Cừu Thiếu Niên Và Lang Đại Thúc

Chương 10: Món quà từ Lang đại thúc.

Thiếu niên không nghĩ tới món quà mà đại thúc chuẩn bị cho cậu là một bộ đồ lông cừu.

Chính xác mà nói, là một bộ trang phục lông ngắn màu trắng. Phía sau có khóa kéo rất dài, có thể cho cả người chui vào, phần mông có thêm một cái đuôi ngắn, y như một quả cầu nhỏ, còn tặng kèm một cái nón, ở trên có hai lỗ tai cừu tinh xảo...

Thiếu niên nhìn bộ đồ rồi đỏ mặt, xoay người muốn chạy, bị đại thúc chặn lại ôm lấy cắn lỗ tai trêu đùa: "Xấu hổ? Cừu nhỏ ngoan nào, mau mặc cho thúc thúc nhìn nha."

"A! Không được! Chú mua quần áo ở đâu vậy chứ!"

"Sao? Rất dễ nhìn mà, bộ lông màu trắng, rất hợp với nhóc đó."

Đại thúc đem người ôm vào lòng, một bên thổi nhẹ vào tai nhỏ, một bên đưa bàn tay to lớn cách lớp quần sờ sờ bên dưới. Thiếu niên a a giật giật mấy lần, cơ thể mềm nhũn, cũng không từ chối, bị đại thúc ngậm lên miệng trêu đùa một phen, mẫn cảm bắn luôn trong quần.

"Ưʍ..."

Miệng nhỏ hở ra, thiếu niên tựa vào ngực đại thúc, nhẹ nhàng thở gấp. Mới vừa bắt đầu, đã bị đại thúc làm bắn một lần, thiếu niên có chút ngượng ngùng, nhắm mắt lại, hưởng thụ dư vị còn xót lại.

"Quần áo dơ hết rồi, vậy thay đồ chứ?"

Đại thúc cười cởϊ qυầи cậu, thiếu niên giật mình la lên một cái, chu miệng oán giận đại thúc xấu xa, nhưng cũng phối hợp giơ chân lên, quần học sinh liền bị thảy lên sàn nhà, qυầи ɭóŧ nhỏ ẩm ướt cũng quăng lên trên, đại thúc ôm người để cậu ngồi trên tủ giày, chạm vào trán cậu rồi hôn sâu, sau đó xoa xoa chym nhỏ vừa bắn ra, đè thấp thân, cười ngậm vào.

"A!! Không được!! Ưm!!"

Thiếu niên chỉ kịp ôm đầu đại thúc, được một nơi ấm áp ngậm lấy, chym nhỏ vui vẻ được môi lưỡi linh hoạt an ủi run lên mấy lần, rồi lại đứng lên, đặc biệt có tinh thần, đại thúc xoa hai trứng nhỏ* của cậu, lúc ngậm lúc thì khẽ liếʍ, khiến cậu lầm bầm, hai chân không ngừng chà vào đầu thúc, ở trên thì nước mắt lưng tròng, thoải mái muốn khóc lên.

"A... Ưʍ... A... Thật thoải mái... A..."

Hai chân cậu để lên vai đại thúc, ngón chân do từng đợt vui vẻ mà cong lên, cậu nắm chặt tóc quăn của đại thúc, khom người chịu đựng không nổi rên càng lớn. Đại thúc vậy mà cố ý, mỗi khi thấy cậu sắp bắn ra, là lui ra ngoài dùng đầu lưỡi chặn lỗ nhỏ, thiếu niên nắm chặt tóc của thúc xin tha, nhưng bị đại thúc nhéo vào đùi, đau tê một cái, ngoan ngoãn thả lỏng tay, đại thúc mới tiếp tục liếʍ xuống, cứ như vậy mà trêu đùa cậu nhiều lần, cuối cùng thiếu niên chịu không nổi đưa tay đánh thúc, mới nghe thấy tiếng cười của đại thúc một cái, dứt khoát nhả ra, ngậm lấy phần đỉnh rồi dùng sức mím lại.

"A...!!"

Thiếu niên không chịu nổi, chất lỏng nhàn nhạt bắn hết vào miệng đại thúc, cơ thể cậu run rẩy kịch liệt thở dốc, đại thúc cũng không ghét bỏ, đem nó nuốt hết vào, đứng dậy ôm người hôn một cái, cười nói: "Có muốn nếm thử mùi vị của mình không?"

Đại thúc cũng chả thèm chờ trả lời, cứ vậy mà đưa vào miệng cậu. Thiếu niên ngửi thấy mùi tanh đắng, nhưng một lát liền thả lỏng cho đại thúc liếʍ láp bên trong, ôm chặt người, theo bản năng đung đưa cơ thể, phát ra âm thanh thoải mái.

Không đủ, cho dù hôn môi như thế nào cũng không đủ. Muốn đại thúc vĩnh viễn ở bên cậu, luôn ở gần bên cạnh dính vào rồi lại không muốn tách ra.

Thiếu niên cảm thấy có lẽ mình đang ở trong cái gọi là yêu đương trong truyền thuyết đi, kể từ khi có quan hệ thân mật với đại thúc, lúc đi học cũng có thể thất thần, mỗi ngày đều nghĩ làm sao có thể ở cũng đại thúc được nhiều hơn dù chỉ một giây, dính nhau làm gì cũng được, nói chung là không rảnh bận tâm cái khác, khoảng thời gian tuy không dài, nhưng thành tích quả thật có chút giảm, mẹ cũng thấy cậu mất tập trung, mấy ngày trước cố ý hỏi cậu thử, thiếu niên mới lắc đầu ngoan ngoãn nói không có gì, nhưng trong lòng cũng không để ý lắm, hiếm lắm mới được gặp đại thúc nha, sao có thể bị chuyện học tập nhỏ nhặt này ngăn cản hai người gặp nhau?

"Ưʍ... Còn muốn..."

Hai người vừa tách môi ra, thiếu niên đưa đầu lưỡi đuổi theo, đại thúc sờ sau đầu cậu, hôn một cái.

"Ngoan, thay đồ rồi tiếp tục."

"A... Muốn hôn... Không muốn thay đâu..."

Thiếu niên ôm sát cổ đại thúc, làm nũng không chịu buông tay, đại thúc bị làm nũng mà cảm thấy vui vẻ, thân mật cọ cọ trán cậu, lại trêu đùa: "Cừu nhỏ cứ thích dính người vậy sao, trước cũng vậy à?"

Thiếu niên nghe vậy lắc đầu một cái, đôi mắt to ngập nước, không tiếng động mà rơi nước mắt xuống.

Đại thúc cảm thấy cả đời kiên trì của mình đều vứt hết cho cậu, thúc trước đây không tính là người có tính tình tốt đẹp gì cho lắm, cộng thêm quan hệ công tác, đều là tiếp xúc với xã hội âm u và bạo lực, tích trữ không ít lệ khí, có khi quay về nhà, trở nên âm trầm hoặc ngữ khí quá nặng. Nhưng khi quay về với thiếu niên trắng trẻo ngoan ngoãn, thúc không thể nào tức giận được, chỉ thấy nói nặng quá chính là bắt nạt cậu, luôn luôn phải nhẹ nhàng.

Thúc có lúc suy nghĩ, trên thế giới này đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, thiếu niên chính là cả tính mạng của thúc, đáng yêu nghe lời mà chữa trị cho nội tâm đại thúc vốn loang lổ trở nên ngày càng trơn nhẵn hơn.

"Nghe lời, giờ đi thay quần áo đã, rồi tôi lại hôn nhóc nhiều hơn nữa."

Đại thúc vỗ vỗ mông nhỏ, để cho cậu thả ra, vậy mà thiếu niên vẫn ôm sát cổ thúc lay lay, không chịu buông tay, còn chu miệng phát ra âm thanh ô ô. Đại thúc chịu thua, cưng chiều cúi đầu hôn cậu, môi lưỡi quấn lấy nhau, lúc trách ra mang theo đường chỉ bạc, mặt đã đỏ bừng nhưng điệu bộ vẫn muốn nữa, đại thúc cũng chả thèm quan tâm, thảy người để xuống đất, nhét đồ vào trong ngực cậu đẩy vào trong thay.

Thiếu niên chậm chạp đi vào trong, cúi đầu đi rất chậm, đại thúc phía sau cười huýt sáo, lưu manh để cậu không nhịn được quay đầu trừng thúc, lại thấy đại thúc đưa tay vuốt dưới quần mình, vô cùng tình sắc mà liếʍ môi, cho dù là tư thế hèn mọn, thiếu niên cũng cảm thấy cả người thúc khí tức khêu gợi để lộ ra vẻ xâm chiếm.

Hai chân cậu mềm nhũn, bị đại thúc mê đến thần hồn điên đảo, mặc kệ quần áo, vài bước trở về nhào vào lòng đại thúc, ôm gọi: "Không muốn quần áo ! Đại thúc mau vào!"

Đại thúc ý cười càng sâu, sờ sờ đầu thiếu niên, nhẫn nhịn bụng dưới đang mãnh liệt, vừa la vừa ra lệnh đẩy cậu đi vào trong: "Không chịu? Vậy để chú giúp nhóc thay."

Thiếu niên cắn môi dưới, đứng ngay cửa sổ phòng khách, như búp bê bị đại thúc trêu đùa, cơ thể trắng mịn do mắc cỡ mà nhuộm lên màu hồng nhạt, mặc dù hay người trải qua mấy lần thân mật, cậu vẫn cứ xấu hổ khi bày ra cơ thể mình, phía sau nghe thấy đại thúc hô hấp nặng nề, tiết tấu của thúc cũng dần nhanh lên, đại thúc từ phía sau ôm chặt cậu, cúi đầu tình nồng thở lên vai cậu: "Bắt được nhóc rồi, cừu nhỏ của tôi."

"Ưʍ..."

Thiếu niên bị âm thâm trầm thấp làm cả người mềm nhũn, hai người chặt chẽ dán vào nhau, phía sau chạm vào đồ vật nóng cứng, thật sự đứng không nổi phải giữ lấy tay đại thúc, nhỏ giọng nói: "A... Nhanh một chút."

Đại thúc vuốt bộ đồ lông xù trên người cậu, yêu thích không buông tay, từ bụng dưới đi lên trước ngực, cố ý xoa nhốt nhũ hoa lại, quần áo quá dày, nên không chạm được gì, làm cậu não bổ thường ngày đùa giỡn thoải mái, rồi càng nôn nóng đòi hỏi.

"A... Chú... Vào đây đi..."

Thiếu niên cũng không biết mình phát ra giọng ngọt ngào, như bánh cookies sữa mật ong, thường ngày tuy rằng cậu nhát gan sợ phiền phức, nhưng không phải tính cách của mấy đứa con gái, mà với đại thúc, cậu chỉ muốn làm nũng mà thôi, bởi cậu biết người này chắc chắn sẽ chiều cậu, yêu thương cậu.

"Còn một món quà phải tặng cho nhóc nữa."

Đại thúc đem công chúa cừu nhỏ ôm lên, phóng lên giường ngủ, rồi lấy một cái hộp nhỏ trong ngăn kéo, thiếu niên tò mò nhìn, từ kích thước của hộp cậu đoán có lẽ là dây chuyền, lập tức vừa căng thẳng vừa chờ mong. Ai ngờ đại thúc mở ra, là một cái vòng cổ bằng da.

"A?"

Thiếu niên nghiêng đầu, không hiểu cái này dùng như nào.

Đại thúc máu sói sôi trào, lúc mua bộ trang phục này thúc đã nghĩ rồi, nhất định phải tặng cho cậu một cái vòng cổ!* Giống như một người chủ nhân, để lại dấu ấn của riêng mình! Giờ lại thấy người nọ lộ ra vẻ mặt hồn nhiên nghi hoặc, trong lòng càng kích động.

Thúc kéo chốt ra, đeo vào cho cậu. Rồi gắn lại, bộ lông màu đen làm nổi bật lên làn da trắng nõn của cậu, thật đẹp. Thiếu niên đưa tay sờ sờ xung quanh, thật không biết nên hình dung như nào nữa.

"Đeo vào, sao đó nhóc sẽ trở thành của tôi rồi. Biết chưa?" Đại thúc tiến lại gần, nâng cầm người nọ rồi bá đạo tuyên bố.

Thiếu niên nghe vậy nở nụ cười, dán môi vào: "Tôi là cừu nhỏ của đại thúc, mãi mãi là vậy."

"Gọi tôi là Luật. Đó là tên của tôi."

Đại thúc vội vàng đem cậu trở mình, mở cái đuôi nhỏ được cài vào, vừa chuẩn lộ ra vị trí thuận tiện để cày cấy, thiếu niên cảm thấy phía sau mát lạnh, sau đó bị ngón tay ấm áp của đại thúc cho vào.

"Ưʍ... Chỗ đó..."

Đại thúc hôn lên gáy cậu, để lại dấu vết lưu luyến nhỏ, còn thủ hạ thì nhanh chóng ra vào, tối hôm qua lỗ nhỏ đã lành lại liền giãn ra, thiếu niên rầm tí lắc lắc cơ thể, không muốn bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ chỗ mẫn cảm, đại thúc thở gấp ngày càng nặng nề hét lên: "Không được lộn xộn!"

"A... Ưʍ... Tiến vào đây..."

So với ngón tay linh hoạt, thiếu niên lại thích cự vật thô to cứng nóng hơn, cậu thật không biết mình có phải là biếи ŧɦái không nữa, vậy mà thích bị một người đàn ông tiến vào, nhưng vừa nghĩ đến đại thúc, cậu liền thấy không sao cả, đại thúc thích là tốt rồi, cơ thể của cậu, người cậu đều thuộc về thúc.

Đại thúc thấy đã cho vào được ba ngón tay, cũng gần đủ rồi, nhanh chóng bỏ xuống quần áo cản trở, cầm cự vật đang kích động đến gân xanh nhô ra rồi cọ xát lên lỗ nhỏ, phần eo trầm xuống, một lần mà tiến hết vào.

"Ưmm..."

Mặc dù đã làm nhiều lần, kích thước lớn như vậy vẫn để người nọ khó mà chấp nhận được, thiếu niên nằm gục trên giường, nắm chặt ga trải giường, kêu lên một giọng thật dài.

"A..."

Đại thúc bị kẹp lại sắp chịu không nổi, nhưng cũng kiên nhẫn vuốt nhẹ dưới thân cậu, từng cái một, nhẹ lại để cậu thích ứng.

"A... Ưʍ... Đừng..."

Kéo khóa phần lưng của thiếu niên xuống, lộ ra sống lưng hồng nhạt, được đại thúc hôn lên, còn bàn tay thì đưa lên trước đùa bỡn xoa xoa nhũ hoa nhỏ. Cậu nhìn xuống thấy một mảnh lông trắng, để cậu ảo giác mình thật sự là một con cừu. Bị người nọ an ủi không đúng chỗ ngứa, vô ý thức uốn éo mông, co rút lại, muốn có được sự tiến vào càng mãnh liệt.

"A! Đừng khít quá!

Đại thúc thật không chịu nổi, cố gắng hết sức là bĩnh tĩnh, thúc thấy thiếu niên hơi quay đầu nhìn thúc, thủy sắc liễm diễm ham muốn thúc, liền biết tên nhóc đã thích ứng được rồi. Thúc nhếch miệng, đỡ lấy chiếc eo thon của cậu, khai triển toàn bộ mã lực phập lấy phập để.

"A... Ưʍ... Ô..."

Thiếu niên được đáp ứng, bị đại thúc áp chế, hướng về đầu giường nhích tới nhích lui, ngay lúc sắp đυ.ng vào, đột nhiên bị kéo trở về, cự vật càng đâm sâu vào trong, sâu đến tê dại, giật mỗi cái, cậu say mê chìm đắm âm thanh cũng càng ngày càng nhỏ đi, không biết giọng của mình ngọt ngào và mê người đển cỡ nào.

"A... Ưʍ... Thoải mái... Quá đi... A..."

Vận động nãy giờ làm sống lưng cậu phủ một lớp mồ hôi, theo động tác ra vào mà uốn nhẹ eo, thở gấp một tiếng lại một tiếng, tỏ ra cơ thể mình vô cùng thoải mái. Đại thúc vừa nhìn thấy vừa nghe thấy, cả hai cùng lúc kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm đại thúc thú tính tăng vọt, cơ thể nho nhỏ của thiếu niên hoàn toàn bị thúc khóa chặt lại, như một con cừu thật sự bị thợ săn thuần phục, ngoan ngoãn, tùy thúc muốn làm gì thì làm. Đại thúc chỉ muốn đem người làm đến chết, để cậu gào khóc, yếu đuối, vẻ mặt muốn ngừng nhưng không được.

"Gọi tên tôi!"

Đại thúc tàn nhẫn ra vào mấy chục lần, mới nhịn lại được tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt, mở miệng yêu cuầ.

"Ưʍ... A... Luật... A Luật... Thật thoải mái..."

Kéo dài píttông vận động để thiếu niên sống lưng chậm rãi bịt kín một tầng giọt mồ hôi nhỏ, theo ra vào động tác mà vẫy nhẹ eo người, cao một tiếng thấp một tiếng mà thở gấp, không bảo lưu mà biểu đạt ra thân thể thoải mái. Đại thúc bị này thị giác cùng thính giác song trọng kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho làm cho thú tính tăng vọt, thiếu niên thân thể nho nhỏ hoàn toàn bị hắn tỏa tại hạ đầu, như một con chân chính bị thợ săn thuần phục cừu như thế, ngoan ngoãn đất, tùy ý hắn muốn làm gì thì làm. Thiếu niên không chút nào làm bộ gọi giường âm thanh liêu người đến cực điểm, làm cho hắn đem người vào chỗ chết làm, để hắn lộ ra càng nhiều gào khóc, yếu đuối, lại muốn ngừng mà không được vẻ mặt đến.

Từng có rất nhiều người cũng kêu tên thúc, đại thúc cũng không phải là người đặc biệt có bệnh thích sạch sẽ, rất nhiều bạn tình đều biết tên thúc, cũng vào lúc động tình mà gọi, nhưng chưa từng có ai như thiếu niên, chỉ gọi một chút thôi đã chọc vào tình cảm ôn nhu nhất của thúc.

"Tiếp tục gọi! Không được dừng lại!"

Thiếu niên cảm thấy đồ vật bên trong càng lớn hơn, càng thêm hung ác hơn, mật huyệt bị bắt nạt nhiều lần như muốn thủng luôn, bụng dưới mất cảm giác, đầu gối quỳ xuống nên đỏ lên, cơ thể xụi lơ vô lực mặc cho nam nhân phía sau làm chủ, làm tăng tiết tấu phía sau hơn nữa, cậu khàn giọng không ngừng kêu to tên của đại thúc, mù quáng nghe theo lời đại thúc, như một con sói động dục trong kỳ trăng tròn, phát huy hết tất cả khí lực và mồ hôi để giữ lấy mẫu thú* của chính mình.

(*): Sói cái, sinh con cho mình.

"Ưʍ... A Luật... A Luật... A Luật... Ưʍ... A..."

Trang phục con cừu đã rớt xuống đến cổ tay cậu, sau lưng cặp mông thì bị đυ.ng đỏ chót, hai chân run run lộ ra, đại thúc đâm sâu mấy lần mới để người phía trước bắn ra, thừa dịp cậu đang cao trào mềm yếu vô lực, một tay ôm lấy cậu, cởi hết đồ ra, đem người đưa vào trong lòng, tiếp tục lần tấn công thứ hai.

"A... Ưʍ... A Luật... Chậm một chút..."

Chym nhỏ ướŧ áŧ hồng hồng, vì bắn quá nhiều, chất lỏng hơi loãng, bên trên phủ một lớp dịch nhờn, trông béo mập vô cùng đáng yêu, đại thúc không nhịn được đưa tay nắm chặt nó, chậm rãi xoa nắn, thiếu niên phát ra vài tiếng thở dốc, nghiêng đầu lên vai đại thúc, cơ thể thoải mái ưỡn lên, đem chym nhỏ đưa về bàn tay ấm áp.

"Gọi đi, đừng dừng lại. Không chịu gọi thì không làm nữa."

Đại thúc thấy cậu say mê, phía sau thì ẩm ướt mềm mại như sắp hòa tan, biết cậu thoải mái đến nổi không suy nghĩ được gì nữa, nhưng vẫn muốn được cậu gọi tên của chính mình, trong lòng suy nghĩ sao nãy lại quên không ghi âm lại, để dành những lúc tên nhóc này không ở đây có thể lấy ra.

"Ô... A... A Luật... A Luật... A Luật..."

"Ngoan lắm, gọi nữa đi."

Đại thúc cúi đầu cắn lên xương quai xanh của cậu, nhẹ nhàng ngậm một hồi, từ cổ hôn lên má, cuối cùng ở môi thiếu niên, ôn nhu hỏi: "Nhóc là ai? Là cừu nhỏ của ai?

"A... Ưʍ... Tôi là của A Luật... Cừu của A Luật... A..."

Thiếu niên ra vẻ hưởng thụ bên dưới, bên trên còn được đại thúc ôn nhu xoa xoa, trong lòng vô cùng hài lòng, bây giờ chỉ cần đại thúc kêu cậu làm cái gì cậu cũng sẽ làm hết, huống chi là thể hiện cậu yêu thương thúc như nào?

"Tôi... Ưʍ... Tôi yêu A Luật... Ô... Chúng ta sẽ vĩnh viễn ở cùng nhau..."

Thiếu niên thở hổn hển, vừa cố tiếp tục nói, cậu chủ động liếʍ hôn lên bờ môi của đại thúc, hai mặt mê ly.

"Tên nhóc hư hỏng!!"

Đại thúc dùng sức gặm môi dưới của cậu một cái, có chút tức giận, không nghĩ tới bị cậu dành tỏ tình trước , lúc trước trên đường trở về cũng bị cậu tỏ tình một lần trên lưng, nên đại thúc muốn lần này phải là mình tỏ tình, ai ngờ vẫn là thiếu niên nói trước, thúc thật muốn đem cậu hòa làm một với mình, ôm chặt rồi va chạm mãnh liệt, làm cậu không nói được một câu hoàn chỉnh, chỉ có thể ngồi phịch vào lòng của thúc rồi thỉnh thoảng lại thở dốc.

Cái giường không ngừng rung lắc, nhưng hai người cũng không có ý dừng lại. Đại thúc cố hết sức kéo dài thời gian bắn ra, không ngừng cày cấy trên người thiếu niên, cho đến khi đem người bắn thêm một lần nữa, khóc như mưa rồi cầu xin thúc bắn vào bên trong, mới hài lòng rót đầy dịch nóng vào mật huyệt.

"Tôi cũng yêu nhóc, cừu nhỏ."

Đang lúc cao trào, thiếu niên nghe thấy đại thúc thổ lộ rõ ràng, còn chưa kịp mừng rỡ đáp lại, thì tiếp tục bị đổi tư thế làm tiếp.

Cừu nhỏ thẳng thắn dám yêu dám hận bị sói lớn lăn qua lộn lại ăn cả đêm, mệt mỏi nhưng thỏa mãn rồi mất luôn cả cảm giác.