Lúc Thẩm Lưu Ly tỉnh lại, miệng vết thương do lôi điện tạo ra phía sau lưng đã biến mất. Tuy rằng là lôi kiếp, nhưng là miệng vết thương này không thương tổn đến căn cơ, cũng không có xuất hiện tình trạng thụt lùi linh khí.
Nàng lập tức đả tọa vận khí, phát hiện ở đan điền xuất hiện một đoàn kim quang.
“Mình.... Vậy mà đã là Kim Đan sơ kỳ!”
Có pháp lực của Kim Đan kỳ, Thẩm Lưu Ly lập tức dùng thuật trị liệu đem những vết thương ngoài da chữa lành. Nàng còn chưa kịp cao hứng, đã nghe thấy một đạo âm thanh bén nhọn vang lên.
“Thẩm Lưu Ly, sao ngươi có thể ở chỗ này?”
Thẩm Lưu Ly quay đầu nhìn lại, thấy Ngao Thanh Toàn cùng đại sư huynh đứng ở phía sau cô ta. Bọn họ mới vừa chém gϊếŧ ma vật ở dưới chân núi, đi tới nơi này. Không nghĩ tới thế nhưng lại thấy được một Thẩm Lưu Ly hoàn hảo không sứt mẻ gì.
Đặc biệt là Ngao Thanh Toàn, cô ta ép Thẩm Lưu Ly tiến vào Huyết Sát Động. Không ngờ được Thẩm Lưu Ly lại có thể trở ra.
“Sao thế? Nhìn thấy ta ở chỗ này, Ngao sư tỷ rất sợ hãi sao?”
Thẩm Lưu Ly nói xong, cố ý làm ra một cái mặt quỷ, khiến Ngao Thanh Toàn sợ tới mức lui về phía sau vài bước.
Tu Chân giới đương nhiên là có quỷ, hơn nữa quỷ hồn oán niệm càng sâu, pháp lực sẽ càng cao cường.
“Lưu Ly, mấy ngày nay muội chạy đi đâu vậy? Ta đã tìm kiếm muội suốt mấy ngày rồi.”
Đại sư huynh Huyền Thanh Vân ngược lại cực kỳ cao hứng đi đến trước mặt Thẩm Lưu Ly.
“Sư huynh, khoảng thời gian này ta bế quan tu luyện. Hiện tại đã lên đến Kim Đan kỳ.”
Thẩm Lưu Ly nhìn thoáng qua Ngao Thanh Toàn. Nàng đương nhiên có thể vạch trần bộ mặt thật của Ngao Thanh Toàn. Nhưng hiện tại nàng lại có chủ ý khác.
“Vậy thật tốt quá! Ba ngày sau các đệ tử Kim Đan kỳ của bảy đại tông môn tính cả ba mươi sáu tiểu tông sẽ đi đến Bồng Lai tiên môn học tập. Muội vốn là Trúc Cơ kỳ không thể tham gia, hiện tại là Kim Đan kỳ, vậy có thể đi cùng chúng ta rồi!”
Huyền Thanh Vân kích động kéo tay Thẩm Lưu Ly. Nhưng mới vừa đυ.ng tới ngón tay, Huyền Thanh Vân bỗng cảm giác được một cổ đau đớn xuyên thẳng vào tim, khiến hắn không thể không buông Thẩm Lưu Ly ra.
“Đại sư huynh, huynh làm sao vậy?”
Thẩm Lưu Ly nhìn sắc mặt Huyền Thanh Vân có chút khó coi, quan tâm hỏi.
“Không có gì. Muội mau mau trở về cùng chúng ta đi. Hôm nay là ngày ghi danh cuối cùng, ta lập tức mang muội đi báo danh.”
Huyền Thanh Vân cười cười, hắn nghĩ có lẽ Lưu Ly mới vừa độ lôi kiếp, trên người còn còn sót lại lôi điện.
“Đại sư huynh, chờ muội. Ngày mai muội cũng phải đi.”
Ngao Thanh Toàn vội vàng đuổi theo.
Lúc này Thẩm Lưu Ly xoay đầu nhìn về phía Ngao Thanh Toàn, nàng cố ý dùng ảo thuật biến mặt mình thành một cái đầu lâu bên trong Huyết Sát Động.
Ngao Thanh Toàn nháy mắt sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, ngay cả vảy rồng luôn giấu kín cũng suýt nữa lộ ra ngoài.
——
Thẩm Lưu Ly phòng mình thu thập đồ vật. Định chuẩn bị xong sẽ đến Chấp Sự Đường báo danh.
Trước đây Thẩm Lưu Ly ở phòng dành cho đệ tử Trúc Cơ kỳ, tận bên ngoài ngọn núi, điều kiện đương nhiên không tốt.
Kim Đan kỳ đệ tử đều có thể xin một đỉnh núi nhỏ cho riêng mình. Nơi này không những linh khí dồi dào hơn bên ngoài, mỗi tháng còn có thể thu thập được không ít linh dược cùng linh thạch.
Mỗi một Kim Đan kỳ đệ tử đều là tiềm lực tương lai của tông môn. Tự nhiên tài nguyên sẽ là tốt nhất.
Đồ đạc của Thẩm Lưu Ly cũng không nhiều, chỉ có một ít da lông linh thú cùng một ít chăn bông linh tinh. Tuy rằng đại bộ phận tu sĩ sớm đã không cần ngủ, nhưng Thẩm Lưu Ly xuất thân là phàm nhân, trước khi lên được Trúc Cơ kỳ vẫn cần phải ngủ, cứ vậy tạo thành thói quen cho tới tận bây giờ.
Thẩm Lưu Ly vừa đến nơi ở mới đem đồ vật trong nhẫn dọn ra, liền nghe được tiếng gõ cửa.
Nàng mở cửa, thấy Ngao Thanh Toàn cầm Long Cốt Tiên đang đứng nổi giận đùng đùng.
“Thẩm Lưu Ly, ngươi dám can đảm trêu đùa ta!”
Ngao Thanh Toàn vẫn luôn cho rằng Thẩm Lưu Ly là quỷ hồn biến thành, nhưng khi cẩn thận nhớ lại, Thẩm Lưu Ly có bóng. Căn bản là không phải quỷ!
Thẩm Lưu Ly cười lạnh nói: “Chính ngươi không làm chuyện trái với lương tâm thì cần gì sợ ta dọa ngươi.”
“Thẩm Lưu Ly, cho dù ngươi nói với bên ngoài bản thân bị ta ép vào Huyết Sát Động. Thì có ai tin ngươi?”
Ngao Thanh Toàn nhìn Thẩm Lưu Ly hoàn hảo không tổn hao gì, thậm chí còn lên tới Kim Đan kỳ, càng thêm phẫn nộ.
Nàng ta trực tiếp quật roi đánh lên người Thẩm Lưu Ly. Ngao Thanh Toàn là Kim Đan trung kỳ, hơn nữa còn có thần khí thiên cấp Long Cốt Tiên, đệ tử Kim Đan kỳ bình thường vốn dĩ không dám chọc nàng.
Huống chi Thẩm Lưu Ly lại không có vũ khí, cũng không có huyết thống cao quý gì. Nàng đương nhiên không phải đối thủ của Ngao Thanh Toàn.
Gắng gượng ăn xuống mấy roi, khuỷu tay Thẩm Lưu Ly xuất hiện mấy vết máu đỏ thẫm.
“Ta mặc kệ ngươi làm cách nào từ Huyết Sát Động ra ngoài. Ba ngày sau ngươi nếu dám đi theo sư huynh, ta liền bóp nát Kim Đan của ngươi! Ngươi cũng đừng hy vọng tố cáo với sư thúc. Cha ta chính là Tây Hải Long Vương, ta có đem ngươi lộng chết cũng không có vấn đề gì, nhiều lắm bị cấm túc một hai năm. Tiện loại phàm nhân như ngươi cũng xứng mơ tưởng sư huynh? Nằm mơ đi!”
Ngao Thanh Toàn nhìn Thẩm Lưu Ly chật vật đầy vết thương, càng thêm đắc ý rời đi.
Thẩm Lưu Ly che miệng vết thương trên khuỷu tay, phẫn nộ đến đỏ cả hốc mắt.
Nàng hiện tại đã là Kim Đan sơ kỳ, nhưng vẫn không phải đối thủ của Ngao Thanh Toàn. Hơn nữa Ngao Thanh Toàn có cha là Long Vương làm chỗ dựa, nàng căn bản báo không được thù.
Muốn báo thù, cũng chỉ có có duy nhất một cách, chính là trở nên càng cường đại!
Mà biện pháp nhanh nhất ——
Thẩm Lưu Ly nhìn thoáng qua nhẫn Linh Lung trên tay, áy náy nói: “Đạo hữu, thực xin lỗi. Ta đại khái còn cần ngươi giúp đỡ một khoảng thời gian nữa. Ta bảo đảm khi tới được Kim Đan trung kỳ sẽ an táng ngươi thật long trọng.”
Buổi tối.
Thẩm Lưu Ly đem thi thể từ nhẫn Linh Lung ra. Không ở động băng, thi thể cũng không còn lạnh như trước nữa.
Nàng cởϊ qυầи lót, dùng cấm thuật làm côn ŧɦịŧ dựng thẳng lên.
Nhìn đến côn ŧɦịŧ khổng lồ, Thẩm Lưu Ly nuốt nước miếng, sau đó mở ra hai chân ra, nhắm ngay côn ŧɦịŧ ngồi xuống
====
Nam chủ đã sớm không thỏa mãn, chẳng bao lâu nữa sẽ trực tiếp đè người ra làm :>>>>>>