Editor: Dĩm
Nhìn bộ dáng của nữ nhân mạnh mẽ kia, đáy mắt Thời Quang khẽ hiện lên ý cười, ai có thể nghĩ đến, nữ nhân nhiệt tình này lại độc miệng như vậy.
Cuối cùng nữ nhân kia xuống dưới khán đài trong tiếng vỗ tay rầm rộ, biểu diễn xong liền đi xuống khu vực chờ, quan sát người khác biểu diễn và chờ kết quả cuối cùng.
Có thể vào thời điểm triển lãm tài nghệ quá hỗn loạn, xếp hạng chỉ dựa vào người xem yêu thích, cũng không có căn cứ gì, cho nên mỗi tổ đều có một tuyển thủ làm cho người xem mắt sáng ngời.
Một người mười tổ, cộng lại là mười tổ, mỗi tổ biểu diễn năm phút, giám khảo nhận xét cũng chỉ hai ba phút. Đương nhiên, không cần trông cậy nhận xét của Long Tuy Viễn, chỉ có mình Kenza là để ý toàn bộ chương trình.
Duy chỉ có người ngiệp dư cùng siêu sao kia nhận xét. Lời nhận xét của người nghiệp dư không hay, cái gì cũng không hiểu, nhưng ý tưởng lại phù hợp với ý tưởng trong lòng người xem. Còn nhận xét của siêu sao kia thì rất chuyên nghiệp, đúng trọng tâm.
Đợi khoảng một giờ, cũng đến lượt Thời Quang biểu diễn. Khả năng bởi vì không có quan hệ, thời điểm bọn họ lên biểu diễn đại đa số người xem đều không chú ý, Thời Quang tự mình vào tư thế, chậm rãi thở ra một hơi.
Vào lúc cô đang muốn bật trứng rung, phía khu vục chờ đột nhiên vang lên tiếng hét lớn, “Mộ Thời Quang cố lên!”
Thời Quang hơi sửng sốt, không khỏi ngước nhìn lại, lại thấy nữ nhân mạnh mẽ đột nhiên từ khu vực chờ đứng lên, hướng về phía cô vẫy vẫy cánh tay.
Vốn dĩ Thời Quang không chút thu hút, bởi vì là người cuối cùng, vị trí tương đối ở phía sau. Nhưng khi giọng nói của nữ nhân mạnh mẽ qua đi, màn hình lớn đột nhiên chuyển sang hình ảnh của cô. Bởi vì nguyên nhân đặc tả, bộ dáng của cô hiện rõ trong mắt người xem.
“Oa, thật là một đôi mắt xinh đẹp!” Trong thính phòng có người kinh ngạc.
Thời Quang trước tiên là sửng sốt, sau đó hơi đỏ mặt nở nụ cười, làm đôi mắt cô càng thêm long lanh.
Chỉ một lát, đã có thêm nhiều người xem Thời Quang, tuy không nhiều lắm, nhưng số người xem vạn năm không động kia cuối cùng cũng có chút biến hóa.
Cùng lúc đó, một số người xem lại bộc lộ quan điểm về phía nữ nhân mạnh mẽ kia, Cái thao tác này...nữ nhân kia đúng là cao tay.
Đương nhiên, Thời Quang cũng rất cảm kích, với thành tích của nữ nhân mạnh mẽ kia mà nói, hướng đến ai kêu cũng có thể mang lại hiệu quả như vậy, như cô ấy lại đem cơ hội này cho Thời Quang.
Mang theo sung sướиɠ nhè nhẹ, khi âm nhạc mở lên, Thời Quang cũng khởi động trứng rung.
Trứng rung vừa mới khởi động, Thời Quang liền cứng đờ trong một cái chớp mắt, cũng may vũ đạo chưa có bắt đầu, bằng không sẽ bị coi là sai. Nhưng không thể không nói, thứ này dùng thật tốt, trứng rung lớn giống như một ngón tay của nam nhân trưởng thành, làm Thời Quang trong nháy mắt đã tiến vào trạng thái.
Tần suất chấn động của trứng rung cũng không lớn, nhàn nhạt gây ngứa ở huyệt nhỏ. Nguyên bản thân thể Thời Quang đang cứng đờ cũng dần mềm nhũn.
Một khắc mở trứng rung, ánh mắt Long Tuy Viễn chợt lóe, cũng không nhìn màn hình, trực tiếp nhìn thẳng Thời Quang.
Dựa theo bản nhạc, Thời Quang chầm chậm tiến vào trạng thái, biểu tình cô rất lạnh, khuôn mặt mềm mại lại như đang cự tuyệt, cách người cả ngàn dặm, nhưng những động tác giơ tay nhấc chân lại ẩn ẩn mang theo dụ hoặc.
Loại dụ hoặc này không biểu lộ ở ngoài, nhưng ẩn sâu trong xương cốt, mỗi một động tác lại giống như lơ đãng lộ ra, vừa xuất hiện đã liền biến mất, khiến cho người xem nghi hoặc có phải mình nhìn lầm hay không. Chỉ khi cẩn thận quan sát, mới có thể chậm rãi xuyên qua lớp sương mù mênh mông tìm ra chút manh mối.
Lúc này, Thời Quang không còn là cô gái nhỏ bé đầy mâu thuẫn của trước kia nữa.
Đúng vậy, Thời Quang từng mâu thuẫn, mẹ mất sớm, trước khi mất còn giá trị của chính mình khắc sâu trong lòng Thời Quang. Trong lòng cô, lời của mẹ chính là chân lý.