Cuộc Thi Biến Thái

Chương 1: Cuộc thi kỳ lạ, lỗ dâm bị bắt làm quen với Ꮯôn Ŧhịt̠, lần lượt bị thầy giáo, ba và anh trai Thao

Còn chưa đầy 3 tháng nữa sẽ diễn ra cuộc thi học sinh giỏi toàn quốc cho học sinh cấp 3 tất cả các môn, trái với các cuộc kiểm tra thông thường, cuộc thi này có những quy định rất đặc thù. Người được chọn không những phải học giỏi, còn phải đáp ứng được các điều kiện để trải qua kiểm tra đặc biệt đi kèm với cuộc thi. Trước 2 tháng thành phố sẽ gửi công văn báo đến các trường về điều kiện đó. Mỗi năm lại khác nhau nên mọi người không biết năm nay sẽ là gì.

Sáng nay Mạc Xuyên bị gọi vào phòng hiệu trưởng, cậu là đại diện của khối 11 đi thi lần này, cậu thấp thỏm nghĩ có lẽ đã có công văn ở trên cấp xuống, vừa vào phòng cậu thấy gia đình cậu cũng đã ngồi sẵn từ bao giờ, các thầy cô dạy cậu năm nay cũng có mặt.

Mạc Xuyên lúng túng đứng giữa phòng, tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt về phía cậu khi cậu bước vào. Thầy hiệu trưởng vẫy tay để cậu tới gần, bảo cậu:

"Em xoay lưng lại đây, cởϊ qυầи ra."

Mạc Xuyên bất ngờ đỏ bừng mặt, không hiểu đây là yêu cầu gì, cậu nhìn về phía gia đình muốn hỏi nhưng ba cậu đã bước tới:

"Xin lỗi thầy, để tôi dạy nó."

Nói rồi ba ấn cậu chống tay lên bàn thầy hiệu trưởng, thoăn thoắt cởϊ qυầи đồng phục của cậu ra, thoáng cái cậu đã thấy cả mông lạnh buốt, xung quanh vang lên tiếng bàn tán, vì sợ nên cậu run cả lên, cậu đưa đôi mắt ướŧ áŧ nhìn thầy, lễ phép hỏi:

"Thưa thầy, thế này là sao ạ?"

Thầy hiệu trưởng vén áo sơ mi cậu lên, sờ sờ đầṳ ѵú đã hơi cứng của cậu, sờ một lúc đã thành vuốt ve, nói to để mọi người xung quanh cùng nghe:

"Điều kiện năm nay là thí sinh phải vừa bị ȶᏂασ vừa làm bài, anh Mạc, anh hãy kiểm tra xem huyệt của con trai anh có đủ mềm để đâm vào chưa?"

Mạc Xuyên cong lưng, trừng lớn mắt, điều kiện năm nay là vừa bị ȶᏂασ vừa làm?

Cậu chưa từng bị ȶᏂασ qua lần nào, làm sao có thể đáp ứng đây?

Tay cậu run run bám lên bàn, bị ba ấn cho lưng hõm xuống, cái mông cao cao nhếch lên, cậu trời sinh đã hơi gầy, vòng eo nhỏ nhắn mềm mềm, tất cả thịt trên người dồn vào cái mông trắng nõn núng nính, hai gò mông xiết chặt, giấu đi cái lỗ nhỏ hồng nhạt chính giữa. Ba cậu nghe thầy hỏi thì cúi người xuống, phải dùng hai tay banh cánh mông cậu ra, ông để mọi người quanh phòng nhìn, áy náy nói:

"Xin lỗi thầy và mọi người, lỗ nhỏ quá khít, có lẽ giờ không đâm vào ngay được."

Thầy hiệu trưởng bước vòng sang bên kia, gọi vài thầy nữa tới cùng khám xét thân thể cậu, thầy toán vuốt qua cái bụng phẳng, mò lên tóm lên một bên vυ' hơi nhô ra hơn so với nam sinh bình thường, thử vặn xoắn đầṳ ѵú, Mạc Xuyên ngay lập tức thở hắt nhưng không dám dịch chuyển, chỉ có thể nhẫn nại xấu hổ nhếch mông thêm cao.

"Dáng người rất tốt, nhưng quá mẫn cảm."

Thầy lại xem xét huyệt nhỏ thít chặt phía sau, thử len vào một lóng tay.

Lưng Mạc Xuyên run rẩy muốn né, thầy thở dài:

"Mẫn cảm thế này vừa bị đâm vào đã không chịu nổi mất, không đi thi được đâu."

Mạc Xuyên nghe thấy không thể thi, cả người đều sợ đến muốn khóc lên, cậu đã ôn tập cho cuộc thi này rất lâu rồi, cậu thút thít cầu xin:

"Em sẽ cố gắng thưa thầy, em sẽ tập để quen mà, xin hãy để e được thi ạ."

Ba Mạc Xuyên nghe vậy cũng cuống lên, hứa:

"Tôi nhất định sẽ huấn luyện cháu quen dần với việc bị ȶᏂασ, trên lớp còn có các thầy các bạn giúp đỡ cháu nữa, chắc chắn sẽ kịp quen trước khi đi thi, xin thầy hãy cho cháu nó cơ hội."

Mọi người trong phòng nhìn nhau, thầy hiệu trưởng thở dài, rút từ công văn của trung ương ra một bộ dụng cụ làʍ t̠ìиɦ lần đầu cho những nam sinh chưa có kinh nghiệm, ông nắn nắn cái mông tròn lẳng của Mạc Xuyên, quyết định:

"Được rồi để nó qua đây, tôi thao nó lần đầu, sau này các anh nhớ dạy dỗ nó cẩn thận, năm nay quốc gia muốn các ứng viên phải có tinh thần thép vượt qua mọi khó khăn. Dẫu có bị người ta chơi nứиɠ lên cũng vẫn phải hoàn thành bài thi, tôi biết khó nhưng mà muốn vượt qua được phải tập thôi."

Thầy đưa lọ bôi trơn cho ba Mạc:

"Anh mở rộng lỗ nhỏ cho cháu nó đi."

Ba Mạc Xuyên vội vàng gật đầu, bế cậu lên bàn, để cậu dụi mặt vào vai thầy hiệu trưởng, chổng mông ra phía ngoài cho mọi người thấy, thầy hiệu trưởng mở nút áo, kéo sơ mi cậu xuống vai, tranh thủ nắn bóρ ѵú cậu, nhận xét:

"Vυ' em ấy rất ổn, trông như thiếu nữ tuổi 14 15, rất vừa vặn, nhỏ quá bóp không đã mà to quá thì vướng víu, giám khảo họ không thích."

Mạc Xuyên cả người đỏ như con tôm, thở hổn hển để thầy đánh giá vυ' mình. Phía sau ba cậu đã banh mông cậu ra, bắt đầu cho vài ngón tay thấm dầu bôi trơn vào mở rộng, khi bắt đầu đến ngón thứ ba cậu đã không thể kiềm được rêи ɾỉ, cậu nhóc phía trước cũng đã dựng đứng, rỉ nước. Ba cậu hết đâm lại thọt ba ngón tay, cho đến khi ông đâm vào một điểm nào đó khiến cậu nức nở một tiếng cao vυ't mới dừng lại, vui mừng nói:

"Thưa thầy, đã tìm được rồi, tuyến tiền liệt của cháu nó nằm ở bên trái, chếch bên trên một chút."

Nói rồi ông giao lại Mạc Xuyên cho thầy hiệu trưởng, thầy đã kéo sẵn côn ŧᏂịŧ dựng thẳng ra ngoài, kéo cậu bước xuống, để cậu ngồi lên đùi mình rồi cứ thế đâm vào!

"Úc..."

Mạc Xuyên bị ăn đau, đây là lần đầu của cậu nên dù được bôi trơn rồi vẫn hơi đau và trướng, côn ŧᏂịŧ cũng bị lỗ nhỏ hút cho muốn bắn. Thầy khựng lại một chút, lỗ nhỏ có thiên phú ăn côn ŧᏂịŧ, vừa vào đã co rút nịnh nọt, thầy hít sâu, sau đó không chờ cậu thích ứng đã thúc vào như mưa rền gió dữ. Mạc Xuyên thút thít khóc, cố gắng thả lỏng để nuốt được côn ŧᏂịŧ thô dài. May là tầm vài cái sau thầy đã tìm được điểm nhạy cảm như lời ba cậu nói, liên tục thúc tới chỗ đó, Mạc Xuyên dần hết đau, chỉ còn lại cảm giác vừa tê vừa sướиɠ, rên ư ử như mèo con. Cả người cập ngồi ngập lên côn ŧᏂịŧ, không chừa lấy một kẽ hở, nếp uốn quanh mép lỗ bị kéo căng, mơ hồ lúc côn ŧᏂịŧ kéo ra kéo theo cả mị thịt bị mài đỏ tươi bên trong. Cậu muốn ngậm miệng nhưng tiếng rên không kìm được, đứt quãng cầu xin chậm lại.

"Bốp!"

Thầy dạy toán ngồi cạnh đánh lên mông cậu một cái mạnh y hệt những lúc cậu làm sai trên lớp:

"Không được kêu to, khi em đi thi sẽ bị trừ điểm, chỉ được thở dốc thôi, giám khảo sẽ tìm mọi cách để phân tán lực chú ý của em, em phải tập trung!"

Mạc Xuyên bị đâm đến nảy lên, cậu chữ nghe được chữ không gật gật đầu, lỗ nhỏ bị đâm đến xì xì nước, thầy hiệu trưởng một bên hút đầṳ ѵú cậu, một bên haha cười:

"Giỏi lắm, trời sinh lỗ nhỏ tự tiết nước da^ʍ, khi đi thi họ sẽ không cho em bôi trơn trước, đây là một ưu điểm đó."

Thầy nắc một cú mạnh, côn ŧᏂịŧ đâm vào nơi sâu chưa từng thấy, Mạc Xuyên vô thức muốn nhấc mông chạy trốn, liền bị ba Mạc đứng bên ấn vai không cho cậu giãy giụa, thở phào:

"Thế thì may thật, phải dạy nhiều để nhanh tiết nước da^ʍ hơn."

Thầy hiệu trưởng vui mừng đè ngửa Mạc Xuyên ra bàn, cậu đã bị ȶᏂασ đến thất thần, khoé mắt tràn nước đỏ ửng, nước bọt cũng không tự giác chảy ra, hai đùi trắng bóc bị gác lên vai thầy hiệu trưởng, cái bụng phệ của thầy mỗi lần đâm lút cán lại va vào háng cậu bạch bạch, lỗ nhỏ căng ra hết cỡ nuốt trọn côn ŧᏂịŧ tím sẫm. Hai hòn dái dường như cũng muốn chui vào theo. Mạc Xuyên không dám rên to nữa, mím môi thở dốc, vai bị ba giữ lấy, chỉ có thể bị động chịu côn ŧᏂịŧ từng phát từng phát đâm vào lút cán.

Sau một lúc lâu, thầy hiệu trưởng thở hồng hộc chạy nước rút, sau đó bắn vào người cậu, tưới lên điểm da^ʍ nóng rẫy làm eo cậu cũng muốn bay lên.

Côn ŧᏂịŧ nhỏ phía trước của cậu thì đã bắn từ đời nào rồi. Khiến cả vùng bụng cậu nhếch nhác không chịu nổi.

Thầy hiệu trưởng mài mài côn ŧᏂịŧ trong huyệt cậu đến khi không còn bắn được nữa mới rút ra ngồi xuống, dặn:

"Chỉ lần đầu được dùng bôi trơn thôi, lần sau muốn ȶᏂασ lúc nào thì ȶᏂασ lúc ấy, khi đi thi chẳng ai chuẩn bị cho đâu. Để cho cháu nó quen, anh Mạc hôm nay anh nhớ ȶᏂασ cháu thường xuyên, kẻo lỗ nhỏ lại thít quá chặt thì mai cháu sẽ bị thương. Hôm nay cháu và gia đình về trước đi, tôi sẽ nói lại với bạn học để giúp đỡ cháu."

Ba Mạc rối rít cảm ơn sau đó bế Mạc Xuyên vẫn còn dang rộng chân thất thần trên bàn xuống, ông kéo khoá quần, móc côn ŧᏂịŧ dữ tợn ra, để con trai đu lên người mình, côn ŧᏂịŧ quệt qua cửa động còn đang ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của thầy, sau đó thẳng lưng xộc tiến vào. Mạc Xuyên ưm một tiếng, vừa bị ȶᏂασ xong nên lỗ nhỏ rất mẫn cảm, cậu không thấy đau nữa, chỉ là sâu bên trong có chút ngứa lên, ba cậu ôm cậu vừa đi vừa nắc, cậu vùi đầu vào cổ ba nức nở. Cái mông chu chu lắc lư mỗi lần bị côn ŧᏂịŧ thúc vào. Mẹ cậu lấy áo khoác dài khoác lên cho cậu, hai cha con cứ vừa đi vừa cᏂị©Ꮒ cho đến nhà, một giây cũng không hề rút ra.

Về nhà lúc ba đi tắm cũng vẫn ȶᏂασ cậu, bắt cậu quỳ gối trong bồn tắm, chu mông cho ba cậu ȶᏂασ, ȶᏂασ đến khi huyệt nhi mềm nhũn, ra vào dễ dàng, đến khi cậu không thể bắn ra được gì nữa mới thôi.

Tối đó cậu được tha cho một chút thì anh cậu về, ba cậu kể với anh, anh cậu liền nhận nhiệm vụ tối nay sẽ để cậu ngậm côn ŧᏂịŧ qua đêm, chỉ có như thế lỗ nhỏ của cậu mới quen được với côn ŧᏂịŧ. Ngày mai tới trường thầy hiệu trưởng kiểm tra mới không bị phạt, mai thầy mới nói sẽ cho cậu thi hay không.

Tối đó trước khi được ngủ cậu phải nằm sấp trên giường, trong miệng ngậm gối không được rên, cái mông nâng lên cao để anh cậu xuyên xỏ từ phía sau.

"Em...hô...còn chặt quá."

Anh cậu vò xoắn hai bầu vυ' bé xinh của cậu, côn ŧᏂịŧ ra vào giữa hai gò mông không có điểm dừng, từ khi về nhà cậu đã không được mặc quần, vì để quen với việc bị chơi nên chỉ có thể đưa lỗ nhỏ ra cho anh chơi. Rõ ràng cả buổi chiều đã bị thầy và ba thay phiên cᏂị©Ꮒ, nhưng lỗ nhỏ vừa nghỉ ngơi một chút đã lại khít chặt rồi, hoạ chăng là khi đâm vào không còn quá trướng nữa. Anh cậu bị cậu hút đến sướиɠ, mấy hôm nay anh đang ở xa người yêu, liền nhân tiện có cậu thay thế phần nào. Mấy năm nay từ lúc cậu phát dục năm 14 15 tuổi, anh đã thấy cậu rất da^ʍ, cả người đều toát ra ý da^ʍ vô thức, nhưng nghĩ nó là em trai mình nên anh không làm gì, nay có lí do chính đáng mà lại còn liên quan đến tương lai của cậu, anh nghĩ mình phải có trách nhiệm.

Anh đè cậu ȶᏂασ mấy trăm cái mới bắn ra, eo cậu bị anh bóp hằn cả dấu tay, sợ cậu mỏi nên anh bế cậu cậu nằm sấp lên người anh, chỉ làm qua một lần, trong huyệt vẫn còn ngậm chặt một cây côn ŧᏂịŧ to bự và tϊиɧ ɖϊ©h͙, dỗ cậu ngủ.

Nửa đêm cậu đang ngủ thì bị cảm giác nhộn nhạo đánh thức, anh cậu nửa đêm động dục, làm một lần quả thật không thấm thía gì, côn ŧᏂịŧ lại sẵn đang ngâm trong một cái huyệt da^ʍ, theo nhịp thở của em trai mà nhẹ nhàng co thắt, mυ'ŧ mát côn ŧᏂịŧ đang dần cứng lên. Anh không thể nào bình tĩnh được, lại nghĩ em mình đang phải làm quen với việc bị chơi. Anh hơi nhếch hông, mặc kệ Mạc Xuyên đang ngủ mê man nện côn ŧᏂịŧ từng cú từng cú vào lỗ nhỏ, lỗ nhỏ trải qua cả ngày bị thương yêu đã trở nên trơn mượt hơn nhiều, anh dễ dàng chôn côn ŧᏂịŧ vào sâu hơn, để lỗ nhỏ của em trai mυ'ŧ lấy nó âu yếm. Lỗ nhỏ trời sinh như để bị đàn ông chơi, cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn nước da^ʍ tiết ra ướt nhẹp háng anh, mỗi lần côn ŧᏂịŧ đi vào lại nghe tiếng nước lép nhép, sướиɠ kinh khủng. Nắc được vài chục cái, chân mày Mạc Xuyên hơi nhíu lại, đôi môi mỏng he hé thở hổn hển, cậu như đang đấu tranh giữa mơ với thực, dáng vẻ đó thật chọc người làm nhục. Anh trai cậu luồn tay vào cái áo thun duy nhất trên người cậu, kéo nó cao lên, để hai bầu vυ' cậu cọ lên ngực anh. Tay anh ôm lấy hai múi mông vò nắn, kéo nó lún sâu ăn lấy côn ŧᏂịŧ anh. Cứ thế ȶᏂασ cậu một lúc thì cậu tỉnh, cậu mê man rêи ɾỉ, sau khi nhận ra mình đang bị anh ȶᏂασ lần nữa thì đôi mắt cậu đỏ hồng, trách anh:

"Anh xấu xa...ư...lỗ nhỏ trướng quá."

Anh trai thấy cậu tỉnh cũng không khách khí nữa, kéo cậu ngồi phập lên côn ŧᏂịŧ, nắc mạnh.

"A...ha...bụng đầy quá...huhu."

Mạc Xuyên khóc lên, anh cậu là người luôn yêu thương nhường nhịn cậu mà giờ lại không cho cậu ngủ, bắt cậu tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi lên người anh, banh mông cậu ra bắt lỗ nhỏ ăn côn ŧᏂịŧ thô to của anh.

Anh cậu hút khí, cảm nhận côn ŧᏂịŧ bị lỗ nhỏ mυ'ŧ quá sướиɠ, anh lột hẳn áo cậu ra, ngậm đầṳ ѵú cậu chơi đùa, dỗ:

"Ngoan, để anh hai ȶᏂασ một lúc nữa, ba không cho em rên nhưng anh cho đấy còn gì, anh bắn lần nữa rồi cho em ngủ, được không? Cái lỗ của em vẫn khít quá, ngày mai thầy kiểm tra không đạt thì làm sao?"

Mạc Xuyên nghe vậy liền sợ, cái mông đang ngậm côn ŧᏂịŧ cũng co thắt, tầng tầng mị thịt bên trong bỗng xoắn lại, bị anh vỗ bốp lên cánh mông. Cậu ăn đau, kê đầṳ ѵú ngứa ngáy vào miệng anh, làm nũng:

"Anh nhanh lên...ưʍ...mai em còn phải đi học. Anh phải ȶᏂασ kĩ vào, làm mềm lỗ nhỏ ra để em được đi thi"

Đáp lại cậu là từng cú nắc mạnh, Mạc Xuyên chỉ còn biết ê a rêи ɾỉ cùng kêu khóc, cậu ngất đi lúc nào chả hay...