Cảm giác ngón tay lạnh lẽo của Tinh Linh cầm lửa nóng khiến Hắc Long thích đến thở ra một hơi, "Hô...... bảo bối, thật tuyệt, lại dùng lực một chút."
Tinh linh bảo bảo thật thà nghe xong lập tức gia tăng lực độ, chịu khó bộ lộng, ngón tay ân cần lướt qua mỗi một cái gân xanh bạo trướng, hai cái âm nang nặng trịch phía dưới cũng không buông tha, dùng hết tâm tư bao lấy ôn nhu xoa nắn.
Hắc Long được hầu hạ sảng khoái không thôi, trên tay tự nhiên cũng càng ra sức, nhanh chóng xoa nắn chồi non ướŧ áŧ.
"Mau....mau một chút nữa......" Tinh Linh thẳng lưng đem mình tặng cho đối phương, Hắc Long thô lỗ nhu niết mang đến kɧoáı ©ảʍ như điện, còn thiếu một chút nữa...... một chút nữa là có thể lêи đỉиɦ.
Nhưng đối phương nào có thể khiến cậu dễ dàng như ý, ngay tại một bước cuối cùng thì dừng lại.
"Không đúng nha, bảo bối nhi......" Black dừng lại động tác, chỉ nhẹ nhàng mà bao lấy tính khí sắp phun trào của Tinh Linh.
"Cái gì...... Cái gì không đúng?" Tinh Linh bị tìиɧ ɖu͙© xông não, căn bản không phản ứng lại được.
"Em xem, em chỉ có một tiểu căn, mà ta lại có tới hai đại căn."
"Vậy thì như thế nào?"
"Như thế nào?" Hắc Long nhớn mi, cố gắng làm ra bộ dáng kinh ngạc,"Như vậy em sẽ mệt hơn! phải dùng gấp hai lần khí lực."
Tinh Linh lúc này mới hậu tri hậu giác hiểu được,"Khốn nạn!"
"Aiz, bảo bối nhi, ta đây là vì em mà suy nghĩ, sao em còn mắng ta?" Da mặt dày bị mắng hiển nhiên không chút sức mẻ, tiếp tục xoa dịu,"Không bằng...... để ta đi vào, như vậy em đỡ mệt, ta xuất lực hầu hạ em, được không?"
Aim bị người không biết xấu hổ này nói đến đỏ mặt, nhất thời không thể phản bác, đành phải oán hận cắn một ngụm lên vai đối phương.
"A......nhẹ chút......" Hắc Long đau nhíu mày, nhưng cũng không có ngăn cản cậu, hắn hiểu được tinh linh da mặt mỏng chỉ là cần bậc thang để xuống, hiện tại gợi lên du͙© vọиɠ của cậu đã thật khó khăn.
Tình huống hiện tại hai người đều như tên đã lên dây, nếu đi xuống đều sẽ khó chịu, dù sao cũng là một lần cuối cùng, Aim muốn làm bình mẻ không sợ nứt làm cho xong việc đi.
Hai tay cầm tính khí nộ trương của Hắc Long, đưa đến huyệt khẩu đã muốn khuếch trương tốt của mình.
Hắc Long gặp thái độ bảo bối nhà mình rốt cục thoả hiệp, vội vàng dùng tay kia nâng đùi trái Tinh Linh, đem hai chân Tinh Linh mở rộng, lộ ra tiểu huyệt tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠.
"Nha......" Aim nhịn không được nhẹ nhàng hô đau, mặc dù đã tiến hành khuếch trương đầy đủ, nhưng nơi yếu ớt cất chứa hai căn tính khí tráng kiện vẫn thực khó khăn. Hai cái qυყ đầυ đồng dạng cực đại tranh nhau chen vào bên trong liền đem tiểu huyệt hoàn toàn giãn khai.
Black không cho cậu cơ hội thở dốc, đầu đỉnh ướŧ áŧ kiên định thẳng tiến, đem nếp uốn ở huyệt khẩu hoàn toàn căng ra.
"Ưmm...... đau quá......" Tinh Linh khó nhịn bắt lấy bả vai rộng lớn của đối phương, lưu lại bên trên vết cào hồng sắc.
"Ngoan...... lập tức sẽ tốt, nhịn một chút......" Dừng ở trong này hai người đều khó chịu, Black hôn hôn đôi mắt Tinh Linh, liền thẳng lưng đem chóp đỉnh đẩy vào.
"Ô ô......" Đau quá ! giống như bị xé rách ......
Hắc Long cúi đầu ngậm hôn miệng của Tinh Linh, đem tiếng hô đau của cậu giữ lại trong miệng, ôn nhu liếʍ mυ'ŧ mỗi một tấc trong khoang miệng cậu, tay cũng khẽ vuốt lưng Tinh Linh, kiên nhẫn cùng cậu chờ đợi thống khổ run rẩy đi qua.
"Khá hơn chút nào không?" Đầu lưỡi đảo qua khóe mắt hồng hồng của Tinh Linh, cuộn lên giọt nước mắt trong suốt còn treo trên lông mi.
"Ưʍ......" Tinh Linh run rẩy, huyệt khẩu đau đến run lên, mị nhục bên trong cũng đã bắt đầu tham lam co rút lại, cắn nuốt côn ŧᏂịŧ vào bên trong.
Phần đỉnh thô nhất đều đã đi vào, phía dưới đã tốt hơn. Đầu đỉnh tam giác tranh khai bò lên mị nhục, dẫn dắt lửa nóng phía sau dễ dàng đi vào bên trong.
"Bốp" Thanh âm tinh nang đυ.ng vào mông cánh hoa rốt cục truyền đến, Aim biết đối phương đã muốn đi vào hết tẫn căn.
"Hô...... bé cưng, em thật chặt ." Hắc Long tham lam cúi đầu nhìn chăm chú vào cảnh đẹp trước mắt, thô to tử hắc sắc của mình bị tiểu huyệt phấn nộn của bảo bối hoàn toàn nuốt vào, ngay cả hai cái tinh nang cực đại cũng bị cái mông trắng mịn bao lấy một nửa (_ _!!!), hắn không khỏi chậm rãi vặn vẹo thắt lưng, liếc cái mông nộn thịt bị âm mao rậm rạp của mình chà sát đến đỏ lên.
"Ân...... chậm...... chậm một chút......" Aim tinh tế hút không khí, đau đớn do bị xé rách lúc đầu đã qua đi, chỉ còn lại có cảm giác chướng chướng bụng, cùng với ở chỗ sâu trong thân thể một tia ngứa ngáy tràn ngập.
"Được...... ta từ từ ......" Black đem dươиɠ ѵậŧ hơi rút ra bên ngoài một chút, lại chậm rãi tiến vào bên trong.
"Ân......" Hắc long ôn nhu đối đãi khiến Aim được thoải mái, chủ động nâng eo phối hợp với trừu đưa của đối phương chậm rãi lắc lư.