Nhân Thê Cuộc Sống

Chương 34: Cuồng ma chiến thần x Bạch liên thái tử (1)

Thái tử thiên giới xinh đẹp thanh mảnh văn nhã mang tấm lòng thiên hạ, thấy tam giới loạn lạc, thiên nhân cùng ma tộc chiến loạn không ngừng, liền xung phong ra tiền tuyến. Nhưng vị thái tử này linh thể yếu đuối, thuộc hệ chữa trị chứ không thể đánh nhau, rốt cục chỉ có tại bất lực nhìn lính bảo hộ xung quanh gục xuống, bản thân lâm vào hiểm cảnh. Đúng lúc này vị chiến thần mới nổi của thiên tộc xuất hiện, một thân hắc bào, thần khí đỏ rực nóng bỏng thiêu đốt kẻ thù, đem tiểu thái tử đang ngây ngẩn cứu ra, ép vào l*иg ngực.

"Đ-đây chính là... Anh hùng trong truyền thuyết ư..."

Bị sức mạnh kinh người của chiến thần làm cho kinh ngạc, thái tử tâm liền động, mắt không thể nào rời đi nam nhân xuất chúng soái khí. Tuy nhiên, chiến thần một khi ngửi mùi máu, chìm đắm trong sát na, thì rất dễ nhập ma. Thái tử nhìn nam nhân mắt đỏ ngầu, trạng thái điên cuồng kích động không kể địch ta, y liền hiểu ra vấn đề.

"Không được! Ta không thể để kỳ tích này biến mất!"

Thái tử từ sau lưng toả ra vô số hoa sen trắng, muốn thanh tẩy đi chướng khí bám trên người chiến thần, chính là tâm ma của chiến thần quá mạnh, hoa sen không thể tiếp cận được. Thái tử áo quần bị thần khí đánh cho tơi tả, nhất quyết ôm chặt lấy chiến thần, môi mềm dán lên đôi môi nam nhân, nhập một nụ hôn sâu, trực tiếp rót linh khí tươi mát vào khoang miệng người kia. Ánh sáng trắng nhu hoà quyện vào sắc đỏ rực lửa, xoa dịu nó, ánh mắt cuồng loạn của chiến thần dần có lại tiêu cự, hắn nhìn chằm chằm cái này mỹ nhân áo quần đều không nghiêm chỉnh, lại chăm chú hôn mình, cơ thể mềm mại trắng muốt dán sát lên thân thể cường tráng sừng sững màu đồng. Chiến thần khẽ nhếch miệng cười, một tay áp đầu thái tử, đè thái tử vào một nụ hôn mang tính xâm lược, cái lưỡi thô dày xọc vào miệng mỹ nhân, nước miếng dây dưa, vừa hôn mυ'ŧ vừa xuống tay bóp lấy bờ mông mềm làm thái tử run đến bủn rủn.

"Thì ra năng lực của ngươi là vậy. Có thể trấn an tâm ma của ta, thú vị. Tiểu bạch liên, ngoan ngoãn chờ ở đây, chút nữa chúng ta sẽ làm tiếp."

Chiến thần thả lại thái tử đã bị hôn đến đỏ ửng mặt mày, ngây ngẩn ngồi trong doanh trướng, nhìn ra bóng nam nhân hoà trộn hắc huyết, tám cái xúc tu đen tuyền như lưỡi dao phóng ra, đòi mạng bất kể kẻ địch nào. Trong lòng thái tử nổi lên từng cơn rung động, vươn tay ra, từ đất mọc lên vô số hoa sen trắng trải dài đến tận nơi chiến thần đang đứng, dây tơ vàng quấn quýt cùng xúc tu đen, mát lạnh như dòng suối chảy vào tâm can cháy bỏng của chiến thần. Chiến thần bắt lấy một bông sen, khẽ bóp nhẹ nó, nhụy hoa bị ngón tay thô lỗ chọc vào, ở bên này thái tử lập tức run lên, bướm non cũng phun ra một đạo nước. Chiến thần đem mật ngọt từ nhuỵ hoa liếʍ ra, thì thầm cùng nó.

"Bảo bối, đừng nháo. Ngồi yên đi, ta không phải người giỏi kiềm chế đâu."

Linh thể và thân thể chính là tương liên, tiểu bạch liên của thái tử bị chiến thần xoa nắn một hồi như thế, toàn thân y đều như bị bàn tay vô hình kia gian da^ʍ qua, đem y sờ đến đỏ rực. Y run rẩy thu lại dây tơ vàng, mê man nhìn vị chiến thần mạnh nhất thần tộc đồ sát yêu ma, tử khí nồng đậm đến mức ép y ngất đi.

Thái tử tỉnh dậy, lúc này đã là ở trong phòng. Y mở đôi mắt xanh ngọc long lanh như chú nai nhỏ của mình ra, nhìn thấy liền là khối cơ ngực rắn chắc cùng hoa văn đỏ rực xăm trên da thịt vị kia chiến thần. Thái tử đỏ mặt luống cuống muốn dậy, phát hiện bản thân đang bị nam nhân ôm đến gắt gao. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn là, áo ngoài của cả hai đều đã cởi, cả y và hắn đều chỉ mang cực mỏng áσ ɭóŧ, phần nam tính nóng rực như lửa của chiến thần lập tức áp lên đùi y, khiến y như bỏng nặng mà rụt chân lại. Động tác của y đánh thức chiến thần, chiến thần như một con báo lớn, vừa ngáp vừa đem y ôm lại vào lòng, bàn tay liền vuốt đến đùi y.

"Giúp ta thanh tẩy một chút."

Nghe vậy, thái tử ngốc liền như minh bạch. Thì ra là chiến thần khó chịu vì tâm ma, nửa đêm mới tới ôm ta cầu thanh tẩy sao. Hoa sen lần nữa mọc ra, bám lên người chiến thần. Chiến thần hứng thú nhìn thái tử xinh đẹp trong l*иg ngực mình, tay vuốt ve lấy bông hoa, phát hiện ra thân thể thái tử liền run lên nhè nhẹ. Ác thú vị, chiến thần đem hoa của thái tử liếʍ lên, cắn nhẹ cánh bông, đem một cánh hoa ngậm trong miệng.

"Thật thơm."

"Ng-ngươi... đừng như vậy... xin hãy... bỏ ra đi.. ah.. đừng liếʍ mà..."

Thái tử vặn vẹo người trong lòng chiến thần, càng bị hắn đem thân thể y cọ xát. Bướm y phát nứиɠ lên, chiến thần liền nâng đùi để giữa hai chân y, y không khống chế được, liền đem bướm mình cọ lên đùi chiến thần.

"Tiểu thần minh, năng lực thanh tẩy này của ngươi có phải là hỏng rồi không. Sao ta càng lúc càng thấy nóng."

"Ah- không hỏng... ngươi... sát vào một chút... thần lực có thể truyền qua dễ dàng hơn."

"Nguyên lai càng sát thì càng dễ thanh tẩy sao. Thế này được chưa."

Chiến thần cười cười, cơ hồ đem thái tử ôm chặt vào lòng, hạ bộ cứng rắn ngẩng đầu, cách lớp vải chọc vào l*и xinh của thái tử. Thái tử bị khí tức của chiến thần áp đến không thở nổi, mặt đỏ mắt ngấn lệ, trắng trẻo cánh hoa đều phát run. Bướm không ngừng bị ©ôи ŧɧịt̠ cọ cho rối tinh rối mù, thái tử không biết gương mặt mình hiện tại có bao nhiêu phần câu nhân, lại còn ướŧ áŧ ngước lên nhìn chiến thần, chưa kịp mở miệng đã bị đè hôn ngấu nghiến. Tiếng rên đứt quãng vang lên da^ʍ mỹ, bầu không khí lập tức bị đốt nóng. Chiến thần lột đi y phục mong manh của thái tử, đem đùi mỹ nhân gác lên vai mình.

"Ngươi nói xem, tâm ma ta nóng đến thế này, có cách nào thanh tẩy hết đây."

"Ah-ah... thỉnh...dùng "hoa" của ta..."

Chiến thần vừa dùng ngón tay chọc vào nhuỵ bạch liên, làm thái tử nứиɠ đến cong lưng, tự động cọ bướm mình với ©ôи ŧɧịt̠ hắn, vừa thấp giọng khóc nỉ non.

"Cái hoa này của ngươi có vẻ không dùng được rồi. Bảo bối, ngươi muốn ta dùng "hoa" nào đây?"

Thái tự bị chiến thần bẻ hai chân ra, cái bướm hồng hào không một cọng lông lộ ra, mấp máy phì phò nước da^ʍ như cầu người đυ.. Thái tử vừa xấu hổ đến cực điểm, vừa ngập trong kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đem tay ngọc sờ đến bướm mình, tách mép bướm ra, để lỗ l*и nhỏ xinh lộ ra, chảy nước cọ lên đầu khấc của nam nhân.

"Ư-ưhmm~ dùng- dùng "hoa" này của ta~ sẽ t-thanh tẩy được."

Chiến thần dục hoả đã cháy bừng, cũng không trêu đùa thái tử nữa, trực tiếp lút cán phá trinh thái tử. L*и nhỏ lần đầu bị phá trinh, lại là ©ôи ŧɧịt̠ to đến doạ người, vừa dày vừa dài cứng rắn như lưỡi đao, đem thái tử đau đến hít khí. Mép l*и căng ra tưởng rách, màиɠ ŧяiиɧ bị xé, mị thịt lần đầu bị một cây gậy thịt hung hăng phá vào, thái tử ô ô khóc loạn lên.

"Ngoan, bảo bối, thả lỏng, đừng kẹp chặt như vậy. Rất nhanh sẽ thoải mái."

Chiến thần liếʍ láp gương mặt thanh cao thoát tục của thái tử, chậm rãi động hông đem ©ôи ŧɧịt̠ bự liên tiếp cọ trong l*и y, cho y thời gian thích ứng. Dần dần, kɧoáı ©ảʍ liền như thuỷ triều ào tới, thái tử quen dần với có ©ôи ŧɧịt̠ bự thao l*и, liền thật muốn bị mạnh bạo ȶᏂασ, bên trong thật ngứa. Chiến thần có thể cảm nhận dây tơ vàng của thái tử theo bản năng bám lên người mình lôi lôi kéo kéo, liền bật cười, ánh mắt tối đi, dùng sức bắt đầu đυ. thật sự. Thao mềm bướm thái tử, đem bạch liên nhấn xuống sắc dục dơ bẩn, toàn thân bị nam nhân như dã thú xâm chiếm. Bướm non không ngừng bị côn ŧᏂịŧ giã vào, tầng tầng lớp lớp mị thịt bị ȶᏂασ đến chảy nước ròng ròng, tử ©υиɠ mềm mại cũng bị đầu khấc đỉnh xuyên. Dùng l*и tròng lên dươиɠ ѵậŧ của nam nhân, ô ô khóc, bụng bị ȶᏂασ đến nhô ra.

"Nước l*и thật nhiều, thái tử quả là dùng nước l*и rửa đi ma khí sao, năng lực độc đáo thật."

Chiến thần tà ác cười, đem cổ thái tử gặm đến xanh đỏ. Cái vυ' của y cũng không thoát khỏi ma trảo của chiến thần, đầṳ ѵú mềm xinh như hai quả dâu nhỏ bị bàn tay chai sần của nam nhân vân vê, nhéo ti y khiến y càng thêm vặn vẹo eo mông. Da^ʍ ngôn liên tiếp rót vào tai, bướm bị ȶᏂασ, vυ' bị bóp, thái tử thật mau mất khống chế rồi. Y cầu xin chiến thần chậm lại, đổi lại chỉ có càng thêm mãnh liệt va chạm, đem l*и y ȶᏂασ nhừ. Con chim không ai đυ.ng vào của y cũng phun ra tinh nước. Chiến thần liền quét lên liếʍ qua, hương vị thanh nhạt lại ngọt như nước hoa, không kém nước l*и y là bao, hắn đưa ngón tay chọc vào miệng thái tử, cho y tự mυ'ŧ tinh của mình.

"Bảo bối thật ngọt."

Chiến thần mỉm cười, lật thân thái tử lại, cho y chổng mông lên để hắn đυ.. Tư thế này vô cùng da^ʍ tục, thái tử bị xem như điều cẩu, úp mặt vào gối nâng bướm lên cho đàn ông thao. Hoa sen của thái tử nở bung ra, bị xúc tu đen của chiến thần khống chế. Côи ŧɧịt̠ ȶᏂασ bướm, xúc tu hãʍ Ꮒϊếp hoa sen. Làm thái tử cả thân thể lẫn linh hồn đều là bị ȶᏂασ không ngừng.

"Ô ô ô... c-chậm một chút... nát.. nát mất... hoa của ta..."

"Tiểu thái tử, hoa của ngươi sinh ra chính là vì ta mà hữu dụng. Nhìn xem, khắp nơi đều chảy mật ra cả rồi, thật da^ʍ."

Xúc tu bắt nhịp cùng ©ôи ŧɧịt̠, cùng lúc cưỡng bức bạch liên non mềm. Hai xúc tu khác phóng ra, đem treo thái tử lên không trung, quấn lấy gian da^ʍ thân thể y, để y chỉ dựa vào một ©ôи ŧɧịt̠ đang ȶᏂασ tử ©υиɠ mình mà chới với. Bướm bị chơi đến tê rần, âm đế còn bị nam nhân nhéo. Bóp âm đế một cái là thái tử liền cao triều, nước phun như suối. Nước l*и thái tử có thể thanh tẩy không thì không biết, nhưng sảng thì tận trời, đem ©ôи ŧɧịt̠ chiến thần như ngâm suối nước nóng giống nhau, vô cùng ấm áp dịu dàng.

"Thoải mái, bảo bối a, lại thêm ít nước."

Chiến thần vừa ȶᏂασ l*и vừa dày vò âm đế, thái tử nào chịu nổi, trực tiếp bị ép cao trào liên tục, đợt này vừa qua đợt khác liền tới, như xả lũ mà nước da^ʍ trào ra, bị ©ôи ŧɧịt̠ bự chặn kín l*и, làm bụng cũng phải nhô to lên. Quá mức kí©ɧ ŧìиɧ thái tử sắp hỏng đến nơi, đến lần thứ 5 thì không phân biệt nổi, hai cái lỗ ở bướm thi nhau phun, lỗ l*и thì phun da^ʍ thuỷ mà lỗ niệu đạo thì tè ra.

"Từ bỏ... cầu xin người... bắn không nổi nữa... bị hϊếp chết mất..."

Chiến thần vui vẻ đùa bỡn thái tử, hắn biết thái tử linh thần hệ thuỷ mới có thể phun nước nhiều như vậy, nếu không có hắn chặn ©ôи ŧɧịt̠ lại, chắc chắn là phun đầy một chậu nhỏ rồi. Cái mỹ nhân này quả thực tốt chơi, hắn thao đến thư thái. Chiến thần sờ cái bụng õng da^ʍ nước của thái tử, ép lên bàng quang, làm thái tử buồn tiểu không thôi.

"Xả ra nào, bé ngoan. Hoa sen héo cả rồi"

1

Xúc tu đem hoa sen trói ngay phía trước chim nhỏ của thái tử, thái tử bị nam nhân xoa tử ©υиɠ đến tè bậy. Nướ© ŧıểυ xối thẳng lên chính hoa sen của mình.

1

"Bây giờ ta sẽ dùng ©ôи ŧɧịt̠ thao chín l*и em, phun tinh đầy tử ©υиɠ em, đem bụng em thao đến mang bầu, được không tiểu thần minh của ta? Em có thích được ta đút tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bướm không? Bướm ngoan nếu thích thì nhả nước ra, ta sẽ lập tức đút em ăn no."

Chiến thần biết thừa thái tử đã mất khống chế, đem da^ʍ ngôn thì thầm vào tai y, y bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế, thân thể gần như ngay lập tức lại run kịch liệt mà cao trào. Đổi lại một trận cười đắc ý của chiến thần.

"Thích đến thế sao, bảo bối, là em đồng ý đấy nhé."

Nói rồi chiến thần bạo liệt thao l*и thái tử, đem tốc độ kinh người dập nát bướm y, lỗ tinh bắt đầu sản ra chất nhầy lấp vào tử ©υиɠ. Đến cuối cùng chiến thần ghì thái tử xuống, tại nơi sâu nhất tử ©υиɠ y mà phóng tinh. Nhuỵ hoa cũng đồng dạng bị xúc tu cưỡng ép rót linh lực đỏ rực vào. Thái tử cả linh hồn lẫn thân thể đều bị thụ tinh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng linh lực nóng bỏng rót mãn y, đem y rên không thành tiếng, mắt mất đi tiêu cự, hai chân mở ra vô hạn, nâng eo cho ©ôи ŧɧịt̠ dễ bề xả tinh vào l*и.

"Sao lại ngoan như vậy"

Chiến thần ôn nhu hôn lên môi thái tử, thái tử đã vào trạng thái nhập định, thần trí mơ hồ. Thái tử khϊếp sợ, thì ra đây chính là thiên mệnh sao, thiên mệnh để lại một ấn ký nơi hồn y, để vào thời khắc quan trọng nhất, y không ai dạy cũng hiểu phải làm gì. Y nâng hông kẹp bướm, bú tinh từ ©ôи ŧɧịt̠ ra, tử ©υиɠ không ngừng mở rộng để tạo thành một bồn chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho nam nhân xả vào. Y sinh ra có thêm một cái hoa huyệt, cùng linh thần thể yếu đuối tưởng như vô dụng, thì ra đều là để chờ nam nhân này. Bướm y chính là vì nam nhân mà trở thành bồn chứa tinh, còn bạch liên là vì nam nhân mà thanh tẩy. Chiến thần ở giây phút thụ tinh cho thái tử, liên hồn giao thoa, cũng cảm nhận được sợi dây thiên mệnh kết nối hai người. Hắn quả thực mừng muốn điên, liền gắt gao đem người ôm vào lòng, ©ôи ŧɧịt̠ vẫn không ngừng ùn ùn bắn tinh vào l*и người kia.

"Thái tử của ta, bạch liên của ta."

Thụ tinh hơn 20 phút mới xong, chiến thần lại đem thái tử ra hϊếp suốt đêm dài.