*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
A, không khí thanh tân sạch sẽ. Ivan cảm thán trong lòng.
Ngày hôm qua cửa sổ bên ngoài bị cậu lau đến sáng lấp lánh, màn mưa tinh mịn bao phủ toàn bộ thế giới, cây cỏ mềm mại phủ phục trên mặt đất. Một ít vũng nước nhỏ xuất hiện trên mặt cỏ.
Mà quý như mưa xuân, tiến vào đại địa, mang đến hơi thở của sinh mệnh.
Ivan chỉ ngồi ngốc trong phòng, cũng có thể cảm nhận được hơi thở vui sướиɠ của đám hoa cỏ trong hoa viên.
Trong nhà không cần lại sửa sang lại cái gì, dù sao bây giờ mưa quá lớn, tạm thời cũng không ra ngoài được. Ivan lòng tràn đầy thích ý dứt khoát túm ghế dựa qua, ngồi ghé vào trên cửa sổ thưởng thức cảnh mưa, độc hưởng đoạn thời gian an tĩnh.
Quả nhiên mình chọn cái biệt thự này thật sự không thể tốt hơn, rời xa con người, được cái hoa viên cũng đủ lớn, phụ cận còn có rừng rậm nguyên thủy.
Nơi nơi đều là hơi thở của cỏ cây bao vây lấy cậu, tiết tấu sinh hoạt nửa năm này ở New York khiến tiểu hoa tiên thật muốn say.
Tối hôm qua khó có được một giấc ngủ ngon lành, mộng đẹp ngọt ngào, ngủ liên tục tới tận sáng, làm cậu có một loại xúc động muốn ngủ nướng. Phải biết rằng, New York ban đêm, còn náo nhiệt hơn ban ngày, khiến Ivan có thính lực cao hơn người thường chịu không nổi.
Đương nhiên, buổi sáng, cậu dựa vào ý chí của mình mà bò dậy, bằng không sẽ không được nhìn cảnh mưa mỹ lệ sao?
Mình càng ngày càng bị thân thể này ảnh hưởng? Ivan có điểm lo lắng.
Nhưng bình ttĩnh lại rất nhanh, dù sao thích thiên nhiên cũng không tính là chuyện xấu.
Phải nói tất cả hiện tại đều do mình may mắn.
Lại nói tiếp, cậu không chỉ nhận được một cơ thể khoẻ mạnh, mà còn có rất nhiều kỹ năng khác.
Bất quá nửa năm nay cũng không biết làm gì, trừ trù nghệ thì mấy kỹ năng khác cũng không dùng.
Ivan nhớ lúc tạo nhân vật, mỗi người có thể chọn ba kỹ năng mới, nếu sau này muốn tăng thêm, đành phải bỏ tiền thôi, nạp tới một mức độ nhất định thành người chơi vip mới có thể chọn thêm một kỹ năng.
Ivan nghe theo đề cử của Ca Cao, chọn ba loại âm nhạc, trù nghệ, võ thuật.
Nguyên bản ba cái kỹ năng này chỉ hữu dụng lúc tham gia hoạt động, hoặc là lúc đi bắt sủng vật.
Nhưng hiện tại vào hiện thực, thật là giúp cậu đại ân.
Đặc biệt là trù nghệ hạng nhất kia, làm cậu thích ứng lúc tha hương dị quốc. Mà cậu cũng từ trung cấp lên cấp chuyên gia, có lẽ sau này có thể thăng cấp tông sư.
Trong đó có một phần là cậu vì phát hiện ăn đồ ngọt khiến thể xác và tinh thần cậu sung sướиɠ, cho nên mua rất nhiều công thức đồ ngọt, mỗi miếng đồ ngọt đều làm người tân phúc tràn đầy. Đương nhiên là một đại thúc 27 tuổi đại thích ăn đồ ngọt thật sự khiến cậu có điểm ngượng ngùng.
Ivan nghĩ, vì sao Hoa Tiên lại thích đồ ngọt, sau ngẫm lại, Hoa Tiên giống con bướm, thích đồ ngọt, tựa như con bướm thích mật hoa, tưởng tượng như vậy, giống như đã thông. Vẻ mặt Ivan nghiêm túc tưởng.
Đợi lát nữa ra ngoài mua nhiều nguyên liệu làm điểm tâm ngọt đi.
Ân... Còn có dương cầm, đàn violon linh tinh, mua ít nhạc cụ rồi về.
Nhớ trước đây mình ngũ âm không đầy đủ, hiện tại có cơ hội đương nhiên phải chơi cho đã ghiền.
Huống chi hiện tại cậu không thiếu tiền.
Khóe miệng Ivan mỉm cười, tràn ngập mong chờ với cuộc sống sau này.
************
Mưa rốt cuộc cũng ngừng, nhưng bầu trời vẫn âm u. Ivan vì bảo hiểm khởi kiến, mang ô che mưa, ở lấy tiền trong túi, ok, có thể xuất phát!
Xem ra thật sự nên mua xe trước tiên trong lịch trình. Ivan bất đắc dĩ nghĩ.
Hứng thú ngẩng cao đầu ra khỏi nhà, liếc mắt nhìn con đường nhỏ quanh co khúc khuỷu một cái, không thấy điểm cuối.
Dùng chân đi, một hai giờ sau mới tới, cho dù cậu đi không mệt, tiêu phí một hai giờ chỉ để đi đường, cũng khiến cậu cảm thấy ngốc thấu.
Sau này đi học cũng cần xe, vẫn nên mua xe trước, mua đủ đồ liền bỏ vào trong xe, lái xe về.
Trong lòng yên lặng tính toán. Vừa ngẩng đầu, một chiếc xe buýt chậm rãi chạy tới.
Ivan đã chuẩn tốt là đi bộ mấy tiếng để mua xe trầm mặc, sao hôm qua cậu lại không phát hiện ở đây có trạm xe buýt?
Có phần cạn lời, cậu nhớ tới hôm qua đi đường mất hơn một giờ, lại nhìn nhìn xe buýt, xấu hổ.
Nhưng trong chốc lát, cậu vẫn đem chút xấu hổ trong nội tâm vứt ra sau đầu, vui vẻ lên xe.
Trấn nhỏ ít người, tiết tấu sinh hoạt cũng chậm, trên xe buýt chỉ rải rác có vài người, Ivan vừa lên xe liền thu hút sự chú ý của mọi người bao gồm tài xế.
Bất quá hiện tại cậu đã tập mãi thành thói quen, cậu bình tĩnh ngồi xuống bên cạnh cửa sổ ở đuôi xe.
Thưởng thức cảnh đẹp trên đường, trấn nhỏ bị nước mưa rửa sạch mỹ lệ.
Xe buýt chậm rãi chạy trong trấn, trấn nhỏ an tĩnh tường hòa, hiện ra trước mắt cậu qua cửa kính, mọi người đều mang theo tươi cười hiền lành hữu hảo.
Ivan phát hiện, chỉ qua một ngày một đêm, cậu đã yêu trấn nhỏ này, tất cả đều phù hợp với kỳ vọng của cậu.
Haizz, có lẽ cậu già rồi, người trẻ tuổi bình thường giàu có, tinh thần phấn chấn có ai không hướng tới thành phố lớn phồn hoa, xa hoa truỵ lạc mỹ diệu.
Nhưng đối với cậu mà nói, bệnh tật hàng năm đã mài mòn hết góc cạnh của cậu.
Mà hiện tại cậu, có lẽ không có khả năng có người yêu, giao hữu phải bảo trì khoảng cách thích hợp.
Cứ vậy cũng tốt, mỗi ngày trồng hoa nuôi cỏ, cũng không tồi. Bình phàm an tĩnh sống hết một đời.
Bất quá vấn đề nhỏ hiện tại cậu muốn giải quyết là, cậu nên mua xe gì đây?
Ivan có thể thẳng thắn nói, cậu không có chút hiểu biết nào về xe.
Cậu chỉ biết, có xe tên bảo mã (BMW), mà có xe tên Larry.
Nhưng trên thực tế, nếu bạn đưa ra mấy logo cho cậu xem, cậu nhất định không nhận ra được.
Cho nên nói, ông chú ngài nói một đống như vậy, tui có thể nói là căn bản tui nghe không có hiểu?
Một loạt động cơ thế nào thế nào, bộ đổi tốc độ thế nào thế nào, cách điều khiển thế nào thế nào, balabala.
Cậu nghe đến ngu người.
Ivan không thể không đánh gãy ông chú đang thao thao bất tuyệt.
"Thật xin lỗi, nhưng tôi không cần xe có tính năng trác tuyệt, cũng không cần không gian quá lớn, tôi chỉ cần một chiếc xe có thể lái đi học là được."
Cho nên mới nói ông không cần đề cử Pickup Truck hay gì, thật là đủ rồi, vì cái gì mà tư tưởng về xe của người Mỹ cùng người Trung Quốc kém nhiều như vậy?
* Pickup Truck chắc là cái này ha.Tại sao bọn họ lại thích Pickup Truck như vậy? Phương tiện chuyển nhà tùy thời sao?
Đại khái là khác biệt văn hoá giữa Trung Quốc và Phương Tây đi!
Bất quá cũng may sau khi Ivan nói ra yêu cầu của mình, ông chú tỏ vẻ hiểu biết dẫn cậu tới bên kia, ở đó một loạt xe hơi xếp hàng chỉnh tề.
"Nếu không thích Pickup Truck soái khí, cậu xem thử mấy cái này. Tuy là đồ đã sử dụng, nhưng tính năng cũng rất tốt."
Tuy rằng ông chú da trắng cường tráng bạch nhân đại thúc như chướng mắt xe hơi nhỏ.
Nhưng không thể không nói, chính sự tương phản này, xe rất hợp để Ivan đi ăn uống.
Cậu liếc mắt một cái liền nhìn trúng một chiếc màu bạc, dưới ánh đèn phiếm kim loại khuynh hướng cảm xúc xe(?).
Cậu không hiểu cái gì là kích cỡ xe, công năng linh tinh, công năng chỉ cần đủ dùng là được, cậu hoàn toàn không yêu cầu tốc độ.
Ivan cảm thấy này chiếc xe rất hợp mắt cậu, tuyệt đối là xe đẹp, ở giữa một dàn xe, cậu liếc mắt một cái liền thấy nó.
Chính là nó!
"Cậu thích cái này?" Đại thúc thực khó hiểu, loại xe này không thực dụng như Pickup Truck, xe cần bảo dưỡng thường xuyên, vì sao lại được thiếu niên tinh xảo này coi trọng.
Nhưng vẫn tận chức tận trách giới thiệu lên, "Ánh mắt cậu phi thường tốt, thiếu niên, nhìn thân xe lưu sướиɠ đi, ta bảo đảm tốc độ của nó cực nhanh, hơn nữa còn có hệ thống động lực mạnh mẽ balabala..."
Đương nhiên, Ivan có nghe nhưng không có hiểu như cũ, bất quá cũng không gây trở ngại tâm tình cậu tốt lên.
"Thật xin lỗi, tôi lại đánh gãy lời ngài nói lần nữa, nhưng ngài biết lát nữa tôi còn muốn đi mua sắm, cháu yêu cầu vì không có thời gian. Tôi muốn biết giá cả của nó giá, nhiều hay ít?"
"Nga, giá cũng không đắt." Nói tới giá cả, ông chú da trắng còn nhiệt tình hơn vừa rồi.
"Chỉ cần 4 vạn USD *, nhưng cậu không cần lo, tuyệt đối là vật siêu giá trị, tính năng trác tuyệt, vỏ ngoài thời thượng, tuyệt đối sẽ không làm cậu thất vọng. Không có bất cứ vấn đề gì, nếu có vấn đề, cậu có thể tùy thời tới tìm tôi."
*nguyên gốc là 4 vạn mỹ kim
Tuy rằng bản thân ông cũng không thích loại tính thực dụng không cao, đã không thể mang nhiều đồ, cũng không thể chở nhiều người ra ngoài nấu cơm dã ngoại, chỉ có ngoại hình tương đối xinh đẹp, nhưng ông không ngại khen chiếc xe đến ba hoa chích choè.
Tuy biết ông chú khen tặng cậu, hy vọng cậu mua chiếc xe này, nhưng được người ta khen mắt nhìn tốt, tâm tình Ivan tự nhiên không tồi. "Cháu mua chiếc xe này, trả tiền ở đâu?"
"Tốt, mời đi theo ta, trả tiền ở bên này, hạn ngạch vẫn chưa được chia?"
"Làm xong tất cả hạn ngạch có thể lấy xe luôn sao?"
"Đương nhiên! Xin hỏi cậu trả tiền mặt vẫn hay quẹt thẻ?"
"Ngài xem cháu có mang theo 4 vạn USD trên người sao? Đương nhiên là quẹt thẻ."
"Nga, tiểu gia hỏa, cậu biết đây chỉ là thói quen nghề nghiệp, hơn nữa không phải không có tình huống có người cõng một bao tải tiền tới đây mua xe." Ông chú tiếp thị thành công sang sảng cười to.
Đến khi lấy được xe của mình, Ivan tự nhiên thấy tốt hơn, nhưng vẫn nghiêm túc mà sửa lại lời ông chú nói sai.
"Tuy rằng tuổi chú xác thật là lớn hơn so với tôi, chú không nên kêu tôi tiểu gia hỏa, tôi đã mười sáu tuổi."
"Ta đương nhiên biết cậu đã mười sáu tuổi, bằng không ta còn không dám bán cho cậu đâu. Chỉ là cậu là người phương Đông đúng không? Phải biết nhìn cậu so trên thực tế còn nhỏ hơn vài tuổi. Như những búp bê sứ đáng yêu ở tủ kính trong tiệm mà con gái ta hay nhìn!"
"Ha hả, phải không?"
Ông chú da trắng nuôi hai đứa con gái rất dễ dàng nhìn ra Ivan đang khó chịu.
Thức thời không nói chuyện, trong lòng lại nghĩ.
Nếu tiểu gia hỏa này lại tức giận một chút, vậy thật giống ông, nói tóm lại là mình không phải đứa bé Martha.
Nói tóm lại giai đại vui mừng.
Ivan không thiếu tiền trả rất sảng khoái, vui vẻ vì có thể mua được xe mình thích, mà ông chú đồng dạng vui vẻ vì có thể kiếm được sinh ý nhanh như vậy.
Hiện tại ông chú tưởng cậu có thể đi uống ly bia chúc mừng đơn hàng thành công, đương nhiên không phải lười biếng, rốt cuộc, vừa nãy nói nhiều như vậy, ông cũng có chút khát nước, sau khi kết thúc công việc, liền mua cho Martha búp bê nhóc vẫn luôn muốn, xác thật rất đáng yêu.
Tốt, xe đã mua xong, hiện tại nên đi mua sắm.
Ân... Cái này với cái này, mua cái nào thì tốt hơn?
Mua hết.
Còn có bột ca cao, bột matcha, dùng mấy cái này làm bánh ngọt rất nhanh, mua nhiều một chút đi!
Ừm, cái đèn bàn khá đẹp, là gấu trúc đen trắng đáng yêu, trong đầu có bóng đèn to to tròn tròn, cái nút chính là cái rốn ở bụng trắng trắng mềm mềm. Buổi tối nhấn một cái, tiểu gấu trúc phát sáng liền xuất hiện.
Không tồi không tồi, mua!
Gối ôm cũng không tồi, con thỏ lớn lớn manh manh, nhóc con Ca Cao rất thích thỏ con, tỷ tỷ không cho nhóc nuôi thỏ ở nhà, còn náo loạn vài lần. Ra cửa mua đồ, nhìn thấy đồ hình thỏ con đều phải mua.
Dù sao thiếu cũng ôm gối, mua hai cái đi!
Cậu vừa thấy thảm lông xù xù tâm liền ngứa, chân trần đạp lên mặt thảm, nhất định không tệ.
Mua! Mua!
Kết quả liền lôi một đống, mang túi hàng nhấc tới trước xe, Ivan hết chỗ nói rồi.
Nhìn không gian của xe mới, lại nhìn nhìn bao lớn bao nhỏ bên chân cậu.
Có phải cậu nên nghe ông chú nói nên mua chiếc Pickup Truck kia hay không?
Cũng may hiện tại mình đủ tiền, nếu là trước kia, đại khái thẻ hôm nay đã bị quẹt hỏng.
Cho nên nói trước kia đều vì ốm đau tra tấn, cậu không rảnh bận tâm, kỳ thật sâu trong cậu là một tên lừa gạt*?
*Bản QT là băm tay đảng
Tính, dù sao mình cũng không thiếu tiền, cha mẹ trên danh nghĩa ở thế giới này của cậu, là nhà thực vật học tương đối nổi tiếng, đương nhiên chỉ nổi danh trong giới, quần chúng bình thường đại khái cũng chưa nghe qua tên của họ, nhưng điều này cũng không ngăn được họ để lại di sản.
Ivan rất rõ ràng hiện tại bọn họ không có quan hệ huyết thống với mình, thậm chí nếu điều tra kỹ, sẽ phát hiện, hết thảy tư liệu trong xã hội của cậu đều là giả, nửa năm trước cậu đã xuất hiện trên thế giới này, vì thế thế giới này bịa đặt cho cậu một thân phận.
Từ dưới lên trên, cậu đều có ghi chép về lịch sử đi học, trên hồ sơ trường học xác thật cũng có cậu, ngay cả bằng tốt nghiệp cũng có, thậm chí trong trí nhớ của các bạn học cũng có cậu, nhưng ấn tượng của các bạn học đối với cậu như người trong sách, không đề cập tới thời điểm bắt đầu, đều làm lơ sự tồn tại của cậu, nhắc tới cậu, cũng chỉ nghĩ đến mình đã từng có một vị đồng học như này, là một nam sinh, lớn lên rất đẹp, trừ cái này ra cái gì cũng không có.
Đây là kết quả Ivan thử ra.
Sau đó yên lặng nghĩ, đối vợ chồng nhà thực vật học kia căn bản không có con, kết quả cậu tới, nhân gia sau khi chết còn không được an bình, xin lỗi đương cha, xin lỗi đương mẹ.
Vì thế, lúc Ivan ở New York, mỗi tuần đều sẽ đi nghĩa trang một chuyến, đặt hoa cúc trắng, tỏ vẻ chính mình xin lỗi.
Tác giả có lời muốn nói:
Adrian tiên sinh: Sau khi chết đột nhiên xuất hiện một đứa con trai mười sáu tuổi, ta cùng vợ ta đều sợ ngây người!
Cha cũng không phải như thế này! Nhưng chúng ta đã chết, chỉ có thể cúi đầu trước thế lực hắc ám. Mỗi tuần một lần bị tên con trai giả quấy rầy, tâm hảo tắc!
Bản Quân có lời muốn nói: hơn 3000 từ bị tui sửa còn 2900, nên khóc hay nên cười.