Song Đầu Long

Chương 2

Tinh linh trì độn lúc này mới phát hiện mình còn mặc áo sơmi của người ta.

Tức giận giật một nút thắt mới ý thức được đây là vật che đậy duy nhất trên người mình, nếu cũng cởi ra chẳng lẽ muốn ta quang mông chạy về sao?

"Cởi a? Sao không cởi nữa?" Tinh Linh toàn thân cao thấp chỉ còn một cái áo sơmi nam sĩ rộng thùng thình, vạt áo vừa chạm tới cái mông cong vểnh, lộ ra hai đùi trắng noãn, hô hấp của Black nhịn không được dồn dập lên.

Black tiến lên một bước, đem Tinh Linh kéo vào lòng mình, cúi đầu thổi khí vào tai cậu, vừa lòng nhìn một mạt đỏ ửng nổi lên, mê hoặc mở miệng,"Tiếp tục cởi nào!"

Hơi thở cực nóng phun bên tai, tinh linh mẫn cảm không khỏi hơi hơi run rẩy, Black khẽ cắn lỗ tai nhọn nhọn của Tinh Linh, sau đó vươn lưỡi liếʍ vào trong tai cậu, cuối cùng đem vành tai khéo léo kia ngậm vào trong miệng liếʍ mυ'ŧ.

Lỗ tai truyền đến cảm giác ướŧ áŧ khiến Tinh Linh đến nói cũng không lưu loát, lại vẫn theo thói quen muốn tranh luận,"Dựa...... dựa vào cái gì ngươi nói ta cởi ta sẽ cởi! nha......"

Hắc Long thoáng dụng chút lực cắn xuống nhuyễn nhục trong miệng, dẫn tới tiểu yêu tinh trong lòng thở nhẹ một tiếng.

Đối với hài tử không ngoan quả nhiên là phải có trừng phạt nho nhỏ, Hắc Long nghĩ như vậy bàn tay đặt ở bên hông cậu cũng dần dần xấu xa di chuyển, vỗ nhẹ cái mông nhỏ vểnh vểnh kia.

"Ưʍ...... buông ra......" Tinh Linh giãy dụa, nhưng hiển nhiên lực đạo của cậu rõ ràng không đủ, Hắc Long tiên sinh chỉ dùng một tay liền chế trụ phản kháng của cậu.

Ngay từ đầu chỉ là muốn trừng phạt một chút, nhưng lại không thể ức chế một cỗ tình sắc đang dần dần trào lên, Tinh Linh lắc mông trái phải tránh né nhưng vẫn khó có thể đào thoát, âm thanh đánh mông "bốp bốp" ở trong bóng đêm nghe đến rõ ràng.

Hắc Long hô hấp càng ngày càng dồn dập, đem người trong lòng lật qua đưa lưng về phía mình, một bàn tay bắt lấy hai cổ tay Tinh Linh giơ lên trói tại trên tường, tay kia thì đem áo sơmi của cậu nhấc cao đến phần eo, lộ ra cặp mông với những đường cong xinh đẹp.

Mông trắng nõn bởi vì mấy bàn tay vừa rồi mà nhiễm sắc hồng, tiểu huyệt cùng đùi trong còn dính tàn ngân tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã khô, tình cảnh da^ʍ mĩ nói không nên lời.

"Thì ra không chỉ trộm quần áo a," L*иg ngực ép sát lưng Tinh Linh, nhiệt độ cơ thể nóng bỏng xuyên thấu qua quần áo đơn bạc của hai người truyền lại.

"Ngươi...... Ngươi nói bậy!" Vừa nghe lời này tinh linh kiêu ngạo lập tức nóng nảy,"Ta mới không trộm đồ của ngươi!"

"Vậy sao?" Hắc Long nhướn mi, bàn tay đặt trên mông cánh hoa của cậu, ngón tay thon dài tham nhập tiểu huyệt ướŧ áŧ, đầy kỹ xảo xoay tròn bắt lấy, thành công kích khởi tìиɧ ɖu͙© của cậu rồi lại nhanh chóng rút khỏi, sau đó đem ngón tay dính đầy bạch trọc đến trước mắt Tinh Linh "Vậy đây là cái gì?"

"Ân?" điểm mẫn cảm bị xuyên trạc khiến ánh mắt Tinh Linh bịt kín một tầng hơi nước, mê mang nhìn ngón tay trước mắt,"Cái gì...... cái gì......"

Hắc Long ác liệt đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bôi lên môi Tinh Linh, cậu theo bản năng vươn đầu lưỡi ra liếʍ, ngón tay người nọ cũng nhân cơ hội mà vào, quấy đảo khoang miệng cậu.

"Em muốn vụиɠ ŧяộʍ mang đi bảo bối của ta?" Hắc Long cúi thân xuống đem đầu chôn ở hõm vai Tinh Linh, liếʍ mυ'ŧ làn da non mịn ở đầu vai cậu.

"Ưmm...... hạ...... hạ lưu......" Ngón tay người nọ chơi đùa với đầu lưỡi cậu, Aim căn bản không có cách nào hảo hảo mở miệng nói chuyện.

Hắc Long da mặt dày đem việc này trở thành cổ vũ, rút ra ngón tay đang gây sóng gió trong miệng cậu, làm cho Tinh Linh xoay người lại, giữ chặt hai tay của cậu đặt ở bên hông của mình,"Bảo bối nhi, giúp ta cởϊ qυầи ra...... Ta muốn thượng em......"

Aim bị lôi kéo mạnh, các ngón tay run run cởi bỏ quần của Hắc Long, kéo xuống khóa kéo, phóng xuất ra tính khí đã sớm trướng lớn giữa hai chân đối phương.

Bởi vì buổi chiều mới vừa làm, sau huyệt bị khuếch trương thật sự triệt để, hơn nữa có nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm trơn như vậy Hắc Long không lo lắng cậu sẽ bị thương, một lần liền sáp nhập ba ngón tay.

"A......" Đột nhiên cường liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến Tinh Linh thét chói tai, ngón tay linh hoạt vừa tiến vào liền để ở chỗ cậu tối mẫn cảm kia một chút, cậu theo bản năng nâng eo muốn chạy trốn, ai ngờ lại lơ đãng nhếch lên mông càng tiện cho người nọ làm ác.

Black gấp gáp lại gia nhập thêm một ngón tay, bốn ngón tay mang theo thô ráp vuốt ve xoa bóp dũng đạo nóng bỏng, hung hăng chà xát điểm mẫn cảm, khi cảm thấy tràng đạo khó nhịn chặt lại liền ác liệt gấp khúc ngón tay sẽ đem nó căng ra.

"Chậm...... Chậm một chút......" Aim ngửa đầu khẩn cầu đối phương hạ thủ lưu tình, lại bị Hắc Long thuận thế cúi xuống hàm trụ hầu kết liếʍ mυ'ŧ.

"Bảo bối nhi, nhẫn một chút......" Hắc Long khẽ cắn một ngụm trên hầu kết Tinh Linh, lưu lại dấu răng nhàn nhạt. Sau đó theo cằm cậu hôn đến xương quai xanh, lưu lại một hàng dấu vết đỏ hồng ướŧ áŧ. Ngón tay cũng không ngừng lại, ngược lại càng nhanh chóng trừu sáp, mang ra lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠, tính khí của hai người cũng ma sát với nhau càng thêm cứng rắn.

Cảm giác được hẳn là đã có thể, Black mạnh rút ngón tay ra, đột nhiên mất đi ma sát, cảm giác trống rỗng, Tinh Linh khống chế không được khẽ rên ra tiếng, đầu theo phản xạ ngửa ra sau, tiểu chồi ở hạ thân cũng theo động tác mạnh nhẹ của nam nhân mà nhảy lên, tràn ra một tia chất nhầy trong suốt.

Hắc Long một tay giữ vòng eo run rẩy của Tinh Linh, tay kia thì đem đùi Tinh Linh nâng lên, lộ ra miệng tiểu huyệt ướŧ áŧ. Lửa nóng cứng rắn ma sát qua lại trong đùi cậu, "Bảo bối nhi, ta chịu không nổi, để ta đi vào......"

"Không...... không được......" Chỉ cảm thụ cổ nóng rực kia đã khiến cho Tinh Linh run lên, hai tay vô lực chống đẩy,"Không thể lại đến, buổi chiều đã muốn......"

"Một chút như vậy làm sao đủ?" Hắc Long nói xong lại đâm vào một chút, qυყ đầυ cứng rắn thử hướng trong mông căng ra tiểu huyệt.

"Không được......" Tinh Linh lắc đầu,"Nếu làm nữa ta sẽ chết ......"

"Em làm được bảo bối nhi, chỉ làm một lần thôi" Tay Hắc Long dùng một chút lực cầm eo Tinh Linh, đem người phía trước kéo sát lại một chút, khiến thân thể hai người thϊếp hợp kín không kẽ hở, cơ thể cũng chen vào giữa thân thể cậu, khiến hai chân Tinh Linh càng mở rộng. Đồng thời hôn trụ đôi môi đang run rẩy củaTinh Linh, lại triền miên nỉ non "Một lần thôi, được không?"