"Oa" một tiếng, Thẩm Bảo Bảo ủy khuất mà khóc lên.
Chẳng qua mẫu thân hắn đã thiết kế kết giới, cho dù hắn khóc bên ngoài cũng nghe không được.
----------
Ngày này, Thẩm Lưu Ly cùng Thẩm Bảo Bảo chơi. Tiểu Bảo Bảo đã học được cách đi đường, duỗi tay đi bắt trống bỏi trong tay Thẩm Lưu Ly.
Thẩm Lưu Ly bắt tay nâng lên, tay nhỏ Thẩm Bảo Bảo liền với không tới. Ở thời điểm, Thẩm Bảo Bảo lúng túng cái mũi mau khóc, Thẩm Lưu Ly lại đem trống bỏi buông xuống. Tay nhỏ mềm mại vừa mới chuẩn bị đi bắt, Thẩm Lưu Ly lại đem trống bỏi nâng lên.
Thẩm Bảo Bảo "..."
Trêu đùa tiểu hài tử như vậy là không có đạo đức.
Thẩm Lưu Ly cười đến oai nói ở trên vai Tư Thần. Tiểu Bảo Bảo thật là quá đáng yêu! Đúng lúc Thẩm Lưu Ly đang cười nói, tiểu Bảo Bảo đột nhiên hướng một phương hướng khác chạy đi.
"Lam điểu điểu"
Thẩm Lưu Ly cùng Tư Thần hướng tới phương hướng kia nhìn lại, chỉ thấy Tiểu Lam điểu từ trên trời bay xuống dưới.
Thẩm Bảo Bảo nhìn thấy chim nhỏ lập tức chạy tới. Tiểu Lam điểu nhìn thấy tiểu hài tử ngay từ đầu dùng cách vỗ vỗ đầu Thẩm Bảo Bảo. Tiểu xú hài tử này cũng muốn bắt nàng.
Nhưng mà thời điểm cánh chụp đến sừng long, Tiểu Lam điểu nháy mắt run cầm cập.
Xong đời! Nàng như thế nào đã quên đây là một thần long!
"Tiểu Lam điểu, ăn ngon"
Thẩm Bảo Bảo cười hì hì ôm Tiểu Lam điểu, trong miệng kêu to nói. Tiểu Lam điểu run bần bật, vội vàng biến thành hình người. Chỉ thấy một tiểu cô nương nhỏ bảy tám tuổi sợ tới mức khuôn mặt nhỏ trắng bệch.
"Ta đã hoá hình người, ăn không được"
Thẩm Bảo Bảo trợn to đôi mắt tròn tròn, nhìn thấy tiểu cô nương trước mắt.
Nhìn đến bộ dạng Thẩm Bảo Bảo ngốc lăng, Tiểu Lam điểu cho rằng Thẩm Bảo Bảo bị chính mình doạ rồi. Nàng vươn tay ở trên đầu Thẩm Bảo Bảo so sánh:" Ta cao hơn ngươi, kêu tỷ tỷ biết không?"
"Tỷ tỷ, ăn ngon"
Thẩm Bảo Bảo há mồm ở tay Tiểu Lam điểu duỗi lại đây cắn một ngụm.
Thẩm Bảo Bảo tuy rằng không có lớn nha, nhưng thật sự lại đem Tiểu Lam điểu cũng hoảng sợ.
"Tiểu Lưu Ly, cứu cứu cứu mạng a"
Thẩm Lưu Ly vội vàng đem Thẩm Bảo Bảo ôm trở về.
Thẩm Lưu Ly đem Thẩm Bảo Bảo phong ở bên trong vỏ trứng, sau hỏi nàng:" Tiểu Lam, sao ngươi lại tới đây? Sư tôn không phải đang bế quan độ kiếp sao? Ngươi không ở bên cạnh sư tôn hộ pháp sao?"
Vừa nghe đến Minh Uyên Thiên Tôn, Tiểu Lam điểu oa mà khóc lớn. Chỉ thấy trong mắt Tiểu Lam điểu trào ra hai hàng nước mắt.
"Tiểu Lưu Ly, ta chính vì Thiên Tôn mà tới. Thiên Tôn đã xảy ra chuyện "
"Sao lại thế này?" Thẩm Lưu Ly lập tức lo lắng hỏi.
Minh Uyên Thiên Tôn nhận nuôi nàng, đem nàng nuôi dưỡng thành người. Đối với Thẩm Lưu Ly mà nói, Thiên Tôn không những là sư phụ nàng, mà còn là thân nhân nàng.
"Không biết vì sao Thiên Tôn lại tẩu hỏa nhập ma? Hiện tại, chín đại Thiên Tôn Bồng Lai miễn cưỡng đem hắn phong ấn tại bên trong Huyết Sát Động. Nhưng phong ấn cũng không giữ được bao lâu, Minh Uyên Thiên Tôn nhập ma, lúc sau công lực cường mạnh. Chín đại Thiên Tôn sắp chịu đựng không nổi, cho nên ta mới tới tìm Tư Thần tôn thượng xin trợ giúp."
Tiểu Lam điểu một bên nức nở một bên khóc. Nàng cũng là được Minh Uyên Thiên Tôn nhặt được. Nếu không phải có Thiên Tôn, nàng sớm đã không biết bị yêu thú gì cắm gặm sạch sẽ.
"Tôn thượng, người giúp giúp sư tôn ta"
Thẩm Lưu Ly cũng lập tức lo lắng lên.
Mặt khác, chín đại Thiên Tôn đều không có biện pháp, hiện tại chỉ có Tư Thần có biện pháp.
"Lưu Ly, ngươi yên tâm. Minh Uyên Thiên Tôn là trưởng bối ngươi, tự nhiên cũng là trưởng bối ta. Ta tự nhiên sẽ không để hắn xảy ra chuyện."
Tư Thần vội vàng đem Thẩm Lưu Ly ôm vào trong ngực.
"Chúng ta bây giờ liền đi đến Bồng Lai."
Thẩm Lưu Ly hoảng loạn đến bắt lấy cánh tay Tư Thần.
"Ân" Tư Thần gật đầu nói.
"Tiểu Lam, Bảo Bảo nhờ ngươi chăm. Hắn đói bụng, ngươi đi tìm sữa linh thú cho hắn uống là được. Gần đây, hắn cũng đã bắt đầu học ăn những thứ khác, ngươi cũng có thể đi tới phía sau long trì vớt cá cho hắn ăn." Thẩm Lưu Ly đem Thẩm Bảo Bảo nhét vào trên tay Tiểu Lam.
Chờ Thẩm Lưu Ly cùng Tư Thần đi rồi, Tiểu Lam điểu nhìn nhìn Thẩm Bảo Bảo trong lòng ngực.
Bộ dáng Thẩm Bảo Bảo ngoan ngoãn lại đáng yêu a, mặt tròn tròn muốn nựng. Quả thực so với cục bột nếp nàng ăn qua còn muốn trắng nõn hơn.
Nhưng mà lúc này Thẩm Bảo Bảo đột nhiên há mồm, miệng trống rỗng cắn một chút.
Tiểu Lam điểu trực tiếp cầm trứng tính cả Thẩm Bảo Bảo trong tay ném ra xa.
"Tiểu Lưu Ly, mau cứu cứu cứu mạng a"
Thẩm Bảo Bảo bị rơi đến váng đầu hoa mắt :"...."
Hiện tại, người nên kêu cứu mạng chính là hắn mới đúng.
------------------------------
Khi Thẩm Lưu Ly cùng Tư Thần đuổi tới Bồng Lai, chỉ thấy toàn bộ tập thể mấy ngàn đệ tử Bồng Lai kết ấn phong toả sơn môn. Vô số ma tu thừa dịp mười đại Thiên Tôn Bồng Lai bị nhốt tập thể mà tấn công sơn môn. Chỉ thấy Bồng Lai Tiên Sơn trong vài ngày thế nhưng biến thành nơi Tu La máu chảy thành sông.
Thẩm Lưu Ly cùng Tư Thần đuổi tới, sau Tư Thần lập tức làm ra đại trận phong thiên đem toàn bộ Bồng Lai bảo vệ. Nháy mắt tất cả đám ma tu có ý định muốn tiến công liền biến thành bọt biển.
Thẩm Lưu Ly thì đuổi tới Tích Thủy Các đi tìm Minh Uyên Thiên Tôn trước. Giờ phút này các đệ tử Bồng Lai đều trấn thủ ở ngoài cửa, ngược lại trong núi không có bóng người. Nàng bước nhanh đuổi tới Tích Thủy Các, chỉ thấy Tích Thủy Các dâng lên một đoàn sương đen.
Minh Uyên Thiên Tôn một thân áo đen đứng trong đoàn sương đen, hắn giống như Tu La đem Vô Ưu Thiên Tôn hút đến bên trong lòng bàn tay. Vô Ưu Thiên Tôn đã tới Độ Kiếp Kỳ rồi, thế gian cũng hiếm có đối thủ.
Hiện giờ lại bị Minh Uyên Thiên Tôn đùa bỡn dễ dàng, chứng minh công lực Minh Uyên Thiên Tôn giờ phút này đã đến cỡ nào làm cho người khác nông nỗi sợ hãi.
Tám người còn lại cũng chạy không thoát, chỉ thấy sương đen ngưng kết thành tám sợi dây thừng, đem tám đại Thiên Tôn khác vây tại mỗi chỗ riêng biệt. Vì vậy, tám người này không có cách nào đi cứu Vô Ưu Thiên Tôn.
Mắt thấy thần hồn Vô Ưu Thiên Tôn sắp bị hủy, Thẩm Lưu Ly giờ phút này cũng bất chấp ân oán lúc trước cùng Vô Ưu Thiên Tôn. Nàng lập tức phi thân tới, cầm bội kiếm hướng tới Minh Uyên Thiên Tôn tấn công.
"Chút tài mọn"
Minh Uyên Thiên Tôn cười lạnh một tiếng,một đôi con ngươi đen nhánh kia đã biến thành một đôi con ngươi đỏ huyết.
Hắn lập tức huy động áo choàng, hướng tới Thẩm Lưu Ly tấn công. Thẩm Lưu Ly nhân cơ hội liền xuất ra linh lực đem Vô Ưu Thiên Tôn cứu xuống dưới.
Vô Ưu Thiên Tôn đã có tuổi, không nghĩ tới chính mình thế nhưng lại được một tiểu bối cứu. Đặc biệt lại là tiểu bối đã từng bị hắn hãm hại, tức khắc vừa xấu hổ vừa thẹn.
"Thẩm Lưu Ly, ngươi không so đo hiềm khích trước đây mà cứu lão phu. Ngày sau, lão phu đối với ngươi mang ơn trọng nghĩa."
Vô Ưu Thiên Tôn còn chưa nói xong, đã bị Thẩm Lưu Ly ném ra ngoài một phương hướng khác.
"Trước đừng nói chuyện, linh lực sư tôn hiện tại cao thâm. Chúng ta trước hết nghĩ biện pháp chạy thoát rồi nói." Thẩm Lưu Ly vừa nói vừa né tránh công kích của Minh Uyên Thiên Tôn.
Thần hồn trong thân thể nàng đã tu bổ hoàn toàn, linh lực đã cùng mười đại Thiên Tôn ở đây cùng ngồi cùng ăn. Nhưng hiện giờ, nàng cũng không phải đối thủ của Minh Uyên Thiên Tôn.
Đối mặt với Minh Uyên Thiên Tôn đang phẫn nộ công kích, Thẩm Lưu Ly cũng chỉ có thể linh hoạt né tránh. Nàng chỉ có thể chờ đợi Tư Thần đem đám ma tu đó giải quyết nhanh lên.
Minh Uyên Thiên Tôn thấy vẫn luôn không thể công kích được Thẩm Lưu Ly. Hắn cũng không nóng nảy, mà lập tức quan sát sơ hở của Thẩm Lưu Ly.