Lãnh Triều

Chương 5

Dưới vẻ bề ngoài lạnh lùng là hơi thở nóng rực như lửa đốt, đầu lưỡi ẩm ướt áp mạnh vào môi Trình Hướng, cuốn lấy đầu lưỡi cậu mυ'ŧ cắn.

Anh rất thích hôn đôi môi cậu, cũng rành nhất về việc dùng đầu lưỡi đem Trình Hướng hôn đến mơ màng, như là bay lên mây, ngay cả động tác dưới hạ thân không ngừng sinh ra kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, thật thoải mái muốn chết!

Nhưng lần này Phí Tư Dặc không chỉ hôn cậu, mà còn thêm cả ý định trừng phạt.

Bờ môi áp vào nhau thật chặt, Trình Hướng cảm giác mình suýt nữa bị Phí Tư Dặc nuốt chửng.

Đầu lưỡi mạnh mẽ tiến vào sâu bên trong khiến cậu khó thở, dưới sự sợ hãi giãy dụa của Trình Hướng, anh móc ra, nhẹ nhàng liếʍ láp da thịt non mềm.

Trong phút chốc, cảm giác ngứa ngáy khó tả ngay bên trong hoa huyệt cậu khuấy động.

Đây là điều mà Trình Hướng sợ nhất, đương nhiên đây cũng là điều Phí Tư Dặc thích nhất.

Anh thích liếʍ vào bên trong yết hầu, chỉ cần đầu lưỡi tiến vào một chút sẽ khiến cho Trình Hướng chảy nước mắt, toàn thân co rút, như tan thành một vũng nước, đặc biệt tiểu huyệt sẽ trở nên rất chặt chẽ, mang lại cho Phí Tư Dặc cảm thấy thoải mái da đầu tê dại.

Trình Hướng bị tra tấn bởi cơn ngứa nóng sâu bên trong cổ họng không cách nào gãi được, khiến cậu run rẩy, giống như sâu bên trong linh hồn cậu đang bị ai đó liếʍ láp, một cơn ngứa bứt rứt.

Đôi môi tê dại khiến cậu không thể thốt lên lời, chỉ có thể khóc thút thít, dùng nước mắt đẫm lệ cùng với giọng điệu phát run nghẹn ngào cầu xin Phí Tư Dặc đừng đối xử như vậy, nhưng hiển nhiên Phí Tư Dặc cho rằng thế vẫn là chưa đủ.

Anh gắt gao giữ chặt sau đầu Trình Hướng, đầu lưỡi nhanh và mạnh mẽ một lần nữa liếʍ vào sâu bên trong yết hầu.

Trình Hướng dường như trở thành con mồi đang đợi làm thịt được anh trong lòng bàn tay, tiếng kêu kinh hãi bị chặn lại, dươиɠ ѵậŧ phía trước bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ phun ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Chờ đến thời điểm rốt cuộc Phí Tư Dặc cũng buông cậu ra, ánh mắt Trình Hướng trở nên tan rã, toàn thân đổ mồ hôi nhễ nhại, sắc mặt đỏ đến mê người.

Phí Tư Dặc nhẹ nhàng hôn lên mí mắt đang run rẩy của cậu, lúc này mới ôn nhu, dịu dàng hôn lên đôi môi của cậu.

Bọn họ đổi rất nhiều tư thế, Trình Hướng bị ngất giữa chừng, cậu tỉnh dậy sau khi được họ cho uống nước.

Cậu vẫn quỳ gối trên giường, Phí Tư Dặc đang thao ở phía sau cậu, hai cách tay cố bám lấy cánh tay anh, coi Trình Hướng như một con ngựa cái nhỏ đang động dục để anh cưỡi, làm cho cậu không tự chủ được lắc qua lắc lại.

Tư thế xấu hổ khiến cho Trình Hướng vừa thẹn vừa đỏ mặt muốn khóc, nhưng cậu không thể khóc được, Phí Lật đem dươиɠ ѵậŧ nhét vào trong miệng của cậu, buộc cậu khẩu giao cho anh.

Hoa huyệt bị thao đến sưng lên, nghĩ tới việc về sau mình còn tham gia ghi hình chương trình, Trình Hướng đau khổ cầu xin thật lâu mới khiến cho bọn họ thương xót buông tha nơi bị tàn phá ở phía trước, nhưng hậu huyệt phía sau bị chơi đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ngay cả miệng cũng không buông tha.

Trước đây Trình Hướng không biết khẩu giao, Phí Cảnh Minh liền cho cậu xem phim đen, giám sát cậu xem từng cái một, sau đó lấy một quả chuối dài nhét vào miệng cậu, để cậu luyện tập.

Cậu vừa xấu hổ lại vừa vụng về, không cẩn thẩn cắn mất vài quả chuối, vì vậy Phí Cảnh Minh đã lấy máʏ яυиɠ làm hình phạt.

Mấy ngày nay Trình Hướng đến trường đều không có mặc qυầи ɭóŧ, trong lỗ huyệt kẹp một quả trứng rung kêu "vù vù", cậu liều mạng kẹp chặt lấy mông, hoa huyệt chảy xuống dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt cả quần đồng phục.

Cậu xấu hổ muốn chết, đến nỗi ngay cả chỗ ngồi cũng không dám rời đi, cậu chôn mặt bên trong cánh tay, nghẹn đỏ lên muốn khóc.

Thời điểm nghỉ giải lao, Phí Lật tìm đến cậu, đưa cậu kéo vào trong nhà vệ sinh, trốn học, dỗ dành cậu nói rằng sẽ tập luyện tốt cho cậu, như thế khi cậu tập xong Phí Cảnh Minh sẽ không trừng phạt cậu.

Trình Hướng thực sự sợ mình ở trước mặt bạn học bị mất mặt, liền tin anh, một bên nhỏ giọng khóc, một bên vụng về quỳ gối xuống giữa hai chân anh, ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ đang cương của anh.

Đấy là lời nói dối của Phí Lật, nhưng mà miệng Trình Hướng ngày càng tốt hơn.

Cậu đã ăn sạch dươиɠ ѵậŧ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cả ba người, coi như vì muốn bọn họ nhanh chóng bắn ra ngoài, mỗi lần đều dùng sức mυ'ŧ lấy, giống như là đang liếʍ kẹo mυ'ŧ, vừa thuần khiết vừa dâʍ đãиɠ.

Áp lực lên miệng cậu rất lớn, nước bọt nóng ẩm chảy xuống, Trình Hướng xấu hổ chật vật nuốt xuống, miếng thịt non mềm lập tức co rút lại.

Phí Lật cúi đầu thở gấp, ánh mắt anh tràn ngập yêu thích, si mê nhìn chằm chằm vào đôi mắt ửng đỏ đang khóc của cậu, nhịn không được ấn đầu cậu dùng sức cắm.

Đỉnh qυყ đầυ cắm vào quá sâu, Trình Hướng theo phản xạ muốn nôn, liền bị mùi vị tanh nồng lấp kín không cách nào cử động, đầu lưỡi bị đè ép, miệng trở nên đau rát, hai bên túi tϊиɧ ɖϊ©h͙ phồng lên cùng lôиɠ ʍυ thô cứng đập vào khiến mũi cậu ửng đỏ, trên hai gò má bị dính một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Rốt cuộc cậu vẫn đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Phí Lật nuốt xuống, cậu được anh nhẹ nhàng ôm eo xoa bóp núʍ ѵú, bộ ngực trắng nõn bị anh dùng sức kéo ra một đoạn nhỏ.

Âm thanh chờ mong của Phí Lật vang lên.

"Phải nhào nặn nó lớn hơn một chút mới được, đến lúc đó núʍ ѵú của anh có thể tiết ra sữa."

"Không, không muốn…"

Trình Hướng bị dọa khóc nấc lên, đưa tay ra muốn giãy dụa, thì bị Phí Lật nắm được cổ tay.

Động tác đùa giỡn trên tay càng ngày càng trắng trợn, âm thanh lẩm bẩm của Phí Lật dường như rất kích động, nóng lòng muốn thử, tràn đầy tự tin:

"Làm anh trai mang thai, thao anh cho đến khi sữa tràn ra, giống cɧó ©áϊ nhỏ động dục, khi đó nhất định rất hấp dẫn!"

Đôi mắt Trình Hướng ngấn lệ, nhỏ giọng nức nở đáng thương.