Edit:Yann.
Vào lúc ban đêm phát sóng trực tiếp, không hề ngoài ý muốn —— tất cả đều đang hỏi Văn Tẫn.
Thậm chí Tưởng Uyển muốn tạo âm thanh bóng cũng không dám làm, lo lắng lại bị Văn Tẫn ấn đầu hôn.
Cô phát sóng trực tiếp trong hai giờ ngắn ngủn, đã thu được tiền thưởng gần mười vạn, trước kia cô có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới con số này.
Cả đêm cô đánh không ít chữ cảm ơn, nhiều fans kêu gọi bảo cô nói mấy câu, còn nhờ cô gọi A Tẫn tới nói hai câu.
Văn Tẫn đang ngồi chơi cờ trên sàn nhà.
Tưởng Uyển không mở miệng nói chuyện, sau khi cảm ơn, bắt đầu khẽ cắn vỏ chuối.
Âm thanh giòn giòn, khiến màng tai hưởng thụ sung sướиɠ.
Cô đặt bốn cái vỏ chuối trên bàn.
Bình luận vẫn không hề an tĩnh lại, nhưng có không ít fans thật sự tĩnh tâm lắng nghe, bọn họ đều là fans của Văn Tẫn, chưa từng tiếp xúc với công việc này nên có rất nhiều vấn đề.
Tưởng Uyển không có nhiều thời gian để trả lời, cô đánh chữ không nhanh lắm, ngẫu nhiên sẽ bỏ lỡ vài bình luận, bình luận mới gửi còn chưa kịp xem đã bị đẩy lên.
Cô bất đắc dĩ chỉ có dũng khí nói: “Cảm ơn.”
Ai biết, nghe thấy cô mở miệng, các fan đều điên cuồng xuất động, không ngừng hỏi:
【A Tẫn đâu? A Tẫn ở bên cạnh cô sao?】
【Anh Tẫn! Anh Tẫn! Anh Tẫn! Anh Tẫn có ở đây sao?】
【Chị gái nhỏ, em rất tò mò chị quen biết anh Tẫn như thế nào? Cầu tiết lộ!】
【Hai người thật sự sống chung sao?】
Tưởng Uyển không chống đỡ nổi, lúc kết thúc phát sóng trực tiếp, phía sau lưng cô toát đầy mồ môi.
Tới khi ra ngoài, Văn Tẫn vẫn đang chơi cờ trên sàn nhà, tia sáng lạnh lẽo từ tủ lạnh hắt trên người anh, lộ ra khuôn mặt không cảm xúc của anh.
Tưởng Uyển an tĩnh mà nhìn anh một lát, lúc này mới đi tới ban công thu quần áo.
Lúc đi ngang qua anh, vẫn rót một cốc nước đặt trong tầm tay anh, lúc này mới đi tắm rửa.
Cô không biết, sau khi cô rời đi, ánh mắt vốn đang chuyên chú đặt trên bàn cờ của Văn Tẫn hơi sai sai, ngẩng đầu nhìn thoáng qua bóng dáng của cô.
Tưởng Uyển tắm rửa xong lau khô tóc, lúc soi gương, phát hiện tóc mình đã dài hơn một chút, xõa trên vai.
Cô bỗng nhiên nhớ tới đoạn thời gian ở trong ngục giam.
Lúc ấy mới vào tù, bởi vì cô lớn lên quá đẹp, bị một người phụ nữ cực kỳ xấu xí lấy canh hắt lên mặt, may mắn canh kia không quá nóng nên không bị thương, nhưng cả người toàn nước canh dính nhớp, vô cùng chật vật.
Sau khi cô trở về, được nhóm chị gái cùng phòng nhắc nhở, quá xinh đẹp ở chỗ này sẽ gây chú ý rồi bị người ta nhắm vào.
Không phải là chuyện tốt.
Sau này, cô cạo đầu, chỉ có thể than trời, thậm chí không dám rửa mặt.
Sau đó yên tĩnh không còn cảm giác tồn tại, ngày thường cũng trôi qua tốt hơn, nhưng gương mặt càng trở nên khó coi, làn da bởi vì mệt nhọc quá độ, thiếu dinh dưỡng mà biến thành màu vàng nến.
Thẳng đến sau khi ra tù, cô mới dám rửa mặt, dùng đồ mỹ phẩm dưỡng da, ước chừng nửa năm mới dưỡng được làn da tốt lên.
Cô cũng không cảm thấy bản thân xinh đẹp.
Trước kia ở trường học, hoa khôi trong lớp nhận được thư tình và túi sách, chỉ có cô, toàn bộ học kỳ, mới thu được một bức thư tình.
Vẫn là do một học tra trong lớp đưa.
Hiện tại cô vẫn còn nhớ như in cảm giác thấp thỏm và bất an khi nhận được thư tình, giờ phút này ngẫm lại, so sánh với những gì cô trải qua, những ái muội và rung động của tuổi dậy thì quá mức đơn thuần.
Cô dùng tay lau sạch hơi nước trên gương.
Giống như đang lau sạch ký ức của quá khứ, để lại một vùng gương sạch sẽ vô cùng rõ ràng.
Sau khi trở lại phòng, quả nhiên thấy Văn Tẫn đang nằm trên giường.
Anh chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ, cầm di động trên tay, đeo tai nghe trên lỗ tai.
Thấy cô tiến vào, anh gỡ một bên tai nghe xuống, nói với cô, “Lại đây xem cùng nhau.”
Tưởng Uyển nghi ngờ đi qua, “Xem cái gì?”
Văn Tẫn lật điện thoại sang.
Trên màn hình, côn ŧᏂịŧ màu đen cắm vào miệng huyệt đỏ bừng, một người da đen đang động eo thúc về phía người phụ nữ trắng nõn đằng trước.
Văn Tẫn hỏi, “Em thích loại này sao?”
Tưởng Uyển: “…”
Chương: 39
Đến cuối cùng, Tưởng Uyển cũng không rõ, mình sai lại bị đè trên giương rồi.
Văn Tẫn ở đằng sau giữ chặt eo cô, dươиɠ ѵậŧ thô to nhiều lần xâm nhập vào trong.
Cô bị cắm đến mức cắn môi khóc nức nở, trước mặt đặt một chiếc di động, trên màn hình có một người da đen đang ôm eo người phụ nữ trắng nõn nà liên tục đâm rút, tiếng rêи ɾỉ cao vυ't của người phụ nữ vang lên bên tai.
Hình ảnh vừa da^ʍ mĩ còn sắc tình.
Tưởng Uyển chịu không nổi nên duỗi tay định tắt di động, lại bị Văn Tẫn dùng sức đỉnh mạnh một cái, cả người run rẩy kịch liệt túm lấy ga trải giường, cổ họng phát ra từng tiếng rêи ɾỉ nỉ non.
Tiếng rên từ điện thoại trên đầu giường cũng phát ra hết đợt này đến đợt khác, cả phòng toàn là những âm thanh hỗn loạn tiếp nối nhau.
Sau lưng truyền đến cảm giác lạ, đầu lưỡi nóng bỏng của đối phương chậm rãi liếʍ từ dưới dọc theo eo lên đến sau cổ cô, thân thể trở nên tê ngứa làm cho cô có hơi rùng mình.
Tưởng Uyển đưa mắt nhìn màn hình, phát hiện người da đen cũng đang liếʍ cổ người phụ nữ.
Dươиɠ ѵậŧ thô to lại tiến vào thêm lần nữa, lực đạo vừa mạnh mẽ vừa dứt khoát, cô bị cắm đến mức đạt cao trào, cổ họng toàn tiếng rêи ɾỉ, cô lấy ga trải giường nhét vào trong miệng, lại bị đâm chọc đến mức giật mình thở dốc khóc lóc kêu than.
Văn Tẫn dựa theo tình tiết trong chiếc di động, hôn liếʍ vai rồi lưng cô, mạnh mẽ va chạm sát nhập, còn học theo động tác của người da đen, giữ chặt tay cô ở sau lưng, vừa cắm vào lại vừa đưa tay đánh vào mông cô.
Tưởng Uyển bị đánh vừa xấu hổ lại vừa thoải mái, nhịp thở đứt đoạn, "Văn Tẫn..."
Văn Tẫn ưỡn hông, nặng nề thở dốc, "Ừm?"
"Đừng đánh nữa... Chỗ đó..." Cả người Tưởng Uyển đỏ hồng, cô bị đâm đến mức giọng nói cũng thay đổi, khó khăn lắm mới nói hết được một câu, bầu ngực lại bị Văn Tẫn bóp lấy.
Năm ngón tay của anh xoa nắn, rồi lại dùng tay ép chặt hai bầu ngực với nhau, lòng bàn tay vuốt ve hai đầṳ ѵú.
Tưởng Uyển khóc mà như rêи ɾỉ.
Lực đạo cắm rút ở đằng sau mạnh như vậy, kɧoáı ©ảʍ đánh thẳng vào đại não, cả người cô không kìm được mà rùng mình, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra.
Bên trong điện thoại, người phụ nữ trắng nõn kia cũng bị đâm đạt đến cao trào, người da đen rút ra, dùng tay kéo dài giai đoạn cực khoái này.
Văn Tẫn cũng học theo, nhanh chóng rút ra, dùng ngón tay thon dài tiến vào thăm dò bên trong huyệt nhỏ ướŧ áŧ ấm nóng, ngoáy lộng một hồi thì sờ được một khối thịt mềm mịn, chưa được bao lâu, đã đùa nghịch chỗ đó đến nỗi Tưởng Uyên hét lên một tiếng chói tai rồi khóc ra tiếng, da^ʍ thuỷ cũng ào ạt chảy ra.
Đầu ngón tay Văn Tẫn vẫn không ngừng đùa nghịch khối thịt mềm mịn kia.
Tưởng Uyển chịu không nổi khóc òa lên, "Văn Tẫn... Đừng..."
Văn Tẫn cúi đầu cắn vào bờ mông mềm mại của cô, đầu ngón tay hơi dùng sức, lại khuấy đảo bên trong lần nữa.
Tưởng Uyển chôn mặt trên tấm ga trải giường, cả mặt toàn là nước mắt còn thân thể thì run rẩy.
Lúc đạt đến cực khoái một lần nữa, Văn Tẫn xoay người cô lại, cúi đầu ngậm mυ'ŧ cửa huyệt ướt đẫm nước da^ʍ của cô, môi lưỡi hết cắn lại mυ'ŧ hai môi thịt, đầu lưỡi càng quét hết bên trong âʍ ɦộ của cô.
Tưởng Uyển cắn ngón tay, hai đùi run bần bật, "Ưʍ... Đừng mà..."
Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như vậy, ngón tay bị cô cắn đến mức muốn chảy máu.
Cao trào qua đi, đầu óc cô chỉ còn là một mớ hỗn độn trống rỗng, trong miệng không ngừng thở phì phò.
Văn Tẫn lại tiếp tục đâm vào, cúi đầu hôn lấy môi cô, rồi hôn dọc từ cổ xuống xương quai xanh của cô, đầu lưỡi linh hoạt, bắt đầu hôn lên ngực cô, môi lưỡi phủ lên đầṳ ѵú, anh nhẹ nhàng dùng răng cắn.
Móng tay Tưởng Uyên bấu vào lưng anh, trong miệng toàn tiếng nức nở.
Văn Tẫn chế trụ eo cô, lại ưỡn hông tiếp tục ra vào, còn vươn tay chỉnh lại chiếc điện thoại không biết đã bị úp xuống từ khi nào
Tưởng Uyển nghiêng đầu nhìn.
Trên màn hình di động, người da đen cũng cũng đang làm tư thế này.
Cô nhìn thời gian.
Mới được có nửa tiếng, vẫn còn một tiếng nữa.
Cô bị đâm đến độ da đầu tê dại không thôi, đưa tay căn chỉnh, để trôi qua thêm nửa tiếng nữa.
Cô hy vọng Văn Tẫn mau mau làm xong, cô thật sự chịu hết nổi rồi.
Sau khi kết thúc, trên màn hình di động hiện cảnh hai tay người phụ nữ nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của đối phương, liếʍ mυ'ŧ như được thử món ngon.
Văn Tẫn dừng lại, nhìn Tưởng Uyển, hơi thở nặng nề, "Em muốn liếʍ cho anh không?"
Tưởng Uyển: "..."
"Còn lâu!" Giọng cô khản đặc đáp trả.
Nhưng anh chàng đã rút dươиɠ ѵậŧ ướt đẫm ra, đặt trên môi cô.
Giọng nói trầm thấp lại cực kỳ gợi cảm.
"Tưởng Uyển."
"Liếʍ giống cô đó đi mà."
Sắc mặt Tưởng Uyên đỏ như lá tía tô liếc nhìn di động, người phụ nữ trên màn hình vừa câu lưỡi đầy mị hoặc liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ, vừa dùng tay xoa nắn bầu ngực của chính mình.
Hình ảnh dâʍ đãиɠ đến cực điểm.