn bộ thanh âm đều chìm trong tiếng chuông reo.
“Đây là phần cuối của bài giảng hôm nay. Học sinh nên lưu ý rằng ở đất nước chúng ta tìиɧ ɖu͙© là một vấn đề riêng tư ,tương đối tế nhị và kín đáo, vì vậy mọi người không được thảo luận vấn đề này ở nơi công cộng. Điều đó là bất lịch sự và thiếu tôn trọng đối phương”
Sợ rằng những học sinh không hiểu ẩn ý của mình còn nói thêm:
“Nếu có xúc cảm khác chỉ có thể nói chuyện với người bạn đời hoặc các bác sĩ của bạn liên quan đến phụ khoa “
“Người nhà cũng không thể nói sao thầy?”
” Đúng rồi “
” Dạ, thưa thầy. “
Vương thầy giáo nhanh chóng thu thập xong, nhìn Đồng Nhạc mềm mềm ngồi dưới đất tiểu huyệt còn lưu trữ lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chính mình, ánh mắt hơi lóe lên. Ôm lấy cậu để cậu ngồi trên đùi, giúp cậu xoa xoa hạ thể :
“Đồng Nhạc thân thể có khỏe không, cần đi ký túc xá giáo viên nghỉ ngơi một chút chứ. Người song tính nhân hiện tại làʍ t̠ìиɦ sẽ có điểm khó chịu đi.”
Đồng Nhạc gật đầu, theo động tác của thầy giúp cậu mặc quần vào. Bấy giờ đôi chân của cậu vô lực, hoàn toàn chẳng thể khép lại được đành phải tựa vào l*иg ngực của hắn.
Thầy Vương bế Đồng Nhạc lên, gõ gõ bàn, chờ học sinh yên tĩnh trở lại:
“Được rồi, bởi vì Đồng Nhạc thân thể đặc thù, vừa làm mẫu so với các em thừa nhận thống khổ gấp bội, trước tiên thầy sẽ dẫn bạn đi nghỉ ngơi. Lớp trưởng, nhớ rõ xin nghỉ hai ngày giúp bạn ấy”
Lớp trưởng nhìn Đồng Nhạc đang ngẩn ngơ, gật đầu tán thành đáp:” Dạ, thầy”
Đồng Nhạc lắc đầu, cau mày: “Đau quá.”
“Vậy tôi bế em, em cầm giáo án đi.” Thầy giáo đặt giáo án vào tay Đồng Nhạc, sốt sắn bế cậu rời khỏi lớp. Gấp gáp đi bộ về phía ký túc xá của giáo viên.