CHƯƠNG 306
Đường Hoài An phát hiện nghi vấn trong lời nói Tần Tuyết Nhi, bèn nói: “Cô nghe lén được nội dung điện thoại của Hứa Cát Anh, kêu cô đừng nói ra, vậy sau đó cô ta dùng thứ gì để uy hϊếp cô giữ bí mật thay cô ta chứ?”
Đối diện với vấn đề sắc bén này của Đường Hoài An, Tần Tuyết Nhi có chút do dự, cô nhìn sắc mặt lộ ra khó xử của cô ta, đoán được hẳn là chuyện gì đó không tiện nói với người ngoài.
“Nếu không tiện nói thì đừng nói, cô cứ xem như tôi chưa hỏi là được.” Đường Hoài An nói.
Tần Tuyết Nhi ngẩng đầu nhìn cô, thấy sự cảm thông trong ánh mắt cấp trên mình, nhưng cô ta đã quyết định nói hết tất cả mọi chuyện với cô, vậy chuyện này cũng không có gì để che giấu nữa.
Thế là, Tần Tuyết Nhi nói ra chuyện mình từng làm việc ở công ty đầu tiên.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua… Sau khi nghe xong, Đường Hoài An khó có thể che giấu được kinh ngạc trong lòng, ở trong mắt cô, Tần Tuyết Nhi trước nay luôn là một đứa bé, cô chưa từng nghĩ tới một cô gái hơn hai mươi tuổi lại từng trải qua nhiều chuyện như vậy trong xã hội.
Tâm trại Đường Hoài An bây giờ, ngoại trừ kinh ngạc, phần nhiều có thể nói là đau lòng.
Tần Tuyết Nhi lật bài xong thì toàn thân trên dưới đều lộ ra một loại cảm giác vô cùng tang thương, cô ta khẽ mở miệng: “Đường tổng, tất cả mọi chuyện chính là như vậy, bây giờ dù chị muốn trách em, muốn em chịu trừng phạt thế nào em cũng sẽ không oán giận nửa lời, giống như em vừa nói trong điện thoại, em biết mình đã làm sai, vì lợi ích và thanh danh của bản thân, không kịp thời nói cho chị biết âm mưu quỷ kế của tổng giám Hứa, cho nên mới khiến chị gặp phải chuyện như vậy trên buổi tiệc tối hợp tác hôm đó…”
Tần Tuyết Nhi nói tới đây, Đường Hoài An cuối cùng nghe ra một chút không đúng, trong lòng cô dâng lên chút căng thẳng.
Nhìn thấy Tần Tuyết Nhi còn muốn nói tiếp, cô vội vươn tay ra trước cắt ngang cô ta: “Vừa rồi cô nói tôi gặp phải chuyện như vậy trên buổi tiệc tối hợp tác, chuyện gì? Cô làm sao biết?”
Tần Tuyết Nhi khẽ sững sốt, mở to mắt nói: “Là tổng giám Hứa, sau khi chị tham gia xong tiệc tối hợp tác, cô ta đã dùng tốc độ nhanh nhất tuyên bố ở công ty rằng trên buổi tiệc tối, chị bị người phía hợp tác…làm một số chuyện không tốt gì đó.”
Tần Tuyết Nhi dù sao cũng là một cô gái trẻ hai mươi mấy tuổi, da mặt mỏng, đương nhiên không nói ra được những lời lộ liễu như Hứa Cát Anh, cho nên bèn nói một câu cho qua.
Nhưng Đường Hoài An hiểu cách làm người của Hứa Cát Anh, dù Tần Tuyết Nhi không nói rõ, cô cũng có thể đoán được Hứa Cát Anh rốt cuộc lan truyền lời đồn thế nào.
Chẳng trách hôm nay cô đến công ty, những người đó đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô, xem ra uy lực của lời đồn mà Hứa Cát Anh chế tạo vẫn thật sự rất mạnh.
Chính vào lúc này, giọng nói Tần Tuyết Nhi bỗng thêm chút nghẹn ngào: “Đường tổng, em chân thành xin lỗi chị, là em làm sai, phụ chị bình thường đối xử tốt với em như vậy, nếu không phải em hèn nhát sợ việc, chị cũng sẽ không gặp phải chuyện đó trên tiệc tối hợp tác…”
Đường Hoài An biết nếu để Tần Tuyết Nhi tiếp tục nữa, chuyện sẽ trở nên ngày càng không đúng.
Cô tiện tay rút mấy tờ khăn giấy đưa cho Tần Tuyết Nhi, dùng giọng điệu chị cả nói: “Đừng khóc nữa, lau đi.”
Tần Tuyết Nhi ngoan ngoãn nhận lấy.
Đường Hoài An thay đổi sang sắc mặt nghiêm túc: “Tuyết Nhi, chuyện tôi gặp phải vấn đề trên tiệc tối hợp tác mà cô vừa nói, tôi cần biết Hứa Cát Anh rốt cuộc là bóp méo sự thật như thế nào ở công ty, nhưng tôi muốn nói với cô là, tôi không gặp phải những chuyện mà cô ta nói, tối đó tôi quả thực gặp phải một số việc, nhưng cuối cùng không tạo ra hậu quả không tốt gì, cho nên những điều các cô nghe thấy đều là đồn thổi.”
Tần Tuyết Nhi vừa nghe Đường Hoài An nói vậy, liền khẽ an tâm, biểu cảm trên mặt cũng thả lỏng.
Nghĩ tới mình hôm nay hẹn Đường Hoài An ra còn có một chuyện quan trọng hơn, Tần Tuyết Nhi lập tức lấy lại tinh thần, cô ta ngồi thẳng người, lấy trong túi ra một thứ đặt tới trước mặt Đường Hoài An.
Đường Hoài An cúi đầu nhìn, là một chiếc bút ghi âm màu đen.