Gần như trong nháy mắt, du͙© vọиɠ trong mắt Dung Giai lập tức cháy thành lửa lớn.
“Bảo bối… đây chính là em nói.” Giọng nói của thiếu niên trầm thấp mê hoặc lòng người.
Vưu Thị Hoạ nghe ra sự nguy hiểm ám chỉ của anh, bàn tay không nhịn được run lên nhưng vẫn cắn răng không rút lại.
“Ưm… nhanh một chút bảo bối…” Dung Giai không an phận đưa tay xoa bóp bộ ngực sữa mềm mại, đầu ngón tay còn không ngừng ấn xuống đỉnh anh đào mẫn cảm, hai mắt sáng quắc, khoé môi cong cong.
“A… đừng… đừng sờ như thế…” Khuôn mặt thiếu nữ chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ đỏ bừng, buột miệng thốt ra tiếng kêu yêu kiều.
Kɧoáı ©ảʍ trước ngực không ngừng truyền đến khiến nơi giữa hai chân càng trở nên thèm khát, không ngừng đóng mở chảy ra từng đợt mật dịch ngọt ngào.
Nhìn dáng vẻ mê người của thiếu nữ, ánh mắt Dung Giai càng ngày càng tối, đã lâu không được ăn thịt, bàn tay nhỏ không thể thoả mãn nổi anh, bây giờ anh rất muốn hung hăng mà đâm vào trong tiểu huyệt thít chặt của cô.
Không chỉ anh cố gắng ẩn nhẫn, mà hai mắt cô bây giờ cũng đã mông lung một tầng tìиɧ ɖu͙© dày đặc.
Muốn.
Rất muốn.
Muốn được thiếu niên bá đạo trước mắt ôm chặt chiếm hữu, muốn nghe hơi thở gợi cảm của anh bên tai nói những lời âu yếm, muốn được anh hôn, muốn anh hung hăng tiến vào bên trong.
Bàn tay nhỏ khẽ dùng lực mang theo vài phần ý tứ gấp không chờ nội, động tác ngày càng nhanh, đầu ngón tay mảnh khảnh còn không ngừng vuốt ve qυყ đầυ hồng nộn và mã mắt.
“A… ưm… bảo bối…” Dung Giai khó nhịn gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên đẩy ngã thiếu nữ xuống giường lớn, nắm lấy côn ŧᏂịŧ sưng to tự làm hai cái.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cứ thế bắn ra, hầu như bắn hết lên bụng nhỏ và ngực cô, thậm chí còn bắn lên tới đôi môi hồng nhuận.
Vưu Thị Hoạ mơ màng nhìn một màn đầy sắc khí trước mặt, cảm giác nóng rực không ngừng truyền tới từ da thịt, vô ý thè lưỡi, liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên môi rồi nuốt xuống.
Tư thế nữ dưới nam trên truyền thống, thiếu nữ tinh tế mở rộng hai chân rồi quấn lấy vòng eo thiếu niên, môi đỏ khẽ mở, mị nhãn như tơ, giọng nói mềm mại như nước nhưng lại như một chiếc móc câu lấy lòng người.
“Anh trai… mau làm em đi.”
Giây tiếp theo, côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của thiếu niên lập tức đâm thẳng vào trong tiểu huyệt.
Cảm xúc ma sát vừa trướng lại vừa mang theo kɧoáı ©ảʍ tê dại khiến Vưu Thị Hoạ than nhẹ một tiếng, khoé mắt rưng rưng.
Dung Giai cũng sung sướиɠ đến tê dại da đầu, nơi đó của bọn họ gắn bó khăng khít, đường vào ẩm ướt nhiệt tình liếʍ mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ của anh.
Trận hoan ái này là lần đầu tiên sau khi hai người xa cách đã lâu, bây giờ nước sữa hoà hợp, da thịt hợp nhất, tuỳ tiện động một cái cũng thoải mái đến tận xương.
“Ưm… anh trai… nhẹ thôi…” Thiếu nữ nỉ non không ngừng, nước mắt chảy xuống, lực va chạm của anh quá lớn khiến cô phải ôm chặt lấy lưng mới miễn cưỡng có thể không bị đâm đến bay ra ngoài, nhịn không được còn để lại từng vết cào đỏ sau lưng thiếu niên.
Đau đớn rất nhỏ trên lưng càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thú tính của Dung Giai, anh đỏ mắt rút côn ŧᏂịŧ ra ngoài mang theo từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong suốt, sự trống rỗng bất thình lình khiến thiếu nữ đang dục tiên dục tử ấm ức chực khóc nhìn anh.
Dung Giai trấn an hôn cô, bắt lấy eo cô quay lại từ sau.
“Bảo bối, nhếch mông lên, ông xã cho em sướиɠ tới tận trời cao.”
Giọng nói khàn khàn tràn đầy vẻ tìиɧ ɖu͙© càng khiến thần hồn thiếu nữ điên đảo, ngoan ngoãn vểnh mông lên, vòng eo mảnh khảnh cong thành một độ cong gợi cảm.
“Con mẹ nó, muốn chết mà!” Dung Giai rủa thầm một tiếng rồi gian nan nuốt nước miếng, không nhẹ không nặng đánh lên mông cô một cái, nhìn bờ mông giống như thạch trái cây mà rung động, hai mắt càng bị tìиɧ ɖu͙© thiêu đốt, “Bảo bối thật phóng đãng!”
“A… đừng đánh…” Vưu Thị Hoạ bất thình lình bị đánh, trên mông còn truyền tới chút đau đớn nhỏ, vậy mà lại triều xuy, hoa dịch trong suốt đột nhiên phun ra thấm ướt ga trải giường.
“Ưm…” Thiếu nữ rêи ɾỉ một tiếng, eo nhỏ xụi lơ xuống, sói đói phía sau vẫn thèm đến chảy nước miếng, sao có thể buông tha cho cô.
“Bảo bối không đợi ông xã mà đã ra rồi! Quá hư!” Giọng nói bất mãn tràn đầy tìиɧ ɖu͙© của thiếu niên trầm thấp vang lên.
Nói xong, Dung Giai lập tức cúi người xuống ôm lấy thân thể mềm mại của cô, hai bàn tay một trái một phải nắm lấy bộ ngực trắng nõn xoa nắn, thuận tiện ổn định thân mình giúp thiếu nữ đã mất sức lực muốn nằm sấp xuống, hạ thân động một cái, lập tức đâm thẳng vào trong hoa huyệt đã tràn đầy hoa dịch.
“Ưm… đầy quá… không được…” Thiếu nữ nức nở nói nhỏ, cô vô lực giãy giụa nhưng sức lực khác biệt, chỉ có thể ngoan ngoãn nằm dưới thân anh.
Cơ thể vừa mới cao trào bủn rủn lại tiếp tục bị tìиɧ ɖu͙© áp bức, cô thật sự quá mệt mỏi mà.
Tư thế đi vào từ phía sau rất sâu, hơn nữa tư thế này khiến Dung Giai có cảm giác cả người thiếu nữ từ trái tim đến cơ thể đều bị anh nắm giữ, làm cho anh thấy vô cùng phấn khởi, trên eo cũng như trang bị động cơ điên cuồng ra vào.
Nơi giao hợp không ngừng truyền ra thể dịch, lại vì động tác mãnh liệt của anh mà biến thành bọt mép, hình ảnh vô cùng da^ʍ mỹ.
Dung Giai hiểu rõ thân thể cô như lòng bàn tay, không phí chút sức lực nào đã tìm được điểm mẫn cảm của cô.
Chính là nơi này!
Thiếu niên cười xấu xa, dùng đỉnh qυყ đầυ lớn điên cuồng va chạm, liều mạng bắt nạt khối thịt non mềm kia.
“A a a a a! Anh trai… hu…”
Kɧoáı ©ảʍ giống như thuỷ triều lại lần nữa ập đến, Vưu Thị Hoạ bất lực lắc đầu, tóc đen tán loạn, sao cô có thể chịu được kɧoáı ©ảʍ muốn chết này, khóc không thành tiếng, đến âm điệu cũng thay đổi.
Hoa dịch ấm áp bắn từng đợt lên qυყ đầυ, Dung Giai sảng khoái hít một hơi, cảm giác như côn ŧᏂịŧ lớn được ngâm trong nước ấm, lỗ chân lông toàn cơ thể cũng mở ra.
“A a a a a!! Em tới rồi… Anh trai nhẹ thôi… Hoạ Hoạ… hu hu…” Theo tiếng kêu la của thiếu nữ, Dung Giai cũng nhận thấy tiểu huyệt bao lấy côn ŧᏂịŧ đã bắt đầu không có quy luật mà co rút.
Anh cắn răng muốn nhịn xuống đợt kɧoáı ©ảʍ này, nhưng cuối cùng vẫn không thể chịu nổi, bị tiểu huyệt tham ăn ép bắn ra từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, gầm nhẹ bắn tới hoa tâm thiếu nữ.