Chương 303
Cô gái kia cũng không kém cỏi chút nào, bị Lương Tiểu Ý trực diện làm cho mất mặt, khuôn mặt xinh đẹp lúc xanh lúc trắng, thẹn quá thành giận nói: “Giáo sư Lương Tiểu Ý! Bây giờ tất cả mọi người đều đang hỏi cô về chuyện đã xảy ra, cô cần phải thành thật đối mặt với công chúng, người phải tiếp nhận điều tra của công chúng là cô, không phải tôi. Mời cô làm rõ điểm này!”
“Đúng vậy! Giáo sư Lương, nếu như cô không chột dạ thì sao khôn g dám trực tiếp tiếp nhận phỏng vấn của chúng tôi?
Giả dụ như cô trong sạch, chúng tôi cũng sẽ không vô cớ chụp tôi cho cô. Từ xưa có câu, cây ngay không sợ chết đứng! Mời cô phối hợp với phỏng vấn của chúng tôi! Trả lại sự thật cho công chúng!”
“Bác sĩ Lương Tiểu Ý, mời cô không cần trốn tránh vấn đề”
Một phóng viên nam xông lên nói, “Đối với những tin đồn lúc trước, nói cô vì chiếm được tổng giám đốc Tô đã cố ý mưu sát cô Ôn trong lúc phẫu thuật. Trùng hợp thay, cô Ôn cũng đang ở đây, Mời cô trước tiên nghe xem cô Ôn suy nghĩ thế nào về chuyện này!”
Bên kia đã có người đưa micro cho Ôn Tình Noãn… Lương Tiểu Ý tin chắc rằng đám phóng viên này là do Ôn Tình Noãn kéo tới, bằng không cô ta sao lại có thể trùng hợp có mặt ở chỗ này chứ! Giữa buổi sáng sớm chưa đến tám giờ, người đi chợ ngại sớm người đi làm còn không sợ muộn này, lại còn có thể xuất hiện cùng lúc với đám phóng viên?
Bên kia, Ôn Tình Noãn còn chưa nói chuyện nhưng hai mắt đã đãm lệ, giọng nói mềm mại, dịu dàng dễ nghe mang theo chút cẩn thận nhìn Lương Tiểu Ý đang lạnh mặt đứng phía đối diện: “Tiểu Ý, không phải hôm qua chúng ta đã hẹn là hôm nay đi ăn sáng cùng với nhau hay sao? Tớ không ngờ là xe tớ vừa lái tới đây đã gặp những bạn phóng viên này.”
Lương Tiểu Ý cười lạnh… Đây nên gọi là gì chứ? Giấu đầu lòi đuôi?
Cô nhìn quanh bốn phía, đám phóng viên kia đối với sơ hở rõ ràng như vậy lại không có chút phản ứng nào. Chẳng lẽ ở chỗ này chỉ có mình Lương Tiểu Ý cô là có não, còn đám phóng viên kia người nào người nấy đều không mang theo não sao?
Không, tất nhiên là không rồi.
Cô liếc mắt nhìn đồng hồ, thời gian đang trôi qua từng chút một. Lương Tiểu Ý tức đến nỗi muốn đánh người!
Bọn họ có cần khổ cực như vậy không chứ! Ôn Tình Noãn sớm không tới muộn không tới, cứ nhất định phải chặn đường cô tới sân bay!
“Cô Ôn, xin hỏi lúc đầu sau khi cô tỉnh lại, biết được bản thân bị “bạn thân” ám hại, suýt chút nữa trở thành người thực vật không bao giờ có thể tỉnh được nữa, cô đã nghĩ như thế nào?”
“Tôi, tôi…” Ôn Tình Noãn vừa nói nước mắt lại ánh mắt nhìn Lương Tiểu Ý giống như nai con vô t‹ không tin việc đó. Tiểu Ý là người bạn tốt nhất của t tôi lớn lên bên nhau, học cùng nhau từ tiểu học đến cấp ba.
Cậu ấy rất tốt bụng, tuy rằng… tuy rằng lúc tốt nghiệp cấp ba cậu ấy tỏ tình với bạn trai của tôi, nhưng tôi vẫn tin rằng Tiếu Ý không phải là loại phụ nữ độc ác vì có được Lương Mặc mà ra tay gϊếŧ người” Cuối cùng, Ôn Tình Noãn hít mũi, vẻ mặt vô tội nói một cách nhấn mạnh: “Tiểu Ý cậu ấy rất tốt bụng”
“Giáo sư Lương Tiểu Ý, cô Ôn tin tưởng cô như vậy, bảo vệ cô trước mặt công chúng, không biết lúc này cô có suy nghĩ gì?
Lương Tiểu Ý nhìn chiếc microphone ở trước mặt mình, thái độ đặt câu hỏi của nữ phóng viên kia cực kỳ cứng rắn, dường như nếu Lương Tiểu Ý không ở chỗ này xin lỗi Ôn Tình Noãn thì chính là tội ác tày trời.
Lương Tiểu Ý xuyên qua đám người nhìn gương mặt nước mắt giàn dụa của Ôn Tình Noãn, nhất thời có chút khó hiểu. Lương Tiểu Ý cô thế mà lại xem loại phụ nữ như cô ta trở thành bạn tốt nhất của mình…. Chắc chắn trước kia đầu óc cô bị lừa đá rồi.
“Tôi chẳng có gì để nói cả” Đến lúc này, Lương Tiểu Ý vẫn lo lắng sợ khiến Ôn Tình Noãn mất mặt, băn khoăn chút tình bạn còn xót lại của hai người. Dù sao nợ nhiều không lo, bọn họ gán cho cô cũng không ít tội, thiếu cái này cũng không kém đi bao nhiêu.
Ôn Tình Noãn đứng trong đám người đông đúc, khuôn mặt dịu dàng tràn ngập vẻ đau buồn, trong đôi mắt to tròn lại hiện rõ vẻ đắc ý “hết thảy đều nằm trong dự đoán của cô ta”.