Hệ Thống Bật Hack Yêu Đương

TG2 - Chương 7: Cùng Ảnh Đế yêu đương

Edit : Hannah

Đào Nguyện nhanh chóng nhập vai, đang ngồi trên giường với khăn che mặt, đây là lần đầu tiên Thủy Quân Dao bị Lâm Hạnh bắt gặp.

Triệu Huyền loạng choạng bước vào với thần thái say khướt, nhìn người ngồi trên giường không khỏi nở nụ cười, bước đến bên giường vốn dĩ muốn xé mạng che mặt, nhưng lại không nhịn được với một số mong đợi, từ từ cởi bỏ tấm màn che .

Sau đó là cảnh quay cận cảnh khuôn mặt của Đào Nguyện, cảnh quay này rất quan trọng, bởi vì Thủy Quân Dao là khuôn mặt của đất nước, nếu khăn che mặt được cởi ra thì có thể nhìn thoáng qua khuôn mặt của một người đàn ông. , và khán giả có thể sẽ trực tiếp chửi thề.

Hướng Tình tập trung cao độ nhìn vào màn hình, trên màn hình, sau khi tấm màn che được cởi ra, từ từ lộ ra là một khuôn mặt thanh tú như một đóa hoa mẫu đơn, đường nét thanh tú và khí chất cao quý đủ để làm mê đắm lòng người và thành phố.

Triệu Huyền ngẩn ra, còn tưởng rằng mỹ nhân tuyệt thế đến từ trên trời rơi xuống? Đây cũng là suy nghĩ của Trịnh Huyên Lâm lúc này, cũng trùng hợp với suy nghĩ của nhân vật.

Triệu Huyền đã nồng nặc hơi men, nhìn thấy mỹ nhân như vậy lại càng khó kìm lòng, ôm cậu vào lòng, bắt đầu xé quần áo của cậu.

Thủy Quân Dao hoảng sợ áp vào ngực anh, nhưng ngay sau đó đã bình tĩnh lại, cậu chủ động vòng tay qua cổ anh, sau đó mạnh mẽ hôn lên.

Vì chủ động, Triệu Huyền sững sờ, Thủy Quân Dao nhân cơ hội thoát ra khỏi cánh tay của anh, đứng dậy xoay người cởϊ áσ khoác, liền đè Triệu Huyền xuống giường khoanh chân.

Đa Lan quốc tuy rất nhỏ, nhưng phong tục dân gian cởi mở, từ hoàng hậu nương nương cho đến cung nữ đều có thể múa hát, Triệu Huyền từ lâu đã nghe nói người Đa Lan quốc say mê, vì vậy công chúa sủng hạnh chủ động như vậy, và anh ấy không. Nó cảm thấy kỳ lạ.

Thủy Quân Dao còn chưa phát hiện ra nam nhân chưa kịp cởi x áo, lộ ra toàn bộ, chỉ có thể khống chế chủ quyền, dùng bùa chú học được nhiều năm khiến Triệu Huyền hoang mang và hấp dẫn, và anh ta không thể phát hiện ra rằng anh ta là một người đàn ông..

“Ka!” Hướng Tình nói vào loa, “Cái này rất tốt. Chụp thêm hai cái cận cảnh hôn, chuẩn bị máy quay.”

Các nhân viên bận rộn chạy xung quanh, Trịnh Huyên Lâm từ trên giường ngồi dậy, Đào Nguyện vẫn khoanh chân ngồi trên đùi anh, hai người đều giữ nguyên tư thế này, chờ bắt đầu quay.

Trịnh Huyên Lâm lắc eo Đào Nguyện nói: "Vòng eo của em thật sự so với của nữ nhân còn nhỏ hơn."

“Phụ nữ là chuyện tốt, nhưng không phải với đàn ông. Sau khi đóng xong bộ phim này, em sẽ rèn luyện để mạnh mẽ hơn.” Nguyên chủ ban đầu sức khoẻ kém nên thân hình gầy gò, Đào Nguyện hy vọng sẽ mạnh mẽ hơn.

"Em như thế này thì khá lắm. Tuy gầy nhưng trông có da có thịt và rất đẹp. Không như những người chỉ nhìn xương và chẳng có vẻ đẹp gì cả".

Đào Nguyện dựa vào vai anh, nhìn anh nói: "Anh xuống trước đi, nếu không em sẽ làm tê chân anh."

"Không," Trịnh Huyên Lâm ôm eo cậu không buông, "Sắp bị bắt rồi, cứ ngồi như thế này đi."

Anh không buông tha cho Đào Nguyện cũng không dễ vùng vẫy, nếu không không khí sẽ trở nên khó xử, một lúc sau cảnh quay có thể mất tự nhiên, dù sao không phải người khác ngồi lên, mà là người yêu của cậu ta, chồng tương lai của kiếp này.

“Em đã từng hôn chưa?” Trịnh Huyên Lâm hỏi, “Kiểu hôn sâu.”

“… Không.” Đào Nguyện sững người một lúc, chợt nhớ lại lần đầu tiên anh và Ngụy Thế Thành làʍ t̠ìиɦ lần đầu tiên, còn hỏi anh có hôn không, kiếp trước anh đã ngủ trong nụ hôn gần như vậy. Mỗi ngày , đều tỉnh lại trong nụ hôn Nhưng nguyên chủ chưa từng hôn, Trịnh Huyên Lâm đã quay rất nhiều cảnh, nhất định không thể thiếu kinh nghiệm hôn.

"Chưa hôn à? Em có chắc mình quay được không?" Giọng điệu của Trịnh Huyên Lâm nghi vấn, nhưng trong lòng lại có chút vui sướиɠ không thể giải thích được. Anh không biết chuyện gì đang xảy ra. Khi anh nghĩ rằng cậu chưa hôn ai anh không thể không cảm thấy tốt.

“Em, em sẽ làm thật tốt.” Đào Nguyện mới phát hiện ra rằng ngay từ đầu cậu không thể thành thạo lắm, nếu không thì rõ ràng cậu đang nói dối khi nói rằng mình không có kinh nghiệm hôn.

"Hãy thử trước khi bấm máy" Trịnh Huyên Lâm nói.

Trịnh Huyên Lâm không phải muốn lợi dụng cậu, mà là vai Thủy Quân Dao, người đã luyện sức hấp dẫn của cậu từ nhỏ, sẽ thành thạo sớm thôi, Trịnh Huyên Lâm tưởng rằng thoạt đầu không có gì xa lạ, nhưng nếu cậu không thể trở nên thành thạo ngay lập tức, nó sẽ không phù hợp với thiết lập nhân vật.

Trịnh Huyên Lâm thực sự ngưỡng mộ cậu, anh nghĩ làm bạn với nhau cũng rất tuyệt, hơn nữa anh ấy đã chuẩn bị hướng dẫn diễn xuất cho cậu ngay từ đầu.

“Được.” Đào Nguyện nghiêm mặt.

“Cúi đầu đi.” Trịnh Huyên Lâm nói.

Đào Nguyện cúi thấp người, cúi đầu.

Trịnh Huyên Lâm đè đầu, hôn lên môi cậu, nhẹ nhàng mυ'ŧ vào.

Đào Nguyện cố gắng đáp lại, nhưng trông cậu đã rệu rã và cơ thể vẫn còn hơi cứng.

Trịnh Huyên Lâm chỉ có thể buông cậu ra nói: "Em thật sự tốt sao?"

“Làm sao, làm sao bây giờ?” Đào Nguyện hoảng sợ cùng thần sắc nhìn anh, đương nhiên là cố ý làm như vậy, bằng không làm sao có thể chứng minh cậu không có kinh nghiệm hôn?

“Đứng dậy.” Trịnh Huyên Lâm vỗ về cậu.

Đào Nguyện ngồi xuống khỏi lòng anh, ngồi sang một bên.

Trịnh Huyên Lâm đứng dậy đi hướng Hướng Tình, Hướng Tình đang cùng trợ lý đạo diễn nghiên cứu máy quay phim, hướng Hướng Tình đi tới, nói: "Hướng Đạo, lại đây."

Hướng Tình liếc anh một cái, đứng dậy cùng anh đi qua một bên, lo lắng nói: "Làm sao vậy? Cậu ấy quay không tốt sao? Anh họ, anh lúc này chớ có lộn xộn với em."

“Xem ra nếu không thêm lộn xộn một chút, thực xin lỗi em đối với anh như vậy đề phòng.” Trịnh Huyên Lâm chế nhạo, thấy nàng bộ dạng như vậy, hắn không khỏi né tránh nàng.

“Tốt rồi, em sợ anh,Trịnh Huyên Lâm , anh còn phải nói cái gì?” Hướng Tình bất lực hỏi.

Trịnh Huyên Lâm dùng ngón tay cái chỉ vào Đào Nguyện " Đào Nguyện không biết hôn. Sau này quay cảnh đó có lẽ hơi khó."

Hướng Tình đột ngột quay đầu nhìn về phía Đào Nguyện, liền thấy cậu ngồi ở trên giường khoanh chân, đôi mắt to trong nháy mắt chớp động, rất là rối loạn, giống như một con vật nhỏ mắc lỗi, tự trách mình đáng thương và sợ hãi., Mọi người không chỉ không chịu được trách cứ cậu, ngược lại còn muốn đi an ủi cậu.

Hướng Tình không ngờ rằng cậu sẽ không có kinh nghiệm hôn, dù sao thì trong tất cả các quá trình trước đó, màn thể hiện của cậu đều tốt ngoài mong đợi, màn dụ dỗ Trịnh Huyên Lâm cũng được hoàn thành rất tốt.

Nhưng cô cũng biết rằng, ánh mắt quyến rũ và biểu cảm ngượng ngùng đều do thể hiện bằng diễn xuất, nhưng hôn là một chuyện, nếu không thực hiện thao tác thực tế thì khó có thể tự học được, dù là hai người dày dặn kinh nghiệm đi chăng nữa. Lần đầu tiên hôn nhau, sẽ có vẻ hơi mất tự nhiên vì họ không biết thói quen của đối phương, chưa kể một trong hai người chưa có kinh nghiệm hôn nhau.

Trong lúc Hướng Tình đang suy nghĩ xem nên làm gì, Trịnh Huyên Lâm nói: "Em cho chúng tôi một chút thời gian, tôi sẽ hoãn quay mấy chục phút, tôi sẽ dạy cậu ấy. Dù sao lần quay trước cũng diễn ra suôn sẻ, còn là rất nhiều thời gian thêm., Sẽ không có vấn đề gì sau hàng chục phút. "

“Anh dạy cậu ta?” Hướng Tình vẻ mặt khó tin nói. “Anh trở nên tốt như vậy từ khi nào? Đích thân hướng dẫn hôn sao? Nếu là trước đây, anh không dạy người hôn nếu như bị gϊếŧ phải không? En hụt hẫng, em không biết mình đang nói về cái gì? "

“Này!” Trịnh Huyên Lâm nhìn thấy Hướng Tình sửng sốt, sốt ruột nói: “Không phải để cho anh hướng dẫn cậu ấy diễn xuất sao? Quên đi, anh sẽ không dạy cậu ta nữa, em thích thế nào thì cứ xử đi. là gan và phổi lừa nên anh chủ động đề cập vì lo cho tiến độ quay ”.

“Boss, em sai rồi!” Thấy anh thật sự không có ý định quan tâm, Hướng Tình lập tức túm lấy anh, xin lỗi nhận lỗi. “Em đã hiểu lầm lòng tốt của anh. tử tế. Nhanh lên. Đi dạy cậu ấy. Chỉ hai phát thôi. Sau khi quay xong, anh có thể nhanh chóng hoàn thành công việc. "

Trịnh Huyên Lâm liếc xéo cô một cái, sau đó đi về phía Đào Nguyện, để Đào Nguyện đi theo mình.

Để trợ lý kê ghế trong góc, Trịnh Huyên Lâm bước tới ngồi xuống, người ngoài góc này không nhìn thấy nên tự tin tập luyện.

Đào Nguyện bất lực đứng trước mặt anh.

Trịnh Huyên Lâm vỗ vỗ chân nói: "Ngồi lên."

Đào Nguyện sững sờ, sau đó nhớ lại Ngụy Thế Thành cũng từng nói như vậy với mình, bước tới khoanh chân ngồi xuống, sau này khi chụp thì lại là tư thế này nên mình tập tư thế này cũng bình thường thôi.

Trịnh Huyên Lâm véo cằm nói: "Há miệng một chút."

Đào Nguyện khẽ mở miệng.

Trịnh Huyên Lâm mυ'ŧ môi cậu một hồi, sau đó đưa lưỡi vào trong miệng, trêu đùa đầu lưỡi của cậu.

"Thè lưỡi ra."

Đào Nguyện vươn đầu lưỡi hồng hào, Trịnh Huyên Lâm đưa lưỡi vào trong miệng, quấn quít lấy.

Sau khi hôn khoảng hai ba phút, Trịnh Huyên Lâm bảo Đào Nguyện tự mình thử xem, giống như vừa rồi.

Trịnh Huyên Lâm ban đầu cũng không có tâm tình, thật sự là nghiêm túc dạy dỗ cậu, Đào Nguyện cũng rất nghiêm túc học tập, nhưng dần dần, Đào Nguyện mặt càng ngày càng đỏ, Trịnh Huyên Lâm hôn càng ngày càng nhiều. Hai người đang hôn nhau nghiêm túc ở một góc không ai có thể nhìn thấy, và dần dần nảy sinh tình cảm.

Tại sao lại mềm mại mềm mại, tại sao lại ngọt ngào như vậy, Trịnh Huyên Lâm giống như nếm thử món tráng miệng, cẩn thận chậm rãi thưởng thức, dần dần Trịnh Huyên Lâm quên mất mục đích ban đầu, giống như là hôn người mình yêu thích người khác, anh hôn rất cẩn thận và say đắm Anh liếʍ miệng, đưa lưỡi vào miệng không ngừng trêu chọc, mυ'ŧ mát.

Khuôn mặt của Đào Nguyện càng lúc càng đỏ, bởi vì Trịnh Huyên Lâm hôn cậu quá xúc động, khiến cậu có chút háo hức. Đào Nguyện giả vờ chăm chỉ học hành, không muốn cậu để ý đến cảm xúc của mình vì cậu biết rằng cậu không có. " Bản thân vẫn chưa bị cám dỗ, những gì anh đang làm bây giờ chỉ là bản năng còn sót lại trong tâm hồn anh.

Trong hệ thống, dưới hoa đào nở rộ, một nụ hoa nhỏ vừa mới mọc lên, cần phải đợi nụ hoa lớn lên lần nữa mới chứng tỏ được đối với mình có cảm tình hấp dẫn.

Còn chưa kịp hiểu ra nửa vòng, Đào Nguyện thấy anh không có ý định dừng lại, định hôn lại thì cậu phải ngăn lại. “Em nghĩ là được rồi, em biết phải làm sao. . "

Trịnh Huyên Lâm tỉnh táo lại, nhìn đôi môi đỏ mọng, còn tưởng rằng đã hôn mình, cảm giác còn tốt hơn trước.

“Cậu học rất tốt.” Trịnh Huyên Lâm khen ngợi “Xem ra cậu không chỉ có tài năng về diễn xuất, mà còn ở những phương diện khác”.

“Chủ yếu là do tiền bối dạy tốt.” Đào Nguyện cúi đầu, đỏ mặt khen ngợi, trong lòng thầm nghĩ, anh thật sự coi mình là sư phụ? “Tiền bối, anh, anh cũng từng dạy người khác như vậy sao?

"Không ," Trịnh Huyên Lâm nói, "dạy hôn người, đây là lần đầu tiên. Cậu là học sinh đầu tiên của anh. Từ nay về sau gọi anh là lão sư."

Khóe miệng Đào Nguyện giật giật, anh thật sự coi mình là sư phụ.

“Thầy ơi, chúng ta đi quay rồi, mọi người đợi nhé.” Đào Nguyện nói.

“Đi thôi.” Trịnh Huyên Lâm đứng lên.

Hai người trở lại giường chụp, Hướng Tình đi tới, hỏi: "Anh sao rồi? Có chắc chắn không?"

“Sẽ không có vấn đề gì.” Trịnh Huyên Lâm nói, “ Cậu ấy là một diễn viên bẩm sinh và rất có khả năng học hỏi”.

Hướng Tình liếc nhìn Đào Nguyện, thấy trên mặt còn có chút đỏ lên, môi chảy ra tia máu, liền gật đầu nói: "Dù sao cũng bắt đầu bắn, chỉ cần hai phát, sẽ sớm quay xong. Không quen thì không sao. Dù sao thì hai người trong chương trình cũng là lần đầu tiên hôn nhau. Cảm giác hơi mất tự nhiên, và đó là quá khứ. "

Hướng Tình quay lại màn hình giám sát ngồi xuống, sau khi thấy hai người đã chuẩn bị xong, cô ta hét vào trong loa "Chuẩn bị, bắt đầu!"

Thủy Quân Dao đè Triệu Huyền xuống, lưu luyến không rời, thè lưỡi hồng, nhẹ nhàng liếʍ Triệu Huyền môi, sau đó khéo léo đưa vào trong miệng của hắn.

... ... ...

Trịnh Huyên Lâm ngồi trong xe, cầm điện thoại di động nhìn số điện thoại vừa trao đổi với Đào Nguyện.

Anh không thể hiểu được điều gì đã xảy ra với anh, vì vậy anh không chỉ đề nghị dạy một người mới hôn mà còn hứa sẽ tiếp tục hướng dẫn cậu ấy.

Anh đặt điện thoại xuống, lau mặt, chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, hành vi bất thường như vậy hoàn toàn không phù hợp với tính cách của anh , cần phải nói rằng đó không phải là việc anh sẽ làm.

Anh không phải biếи ŧɦái nổi tiếng trong giới, dưới danh nghĩa chỉ dẫn người mới đến rồi lợi dụng người khác, khinh thường làm loại chuyện này, cũng không cần làm loại chuyện này, chỉ cần móc hầu bao. ngón tay của mình, có rất nhiều người nổi tiếng. Hãy chủ động vồ lấy.

Danh tiếng và địa vị của Trịnh Huyên Lâm trong làng giải trí, dù là sao nam hay sao nữ, đều có quá nhiều người muốn có quan hệ với anh, chỉ cần có liên quan đến anh, bất kể là chuyện gì. Đúng hay sai thì sẽ có nhiệt tình, có phơi bày thì sẽ có báo đài sẵn sàng đưa tin.

Tính cách của Trịnh Huyên Lâm trong làng giải trí là đối với ai cũng xa lánh và nhã nhặn, anh đẹp trai và có khí chất phi thường. Tất cả những vai chính diện anh từng đảm nhận đều khiến anh trở nên dũng cảm và cao cả trong lòng khán giả.

Nhưng tính cách thật nhất của anh là độc đoán và vô lý, ích kỷ và cứng đầu, cục cằn và xấu tính, anh cũng dùng quyền lực của gia đình mình để đối phó riêng với nhiều người đã xúc phạm mình.

Vai Triệu Huyền gần như giống anh thật nhất nên Hướng Tình cảm thấy anh diễn đúng với màu sắc của mình.

Anh không phải là người kiên nhẫn, khi tâm trạng vui vẻ, anh có thể đưa ra một số chỉ dẫn hướng dẫn kỹ năng diễn xuất cho người mới, nhưng hướng dẫn cách hôn gần như là không thể, nên lần này, anh đề nghị dạy Đào Nguyện cách hôn chứ không chỉ Hướng Tình cảm thấy không thể tin được, ngay cả bản thân anh cũng không thể đoán ra được mình bị làm sao.

Vì có rất nhiều cảnh hôn giữa hai người và đều là những tình tiết rất quan trọng nên phải diễn thật tốt, Hướng Tình yêu cầu Đào Nguyện tìm cách diễn thành thạo hơn những cảnh hôn, vì theo cốt truyện, Thủy Quân Dao bị phát hiện là nam nhân, vẫn bị Triệu Huyền chi phối, hai người hầu như ngày nào cũng vui vẻ trong cung.

Cốt truyện sẽ không quá chi tiết, sẽ nhanh chóng nhảy dựng sau khi Thủy Quân Dao được sủng ái, sau đó sẽ xuất hiện nhân vật chính khác, Trình Dịch, cho nên hiện trường không có nhiều thời gian để cậu luyện hôn.

Đào Nguyện nhờ Trịnh Huyên Lâm hướng dẫn riêng cho mình, Trịnh Huyên Lâm đồng ý mà không cần suy nghĩ nhiều, hai người trao đổi số điện thoại. Khi Trịnh Huyên Lâm có phản ứng, ngay cả bản thân anh cũng cảm thấy khó hiểu, nghĩ như vậy thật khó hiểu. Anh thích cậu ấy sao?

Nhưng là ngẫm lại, cậu thật sự là hỏi chính mình tập hôn, không phải phái tới cửa làm cho người ta lợi dụng sao? Chẳng lẽ lại cho người khác động thủ sao?

“Này!” Trịnh Huyên Lâm có chút cáu kỉnh, bởi vì chính mình không giải thích được, cũng bởi vì nghĩ đến Đào Nguyện cũng có thể nhờ người khác dạy hôn.

Một tuần sau, tập 1 của "Bá Nghiệp" chuẩn bị phát sóng, ông chủ của Tăng, Vương tổng, đích thân triệu tập chủ công ty đến và chờ xem tại phòng chiếu lớn nhất của công ty, đồng thời yêu cầu tất cả mọi người phải có mặt. .

Sau khi chương trình được phát sóng, Đào Nguyện sẽ là hồng nhan đầu tiên trong công ty của bọn họ, Vương tổng cũng hy vọng sau khi nổi tiếng có thể kéo thêm nhiều người mới, đưa công ty của bọn họ dần dần phát triển nên rất coi trọng anh.

Phòng chiếu vốn đã đầy đồ ăn vặt và hoa quả, mọi người trong công ty tìm chỗ ngồi xuống, Lý Xảo đeo kính râm ngồi một mình trên sô pha, cô toát ra khí thế thấp thỏm, không ai dám tới gần, mọi người cố gắng ngồi càng xa cô ấy càng tốt.

Đương nhiên, Lý Xảo không muốn tới, nếu không ở trong nhà cũng không đeo kính râm, trên người toát ra vẻ oán hận khiến người ta không dám tới gần, nhưng Vương tổng đã lên tiếng, mọi người nhất định phải có mặt, không cớ gì không đến. thứ mà cô ấy thường có ở công ty Thật kiêu ngạo, lúc này cô ta không muốn để lại ấn tượng xấu cho Vương Tổng, cho nên cô ấy phải đến.

Lưu Vĩnh đi vào sau khi trả lời điện thoại, Vương Tổng nhìn hắn hỏi: " Đào Nguyện có tới không?"

“ Cậu ấy nói phải học thuộc kịch bản nên sẽ không qua.” Lưu Vĩnh nói.

Vương Tổng gật đầu nói: "Quay phim truyền hình hàng tuần khó hơn, nên để cậu ấy ghi nhớ kịch bản ở nhà, nhân tiện nghỉ ngơi thật tốt, tinh thần tốt là được."

“Về phương diện này cậu ấy rất có ý thức, ngoại trừ việc học thuộc kịch bản và nghỉ ngơi, cậu ấy sẽ không làm những việc khác.” Lưu Vĩnh nói.

Vương Tổng liếc nhìn thời gian nói: "Sắp phát sóng rồi, cho người tắt đèn."

Đèn trong phòng chiếu đều đã tắt, chỉ có màn hình lớn là sáng.

Lý Xảo nắm chặt nắm đấm, cảm thấy phẫn nộ, tụ tập nhiều người như vậy lại đây đối với hắn tái kiến

kịch bản cũng không tới, nếu không nóng nảy như vậy kiêu ngạo, nếu là thực nóng. thế nó là gì?