Song Đầu Long

Chương 7

Có ý gì? Chẳng lẽ mình lầm? Lỗ tai nhọn nhọn của Tinh Linh dựng thẳng lên.

Black buồn cười nhìn mí mắt mỏng manh của Tinh Linh bất an chuyển động, nhưng vẫn cố chấp nhắm mắt lại, vì thế cũng không ép buộc cậu nữa, ghé vào bên tai cậu nhẹ giọng nói "Không có mỹ nữ ngực bự gì hết, đó là bọn họ nói bậy thôi."

Thật sự? Tinh linh da mặt mỏng vừa khóc một hồi kia ngượng ngùng ở trong lòng yên lặng mở miệng hỏi.

Nhưng Black lại giống nghe được lời nói trong lòng của cậu liền mở miệng,"Thật sự! Ta cam đoan với em," Lôi kéo tay Tinh Linh đặt ở ngực mình,"Từ nay về sau, nơi này chỉ có em."

Aim cảm thụ được nhịp tim như sấm dưới lòng bàn tay một lần lại một lần giống như đập vào lòng mình. Thì ra tất cả chỉ là mình miên man suy nghĩ, lo lắng mấy ngày qua rốt cục có thể buông xuống.

Nguy hiểm giải trừ!

Black nhìn sắc mặt Tinh Linh trong lòng chuyển tốt rốt cục cũng thở ra một hơi,"Hết giận rồi ?"

"Hừ!" Tinh linh không còn tâm sự lập tức khôi phục trạng thái vô tâm vô phế, ngẩng đầu lấy lỗ mũi đối với đối phương,"Đã biết ngươi mê ta đến chết đi sống lại, nữ nhân nào có thể so được với ta!"

Black buồn cười nhìn cậu, tiểu tinh linh này không phải Tinh Linh, rõ ràng chỉ là tiểu khổng tước bị mình chiều hư.

Một trận gió lạnh thổi qua khiến Aim không khỏi run run, toàn thân chỉ mặc một cái sơ mi nút thắt đã bị bứt tứ tung, tự nhiên sẽ bị gió lạnh, đành phải chui vào lòng Black.

"Bảo bối nhi, đây là em lại mời gọi ta sao?" Trong mắt Hắc Long chợt lóe một tia khác thường, đến khi tinh linh trì độn phát giác không ổn muốn tránh cũng đã không còn kịp rồi, Hắc Long nắm chặt mông cậu, đem côn ŧᏂịŧ rơi ra hơn phân nửa lại sáp đi vào.

Aim khẩn trương làm cái mông căng thẳng, lại đem côn ŧᏂịŧ trong cơ thể cắn càng nhanh, cậu có thể cảm giác được hai căn côn ŧᏂịŧ đang ngâm mình trong dâʍ ŧᏂủy̠ trong cơ thể cậu kia lại trướng lớn một vòng. Gân xanh bừng bừng phấn chấn nóng bỏng nội bích cậu, làm cả người cậu cũng muốn thiêu cháy,"Ngươi...... Ngươi còn muốn?"

"A......" Hắc Long đem đầu để trên vai cậu cười ra tiếng, kéo theo côn ŧᏂịŧ của hắn trong cơ thể cậu cũng run lên, qυყ đầυ cực đại đặt tại điểm mẫn cảm của Tinh Linh từng chút từng chút rung nhẹ.

Eo lưng đã bị tra tấn đến nhũn ra, Aim ngồi phịch ở trong lòng đối phương làm nũng cầu xin "Black...... không muốn nữa~......"

"Bảo bối , tuy rằng em tín nhiệm năng lực của ta như vậy ta thực vui mừng" Hắc Long cúi xuống điểm nhẹ khóe miệng Aim, lại cười dài mở miệng,"Nhưng em nghĩ ta là người sắt sao?"

Côn ŧᏂịŧ ban ngày đã miệt mài một lần hơn nữa vừa rồi lại đến một lần, mặc dù hắn cảm thấy đối với khối thân thể trong lòng này vĩnh viễn không đủ, nhưng vẫn là khó tránh khỏi có điểm lực bất tòng tâm.

"Kia...... Vậy ngươi......" Aim đỏ bừng mặt nhưng vẫn xấu hổ không nói ra khỏi miệng, nếu không còn khí lực vậy hai căn phía dưới của ngươi sao còn cứng rắn giống hai cái bàn ủi!

"Đêm nay tâm tình không tốt, ở tiệc tối có uống hơi nhiều." Black không thèm để ý nói, làm tinh linh cực độ khiết phích nghe xong lời này lại suýt nữa tạc mao.

Uống hơi nhiều...... Kia...... Vậy trong nghiệt căn chẳng phải tất cả đều là......

"Vậy ngươi còn không mau rút ra!"

"Ta sẽ không!" Hắc Long nhìn dáng vẻ khẩn trương của cậu, chẳng những không đi ra, ngược lại động thân đem côn ŧᏂịŧ đẩy vào vài phần.

"Mau đi ra!" Mới vừa rồi còn cảm thấy lạnh, hiện nay Tinh Linh đã gấp đến đầu đầy mồ hôi. Tên khốn này còn không nhanh đi ra, chẳng lẽ muốn ở trong cơ thể mình......

"Ừm, hẳn là nên đem thứ này lấy ra trước đi." Hắc Long nghĩ đến cái gì đó đem côn ŧᏂịŧ rút ra bên ngoài một chút, sau đó đưa một bàn tay đến nơi hai người kết hợp, hai ngón tay dán sát gậy thịt xâm nhập, đem huyệt khẩu hơi hơi mở ra, tay kia thì cũng không nhàn rỗi, đặt trên bụng Tinh Linh ấn xoa có tiết tấu.

"Nha...... ngươi......ngươi làm cái gì?"

"Ngoan, đừng nhúc nhíc!" Hắc Long trấn an tinh linh trong lòng, động tác trên tay cũng không dừng lại, liên tục ấn xoa bụng Tinh Linh,"Đem thứ đó đi ra trước, nếu không ta sợ nơi này của em chịu không nổi."

Đại lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị bắn vào trước kia theo huyệt khẩu bị mở lớn chảy ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị tràng bích hàm trụ còn lưu lại độ ấm chảy ra bên ngoài cơ thể tiếp xúc đến gió lạnh ban đêm liền lập tức hạ nhiệt độ, cảm giác chất lỏng theo đùi chảy xuống tựa như một con rắn nhỏ, lạnh lẽo trắng mịn, đi qua mỗi một tấc da thịt của mình.

"Không cần...... ta không cần......" Tưởng tượng đến sự việc sắp xảy ra Aim lại khóc oà lên,"Black, xin ngươi, đừng đối với ta như vậy!"

Thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã muốn đi ra hết Black rút ngón tay ra, hai tay chặt chẽ giữ lấy cái eo không ngừng né tránh của Tinh Linh, côn ŧᏂịŧ cứng rắn như sắt lại một chút xâm nhập cúc huyệt ẩm ướt nóng bỏng.

Nhìn chăm chú vào ánh mắt kinh hoảng của Aim kiên định mở miệng,"Em phải muốn! đây là trừng phạt em chạy trốn! Ta muốn khắc lên thân thể của em ấn ký thuộc về ta, làm cho em trong trong ngoài ngoài đều nhiễm mùi của ta, rốt cuộc trốn không thoát!"

"Không ! không ! Black, ta sẽ không bao giờ chạy nữa, cầu ngươi buông tha ta." Cúi đầu nhìn nam căn tráng kiện kia từng chút từng chút tiến vào trong cơ thể mình, mà đối phương lại còn ngại không đủ sâu, xoay người nhấc đùi cậu lên khiến cậu vòng qua eo mình, gậy thịt tráng kiện một chút tiến vào nơi sâu nhất.

Tử hắc côn ŧᏂịŧ gắt gao khảm tại tiểu huyệt đỏ sẫm, chỉ còn hai âm nang cực đại dán lên cái mông cong vểnh, âm mao của hai người đã sớm bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính ướt, giờ phút này dây dưa cùng một chỗ phân không rõ lẫn nhau.

"Black, không được...... Cầu ngươi, không cần như vậy......" Aim như trước phí công giãy dụa,"Buông tha ta đi......"

"Bảo bối nhi, em muốn, nhìn em ép ta nhanh như vậy," Black đối cầu xin của cậu mắt điếc tai ngơ, hai tay bài khai mông cánh hoa của cậu đem hai căn côn ŧᏂịŧ tiếp tục đẩy vào,"Lại dùng lực, đem ta ép ra, ta muốn tiểu bên trong em!"

"Không......" Rốt cục từ miệng đối phương nghe được cái chữ đáng sợ kia, Aim cả người khẩn trương loạn đánh, cả cơ thể đều căng lên, làm nơi liên quan kia cũng không ngừng co rút lại, thật sự là ngoài ý muốn lấy lòng đối phương.

Aim nhìn âm nang chướng bụng kia co rút lại, tiếng thét kinh hoảng chói tai còn chưa có hô lên, đã có một cỗ nhiệt lưu bắn vào tràng bích của cậu.

Một cỗ...... Hai cỗ......

Hai căn côn ŧᏂịŧ tựa như đang chiến đấu, phía sau tiếp trước phun vào trong cơ thể cậu, rõ ràng khác hẳn với chất lỏng tϊиɧ ɖϊ©h͙, bắn đầy mỗi tấc mỗi tấc trong tràng đạo của cậu nhất là điểm mẫn cảm, qυყ đầυ nhắm ngay chỗ kia, chất lỏng nóng bỏng một cỗ tiếp một cỗ không ngừng bắn thẳng lên.

Aim rất nhanh đã bị kɧoáı ©ảʍ quỷ dị này đánh tan, cậu ngay cả kêu đều kêu không ra, chỉ là run rẩy cằm phát ra tiếng thở hổn hển, ánh mắt mờ mịt dường như nhìn chằm chằm âm nang của Hắc Long, chất lỏng tanh hôi đều bị đổ vào trong cơ thể mình, không thể chảy ra, mà hai cái đại gia hỏa kia mỗi lần trừu động liền có một cỗ nướ© ŧıểυ bắn ra trong cơ thể cậu, làm phỏng tràng bích của cậu, cũng làm phỏng thần trí của cậu.

Aim hận không thể lập tức ngất đi, nhưng thần trí lại thanh tỉnh dị thường.

Cậu thanh tỉnh nhìn bụng mình bị nướ© ŧıểυ của Hắc Long bắn vào đến dần dần trướng lớn, tinh tường nghe được Black ở bên tai mình sảng khoái thở dốc.

Sẽ bị trướng vỡ ra? Nhiều như vậy, sẽ làm bụng nứt vỡ ra đi?

Rõ ràng tâm lý xấu hổ và giận dữ như muốn lập tức chết đi, nhưng tiểu huyệt dâʍ đãиɠ lại thực tủy biết vị thích đến không ngừng co rút lại, so với bình thường cắn đến càng nhanh, như muốn đem hai căn côn ŧᏂịŧ thô to dữ tợn của đối phương nuốt sống.

Chồi non ngây ngô phía trứơc không biết khi nào cũng cao cao dựng thẳng lên, hé ra hợp lại nhưng cái gì cũng không bắn được, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lúc làʍ t̠ìиɦ đã sớm hao hết, chỉ còn lại kɧoáı ©ảʍ như rắn nứơc len lỏi nơi nơi đốt cháy trong thân thể, lại không thể nào phát tiết.

Black nhìn thẳng hai tròng mắt thất thần của cậu,"Còn dám không nói ra một tiếng đã chạy trốn không?"

"Ô ô......" Aim đã sớm bị trận bắn tiểu kéo dài này làm cho vỡ nát, nào còn nghe được hắn đang nói cái gì.

Black bất mãn cắn xuống môi cánh hoa của cậu, Aim rốt cục bị đau đớn trên môi đem về một tia lý trí.

"Nói cho ta biết, ta đang làm cái gì?"

"Ô......" Sự thật da^ʍ uế này chỉ vô thanh thừa nhận đã đủ khiến cậu không chịu nổi, làm sao có khả năng nói ra miệng, Aim chỉ cắn chặt răng lắc đầu, lại không biết việc này chỉ kích khởi càng lớn ham muốn lăng ngược của nam nhân, tay Black hung hăng đánh vào cái mông quang lỏa của cậu,"Nói!"

Black đã khống chế lực đạo, bàn tay đánh vào mông cũng không đau, nhưng lại mang đến cảm giác xấu hổ không nói nên lời, bốp bốp bốp thanh âm ở ban đêm im lặng nghe phá lệ vang dội.

Rốt cục không thể kiềm nữa Aim khóc kêu ra tiếng,"Ngươi tiểu, ở trong tiểu huyệt của ta...... tiểu tiểu......"

"Rất tốt," Hiển nhiên Black đối với câu trả lời này tương đối vừa lòng, thưởng hôn một đám lên môi, khóe mắt, hai má Tinh Linh, cuối cùng đi vào vành tai, hô hấp nóng rực phun vào bên tai, "Nhớ kỹ lời em nói, lần sau không cho chạy trốn nữa, nếu không ta sẽ không chỉ tiểu tại cái động phía dưới này của em. Ta sẽ cho cái miệng nhỏ phía trên kia của em, uống đến một giọt cũng không dư thừa!"

Lời nói của Hắc Long thuần túy chỉ là hù dọa, cho hắn mười cái mạng hắn cũng không dám đối với cục cưng của hắn làm ra cái loại việc này, không dám, lại càng không nỡ.

Nhưng rõ ràng Tinh Linh lại đem những lời này tưởng thật, liên tưởng đến cảnh tượng như vậy, cả người lúc này phát run, một cỗ kɧoáı ©ảʍ quỷ dị giống dòng điện lủi qua đầu, chồi non không thể bắn bị bức ra một đạo chất lỏng màu vàng.

Cậu bị một câu nói của Hắc Long dọa đến mất khống chế.

Nhưng trong lòng Tinh Linh cũng hiểu được, không chỉ bởi vì sợ hãi, càng là vì một loại kɧoáı ©ảʍ cường liệt. Một câu của Black khiến cậu liên tưởng đến côn ŧᏂịŧ thô to dữ tợn của đối phương vô tình sáp nhập vào khoang miệng của mình, chất lỏng tanh hôi từng cỗ bắn vào yết hầu của mình, hình ảnh chỉ là tưởng tượng đã có thể khiến cậu cả người phát run nháy mắt mất khống chế.

Ai có thể nghĩ đến tinh linh cao ngạo thánh khiết lại có ý nghĩ xấu xa như vậy, Aim không khỏi thống hận mình dâʍ đãиɠ, nhịn không được dùng hai tay run rẩy che mặt mình, nước mắt bị du͙© vọиɠ tra tấn chảy xuống nhưng không cách nào che dấu, theo khe hở chảy ra.

Phía trước của Tinh Linh mất khống chế, mặt sau cũng cắn càng nhanh, tràng đạo giống có sinh mệnh vặn xoắn nhanh hai căn côn ŧᏂịŧ, Black nhịn không được gầm nhẹ một tiếng, bài khai mông cánh hoa bị đánh cho đỏ bừng của Tinh Linh, tinh nang hung hăng co rút lại, đem một cỗ nướ© ŧıểυ cuối cùng bắn vào trong bụng cậu.

Rốt cục bắn xong Hắc Long nhu nhu cái bụng phồng lên của Tinh Linh, hiểu được mấy thứ bẩn này ở lại bên trong cơ thể sẽ sinh bệnh, cứ luyến tiếc cảm giác đựơc bao bọc ấm áp nhanh trất này nhưng vẫn là lưu luyến đem của mình rút ra.

Không có côn ŧᏂịŧ cùng âm nang bế tắc, đại lượng chất lỏng tanh hôi màu vàng từ trong cơ thể Tinh Linh cũng phun ra, nghe tiếng nướ© ŧıểυ rơi trên mặt đất "**", cảm giác xấu hổ cùng kɧoáı ©ảʍ song song giáp công, Aim rốt cục ngất đi.

Black nhẹ vỗ về hai má ẩm ướt của cậu, hồi tưởng dư vị hoàn toàn thỏa mãn chinh phục nɧu͙© ɖu͙© cùng hoan ái kịch liệt vừa rồi, trịnh trọng ấn hạ một nụ hôn lên khóe môi của Tinh Linh.