Thần Mặc và Nhất Đằng quen nhau từ khi còn học đại học. Thần Mặc là một học bá nổi tiếng toàn trường, được rất nhiều nữ sinh theo đuổi. Vậy mà anh lại để ý đến một đàn em song tính thoạt nhìn không quá nổi trội. Chỉ là ở Nhất Đằng có sự ôn nhu thuần triệt khiến bất cứ ai cũng vô thức nảy sinh du͙© vọиɠ làm bẩn. Hai người quen nhau đến khi Nhất Đằng tốt nghiệp thì cưới. Cuộc hôn nhân tưởng như hoàn hảo như vậy, thực tế lại ẩn chứa một bí mật mà đến Nhất Đằng cũng không hề biết. Bất chấp vẻ ngoài hào hoa phong nhã của mình, Thần Mặc thực tế lại bị yếu sinh lý. Anh luôn muốn giấu kín bí mật này, đành nhờ em trai mình Thần Khôn lén giúp "yêu thương" Nhất Đằng, làm tròn trách nhiệm người chồng. Thần Khôn được ȶᏂασ Nhất Đằng vài lần liền thực biết tuỷ, hằng ngày đều cố ý ăn đậu hũ anh dâu xinh đẹp ngọt nước này. Trong một lần công tác, máy bay Thần Mặc rơi mất tích, Nhất Đằng cực độ thương tâm, Thần Khôn liền nhân cơ hội chuyển hẳn đến nhà anh chị sống, lấy danh nghĩa chăm sóc anh dâu, trên thực tế là tới chiếm tổ, đem vợ anh trai mình đυ. lạn.
Thần Khôn vừa vào đến cửa đã bế xốc Nhất Đằng lên vai, ném lên giường. Xé rách chiếc váy đen của anh, đem tay anh khoá lên đầu giường, toả pheromone alpha nồng đậm ra không khí, ép anh dâu động tình.
"Anh dâu có em đến rồi, đừng khóc nữa a, em sẽ đau lòng đó~"
Thần Khôn vừa nói vừa nhếch miệng cười, nét mặt ngang tàng cực kỳ hợp với khí chất bất cần cao ngạo của cậu. Thần Khôn kéo khoá quần, đưa ©ôи ŧɧịt̠ hùng dũng khổng lồ của mình ra, đung đưa trước mũi Nhất Đằng. Nhất Đằng đã 1 tháng từ khi chồng mất tích không được ai chạm qua, sau thời gian dài như vậy mới được thấy ©ôи ŧɧịt̠ nam nhân, mùi hương alpha đánh thẳng vào đại não làm bản năng song tính thét gào, cơ thể phản ứng, bướm phun nước như suối. Nhưng lý trí Nhất Đằng vẫn vô cùng kiên cường, phu quân anh mới mất, làm sao anh có thể ở đây dâʍ ɭσạи với em chồng mình được, thật quá đê tiện. Nhất Đằng khóc cầu Thần Khôn mau dừng lại, nhưng cơ thể thì không nghe lời, cái l*и đã thèm ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông đến mấp máy chảy nước ướt giường. Nhất Đằng không biết sở dĩ cơ thể anh phản ứng kịch liệt như vậy là vì đây không phải lần đầu anh bị ©ôи ŧɧịt̠ Thần Khôn ȶᏂασ, Nhất Đằng không hề biết phu quân mình bị yếu sinh lý, Thần Mặc thường xuyên dùng toys chơi Nhất Đằng, không hay trực tiếp ȶᏂασ anh. Và khi Thần Mặc làʍ t̠ìиɦ với anh thì luôn tắt đèn và bịt mắt anh lại, anh cứ tưởng đó là sở thích của chồng mình, chứ không hay biết lúc đó người ȶᏂασ chín cái bướm mình là em trai của chồng – Thần Khôn; còn Thần Mặc thì chỉ có thể bất lực ngồi trên ghế nhìn nô thê của mình rêи ɾỉ dưới thân em trai, bị Thần Khôn hϊếp nhừ bướm.
"Thần Khôn... c-cậu mau dừng lại... như vậy là sai trái... a-anh là vợ của anh hai cậu a"
"Anh dâu à, một năm qua anh ở với anh trai em thế nào em lại không biết? Thần Mặc anh ta yếu đuối hèn kém như vậy, có thể làm anh thoả mãn sao? Anh ta ngày ngày lải nhải về quyền song tính gì đấy, nghe thôi cũng thấy nhảm nhí Nhưng thôi, dẫu sao giờ Thần Mặc cũng đã không còn, em sẽ bù đắp cho anh, Đằng Đằng. Em sẽ cho anh cuộc sống chân chính mà một cái song tính da^ʍ hèn nên có."
Thần Khôn vừa tẩy não Nhất Đằng vừa dùng ©ôи ŧɧịt̠ cọ lên mặt anh, đem sơ tinh tưới lên gương mặt đỏ bừng. Quả thực 1 tháng qua quá khó khăn vơi Nhất Đằng, anh đã phải kìm nén sự cơ khát của bản thân, chống chọi với nỗi buồn và cô độc trong căn nhà rộng lớn. Sự xuất hiện mạnh bạo của Thần Khôn đã cứu anh ra khỏi tình cảnh ảm đảm này. Thấy Nhất Đằng đã dần khuất phục, Thần Khôn mỉm cười, ©ôи ŧɧịt̠ từ cọ chuyển sang vỗ lên mặt Nhất Đằng. Nhất Đằng bị Thần Khôn kẹp dưới háng, mặt bị ©ôи ŧɧịt̠ tát lại càng thêm ngứa ngáy, ©ôи ŧɧịt̠ này vừa to vừa cứng, mới tát thôi đã đủ khiến má anh ửng đỏ cả lên, thử hỏi nếu anh có thể dang chân cho nó đυ. vào l*и thì còn sướиɠ đến mức nào? Nhất Đằng da^ʍ kêu, miệng vẫn không thành thật mà xen lẫn những tiếng cầu xin "dừng lại đi mà", nhưng cái lưỡi thì đã rụt rè thò ra liếʍ lộng ©ôи ŧɧịt̠. Thật sự là một tình cảnh vừa buồn cười vừa da^ʍ tục đến không chịu được. Rõ ràng là đã thèm ©ôи ŧɧịt̠ phát nứиɠ nhưng vẫn phải tỏ ra cự tuyệt. Thần Khôn đương nhiên biết tính cách ngốc nghếch cứng nhắc của Nhất Đằng, chính điểm này làm cậu yêu thích không thôi, nên nếu anh muốn thì cậu sẵn sàng chiều. Thần Khôn cưỡi lên mặt Nhất Đằng cho anh bú ©ôи ŧɧịt̠ mình. Côи ŧɧịt̠ dài chọc đến họng làm Nhất Đằng muốn ngạt, lại không ngừng coi miệng anh là cái lỗ l*и mà dập hông ȶᏂασ. Nhất Đằng trước đây khẩu giao cho chồng, liếʍ qua loa vài cái Thần Mặc đã bắn, nhưng Thần Khôn thì khác, anh vô lực bị cậu ép chặt dưới hạ thân mình, chỉ có thể nằm yên há miệng như một cái onahole để cậu mãnh liệt chọc ©ôи ŧɧịt̠ vào sâu nhất cổ họng. Miệng Nhất Đằng vừa nóng vừa ướt, lưỡi trơn nho nhỏ lại thật sẽ liếʍ, sảng không thua kém gì cái l*и, làm ©ôи ŧɧịt̠ Thần Khôn cũng phồng to vài phần, tận hưởng suối nước thư thái này. Mặc cho Nhất Đằng nỗ lực bú ɭϊếʍ đến đâu, ©ôи ŧɧịt̠ kia vẫn luôn bừng bừng khí thế, anh bị Thần Khôn ȶᏂασ đến nước mắt nước mũi dàn dụa, cơ hàm muốn trật ra nhưng cậu vẫn chưa bắn. Bản năng của song tính chính là thần phục kẻ mạnh, Nhất Đằng bị năng lực làʍ t̠ìиɦ của Thần Khôn đánh cho tan tác, trong lòng run rẩy trước khí thế áp người của em trai chồng mình, càng thêm nỗ lực hầu hạ.
"Nào nào, cấm nhả ra, theo em ra đây"
Nhất Đằng ngoan ngoãn nghe lệnh, vừa ngậm ©ôи ŧɧịt̠ Thần Khôn vừa bò theo, thực cảm thấy tư thế này quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi, bướm liền phun một cỗ nước. Nhất Đằng để Thần Khôn dắt anh ra phòng khách, nơi treo một bức ảnh cưới rất to của Thần Mặc và Nhất Đằng. Khi nhìn ra ý đồ của Thần Khôn thì Nhất Đằng thật hốt hoảng, nhưng đầu bị một tay Thần Khôn giữ lấy, chỉ có thể tiếp tục vừa quỳ trước bức ảnh vừa bú ©ôи ŧɧịt̠ cho Thần Khôn.
"Sao? Côи ŧɧịt̠ của em ȶᏂασ họng da^ʍ của anh sướиɠ không? Anh dâu yên tâm, từ nay về sau miệng nhỏ của anh sẽ không cô đơn nữa, có em ở đây, mỗi ngày nó đều được mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ bú tinh, thích không?"
"Ahhh—ưmmm————hmmp" Nhất Đằng thẹn quá hoá giận, kịch liệt muốn vùng vẫy, nhưng bàn tay to lớn dùng sức mạnh anh không địch nổi, kiên quyết ép chặt anh bú lấy ©ôи ŧɧịt̠ thô to này, khiến anh chỉ có thể phát ra tiếng đứt quãng, nghe qua thì càng giống đang động tình hơn là chống cự.
"Hahaha, thích đến thế sao? Đừng gấp, dùng cái lưỡi điếm liếʍ dưới thân ©ôи ŧɧịt̠, họng khít vào! Thần Mặc không dạy anh cách bú ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông sao? À em quên mất, anh ấy làm sao dạy được anh với thân dưới vô dụng đó chứ."
Thần Khôn nhổ nước miếng lên mặt Nhất Đằng, dùng tay xoa lên gương mặt dính dớp dơ bẩn của anh, khiến mặt anh đã đỏ càng đỏ hơn. Nhất Đằng mắt nhoè lệ, trong miệng ngâm một căn cự điểu nóng hổi như sắt, ngạt khí đến đầu óc liền như bị chiên giòn, mụ mị cả lên. Nhưng mà thật nứиɠ, nứиɠ chết lên được. Lần đầu tiên trong đời anh bị hϊếp miệng đúng nghĩa, cảm giác bị xem như cái giẻ lau, thần phục một nam nhân uy vũ cùng ©ôи ŧɧịt̠ thiện chiến của hắn làm Nhất Đằng muốn tan chảy.
"Anh hai, anh yên tâm. Từ nay anh dâu đã có em chăm sóc rồi. Em sẽ cho Đằng Đằng những điều mà anh không thể cho anh ấy."
Thần Khôn ác liệt nhìn khung ảnh lớn. Cho dù chồng của Nhất Đằng là Thần Mặc, nhưng thế thì sao, chẳng phải người luôn cᏂị©Ꮒ Nhất Đằng dục tiên dục tử là cậu sao? Lúc Thần Mặc hẹn hò Nhất Đằng cậu đang ở nước ngoài, đến ngày cưới cậu mới về dự. Từ khoảnh khắc thấy Nhất Đằng trong bộ váy cô dâu xinh đẹp đứng trên bục lễ đường, cậu đã nhất định muốn người con trai song tính này. Cậu muốn người đứng mặc vest trắng trên lễ đường đó là cậu, còn bên cạnh là Nhất Đằng trong bộ váy cô dâu da^ʍ tục trog suốt, gương mặt đỏ ửng quỳ dưới háng phu quân tương lai, chứ không phải là cái lễ cưới hai bên sóng vai lố bịch thế này. Cậu biết Thần Mặc yếu, nên đã đề nghị thay anh làm tròn chức vụ người chồng. Thần Mặc yêu thương Nhất Đằng, lại đặc biệt sợ hình tượng người chồng hoàn hảo trong lòng Nhất Đằng tan nát nếu biết chồng mình là tên vừa đút đã bắn, vậy nên đành đồng ý với em trai. Thần Khôn đứng đằng sau thao túng mọi thứ, nên mới cảm thấy cậu không hề sai gì cả. Nhất Đằng từ đầu đã thuộc về cậu, thứ liên kết Nhất Đằng và Thần Mặc chỉ là một tờ giấy lộn mà thôi. Nhìn xuống Nhất Đằng đã là một mớ hỗn độn dưới háng mình, gương mặt thanh thuần bẩn nào là nước mắt nước miếng cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙, môi đỏ mềm mại bọc lấy ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông, đôi mắt trong veo như nước đỏ ửng lên nhìn lấy cậu, phản chiếu trong ánh mắt đó chỉ có hình bóng cậu thôi. Kɧoáı ©ảʍ dục chiếm làm Thần Khôn gầm nhẹ, cuồng dã thao họng anh dâu. Tiếng nhóp nhép ọc ọc của ©ôи ŧɧịt̠ bự xọc vào họng hoà cùng với tiếng bạch bạch khi kê đản mạnh mẽ đập vào cằm Nhất Đằng. Cổ họng bị tàn phá đến càng gắt gao bóp lại, thịt mềm ở cuống bị đầu khấc đánh đến sưng, càng mềm nhũn trơn trượt, đúng là trời sinh da^ʍ động khiến dươиɠ ѵậŧ Thần Khôn càng đυ. càng thích. Nhất Đằng mắt mất đi tiêu cự vì thiếu khí, đại não như bị đυ. đến, quai hàm tê nhừ muốn trật ra trong khi ©ôи ŧɧịt̠ thì không ngừng to ra. Mãi đến khi Nhất Đằng sắp xỉu thật sự thì Thần Khôn mới dùng lực ghì sát đầu anh vào háng mình, ©ôи ŧɧịt̠ rung lên dữ tợn rồi phun nùng tinh thẳng vào họng anh.
"Bú!"
Thần Khôn ra lệnh, Nhất Đằng chỉ có thể vừa khóc vừa nuốt xuống tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm đang không ngừng tuôn trào. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá nhiều chảy tràn ra khoé miệng Nhất Đằng làm anh muốn sặc, Thần Khôn rút ©ôи ŧɧịt̠ ra để nó tiếp tục phun tinh lên mặt anh, mặc anh thiếu khí đến thở hồng hộc. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ tưới đẫm cả mặt lẫn miệng Nhất Đằng, khiến anh tràn ngập hơi tức của Thần Khôn. Dịch thể mang theo pheromone alpha nồng đậm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lập tức xâm chiếm giác quan của song tính nứиɠ tình.
"Sao, lần đầu được bú ©ôи ŧɧịt̠ đúng nghĩa, sướиɠ không?"
Thần Khôn vui vẻ dùng đầu khấc cọ loạn lên mặt Nhất Đằng, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bôi đều mặt anh, đặc biệt ở mũi cùng miệng, để anh nhấp nháp được mùi vị của mình.
Thần Khôn bế Nhất Đằng lên, banh hai chân anh ra lộ ra hoa huyệt run rẩy trước không khí, tiểu đậu nhỏ ngẩng đầu, như thể chỉ cần chạm vào liền cao trào. Mài ©ôи ŧɧịt̠ bự với bướm mập, để bướm mập kẹp lấy thân ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc khổng lồ, nước da^ʍ không ngừng bôi trơn, chỉ một lúc là cả l*и nhỏ lẫn đại điểu đều đã dầm dề ướt, trơn trượt vô cùng. Nhất Đằng bị mài l*и da^ʍ thì càng chịu không nổi mà ngắt quãng cầu xin, huyệt động trống rỗng cơ khát, thịt huyệt điên cuồng co bóp. Ngẩng mặt thấy bức ảnh cưới Thần Mặc đang cười sáng lạn ôn nhu ôm lấy mình, cúi đầu lại là cảnh đầu khấc của Thần Khôn thân mật ân ái cọ đầu vào lỗ l*и, đem sơ tinh không ngừng bơm vào da^ʍ động làm cửa động đã dính đầy sơ tinh trắng đυ.c, hai mép bướm non mềm thì bị ngón tay nam nhân xoa nhéo, banh rộng ra hai bên để lỗ l*и thở phì phò. Nhất Đằng thẹn đến cả người đỏ lên, nhưng dục hoả khó nhịn, eo đã bắt đầu uốn ép muốn cọ xát cái bướm mềm yếu với hung khí của nam nhân. Thần Khôn bắt lấy tay Nhất Đằng, ép anh sờ côn ŧᏂịŧ mình. Thứ hung khí trong tay Nhất Đằng thật cứng cũng thật nóng, lại ướt nước da^ʍ, Nhất Đằng sờ đến nghiện, tay thon không ngừng loát động trên ©ôи ŧɧịt̠ bự.
Cuối cùng chịu không nổi da^ʍ ngữ của Thần Khôn, Nhất Đằng vừa khóc vừa cầu xin Thần Khôn thao mình. Khoảnh khắc ©ôи ŧɧịt̠ đυ. vào cái l*и nhỏ ngập nước, Nhất Đằng sảng đến bắn tinh. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ lỏng như nước phun lên làm dơ bức ảnh. Không cho Nhất Đằng kịp thích ứng, Thần Khôn như dã thú xâm lược, điên cuồng cưỡиɠ ɧϊếp anh. Côи ŧɧịt̠ bự hùng dũng dùng tốc độ kinh người rút ra cắm vào vào l*и nhỏ yếu ớt, đem tầng tầng lớp lớp thịt non ma sát phá xuyên.
"Ah~~ ah-uhmm~~ ha~~~ ~ chậm-chậm một chút~~~ Thần Khôn ȶᏂασ sâu quá anh chết mất~~ ah n-nhục huyệt muốn phá"
"Mới từng này đã là gì, từ nay về sau em sẽ dạy anh thế nào là làʍ t̠ìиɦ đúng nghĩa. Nào, thả lỏng cái l*и hư hỏng đó ra, để em đυ. đến tử ©υиɠ da^ʍ của anh, thao anh sảng thăng thiên."
Lật úp Nhất Đằng, để anh quỳ bò chổng mông lên cho Thần Khôn hϊếp. Tử ©υиɠ bị ©ôи ŧɧịt̠ đỉnh, e thẹn mở cung khẩu cho đầu khấc bạo phá vào. Nhất Đằng rên lên một tiếng khi tử ©υиɠ chính thức bị tròng ©ôи ŧɧịt̠. Côи ŧɧịt̠ của Thần Khôn như biết rõ mọi điểm nhạy cảm của anh, mỗi cú thúc đều chuẩn xác đến da^ʍ điểm, làm Nhất Đằng chỉ có thể quy hàng trước kɧoáı ©ảʍ dồn dập. Bò trước bức ảnh cưới, nɠɵạı ŧìиɧ xuất quỹ cùng em chồng, bị em chồng hϊếp đến l*и triều xuy.
"Làm vợ của anh hai em mà lại dang chân lắc mông cầu em trai chồng hϊếp bướm như một thằng điếm, anh không thấy có lỗi với anh em sao?"
"Ahh ah- sâu quá— hức- xin lỗi- xin lỗi- ah—- bị Thần Khôn hϊếp da^ʍ đến phun triều- ưm—- tử ©υиɠ bị ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ đến ngốc —- bụng nhỏ biến thành tinh bồn của Thần Khôn~~~"
Nhất Đằng bị hϊếp đến hồ ngôn loạn ngữ, không hề ý thức được mình đang nói gì, toàn thân đều tập trung về cái bướm đang bị ©ôи ŧɧịt̠ giã chín nhừ. Mông bị vỗ, da^ʍ rên theo từng cú tát lên bờ mông căng tròn. Thần Khôn xách một chân Nhất Đằng lên, Nhất Đằng loạng choạng liền dựa vào bức ảnh làm điểm tựa. Tư thế giơ chân này làm bướm của anh càng như tách ra cho ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ, Thần Khôn áp từ phía sau, dập hông đυ. sưng l*и anh dâu, tay thì mò lấy hai cái vυ' xinh, nhéo núm khiến Nhất Đằng hét loạn lên. Nhất Đằng bị hϊếp đến ô ô suyễn khóc, thân dưới bao nhiêu loại dâʍ ɖị©ɧ đều như hỏng vòi mà phun ra, trải nghiệm điên cuồng tìиɧ ɖu͙© cùng mặc cảm tội lỗi khiến anh không tài nào chống cự nổi. Thần Khôn thấy con chim nhỏ xinh của Nhất Đằng không ngừng ngẩng đầu run rẩy, ác ý lấy tay búng nó một phát. Chim nhỏ ăn đau làm Nhất Đằng tê rần một trận, ấy vậy mà sau khi bị búng xong, bướm múp liền co bóp bú chặt ©ôи ŧɧịt̠ bự đang ȶᏂασ mình, còn chim nhỏ thì mất liêm sỉ bắn ra chất lỏng trong suốt. Thần Khôn ngạc nhiên nhìn Nhất Đằng không khống chế được liên tiếp phun nước, thầm thấy vui vẻ trong lòng, anh dâu thanh thuần ôn nhu của mình hoá ra lại có tài năng thiên phú như vậy, bị ngược tiểu tính khí mà vẫn xuất được. Đúng là thể chất da^ʍ tiện mà, Thần Khôn nhịn không được mà suy nghĩ sẵn thật nhiều trò điều giáo tiểu kê của Nhất Đằng sau này, triệt để biến nó thành công cụ tìиɧ ɖu͙© cùng tiêu khiển cho mình.
"D-dừng lại... ah... đ-đừng bóp... dươиɠ ѵậŧ của anh nữa... đau quá.. ah ah"
"Dươиɠ ѵậŧ của anh? Nhất Đằng, anh mê sảng cái gì vậy? Thứ giữa chân anh là một cục thịt thừa, chuyên chúc làm đồ chơi, làm cái cần điều khiển cho đàn ông thao chết bướm anh. Em bóp nó, bướm ngu sẽ biết điều mυ'ŧ chặt ©ôи ŧɧịt̠ em." Thần Khôn bật cười trước câu nói của Nhất Đằng, cậu ác độc niết mạnh chim nhỏ của Nhất Đằng làm anh đau đến nuốt khí. Ép buộc anh phải học theo mình, thừa nhận tính khí của bản thân chỉ là món đồ chơi cho cậu không hơn không kém.
"Ngoan lắm, em sẽ thưởng cho anh. Tử ©υиɠ da^ʍ ngoan chuẩn bị đón tϊиɧ ɖϊ©h͙ nào"
Thần Khôn ghìm cái bụng đã bị ȶᏂασ nhô lên của Nhất Đằng lại, thúc một cú thật sâu vào l*и anh, đem đầu khấc chui vào cung khẩu, mở lỗ tinh phun ra cuồn cuộn tinh nóng. Nhất Đằng bị cưỡng bức đến cuộn ngón chân, eo uốn thành một đường cong, chỉ có thể rêи ɾỉ không ra tiếng, bướm và chim nhỏ đồng thời chảy nước, bên trong nội bích mềm thành một bãi thuỷ, vô lực nhận lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn ngập từ nam nhân. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ tưới căng tràn tử ©υиɠ, đem bụng Nhất Đằng cũng bị phun tinh đến bự ra.. Nhưng thôi, dẫu sao giờ Thần Mặc cũng đã không còn, em sẽ bù đắp cho anh, Đằng Đằng. Em sẽ cho