“Tiểu Nhi, Tiểu Nhi. Mau đạy thôi, sắp trễ giờ rồi.”
Tôn Tiểu Nhi đêm hôm qua mộng xuân, đối tượng chính là một nam nhân không nhìn rõ mặt có côn ŧᏂịŧ rất lớn, cho nên hôm sau không nghe thấy báo thức, phải nhờ đến bạn cùng phòng gọi dậy.
“A. Mấy giờ rồi?”
Tôn Tiểu Nhi mệt mỏi tỉnh giấc, cầm điện thoại lên kiểm tra thì đã lập tức tỉnh ngủ. Thế mà đã 7 giờ rồi.
Cô năm nay là sinh viên năm nhất, sáng nay còn có một tiết tự học bắt đầu vào lúc 7 giờ 10 phút. Nếu sinh viên đến trễ sẽ bị giám thị phạt. Tôn Tiểu Nhi nhanh chóng rời giường, mặc quần áo vội vàng rồi đánh răng rửa mặt.
“Nhanh lên, nếu đến muộn sẽ bị phạt đấy. Bữa sáng này cho cậu. Để ý lúc nào giám thị không có mặt thì lấy ra ăn nhé.”
Bạn cùng phòng đã dậy từ sớm, đã nấu xong đồ ăn sáng lại còn chuẩn bị cho Tôn Tiểu Nhi một phần. Bạn cùng phòng này là một cô gái sống rất có kế hoạch, là một sinh viên ngoan ngoãn, kỉ luật tốt. Trước kia Tôn Tiểu Nhi không có thói quen ăn sáng, thường xuyên bỏ bữa, về sau bị bạn cùng phòng ảnh hưởng, cùng sinh hoạt chung liền nuôi dưỡng được thói quen ăn sáng.
“Cảm ơn cậu. Trưa về tớ sẽ mua đồ ngon cho cậu nha!”
Tôn Tiểu Nhi nói xong liền hôn má cô bạn một cái, tùy ý kiếm đại một cái kẹp vấn tóc lên, vươn tay lấy điện thoại mang toại chuyển thành trạng thái tắt âm bỏ vào balo. Toàn bộ quá trình không quá ba phút, sau đó lưu loát khóa cửa, cùng bạn đi đến phòng tự học.
Trường học của Tôn Tiểu Nhi tuy là rất nghiêm khắc, nhưng chủ yếu là hay kiểm tra đời sống sinh hoạt của sinh viên, không có quản qua chuyện học hành. Cho ên hàng ngày bọn cô bị yêu cầu đúng 7h10 đến lớp nhưng cũng không quản lí bọn họ làm gì trong lớp, nhưng cũng không cho phép bọn họ ở trong lớp ăn uống.
Bạn cùng phòng vào chỗ ngồi liền lập tức lấy giáo trình ra chăm chỉ học tập. Tôn Tiểu Nhi lấy giáo trình cùng điện thoại di động ra, kiểm tra thấy không có ai nhìn đến, lén lút mở app ASN ra kiểm tra.
Đại J[ buổi sáng tốt lành ]
Đại J[ Bảo bối nhỏ của anh ]
Đại J[ hình ảnh ]
Đại J[ hình ảnh ]
Tôn Tiểu Nhi vừa mở app ra thì liền thấy thông báo đối phương gửi tới 4 tin nhắn. Người đàn ông kia lại gửi cho cô mấy hình ảnh rất táo bạo. Hình như là sáng ra anh ta đang “chào cơ”, côn ŧᏂịŧ bị qυầи ɭóŧ đen che chắn mất, căng phồng thành một đống lớn.
Sáng nay còn chưa có được ăn sáng, Tôn Tiểu Nhi không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Thật lớn a, rất muốn được ăn thử.
“Thầy giám thị còn chưa đi, nhẫn nhịn một chút!”
Bạn cùng phòng nghe thấy âm thanh cô nuốt nước bọt, nghĩ là Tôn Tiểu Nhi đang đói bụng, liền khẽ huých khủy tay nhắc nhở.
“À, ờ…” Tôn Tiểu Nhi bị dọa cho một trận, suýt nữa thì làm rơi điện thoại, không để ý mà trả lời qua loa. Cô đem điện thoại giấu xuống hộc bàn, vừa bị bạn cùng phòng làm giât mình, liề quên mất mình đang nghĩ gì, khẩn trưởng trả lời đại một câu.
[ Sợ là ăn không hết. ]
Tôn Tiểu Nhi cảm thấy mấy chữ này của bản thân rất dễ gây ra hiểu lầm liền muốn giải thích một chút, ai ngờ đối phương đã trả lời nàng.
[ Bên trên ăn không hết thì để bên dưới tiếp tục ăn ]
Tôn Tiểu Nhi sao lại không hiểu được câu từ kɧıêυ ҡɧí©ɧ của nam nhân. Cô thẹn thùng đỏ mặt. Vốn dĩ hai người sử dụng app này chính là để tìm người thỏa mãn du͙© vọиɠ hay sao? Nếu như cô cứ khăng khăng giữ mình như thế, sớm hay muộn hai người cũng sẽ không còn quan hệ.
Đại J[ thẹn thùng? ]
Tiểu M[ không có ]
Đại J[ em đang làm gì vậy ? ]
Tiểu M[ em đang ở phòng tự học. ]
Đại J[ thật là một cô nàng nghiêm túc ]
Tiểu M[ không có cách nào khác. Trường em bắt buộc phải đến phòng tự học vào sáng sớm ]
Nam nhân bên kia hai mắt híp lại. Bắt buộc phải đến phòng tự học? Chẳng lẽ cô gái này tuổi còn nhỏ?
Tiểu M[em đang ăn bữa sáng ]
Tiểu M[ hình ảnh ]
Tôn Tiểu Nhi cùng anh chàng kia trò chuyện một chút, đến lúc giám thị đi rồi mới bắt đầu lấy bữa sáng ra thưởng thức. Bởi vì cô dậy muộn, phải ăn trong lớp nên bạn cùn phòng chuẩn bị cho nàng bánh mì cùng sữa đậu nành để không ảnh hưởng tới người khác. Bánh mì mềm mại cùng với sữa đậu nành ngọt ngào làm thỏa mãn cái bụng đói của Tôn Tiểu Nhi.
Đại J[ ăn sáng trong phòng học không có tốt ]
Tiểu M[ nhưng em thấy rất vui ]
Tiểu Nhi cắn một miệng bánh mình, trong đầu tưởng tượng ra hình ảnh hắn đυ.t côn ŧᏂịŧ vào hoa huyệt của mình. Cô cảm thấy hiện tại mình càng trở nên hư hỏng, động tác nhai bánh mì càng trở nên mạnh hơn.
Đại J[ Em cẩn thận không sẽ bị phát hiện đấy ]
Tiểu M[ không sao đâu, bạn em trông giúp em rồi ]
Đại J[ sữa đậu nành kia uống có ngon không ]
Tiểu M[ uống ngon lắm, rất thơm ]
Đại J[ anh có một nơi uống càng ngon hơn ]
Đại J[ em có muốn nếm thử không ]
Đại J[ hình ảnh ][ hình ảnh ]
"Khụ khụ khụ......"
Tiểu Nhi không ngờ nam nhân sẽ gửi cho cô tấm ảnh sắc tình như thế, sợ hãi tới mức đem tất cả đồ ăn trong miệng nuốt xuống, nhanh chóng tắt màn hình điện thoại. Cô lấy sữa đậu nành uống một ngụm lớn để không bị nghẹn.
“Cậu có sao không? Làm nhẹ một chút, nãy giờ mọi người đều nhìn cậu đấy.”
Biểu hiện nãy giờ của Tôn Tiểu Nhi đã làm mọi người chú ý. Bạn cùng phòng một bên giúp nàng thu dọn, một bên nhỏ giọng dặn dò.
“Không có gì…” Tôn Tiểu Nhi xua tay. Cô hiển nhiên đã xem nhẹ trình độ của đối phương. Dù biết những người sử dụng app này không thể là chính nhân quân tử, chỉ là không ngờ hắn lại thoải mái như vậy.
Tiểu M [ đồ cuồng sắc ]
Tôn Tiểu Nhi mở điện thoại lên, nhìn hình ảnh nam nhân kia diễu võ dương oai, một lần nữa lại xấu hổ.
Đại J [dọa em sợ rồi hả?]
Tiểu M [ không có đâu ]
Tiểu M [ em bận học rồi, mình trò chuyện sau ]
Tôn Tiểu Nhi bị anh chàng kia nói trúng tim đen, rõ ràng là chỉ trò chuyện trên internet vẫn khiến cô cảm thấy chột dạ, vì thế vội vàng ngắt kết nối mạng.
“Ha ha, thật đáng yêu!”
Anh chàng kia thấy cô nàng thẹn thùng, biết mình sắp thành công, liền thiết kế một kế hoạch nhỏ để sớm ngày được ăn cô gái nhát gan kia.