Sinh Hoạt Tính Phúc Của Thầy Giáo Dâm Đãng

Chương 5: Bản tính ᗪâʍ Đãиg

Trần Dịch càng khóc Ngụy Triết Tích càng thêm hưng phấn, càng dùng sức ȶᏂασ vào rút ra. TᏂασ tới sảng khoái, hắn dứt khoát giơ tay lên, đánh ‘bốp bốp’ trên cánh mông anh.

“A – -” Trần Dịch hét lên một tiếng, mông thịt liên tục run rẩy dưới bàn tay Ngụy Triết Tích, c̠úc̠ Ꮒσα hưng phấn co rút lại kẹp chặt làm hắn phải hít một ngụm khí lạnh.

“Đĩ da^ʍ, em rất sướиɠ phải không hả?” Ngụy Triết Tích lại dùng sức tát thêm mấy cái lên cái mông tròn lẳng của Trần Dịch, mỗi lần hắn tát một cái, c̠úc̠ Ꮒσα cũng không tự giác mà co chặt lại.

Ngụy Triết Tích một bên đánh mông Trần Dịch, một bên kí©ɧ ŧɧí©ɧ dưới háng càng thêm dùng sức đυ. ȶᏂασ, làm cho c̠úc̠ Ꮒσα anh chảy nước ròng ròng, hắn càng đυ. càng thêm hưng phấn, càng đυ. càng sảng khoái, ©ôи ŧɧịt̠ lớn cũng thọc càng sâu.

Trước nay Trần Dịch chưa từng trải qua việc như vậy, ngay từ đầu anh còn không tình nguyện mà giãy giụa, nhưng rất nhanh đã bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt làm tiêu tán. Đôi mắt bị che lại, ©ôи ŧɧịt̠ phía trước lại không chiếm được giải thoát toàn bộ cảm giác của Trần Dịch đều tập trung vào ©ôи ŧɧịt̠ lớn thô to nóng bỏng trong đang đυ. ȶᏂασ bên trong c̠úc̠ Ꮒσα. Căn ©ôи ŧɧịt̠ lớn này thật sự là quá lợi hại, thọc cắm làm cho anh cả người bay bổng, sướиɠ đến run rẩy l*иg ngực kịch liệt phập phồng, ý thức cũng trở nên mơ hồ không rõ, chỉ biết vặn eo lắc mông đón ý nói hùa động tác của nam nhân.

“Đĩ nhỏ nứиɠ l*и, ©ôи ŧɧịt̠ lớn của anh đây có đυ. em sướиɠ hay không?” Ngụy Triết Tích ȶᏂασ đến sung sướиɠ, suồng sã hỏi.

Trần Dịch cắn chặt răng không đáp lời Ngụy Triết Tích, nhưng ©ôи ŧɧịt̠ trước người đang phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại phản bội hắn.

“Cơ thể dâʍ đãиɠ thành cái dạng này còn giả vờ rụt rè cái gì? Còn không biết trước kia đã bị bao nhiêu người đυ. rồi.”

Tưởng tượng đến việc cơ thể dâʍ đãиɠ này đã bị người ta đυ. qua, Ngụy Triết Tích lập tức cảm thấy vô cùng bực bội. Hắn cười lạnh một tiếng, từ phía sau bế hai chân Trần Dịch lên, cánh tay dùng sức nâng anh lên. Ngụy Triết Tích đã từng là vận động viên thể dục nên sức lực vô cùng lớn, bế Trần Dịch 1m80 lên mà vẫn không tốn chút sức nào, ©ôи ŧɧịt̠ lớn vẫn không ngừng thọc vào rút ra bên trong lỗ da^ʍ Trần Dịch.

Sau khi bế Trần Dịch lên, Ngụy Triết Tích ȶᏂασ vào càng sâu, hơn nữa mỗi lần đều thọc thẳng vào điểm nứиɠ, làm cho Trần Dịch run rẩy không thôi. Lỗ nứиɠ của Trần Dịch bị đυ. đến vừa mềm vừa mỏi, kɧoáı ©ảʍ một đợt lại một đợt càng thêm mãnh liệt, anh mê loạn phát ra tiếng rêи ɾỉ, khóe miệng chảy ra nước dãi: “A a…”

Đến lúc đã sắp ȶᏂασ đến giai đoạn cao trào, Ngụy Triết Tích buông Trần Dịch xuống, ©ôи ŧɧịt̠ lớn cũng lui ra ngoài, chỉ kɧıêυ ҡɧí©ɧ xung quanh lỗ da^ʍ, nhẹ nhàng thọc vào rút ra. Vừa mới trải qua đợt thọc cắm kịch liệt như vậy, bây giờ loại thọc cắm như có như không này quả thực là muốn mạng của Trần Dịch, lỗ da^ʍ vừa mới bị ȶᏂασ mềm ngứa ngáy vô cùng. Anh lắc mông cắn chặt ©ôи ŧɧịt̠ Ngụy Triết Tích, nhưng cây ©ôи ŧɧịt̠ lớn kia giống như cố ý chơi trốn tìm với anh, lúc anh đang muốn ngậm lại thì nó lại lui ra ngoài, chờ anh thả lỏng lại ȶᏂασ thẳng vào.

Trần Dịch sắp bị bức điên rồi, hơn nữa bởi vì Ngụy Triết Tích ghét bỏ Trần Dịch là đàn ông nên vẫn không đυ.ng vào ©ôи ŧɧịt̠ trước người anh, vật nhỏ đáng thương này không có người an ủi, chỉ có thể sưng to đỏ bừng.

Phía trước thì trướng đau, mặt sau lại ngứa ngáy, cảm giác thật sự là quá thống khổ, Trần Dịch vô lực nói: “Mau sờ sờ phía trước… TᏂασ vào!” Giọng nói của Trần Dịch tuy rằng mềm mại, nhưng ngữ khí lại giống như lúc ở trường, là giọng điệu thầy giáo ra lệnh cho học sinh, chuyện này làm cho Ngụy Triết Tích rất khó chịu.

“Thẩy Trần đúng thật là có giá nhỉ.” Ngụy Triết Tích nhướng mày cười nhạo nói: “Bình thường thầy cầu xin người ta như thế này sao?”

Trần Dịch chưa từng chịu khuất nhục như vậy, cho dù anh là người song tính, nhưng từ nhỏ đến lớn anh đều được hưởng sự giáo dục tốt nhất. Sau khi trở thành thầy giáo, anh vẫn luôn được người khác tôn kính, nhưng hôm nay lại bị bắt cóc rồi hϊếp da^ʍ trong hẻm nhỏ như vậy. Hơn nữa, tên nam nhân đáng giận này chẳng những cường bạo anh, còn muốn ép anh vứt bỏ tất cả tôn nghiêm sao?

Trần Dịch nức nở khóc lên, anh cũng rất oán hận cơ thể dâʍ đãиɠ này của mình, cũng hận chính mình không biết cố gắng, giờ phút này trong lòng anh thế nhưng lại điên cuồng kêu gào, cầu xin người đàn ông này, cầu xin hắn hung hăng nhét ©ôи ŧɧịt̠ lớn vào sâu bên trong cơ thể anh, sau đó dùng lực ȶᏂασ thủng c̠úc̠ Ꮒσα của anh.

Cho dù trong lòng nổi lên ý tưởng vô cùng điên cuồng, nhưng Trần Dịch lại bởi vì một chút tôn nghiêm của mình mà quật cường cắn môi, không chịu nói ra lời xin tha.

“Nếu thầy Trần không cần tôi đây cũng bớt chút sức vậy.” Ngụy Triết Tích muốn rút hết ©ôи ŧɧịt̠ lớn ra bên ngoài, cơ thể Trần Dịch lại lập tức làm ra phản ứng, mông cong kẹp chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ lớn của hắn, không cho nó rời đi.

Trong lòng Ngụy Triết Tích thầm mắng đáng chết, tên già này vẻ ngoài giả vờ thanh cao, cơ thể lại vô cùng dâʍ đãиɠ. Hắn cũng lười chơi trò chơi với Trần Dịch, bây giờ hắn chỉ muốn giữ chặt eo anh, lại hung hăng dùng sức cắm ©ôи ŧɧịt̠ lớn vào trong lỗ da^ʍ ấm áp, ȶᏂασ nát cái lỗ nứиɠ này, ȶᏂασ đến khi nó không còn dâʍ đãиɠ cắn chặt ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông như vậy nữa!

Ngụy Triết Tích lại lần nữa nhắm ngay c̠úc̠ Ꮒσα Trần Dịch, chuẩn bị tiếp tục cắm vào, một hơi đυ. đến cao trào. Lúc này Trần Dịch lại đột nhiên đáng thương hề hề xin tha: “Cầu xin ông ȶᏂασ… ȶᏂασ tôi…”

Ngụy Triết Tích cười xấu xa, lại lần nữa nhịn xuống du͙© vọиɠ hỏi lại: “Em là ai hửm, muốn anh đây làm gì em?” Côи ŧɧịt̠ lớn của hắn dứt khoát để ngoài c̠úc̠ Ꮒσα anh, nhẹ nhàng cọ xát.

Trần Dịch cắn răng ném hết cảm giác xấu hổ trong nội tâm, nức nở cầu xin: “Em.. em là đĩ nhỏ dâʍ đãиɠ, đĩ nhỏ muốn anh trai ȶᏂασ… ȶᏂασ c̠úc̠ Ꮒσα nứиɠ của em…”

“Hử? Đĩ nứиɠ thật sự muốn anh trai đυ. c̠úc̠ Ꮒσα nứиɠ của em sao? Nên đυ. như thế nào đây?” Ngụy Triết Tích ưỡn ©ôи ŧɧịt̠ lớn thọc vào bên trong một chút, cũng không sâu, lại đủ để khiến cho Trần Dịch co rút một trận: “Như thế này sao?”

“Ưm a a… sâu hơn một chút…”

“Muốn sâu bao nhiêu hử?” Ngụy Triết Tích khó xử hỏi: “Đĩ nhỏ không nói cho anh trai, sao anh trai có thể biết được.”

“Dùng sức… dùng sức ȶᏂασ nát c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ, đυ. nát đĩ nứиɠ bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong bụng đĩ nhỏ, càng nhiều càng tốt… Đĩ da^ʍ muốn ©ôи ŧɧịt̠ lớn của anh trai tốt…” Trần Dịch dâʍ đãиɠ lắc mông, một bên khóc một bên không ngừng phun ra từ ngữ đê tiện.

Giờ phút này, Trần Dịch quả thực dâʍ đãиɠ đến tận xương tủy, trêu chọc làm Ngụy Triết Tích kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ ngay cả chuyện Trần Dịch là đàn ông cũng không rảnh để ý nữa, lật người anh qua, hai chân nâng lên khiến cho Trần Dịch quấn chặt lên eo hắn, từ trước mặt hung hăng ȶᏂασ vào trong c̠úc̠ Ꮒσα Trần Dịch. Sức lực của Ngụy Triết Tích rất lớn, đυ. Trần Dịch càng ngày càng mạnh.

Lỗ da^ʍ lại lần nữa bị lấp đầy, Trần Dịch thỏa mãn đến toàn thân run rẩy, anh thẳng eo, hai chân dùng sức kẹp lấy phần eo rắn chắc của Ngụy Triết Tích, phóng đãng lớn tiếng rêи ɾỉ. Tư thế đυ. từ trước người của Ngụy Triết Tích làm cho ©ôи ŧɧịt̠ lớn thỉnh thoảng lại cọ xát vào lỗ l*и phía trước, sự cọ xát này càng gia tăng kɧoáı ©ảʍ và khát vọng của Trần Dịch.

Lỗ l*и vắng vẻ phun nước da^ʍ ra phía ngoài, đáng tiếc bây giờ tên nam nhân đang đυ. mặt sau của Trần Dịch kia bởi vì chán ghét thân phận đàn ông của anh nên vẫn không chú ý đến cái lỗ nứиɠ sâu thẳm nho nhỏ này.