Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 659

Chương 659

Căn phòng trong tòa nhà Vạn Hào mà Tô Lương Mặc đang ở có hai tầng, diện tích khoảng 500m2, trên tầng có ba phòng ngủ, còn có một phòng sách, phần còn lại là ban công ngoài trời, tầng dưới cũng đặc biệt thiết kế thêm phòng cho người hầu.

“Thím Trương, thím đưa hai cậu chủ về phòng ngủ đi” Tô Lương Mặc nói.

Lương Tiểu Ý vô thức ngẩng đầu lên: “Hôm nay hai đứa bé vừa mới đến môi trường mới, thời gian tới tôi sẽ ngủ cùng hai đứa bé.”

Ặc… Nếu Lương Tiểu Ý muốn ngủ cùng hai đứa bé, vậy thì anh phải làm thế nào? Anh đã nhãn nhịn suốt năm năm nay rồi, không được, không được, tuyệt đối không được!

“Hai con đã lớn như thế này rồi, nếu hai con sợ, anh sẽ bảo thím Trương ngủ cùng” Tô Lương Mặc muốn tìm cách để tận hưởng thế giới chỉ có hai người với Lương Tiểu Ý, nhưng chắc chắn Lương Tiểu Ý không đồng ý chuyện này. Vì thế hai người rơi vào thế giằng co.

Bỗng nhiên, một giọng nói non nớt vang lên phá vỡ thế cục cứng ngắc giữa hai người họ: “Mommy, thầy Trần đã nói rồi, không phải cha mẹ thì không được ở cùng phòng” Trong bầu không khí cứng ngắc lúc này, giọng nói non nớt của Lương Chỉ Duy trở nên vô cùng nổi bật.

Lương Tiểu Ý nghe thấy thế, trong lòng cô vui như hoa, cô lén lút giơ ngón tay cái về phía Tiểu Bảo đáng yêu… Con trai Tiểu Bảo của cô quá tuyệt vời!

“Thầy Trần dạy con như thế?” Tô Lương Mặc kìm nén cơn giận, dường như hai đứa con này đều sinh ra để đối đầu với anh thì phải! Đại Bảo không thích mình, anh biết, bây giờ Tiểu Bảo cũng đến làm loạn… Nếu cứ tiếp tục thế này, con đường chinh phục lại trái tim cô sẽ càng thêm khó khăn.

“Thầy đã nói như vậy!”

Tô Lương Mặc hít một hơi thật sâu điều chỉnh lại tâm trạng, sau đó anh ngồi xổm xuống đối mặt với Tiểu Bảo, nghiêm túc giải thích với cậu bé: “Thầy Trần của con nói thế là đúng, không phải cha mẹ của con thì không được ở cùng nhau, nhưng cha là cha của con. Chẳng nhẽ thầy Trần không nói với các con là, daddy và mommy nên ở bên nhau mãi mãi sao?”

Cậu bé ngây thơ hỏi lại Tô Lương Mặc: “Chú nói chú là cha của tôi, chứng cứ đâu “.” Chứng cứ? Đại Bảo và Tiểu Bảo là con của anh, nhưng hai đứa lại bắt anh mang chứng cứ ra chứng minh, Tô Lương Mặc suy nghĩ nửa ngày trời nhưng vẫn không biết nên giải thích với con mình như thế nào, trong đầu anh đang xuất hiện rất nhiều những từ ngữ y học, ví dụ như xét nghiệm DNA, nhiễm sắc thể tương đồng,…

Nhưng sau khi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt ngây ngốc của Lương Chỉ Duy… anh quyết định không nên giải thích như thế này. Anh chỉ đành hướng ánh mắt cầu cứu về phía Lương Tiểu Ý: “Các con có thể hỏi mommy, mommy nói đúng thì sẽ là đúng” Tô Lương Mặc đẩy câu hỏi khó lên người Lương Tiểu Ý, để xem cô trả lời như thế nào.

Nhưng cậu bé không hề mắc bãy của anh, cậu oai phong vỗ ngực một cái: “Không cần hỏi mommy tôi cũng biết chú không phải!”

“… Tại sao?” Tô Lương Mặc hỏi.

“Thầy Trần đã nói rồi, daddy là người sẽ luôn ở bên mommy và chúng tôi, bảo vệ và yêu chiều mommy. Chú nói chú là daddy của tôi, vậy tại sao năm năm nay tôi chưa từng gặp chứ?”

Bạn nhỏ Lương Chỉ Duy thực sự rất biết đâm cho người khác một nhát dao chí mạng, cậu tiếp tục nói những lời như xát muối vào trái tim người làm cha như Tô Lương Mặc: “Chú Savvy mới là daddy của chúng tôi, chú Savvy mới giống “daddy” mà thầy Trần nói”

Savvy… Lại là anh tai Sau lần này, Tô Lương Mặc càng thêm ác cảm với Savvy, định kiến của anh về Savvy càng thêm sâu sắc.

Nhưng đồng thời, khuôn mặt đẹp trai của Tô Lương Mặc xẹt qua một tia xin lỗi… Cho dù anh có bỏ ra bao nhiêu tiền cũng không thể mua lại được năm năm tuổi thơ đáng giá nhất của hai đứa trẻ.

Trong lòng anh vô cùng áy náy, anh lấy hành động để bày.

tỏ, anh đột nhiên giơ cánh tay to lớn của mình lên, ôm chặt hai cậu bé vào lòng, anh dịu dàng khẳng định chắc nịch: “Bắt đầu từ ngày hôm nay, daddy sẽ là dũng sĩ ở bên cạnh mommy, mãi mãi yêu thương mommy và hai con như những gì thầy Trần nói, không để cho bất kỳ ai bắt nạt mommy và các con.”

Anh kiên định nói, anh dùng giọng nói dịu dàng để nói ra lời hứa hẹn quan trọng nhất trong cuộc đời mình.