Song Long

Chương 3

Hương vị tìиɧ ɖu͙© tuyệt diệu đến nỗi cả long thần cũng phải trầm luân mê đắm. Tháo bỏ thắt lưng, làm cho thân thể bạch ngọc của Bạch Long hoàn toàn hiện ra, hắn thỏa mãn ngắm nhìn hai viên hồng ngọc vừa được mình mài dũa đến ánh nhuận, sáng bóng.

Tiếp tục hạ những nụ hôn nóng bỏng xuống cơ thể mĩ miều kia, làm cho mỗi tấc da thịt hắn lướt qua đều phải hiện lên hôn ngân đỏ thắm xinh đẹp, hắn muốn trên người y lưu lại ấn ký của riêng mình. Chuyển mục tiêu xuống bên dưới, hắn cẩn thận chạm vào hành vật đáng yêu đang ẩn mình trong tiết khố. Người dưới thân giật nảy mình, giữ chặt tay hắn ngăn cản.

" Không...nơi này..."

" Tin tưởng ta, Tiểu Bạch, mọi chuyện cứ để ta, cưng chỉ cần ngoan ngoãn hưởng thụ là được."

Bạch Long ngượng ngùng nhắm mắt, nơi yếu ớt đã bị tên kia nắm giữ. Bàn tay to lớn bao lấy phân thân, cao thấp vuốt ve, ngón cái thi thoảng chà sát lỗ nhỏ trên đỉnh. Đôi môi ửng đỏ của y hé ra hớp lấy từng ngụm từng ngụm không khí, thóa dịch không kịp nuốt xuống làm ướt cả phần cổ, hai chân không biết từ lúc nào đã mở ra, hông nhếch lên đón lấy những đợt va chạm kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

" Tiểu Bạch hảo thích thế này đúng không?"

" A...a...a.."

" Không...ô....a....không...cho...phép...ngươi nói...a...um..."

" Cưng không muốn nhưng mà tiểu long nhi của cưng lại rất thích nha. Cưng xem mỗi lần ta miết chỗ này một chút là nó sướиɠ đến phát khóc" Ngón tay tại linh khẩu xoay tròn.

" A...ô...a..."

Long thần đáng thương nào đó kêu càng lớn, nơi hạ thân lại trướng to hơn.

" Tiểu long nhi của cưng hồng hồng nộn nộn thật đáng yêu, cho ta hôn một cái được không?"

Hắn vừa dứt lời, y liền cảm thấy một vật mềm mại ướŧ áŧ chạm vào phân thân, y hốt hoảng vùng vẫy nhưng qυყ đầυ đã bị ngậm lấy, đầu lưỡi xảo quyệt liên tục đâm vào lỗ nhỏ trên đỉnh tìm kiếm mật dịch. Bạch Long hét lớn một tiếng, thân thể bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đánh ngã về giường.

Hắc Long ra sức hầu hạ bảo bối tâm can, đây là lần đầu hắn khẩu giao nhưng lại không hề có chút phản cảm, hắn thích nhìn y vì mình mà điên cuồng.

Một tay hắn xoa nắn đùa bỡn túi cầu mềm mại bên bưới, tay còn lại đỡ lấy ngọc hành hưng phấn để miệng dễ dàng hoạt động. Trước hết là hút sạch chất lỏng ngọt ngào đang chảy ra tại linh khẩu, rồi lại một đường hôn liếʍ dọc theo phần thân đến gốc.

Hắn nghịch ngợm ngậm vào một viên ngọc cầu, cắn nhẹ, gậy thịt phấn hồng càng run rẫy lợi hại. Tinh khí non nớt bị chơi đùa đến ửng đỏ, không muốn dày vò ái nhân, hắn một ngụm nuốt cả chiều dài vào khoang miệng mà mυ'ŧ thật mạnh.

Tay bấu chặt lấy đệm giường, Bạch Long đã muốn chịu hết nỗi. Y muốn đẩy đầu tên kia ra nhưng đã không kịp, trước mắt xuất hiện một đạo bạch quang, thắt lưng uốn cong lên, tinh hoa phun thẳng vào miệng Hắc Long.

L*иg ngực y phập phồng lên xuống điều chỉnh lại hô hấp, rèm mi chớp động muốn làm rõ tầm nhìn. Trước mắt hiện rõ cảnh nam tử đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ y vừa xuất ra nuốt xuống hết, thậm chí hắn còn vươn đầu lưỡi liếʍ sạch khóe môi ra vẻ còn thèm khát.

" Phựt!"

Sợi dây lý trí của y đã bị da^ʍ long cắt đứt, máu tòan thân dồn hết lên mặt, đầu óc nhũn ra như nước. Y dấu mình dưới tấm chăn, chỉ để lộ ra mái tóc vàng đang xõa tung.

" Tiểu Bạch, cưng sao vậy? Để ta nhìn cưng nào!" Da^ʍ long vẫn thản nhiên mà nhào tới áp trên người y.

" Ngươi...ngươi...tại sao..."

" Hắc hắc hắc có chuyện gì to tát đâu chứ, ta làm thế là vì ta thực thương Tiểu Bạch, ta còn hận không thể một ngụm nuốt cưng vào bụng nữa là."

Tên ngông cuồng này quả nhiên là hết thuốc chữa, y buồn bực xoay lại trừng hắn, hắn cư nhiên hướng y nhe ra hàm răng trắng noãn. Hắc Long hỗn đản tại sao khi cười phải suất như thế chứ? Y giận dỗi ở trên gương mặt sáng láng kia tàn sát bừa bãi một trận, hôn cho hắn phải dính đầy nước bọt của mình mới hài lòng.

Da^ʍ long bị tình nhân gặm cắn đến dục hỏa đốt người. Hắn vặn vẹo cơ thể, bắt lấy tiểu tình nhân đang lộn xộn, ngậm lấy môi y trừng phạt. Hắc Long kéo bàn tay bạch ngọc chạm đến cự hành trướng đến phát đau của hắn, miệng dán tại vành tai xinh xắn của y mà thổi nhiệt khí.

" Tiểu Bạch sảng khoái rồi giúp ta đi, cưng xem, ta thật khó chịu."

Nhiệt độ từ lòng bàn tay truyền đến làm Bạch Long có chút sửng sốt nhưng y cũng không có rút tay về. Giờ phút này, tâm y đã bị nam tử hoàn toàn chiếm giữ, hắn yêu y sủng y, cùng hắn trầm luân khiến y thật hạnh phúc cho nên không cần phải thẹn thùng nữa, y sẽ thành thật với hắn, với ước muốn của bản thân. Ở l*иg ngực rắn chắc cọ cọ vài cái, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve qυყ đầυ bành trướng, y mỉm cười mị hoặc hỏi:

" Ngươi muốn ta giúp thế nào?"

Cảm giác như bị sét đánh bên tai, ánh mắt hắn tối lại, vội vã lật úp bảo bối, để cho y nằm xấp xuống, tiểu thí thí trắng muốt như tuyết nhếch lên cao. Hắn ở phía trên nhấm nháp tấm lưng nuột nà không tỳ vết, mυ'ŧ ra những dấu hôn ngân ửng hồng như hoa đào.

Tại vùng eo thon nhỏ, hắn cố ý dùng lưỡi trêu chọc rồi giữ chặt y không cho trốn tránh. Long trảo tiến về cái nơi vừa cong vừa vểnh nhào nắn, cảm xúc tốt đến nỗi hắn nuối tiếc buông ra. Cánh mông mềm mại bị vặn bung khiến nụ hoa e ấp bại lộ trước mắt phượng, giọng hắn khàn khàn vang lên từ phía sau:

" Dĩ nhiên là muốn cưng dùng cái miệng nhỏ này giúp ta."

Bàn tay như gọng kềm bắt lấy hông y, đôi môi hắn nhẹ nhàng chạm đến nơi tư mật nhất, từng chút từng chút liếʍ mυ'ŧ yêu thương. Sự nhột nhạt ban đầu rất nhanh chuyển thành kɧoáı ©ảʍ khiến y điên cuồng. Đầu lưỡi âu yếm đảo quanh miệng huyệt rồi đột ngột chen vào, bắt chước động tác giao hợp mà nhịp nhàng chuyển động. Nội bích non mềm bị vuốt ve đến nóng rực, mông nhỏ dâʍ đãиɠ bất chấp thân thể vô lực mà ra sức hướng lên cao.

Hơi thở của Hắc Long càng lúc càng trầm đυ.c, hai má vì tìиɧ ɖu͙© mà ửng đỏ mê người. Hắn say mê hút lấy hương vị ngọt ngào, dùng nước bọt của mình tưới cho tiểu cúc hoa khả ái vừa mềm vừa xốp mới hài lòng buông tha. Như thế này vẫn chưa đủ, đây là lần đầu tiên của bảo bối, hắn cần phải hảo hảo mà chuẩn bị, không thể hấp tấp mà làm bảo bối tổn thương. Miệng khẽ niệm chú ngữ, một bình sứ tinh xảo lập tức xuất hiện trên tay hắn. Xem ra đã đến lúc hắn sự dụng đến món quà mà lão phụ thân truyền lại.