Ai Không Thích Mấy Tiểu Mỹ Nhân Ngây Thơ Đâu

Quyển 1 - Chương 11: Đi học

Edit : Hannah

Giang Khương bị Giang Dạng ôm về nhà , ở trên giường nằm suốt ba ngày.

Cậu vào lúc ban đêm liền đã phát sốt cao. Khuôn mặt nhỏ thiêu đỏ bừng, trong mắt sương mù mê mang, còn không quên mê sảng, khổ sở mà muốn tìm ba ba cùng đại ca ca.

Giang Dạng ngồi bên cạnh chăm cậu mà trong lòng đầy tức giận.

Trong tay anh cầm viên thuốc, đem Giang Khương từ ấm hồ hồ trong ổ chăn đào ra, làm cậu dựa vào trong ngực .

Giang Khương dựa vào phía sau Giang Dạng, cái miệng nhỏ dẩu đến càng hăng say.

Cậu hồng mũi, mềm mại tay đánh hướng Giang Dạng, ủy khuất oán trách nói: “Cẩu, cẩu ca ca, ghét nhất ngươi.”

Từ đó về sau, Giang Khương đối Giang Dạng xưng hô thành công từ “Nhị ca ca” thành “Cẩu ca ca”.

Còn dám tiểu trong bụng cậu , vậy còn không phải là cẩu sao?

Chỉ cần không đề cập hai người kia, Giang Dạng đều dùng túng tiểu tổ tông này. Anh đem trong tay thuốc một phen đưa vào cái miệng nhỏ, lại vội vàng bưng nước sôi để nguội đưa uống.

Thấy cậu uống xong thuốc, khuôn mặt đều nhăn, lại ôn tồn mà cúi đầu hôn hôn tiểu chóp mũi, hống: “Đúng vậy, , ca ca ghét nhất. Khương Khương đừng nóng giận……”

Anh ôm vật nhỏ trong lòng ngực yêu thích không buông tay, cùng Giang Khương câu được câu không mà nói chuyện.

Chỉ chốc lát, thuốc có hiệu quả , Khương Khương mắt buông xuống, buồn ngủ. Giang Dạng vội vàng đem cậu mềm mại thân mình nằm ở trên giường, dùng chăn bao lấy, duỗi tay cầm một bàn tay Giang Khương .

Anh rũ mắt, mãn nhãn ôn nhu cùng quyến luyến, hoàn toàn không giống ngày thường giống nhau kiệu ngạo khó thuần.

Qua hồi lâu, Giang Dạng đứng dậy.

Anh tay chân nhẹ nhàng đem Giang Khương chăn dịch đến càng thuần thục, cong cong khóe miệng, cúi đầu, trên môi in lại một cái hôn.

Bị ta ăn sạch sẽ, chính là của ta.

Anh nhấp miệng cười, ngẩng đầu xoay người.

~~~~

Ba ngày qua đi, Giang Khương lại muốn đi học.

Cậu cơm nước xong, đang muốn tìm Giang Tịch, lại đột nhiên bị Giang Dạng lôi kéo cậu lên xe.

“Anh làm cái gì nha!” Giang Khương tiểu miêu kêu lên.

Giang Dạng đóng cửa lại, đem người ôm hôn hôn, than thở một tiếng, hống tiểu hài tử: “Bảo bối Khương Khương, ca ca từ trước không nên đối với em như thế . Ca ca sai rồi, ca ca là hỗn đản, Khương Khương có thể tha thứ ca ca sao?”

Lời này nói được cùng trẻ con lớp lá giống nhau ấu trĩ, lại vụng về , nhưng Khương Khương lại cứ thích kiểu này.

Cậu chu miệng, hừ một tiếng, ngạo kiều mà xoay đầu đi, một bộ ngươi phải hảo hảo dỗ ta .

Giang Dạng nén cười, cũng đi theo thay đổi phương hướng dỗ cậu .

Anh dỗ một câu Giang Khương liền phải xoay đầu, manh người chết không đền mạng chọc trái tim Giang Dạng . Đến cuối cùng thật sự không nín được, anh lập tức đem tâm can bảo bối ôm tới trong lòng ngực, đầu dựa vào cổ Giang Khương cười nhẹ lên.

Giang Khương lặng lẽ đỏ vành tai , vỗ vỗ Giang Dạng đầu chó, mềm mại nói: “Ca ca về sau không cần lại khi dễ Giang Khương .”

Đều bị ăn sạch sẽ, thoáng dỗ một chút, liền mềm tâm , chỉ cần nói một câu “Về sau không cần lại khi dễ” liền đi qua, Giang Dạng ôm Giang Khương cười càng vui vẻ, anh hung hăng hôn một cái , thở dài: “Ngoan bảo bối, quá dễ lừa.”

Không đợi Giang Khương phản bác, liền lại hôn lên vươn đầu lưỡi trong cái miệng nhỏ giảo tới giảo đi, không có kết cấu, lại trực tiếp làm Giang Khương mềm thân mình, đỏ mặt “Ngô ngô” không ngừng, một bộ động tình đáng thương .

Giang Dạng thấy thế cũng trầm mắt, anh liếʍ liếʍ Giang Khương sườn mặt trắng nõn da thịt, dụ hống nói: “Ngoan Khương Khương, ca ca muốn em, được không?”

Hôm nay đổi chiếc Lincoln không gian rất lớn, ghế điều khiển cũng ngăn cách, đi trường học lộ tính toán đâu ra đấy còn có gần hơn nửa giờ, trong lòng ngực còn có tiểu khả ái nghe lời tới cực điểm …… Quả thực là không thể làm Giang Dạng càng ngo ngoe rục rịch.

Giang Khương rõ ràng là minh bạch Giang Dạng trong miệng ám chỉ, cậu một khuôn mặt hồng , chim cút giống nhau chôn tới trước ngực Giang Dạng , thật lâu sau, nhỏ giọng mà lắp bắp: “Khương Khương cũng muốn ca ca.”

Lại giương mắt nhìn nhìn ca ca, Khương Khương đến trên vai Giang Dạng , cúi người ở lỗ tai nói nhỏ: “Ca ca thao một lần đem Khương Khương làm cho thật thoải mái, Khương Khương còn muốn ca ca cắm vào tới.”

“Được không nha, ca ca?” Tiểu hài tử mở to mắt đào hoa vô tội thanh thuần , trước mắt nốt ruồi đỏ tươi đẹp mê người, hỏi Giang Dạng.

Giang Dạng trả lời, là trực tiếp cởi ra đồng phục của Giang Khương .

Anh làm Giang Khương đem hai chân vòng qua éo vòng eo rắn chắc, duỗi tay, nắm lấy tiểu côn ŧɦịŧ Giang Khương .