Giới Hạn X

Chương 3: Ngoài trời (1)

Một chiếc xe taxi màu vàng chạy vụt qua con đường, bề ngoài nhìn nó không hề có điều gì khác lạ nhưng phía sau lại thấp thoáng một bóng người, nhìn kỹ sẽ có đôi chút kỳ lạ.

Aidan bị buộc vào ghế sao, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, da thịt đầy dấu tích hoan ái quá độ, khuôn mặt đỏ bừng nhưng không phải vì xấu hổ mà vì xuân dược, để điều giáo cậu, Ghul đã tiêm một lượng chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ vào cơ thế cậu.

Lái xe phía trước là một ông tài xế trung niên, thỉnh thoảng lão cứ liếc lên kính chiếu hậu nhìn dáng vẻ của cậu trong gương. Lão quyết định dừng lại ở một con đường vắng, tay xoa xao đũng quần bước xuống xe.

Lão mở cửa ghế sau ngồi vào xe, cặp mắt tham lam cùng bàn tay vồ lấy cơ thể cậu nắn bóp, hiếm gì có dịp có một cậu bé xinh xẻo để mà đυ. đâu.

Tư thế bị trói của cậu bây giờ rất thích hợp, sợi dây màu đỏ nổi bật trên da thịt trắng càng trông khiêu gợi, tên xài xế liếʍ mép móc ra ©ôи ŧɧịt̠ của mình, trong không gian chật hẹp lặp tức xộc đến mùi tanh hôi, cái bụng phệ của lão gần như che mất ©ôи ŧɧịt̠.

Lão cầm nó ấn ấn vào tiểu huyệt của cậu, Aidan giờ biết gì đâu, miệng đeo khẩu tắc khiến bản thân chỉ có thể rêи ɾỉ vụn vặt, phía sau thèm muốn được lấp đầy lặp tức mυ'ŧ chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ của lão.

Aidan ngắc ngư, cơ thể thì đưa đẩy theo những cú thọc rút của lão, tên tài xế được dặn là không thể thay đổi tư thế của cậu cho đến khi tới nơi nên chỉ còn cách dùng tư thế khá khó khăn để di chuyển nửa người dưới, điều đó cũng không làm giảm cơn hưng phấn của lão.

Đây là một con đường tuy vắng nhưng thỉnh thoảng vẫn có xe ô tô chạy qua, đèn pha lâu lâu lại lóe qua sáng lên cảnh tượng dâʍ ɖu͙© bên trong. Aidan tuy thần trí mơ hồ nhưng theo quán tính lại giật mình, c̠úc̠ Ꮒσα ép chặt lại ra sức hầu hạ làm lão ta vô cùng thỏa mãn.

"Con đĩ này mong có người khác tới đυ. hả!" Lão nắm lấy đầṳ ѵú cậu kéo mạnh.

"Đúng là đĩ đực dâʍ đãиɠ" lão chửi một tiếng càng ra sức thúc vào, cảm giác chặt khít làm gã lim dim mắt hưởng thụ, mồ hôi nhễ nhại chảy xuống đọng lại trên cơ thể của Aidan. Lão chưa có vợ nhưng cũng hay đi chơi gái có điều mấy con điếm rẻ tiền kia chơi không sướиɠ bằng cậu.

Đến khi bắn ra, gã ngã sụp xuống đè lên cơ thể cậu thở hổn hển, một lát sau mới lồm cồm bò dậy lau sạch sẽ sau đó tiếp tục trên đường.

Aidan có chút nức nở, c̠úc̠ Ꮒσα phía sau vẫn ngứa ngáy khó chịu.

Chiếc xe chạy đến vùng ngoại ô rồi dừng lại trước một mảnh đất trống. Ở đó có sẵn một đám người, bọn họ đang mở một buổi tiệc lửa trại.

Tất nhiên cậu trở sẽ trở thành nhân vật chính của buổi tiệc này, bọn họ lôi cậu ra như một món hàng rẻ mạt.

"Này tao thấy nó nứиɠ lắm rồi đấy" một kẻ đẩy cậu ngã lên nắp ô tô cười cợt

"Sao chúng ta không cho nó trình diễn vài thứ đi"

Nhưng người khác thảo luận rôm rả, họ có đẩy đủ những ý tưởng đầy táo bạo của tuổi trẻ, bọn chúng cởi trói cho cậu và lôi cậu vào lại xe.

"Nhanh đi" một gã đẩy mạnh khiến cậu đập đầu vào vô lăng, cơn kí©ɧ ŧìиɧ trên cơ thể cậu nhờ đau đớn mà giảm đi chút ít.

Bọn họ bắt cậu phải thủ da^ʍ bằng cần phanh xe.

Gương mặt cậu hiện lên trong ống kính mếu máo như sắp khóc, một tay đỡ lấy ghế dựa cố gắng ngồi xuống. Chiếc phanh tay khá dài lại được bọc da gồ ghề những hạt nổi, chúng lèn chặt vào cơ thể cậu, nhờ thuốc kí©ɧ ɖụ© mà cậu chẳng còn cảm thấy đau đớn mà chỉ ra sức nhấp nhỏm trên đó. Một tên dùng điện thoại quay lại chi tiết, bọn chúng cười ha hả và định quay trực tiếp lên mạng xã hội. Những lời bình phẩm vọng vào tai cậu đầy xấu hổ và tủi nhục.

Cậu đã vô số lần muốn cắn lưỡi chết cho rồi nhưng Ghul biết đều đó hắn dọa và trừng phạt cậu rất ác, hơn nữa so với điều này cậu càng sợ hãi gia đình mình biết chuyện hơn.

Cậu như con búp bê gỗ di chuyển cơ thể trong vô thức, nhấp hông liên tục, cần phanh trồi ra tụt vào, mỗi khi ngồi mạnh xuống những hạt lồi chà lên điểm G khiến cậu bắn tinh ra đầy xe và c̠ôи ŧɧịt̠ lại lần nữa đứng thẳng. Đang hăng say chuyển động, một bàn tay lại nắm lấy tóc cậu kéo mạnh, cơ thể cậu tuột khỏi cần phanh một cái phốc, tiểu huyệt loe ra hợp lại như vẫn còn muốn bắt lấy một cái gì đó.

Có kẻ đã không chờ được nữa, bọn chúng điều chỉnh hạ kính cửa xe xuống rồi gập người cậu lại nhét vào, cả người cậu ở phía trong xe mà cặp mông thì lộ ra bên ngoài.

"Đĩ đực, liệu hồn giữ cho tốt!"

Bọn chúng thay phiên đánh bôm bốp lên đó đến khi chúng đỏ rần, Aidan thì gần như mặc kệ bất kì điều gì xảy ra với cơ thể mình, có điều phản ứng cơ thể thì không tránh khỏi, cơ vòng siết chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ bên trong khiến chúng càng hứng chí đánh mạnh tay.

Một lúc sau, chỉ một cái lỗ thì không đáp ứng đủ nhu cầu nữa rồi, những người xung quanh hoặc ngồi hoặc đứng hạ bộ đều đang dựng thẳng.

Mike nốc ly rượu rồi tiến lại gần cái xe, gã đẩy tên đang ȶᏂασ cậu sang một bên rồi nắm lấy cửa xe kéo ra. Bị mất đi chỗ để chân Aidan loạng choạng ngã sấp xuống đất.

"Đυ. thằng này mày làm cái đéo gì thế?"

Mike chẳng đáp lời, gã dựng cậu lên rồi để lại tự thế như kia, có điều lần này cửa mở toang, một tên giữ phía sau mà đυ. còn Mike thì nắm lấy hai lỗ tai cậu dộng khúc ©ôи ŧɧịt̠ vào miệng cậu phầm phập.

Đôi chân Aidan run lên lẩy bẩy quắp lại không có điểm tựa, tay câu quơ quào ú ớ thì được hai kẻ khắc đặt chúng lên đúng nơi cần đặt - những ©ôи ŧɧịt̠ đang cương cứng.

Chán chê bọn chúng lại kéo cậu ra gần lửa trại cứ thế tha hồ làm đủ tư thế, mắt cậu mờ đi vì dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, thuốc đã hết tác dụng nên cậu mệt mỏi rã rời và cảm thấy cơ thể đang kêu gào đau đớn.

Đợi đến lúc tiệc tàn cũng đã gần ba giờ sáng, người thì nằm lăn ra ngủ kẻ thì uống bia trò chuyện, cậu thì được hai tên khiên trở lại cái xe, bọn cúng cột cậu cố định lên mui xe trước, hai chân gấp trước ngực, c̠úc̠ Ꮒσα phập phồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ rỉ dọc xuống và lão tài xế thì cứ để yên cậu trên đó mà lái về.

Aidan bị gió lạnh ập vào cơ thể đến tỉnh táo, cậu cố gắng hí mắt qua màng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã đóng khô trên mặt. Nếu như lúc này có ai đi ngang qua hoặc giả chăng là cảnh sát giao thông nào đó nhìn thấy bắt lại, có thể cậu sẽ được liên hệ với gia đình và rồi thoát ra khỏi cơn ác mộng nhưng rồi lại sợ hãi, đến lúc đó chắc chắn cha mẹ sẽ thất vọng về cậu, nếu là ông, ông có thể sẽ gϊếŧ cậu hoặc đơn giản họ sẽ chẳng nhìn đến đứa con này. Lòng cậu buốt lạnh đầy sợ hãi, mỗi khi đến ngã rẽ cậu cứ lo sợ sẽ có một chiếc xe nào đó xuất hiện. Nó ám ảnh cậu đến mức cơ thể cậu cứ run lên bần bật, tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo mui xe vươn ra đầy mặt đường, nhưng may mắn đến khi đến khu biệt thự của Ghul thì vẫn không có gì xảy ra cả.