Ngày thi đấu rất nhanh đã đến, theo Long Hoành đi đến trung tâm Long Đảo, đây là nơi tập trung mọi quyền uy của Long Tộc. Hai bên đường các loại kiến trúc đều điêu khắc hình rồng với các chủng loại khác nhau.
Bên trong là một tòa lâu đài cực lớn, không chỉ vậy, Huyết Mạch Tháp, Truyền Công Điện,...cả Lôi Đài cũng ở đây.
Đoàn người của Thủy Long Tộc ít ỏi đến thương, nương theo ánh mắt hả hê của các phân tộc khác, bọn họ đi mà ánh mắt không dám ngước lên.
Lúc này bên trên các phân tộc Tộc Trưởng đều đến đông đủ. Dẫn đầu là Kim Long Tộc và Ngân Long Tộc, tản ra hai bên là Hỏa Long, Băng Long, Thiên Long,...các đại phân tộc, xuống một hàng là bàn chi Long Tộc thực lực kém hơn như Vân Long, Vụ Long, Địa Long,...riêng chổ của Thủy Long Tộc vẫn để trống. Một ngày Thủy Long Tộc chưa rơi xuống bàn chi thì cái ghế đó không ai được phép ngồi. Trong đám bàn chi Thiết Long Tộc Trưởng là người có ánh mắt ham muốn nhất, bọn họ có Kim Long Tộc nâng đở, qua hôm nay cũng sẽ thay thế Thủy Long Tộc mà thôi.
Trên lôi đài Long Ngạo đã uy phong đứng đó, hắn quét một vòng về phía đoàn người của Thủy Long, ánh mắt dừng ngay Lạc Kỳ.
"Lạc Kỳ, ta biết thế nào Long Hoành cũng nhờ ngươi"
"Vậy là ngươi biết người gϊếŧ ngươi trong Vạn Thế Chiến là ta rồi" Lạc Kỳ từng bước đi lên lôi đài, tiếu dung hỏi.
Nghe câu này không chỉ Long Ngạo mà Kim Long Tộc Trưởng mi đều nhíu lại một cái. Long Ngạo là thiên kiêu chi tử của Kim Long Tộc, nếu không có gì xảy ra sẽ nắm giữ Tộc Trưởng Long Tộc, không như tình trạng bây giờ cả Long Tộc không có Tộc Trưởng. Nay bị Lạc Kỳ nói ra như vậy sẽ làm uy vọng của Long Ngạo giảm rất nhiều, không còn là bất bại chiến thần trong mắt Long Tộc nữa.
Trái với vẻ mặt của Kim Long Tộc Trưởng, Ngân Long Tộc Trưởng bên cạnh lại có chút vui vẻ và tò mò, chuyện này đúng là rất thú vị.
Có lẻ sợ Lạc Kỳ nói thêm gì nữa, Kim Long Tộc Trưởng liền đứng lên nói lớn:
"Long Tộc tranh đấu không cho phép người ngoài xen vào. Thủy Long Tộc làm vậy là có ý gì?"
Ngước nhìn ông ta một cái, Lạc Kỳ không chút kính nể hóa thành Thủy Long Hình, cao ngạo ngẩn đầu.
"Bây giờ thân phận của ta được phép thi đấu rồi chứ"
"Được, ngươi có quyền thây thế Thủy Long Tộc thi đấu" không đợi Kim Long Tộc Trưởng lên tiếng, Ngân Long Tộc Trưởng đã giành nói trước.
Không thể nói gì thêm nữa, Kim Long Tộc Trưởng giấu tức giận trong lòng ngồi xuống ghế. Ngân Long nhiều lần đối nghịch Kim Long, nếu Long Ngạo trở thành Tộc Trưởng Long Tộc thì nhất định phải bứng đi cái gai trong mắt này ông mới hã cơn hận.
Trên lôi đài, không đợi hô "bắt đầu" Long Ngạo đã đánh tới Lạc Kỳ. Đang trong hình hài một đầu rồng nên Lạc Kỳ không quen và bị hắn đập một cú văng ra xa.
"Ô, ô, Long Ngạo uy vũ" phía dưới hoan hô ầm ỷ, trên đây Long Ngạo cao ngạo cười lớn.
"Lạc Kỳ, ngươi chỉ có vậy thôi sao, thật làm ta thất vọng"
Bị một cú khá đau, Lạc Kỳ hóa trở lại Nhân Hình, nhếch môi nhìn hắn:
"Ngươi cười sớm quá rồi đó, ta có thể đánh bại ngươi lần một thì cũng sẽ có lần hai".
Vừa nói xong, kiếm của Lạc Kỳ đã xuất vỏ, cậu như ma, như quỷ liền phân ra thành 72 cổ phân thân.
Trước 72 Lạc Kỳ, Long Ngạo gầm lên một tiếng hóa thành một con Kim Long lớn, nó quẩy đuôi một cái liền đánh nổ mười mấy phân thân, một trảo buông xuống mấy cái thân thân liền biến mất.
Chớp mắt một cái Lạc Kỳ đã xuất hiện ngay trên đầu Long Ngạo. Một kiếm mang theo vô tận Thủy pháp tắc chém ra, ngay lập tức trên đầu của hắn liền rách ra một đạo vết thương.
"Tắc Sát Kiếm" một kiếm truy uy, Lạc Kỳ đâm thẳng thanh kiếm xuống đầu Long Ngạo.
"Bang..." đột nhiên thanh kiếm như đâm vào một bức tường sắt, Long Ngạo gầm lên chuyển mình phất đuôi đánh tới.
Dùng kiếm đở lấy Long Vĩ, tuy không bị thương nhưng Lạc Kỳ cũng bị hắn ép lần nữa lui về sau.
"Haha, ngươi không phá được Tổ Long Giáp của ta, ngươi không thể phá được" Long Ngạo cười lớn, giờ đây hắn rất tự tin sẽ đánh bại Lạc Kỳ nên không để ý bên trên Ngân Long và Kim Long hai vị Tộc Trưởng đang cải nhau.
"Long Vô Hối, ngươi dám lấy Tổ Long Giáp cho hắn" Ngân Long Tộc Trưởng tức giận gầm lên.
"Long Ngạo là thiên kiêu của Long Tộc, ta mang Tổ Long Giáp cho hắn mượn thì có gì sai" Kim Long Tộc Trưởng không có ý quan tâm.
"Tiểu bối tranh đấu, ngươi lại đưa Tổ Long Giáp cho Long Ngạo, đây là không công bằng"
"Công bằng? Trên đời này làm gì có công bằng, nếu trách thì hắn nên trách Thủy Long Tộc không thể mang ra một cái Tổ Long Giáp thứ hai" Kim Long Tộc Trưởng nói thật ra không phải là không có lý, đây chính là khác biệt về mẫu tộc và hậu thuẫn.
Tổ Long Giáp tuy mạnh nhưng Long Ngạo không phải chủ nhân của nó thì phát ra được bao nhiêu uy lực.
Thu Hồn Kiếm lại, Lạc Kỳ xuất ra Thâm Hải Kiếm quang mang trói lóa.
"Ta cũng muốn xem Tổ Long Giáp sẽ cứu được ngươi mấy lần nữa"
Thâm Hải Kiếm là Thần Kiếm không phải Hồn Kiếm có thể so sánh. Huống chi bây giờ Kiếm Hồn cũng đã được Lạc Kỳ sử dụng.
Mỗi kiếm Lạc Kỳ đánh ra đều ép Long Ngạo không thở nổi, xét về thực lực hắn yếu hơn Hồn Âm rất nhiều, nếu không có Tổ Long Giáp thì hắn đã chết dưới kiếm của Lạc Kỳ lâu rồi.
Bị đè đánh, dù Long Ngạo muốn phản công cũng không thể, bây giờ hắn chỉ biết thúc giục Tổ Long Giáp ngăn cản Lạc Kỳ. Nhưng mà tiêu hao Nguyên Lực quá lớn, hắn biết mình không cầm cự được bao lâu nữa.
"Tắc Sát Kiếm"
"Bang..." một kiếm mang theo sát khí cực lớn bay Tổ Long Giáp ra khỏi cơ thể Long Ngạo.
Một màng này làm tất cả mọi người đều sợ hãi không thôi.
"Thần Kiếm, là Thần Kiếm a" chỉ có Thần Binh mới có thể tổn hại Tổ Long Giáp được.
Trước ngưỡng cửa tử vong, Long Ngạo chỉ còn biết cầu cứu Kim Long Tộc Trưởng.
"Tộc Trưởng, cứu ta".Cho dù Long Ngạo không cầu cứu thì bản thân Kim Long Tộc Trưởng cũng sẽ cứu người.
Thấy ông ta bay ra, ngay lập tức Lạc Kỳ tạo ra một bước tường Mặc Liên ngăn cản. Ở đây, Lạc Kỳ một kiếm không hề nương tay chém bay đầu Long Ngạo.
"Không, ngươi muốn chết" Kim Long Tộc Trưởng gào to. Bức tường Mặc Liên không thể ngăn cản ông ta lâu, nhưng chỉ cần có vậy là Lạc Kỳ đủ thời gian trừ đi Long Ngạo.
Cảm thấy Lạc Kỳ gϊếŧ người trước mặt mình là sự vả mặt, Kim Long Tộc Trưởng liền muốn gϊếŧ cậu.
Nhưng không cần Lạc Kỳ ngăn cản thì Ngân Long Tộc Trưởng đã giúp cậu làm việc này.
"Ngươi không thấy mất mặt thì cũng phải giữ thể diện cho cả Long Tộc này. Đường đường một tên Chúa Tể Hậu Kỳ lại ra tay với một hậu bối"
"Hắn đã gϊếŧ Long Ngạo, mối thù này Kim Long Tộc không đội trời chung với hắn" Kim Long Tộc gầm lên một tiếng xuất thủ đánh tới.
Đột nhiên từ trận chiến của Lạc Kỳ và Long Ngạo đã biến thành trận chiến của cả hai vị Tộc Trưởng cường đại của Long Tộc.
"Long Thuyết, hôm nay nếu ngươi tiếp tục bảo vệ hắn thì đừng trách ta vô tình" Kim Long Tộc Trưởng đe dọa.
"Hừ, Long Vô Hối, ngươi đang hù ta sao"
Hai vị này không ai nhường ai. Theo Kim Long Tộc Trưởng quát lên, bên trên có mười mấy vị Tộc Trưởng khác đã nhập cuộc. Đáng nói hơn Hỏa Long, Viêm Long vốn không phải phe phái của Kim Long nay cũng góp vào.
Bên phe Ngân Long ít hơn, cường đại nhất chỉ có Ngọc Long, Băng Long nhưng xét về tình hình thì yếu hơn hẳn.
Không ai ngờ chỉ vì Lạc Kỳ mà lại mở ra Tộc Chiến như vậy.
"Tốt, Long Thuyết, hôm nay đã đến lúc Long Tộc tìm ra một vị chân chính Tộc Trưởng. Ta và ngươi giải quyết ngay lúc này luôn đi"
Nghe Kim Long Tộc Trưởng nói như vậy, Ngân Long Tộc Trưởng trầm mặt xuống. Long Vô Hối tính toán rất tốt, trong lúc này cũng không quên tạo cơ hội cho mình. Nhưng lúc này bên ông lại yếu thế hơn hẳn, tình thế này rất không tốt.
Long Tộc loạn thành một đoàn, Lạc Kỳ có chút không nghĩ tới. Vốn Thủy Long Tộc không đủ thực lực can dự vào việc này nên "ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi", không biết phải làm gì tiếp theo.
"Đứng xa một chút, nếu có gì không phải phải lập tức ra khỏi đây" Lạc Kỳ nói nhỏ vào tai Long Hoành.
Với lợi thế số đông, quyền chủ động đã nằm trong tay Kim Long Tộc Trưởng. Không cần Ngân Long Tộc Trưởng có đồng ý hay không, ông ta đã mở màn cho cuộc chiến.
Một trận quần chiến giữa đám rồng, cảnh tượng này đúng là đặc sắc. Đây cũng là lúc những tên ghét nhau có cơ hội chính diện gϊếŧ nhau xả hận.
Vốn kẻ thù của Hỏa Long là Thủy Long, nay không có, tên Hỏa Long Tộc Trưởng liền bắt lấy Vân Long, Vụ Long, Lam Long đè ra mà đánh. Sau một hồi đánh đã tay, hắn lại nhắm ngay Lạc Kỳ mà bay tới.
Tâm đè phòng của Lạc Kỳ rất cao, vừa thấy hắn cậu liền muốn xuất kiếm ngăn cản. Nhưng đột nhiên một quả cầu nước không biết từ đâu xuất hiện, đã đánh cho tên Hỏa Long văng ra xa.
"Nếu các ngươi đã muốn tranh đoạt Tộc Trưởng như vậy thì Long Tình ta cũng góp vui cùng" một giọng nữ vang lên, ngay lập tức trận chiến liền ngừng lại.
"Sao cô ta lại xuất hiện ở đây" Long Vô Hối tái mặt.
Từ ngoài hai con Thủy Long bay tới, sau đó biến lại thành một lão giả và một nữ nhân.
Nữ nhân nhìn Long Hoành và Lạc Kỳ một chút, sau đó quay qua ông lão:
"Phụ thân, đúng là lần này ngài không lừa ta"
"Con gái à, trong quá khứ là phụ thân không tốt, bao năm qua ta đã rất hối hận rồi" ông lão thở dài.
Nữ nhân mĩm cười với Lạc Kỳ một cái rồi từng bước đi lên lôi đài, uy áp tỏa ra lạnh lùng nhìn tất cả:
"Ngôi vị Tộc Trưởng, hôm nay Long Tình ta muốn, kẻ nào không phục cứ đến"
Lời này nói ra mang theo vô hạn ngạo mạn, nhưng xung quanh không ai dám lên tiếng phản bác.
Chỉ có Long Vô Hối khẻ cắn răng, nhìn qua Long Thuyết, có lẻ là đang truyền âm nói gì đó. Sau đó cả hai gật đầu một cái cùng nhau tấn công về phía Long Tình.
Chỉ thấy Long Tình khinh thường nhìn hai người một cái, cô ta không hề biến lại thành rồng mà dùng nhân hình bắt lấy đuôi của Long Vô Hối.
Một chụp này như vạn cân áp đảo, Long Vô Hối còn chưa biết chuyện gì thì Long Tình đã quăng hắn lên cao.
"Lạc Hà Quyền. Ầm..." một quyền đánh ra, ngay lập tức Long Vô Hối ho ra một ngụm máu.
Một Chúa Tể Hậu Kỳ Kim Long, phòng ngự phải nói là vô địch vậy mà không chịu nổi một quyền.
Bây giờ trong đầu Lạc Kỳ chỉ hiện lên ba chữ: "nữ cường nhân".
Sau khi đánh bay Long Vô Hối, Long Tình quay qua nhìn Long Thuyết đang không biết phải làm sao.
Nhận lấy ánh mắt của Long Tình một cái, Long Thuyết sợ hãi lui về sau. Long Tình và ông không cùng một cấp bậc à.
Như đã thần phục, Long Thuyết đáp xuống đất, cúi đầu hô lên bốn chữ: "bái kiến Tộc Trưởng".
Theo Long Thuyết, tất cả các phân tộc đều hô theo. Riêng Long Vô Hối, sau một hồi đắng đo cũng quy phục.
Ông không quên Long Tình bá đạo ra sao, chỉ là ông không muốn buông tay dể dàng như vậy. Mưu đồ vị trí Tộc Trưởng đã lâu, nhưng không ngờ ông lại thất bại trong phút chóc như vậy. Lần nữa chứng minh thực lực quyết định tất cả.
"Lạc Kỳ, ta đoán nữ nhân đó chính là trong truyền thuyết đệ nhất cường giả, cũng là cấm kỵ của Long Tộc, Long Tình Lão Tổ" Long Hoành nói vào tai Lạc Kỳ.
Đệ nhất cường giả? Không ngờ Long Tộc còn có cường giả bật này. Một quyền vừa rồi cậu thấy rỏ, nếu là cậu tiếp lấy nó chắc chắn sẽ chết chứ không nói chơi.
Theo Long Tình trở về, Thủy Long Tộc lần nữa đã quật khởi. Tiếng hoan hô vang lên khắp nơi, nhưng Long Tình chỉ chú ý tới mỗi Lạc Kỳ.
"Tiểu Tử, đi theo ta, ta có vài chuyện muốn hỏi ngươi".
Trong căn phòng lớn, Long Tình cầm lấy một cái ngọc bội suy tư. Hồi lâu bà ta mới thu nó vào, rồi nhìn Lạc Kỳ:
"Trên người ngươi có khí tức đứa con trai mạng khổ của ta" không ngờ nói ra câu này Long Tình lại rơi nước mắt. Không chỉ vậy còn nghẹn ngào khóc như một người đã chịu quá nhiều đau thương, mất mát.