Quỷ Súc Phụ Hoàng

Chương 1: Thật là đứa bé ngoan

Mật dương Hoa gia có vị thái tử phi dung mạo khuynh thành, khuê danh gọi làm Hoa Ly, vừa mới mười lăm đã vào cung ở được hai tháng, có tình cảm sâu đậm với Thái tử khiến người ta vô cùng ghen tị. Mùa xuân tháng 3 phong cảnh đầy mùi thơm hoa vũ, lã lướt bay khắp chốn cung khiến người ta u mê

Ngày này, Võ Đế mở tiệc mời Thái tử và thái tử phi cùng nhau thưởng thức hoa, đường vũ sênh ca, tất nhiên là một phen cảnh đẹp, trong bữa tiệc, thái tử phi bị chuốc say...

Hoa Ly chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, giống như bị người nào đó ôm ngang lên, người nọ trước ngực Bàn Long dữ tợn uy vũ làm cho người ta sợ hãi,

"Điện... Điện hạ..."

Ở Tề Quốc chỉ có hai người mặc long bào, một là phu quân nàng Khâm thái tử, hai là đế quốc cửu ngũ chí tôn hoàng, mà Thái tử và hoàng đế mặc đu trên người khoác Bàn Long nhưng lại có chút khác biệt, đáng tiếc lúc này Hoa Ly phân biệt không rõ.

Hắn ôm nàng cười nặng nề, đưa ngón út đặt ở giữa môi và răng trong nàng, Hoa Ly khẽ liếʍ làm cho tâm mi hắn ngứa, nhưng đầu ngón tay lại không cách nào nhổ ra. Bị đặt trên một chiếc ghế rồng đầy hoa văn, thiếu nữ khuynh thành lửng đỏ tựa như đào yêu, nhu nhược động lòng người phảng phất ánh bình minh, cười ngọt ngào, hoàn toàn không biết nguy hiểm đang tới gần.

"Phu quân, muốn hôn ~"

Dáng vẻ thanh tú của nàng kỳ quái chọc cho người khác ngứa ngáy, ôm lấy thân thể mềm mại dường như không xương của nàng, nam nhân đáp ứng lời mời nghiêng người hôn nàng một cái.Mang theo Long Tiên Hương tôn quý cùng cái miệng nhỏ nhắn, mới đầu còn nhẹ nhàng liếʍ liếʍ bờ môi trơn bóng, , dần dần động tác hắn bắt đầu thô bạo lên

Chiếc lưỡi thô to trực tiếp quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ thơm tho mà dập, nghe tiếng nàng giãy giụa nức nở, hắn dùng đầu lưỡi lấp đầy khoang miệng nhỏ nhắn của nàng không chút lưu tình. Khuôn miệng mật ngọt như thịt quả anh đào bị hắn làm cho ngượng ngùng, đôi môi đỏ mọng tràn ngập khoang miệng của hai người.

Đôi mắt đầy mê hoặc của Hoa Ly, vừa thống khổ vừa đáng thương, chăm chú nhìn bóng dáng cao lớn trên người nàng, nàng vẫn không thể nhận ra hắn là ai.

"Phu quân, đau..."

Nam nhân cười đưa ngón tay chạm vào hàm răng trần của nàng, không chút để ý đem hai ngón tay cắm vào cái miệng nhỏ, nhìn nàng khẽ cau mày chật vật nuốt ngón tay thon dài của hắn, chất lỏng màu bạc trong suốt theo khóe môi đỏ trào ra. .

"Thật là đứa bé ngoan."

Rõ ràng là một lời khen, nhưng Hoa Ly kinh hãi mở to hai mắt, nước mắt như ngọc từ trong đó rơi xuống, mặc dù đang say rượu, một giọng nam trầm thấp đầy ép buộc, theo bản năng nàng vẫn nhận ra.

"Hừ!"

Nam nhân dễ như trở bàn tay đè nàng đang giãy giụa, nhéo nhéo đầu lưỡi nhỏ, hưởng thụ nhìn nàng rùng mình.

"Tiểu da^ʍ Bảo Nhi, run cái gì? Thật là đáng yêu, Nhìn nước bọt của ngươi, đều lộng ướt ngón tay phụ hoàng rồi."