Đêm khuya, trong tẩm cung.
Quý Thần đẩy giá sách ra, một mật đạo xuất hiện, Quý Thần nhấc chân đi vào, sau đó đẩy nó về hình dạng ban đầu.
Cuối mật đạo là một mật thất không lớn không nhỏ, không sáng sủa lắm nhưng lại vô cùng ngăn nắp sạch sẽ. Một thiếu nữ không mảnh vải che thân ngồi trên giường, thấy hắn tới thì cực kỳ sợ hãi.
"Lại đây."
Thiếu nữ lắc lắc đầu, hoảng hốt lùi về sau. Quý Thần nhíu mày không vui, hắn bước đến túm chặt lấy tay nàng bắt chéo ra sau, một tay sờ soạng trên người nàng: "Nói cho ta biết, bây giờ trong huyệt nhỏ có gì?"
Thiếu nữ bị khống chế thì chảy nước mắt, run rẩy mở miệng: "Có... hạt châu."
"Mấy viên?" Quý Thần hờ hững hỏi tiếp.
"Bảy... Bảy viên."
Bây giờ sắc mặt Quý Thần mới tốt lên một chút, hắn buông tay nàng ra: "Tự lấy ra."
Tiểu Cửu cực kỳ hoảng sợ, nàng đã bị nhốt ở nơi chỉ rộng có một tấc vuông này không biết bao lâu. Từ ngày đầu tiên đến đây nàng đã bị người đàn ông này lột sạch hết quần áo, chưa bao giờ mặc lại cho nàng. Ngày nào nàng cũng phải giao hợp với hắn ta, nếu nàng không chịu nghe lời thì hắn ta sẽ tra tấn nàng nặng hơn... Hôm qua không bất chấp mọi thứ bỏ trốn nhưng chưa chạy ra khỏi tẩm cung được đã bị hắn ta bắt trở về, sau đó... Tay phải nàng bị một sợi xích sắt rất dài khóa lại, rồi bị tra tấn suốt một đêm... Sau khi xong chuyện hắn ta còn nhét bảy hạt châu vào nơi riêng tư nhất của nàng, nói rằng nếu nàng tự ý lấy ra thì nàng sẽ không gánh chịu nổi hậu quả đâu... Bây giờ hắn ta còn muốn nàng làm loại chuyện ngại ngùng như thế trước mặt hắn ta...
Nàng lắc đầu tuyệt vọng, Quý Thần lại tách hai chân nàng ra, hắn đứng giữa hai chân nàng lạnh lùng mở miệng: "Chưa đủ đau khổ hả?"
Nàng sợ hắn ta lại làm chuyện gì khiến nàng khó lòng chịu nổi, nàng nắm chặt hai tay sau đó bất lực thả ra, cố gắng kìm nén cơn xấu hổ sờ xuống dưới.
Hạt châu bị ngậm cả ngày nên ở rất sâu bên trong, huyệt nhỏ cũng ẩm ướt cực kỳ, chỉ cần chạm vào một chút là tê dại. Tiểu Cửu chỉ còn cách cố gắng chịu cảm giác này, lấy từng hạt châu ra dưới cái nhìn chăm chú của Quý Thần. Nhưng nàng không thể lấy viên cuối cùng ra nổi, nó quá sâu bên trong, đầu ngón tay dài nhất của nàng lại không vào được, rơi vào đường cùng, nàng đành cầu xin Quý Thần giúp đỡ: "Còn một viên nữa... Nhưng lấy không ra..."
"Lấy không ra à?"
Tiểu Cửu cắn môi gật gật đầu, đôi chân run rẩy.
"Nằm sấp xuống, nhếch mông lên." Quý Thần lạnh giọng ra lệnh.
Lại là một tư thế đáng xấu hổ nhưng nàng lại không thể từ chối. Nàng nhục nhã nằm theo tư thế hắn muốn, người đàn ông cởϊ qυầи áo, bẻ hai cánh mông đầy đặn của nàng, từ từ đâm dươиɠ ѵậŧ khổng lồ vào trong cơ thể nàng.
Tiểu Cửu cuống quýt giãy dụa: "Ở trong..."
"Ta đã cho nàng cơ hội, nếu nàng không chịu lấy ra thì khỏi lấy nữa." Nói xong, hắn đẩy người một cái, tiến vào sâu hơn nữa.
Tiểu Cửu cảm thấy dươиɠ ѵậŧ của hắn đẩy hạt châu rơi vào sâu bên trong, nàng sợ hãi vặn vẹo thân người, cặp mông mềm mại bị người đàn ông nhéo một cái: "Đừng nhúc nhích."
Nàng vội vàng co người lại, Quý Thần thoải mái hừ nhẹ một tiếng, dùng một tay nắm eo nàng, bắt đầu va chạm mạnh mẽ.
Chế độ ban ngày