Gã đàn ông dang tay ôm cô gái đến trước ngựa gỗ. Cho dù bị tác dụng của thuốc giày vò đến chết đi sống lại nhưng khi cô gái nhìn đến vật như thế vẫn sợ đến rúc vào người gã đàn ông, “Không muốn cái này.”
Quý Thần như không nghe thấy lời cô nói, chẳng quan tâm cô giãy giụa, anh đặt cô xuống. Trên con ngựa gỗ có một cây gậy nhô lên, cô tái xanh mặt vì sợ hãi, siết chặt thân thể mong có thể tránh được sự hành hạ đáng sợ mà ngượng ngùng này. Nhưng gã đàn ông mắt điếc tai ngơ, từ từ để cây gây cọ vào tiểu huyệt.
Một bên là sự khó nhịn dưới sự chi phối của thuốc, một bên là sự xấu hổ, những lời rêи ɾỉ vụn vỡ từ đôi môi Tiểu Cửu truyền ra. Gã đàn ông hơi cúi đầu xuống, thấy đầu gậy đã tiến vào tiểu huyệt, hoa huyệt cũng đã ướt, bất ngờ thả lỏng tay ở bên hông Tiểu Cửu.
Trong nháy mắt cây gậy trên ngựa gỗ đâm tới tận tử ©υиɠ, Tiểu Cửu bị cảm giác tê dại này kí©ɧ ŧɧí©ɧ sợ đến kêu thét lên một tiếng, ngồi trên ngựa gỗ há miệng thở dốc. Quý Thần thuận thế nắm mắt cá chân cô áp ở hai bên ngựa gỗ.
Vẫn chưa thích ứng hoàn toàn với sự tồn tại của vật lạ nhưng Quý Thần đã ấn một cái nút, vật lạ đang chôn sâu trong cơ thể Tiểu Cửu bắt đầu di chuyển, cô gái ở trên ngựa gỗ không ngừng nghẹn ngào, hai tay bị trói chặt quặp ở sau lưng, hai chân bị giữ cũng không thể nào nhúc nhích. Bị bắt phải nhận lấy kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt quá mức này khiến cô tỉnh ra một chút.
Tiểu Cửu khó khăn ngẩng đầu lên, mồ hôi lăn dài theo gò má, từng giọt từng giọt nhỏ lên bầu ngực trắng nõn. Ngựa gỗ chuyển động cũng khiến thân thể cô lên xuống theo nhịp, hai bên trắng mịn khẽ đung đưa trong khoảng không.
“Không muốn… ưm… ha…”, “Đủ rồi ư…”, lay động kịch liệt theo nhịp cuối của ngựa gỗ, cô gái đạt cao trào.
Vốn Tiểu Cửu nghĩ rằng cảm giác khô nóng này sẽ thuyên giảm đi nhưng không ngờ thuốc này lại càng mãnh liệt hơn. Sau sự thỏa mãn ngắn ngủi là sự trống trải không ngừng dâng lên, cảm giác tê ngứa truyền từ nơi dâʍ đãиɠ sâu xa nhất đến tứ chi, cô gái trên ngựa gỗ không khỏi run rẩy, “Ưm ư, xin anh cho tôi.”
Nhìn cô gái đã bị khống chế hoàn toàn bởi thuốc, Quý Thần cởi trói trên tay và chân cô, dừng lại một chút, cũng tháo kẹp vυ' ra. Như cảm giác được hơi thở mạnh mẽ của gã đàn ông, trong khoảnh khắc Tiểu Cửu như bạch tuộc quấn lên người Quý Thần, gò má nóng hổi không ngừng cọ lên cổ anh, đầṳ ѵú non mềm lõα ɭồ cũng không ngừng ma sát lên người Quý Thần.
Gã đàn ông căng cứng đã phát đau vội cởi bỏ quần áo, nhắm ngay hoa huyệt đã ướt sũng mà thẳng thế tiến công.
Tiểu Cửu theo bản năng co chặt huyệt lại. Như là có hàng ngàn cái miệng nhỏ bám vào, Quý Thần thoải mái rên lên một tiếng, ngay sau đó đâm vào càng sâu hơn, hai chân của cô vội vàng ghì chặt lấy eo anh. Cảm giác sảng khoái vô cùng khiến cho gã đàn ông không thể nhịn thêm được nữa, anh giữ chặt eo cô gia tốc lao tới.
Không biết qua bao lâu, Quý Thần khẽ hừ ấn eo cô xuống, miệng tử ©υиɠ đã hơi hé ra lập tức khai mở, Tiểu Cửu còn chưa kịp cất tiếng đã bị Quý Thần dán lên môi hung hăng mυ'ŧ lấy, tất cả rêи ɾỉ cứ thế như bị nuốt vào trong bụng. Quý Thần gắt gao đỉnh vào tử ©υиɠ, một dòng dịch nóng xông vào. Tiểu Cửu bị nóng đến rêи ɾỉ, liều mạng đẩy bả vai Quý Thần muốn tránh thoát, nhưng sức lực không đủ, cô chỉ có thể thừa nhận gã đàn ông tưới vào cơ thể mình.
Thuốc dần mất tác dụng, Tiểu Cửu thở phào một hơi, nhưng đồ vật khủng bố trong cơ thể cô lại rục rịch. Cô vội vàng muốn đẩy Quý Thần ra nhưng lại bị nắm cằm nâng lên, cô không biết phải đối mặt với anh thế nào, trong mắt gã đàn ông tràn ngập tức giận chưa nguôi bớt: “Tôi nói, cả đêm nay.”
Trong người vẫn còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc chưa đẩy ra ngoài, gã đàn ông không cho cô cơ hội mà di chuyển trong cô thêm lần nữa, thời gian mờ nhạt trong sự va chạm không mệt mỏi của anh, sau mấy lần nhận lấy tinh hoa, cuối cùng cô gái không chịu nổi nữa mà chìm vào hôn mê trong cao trào hết lần này đến lần khác.