Tới khu nghỉ dưỡng, sau lưng là núi sâu rừng già, không khí trong lành, Đường Thiên được ăn một bữa no nê, oán giận trong lòng đã tan sạch. Hoàng Vĩ Quốc còn đang suy nghĩ phải xin lỗi cậu kiểu gì thì nhìn thấy cậu vẻ mặt tươi cười đi cạnh một nam nhân cao to. Đường Thiên đến chỗ hắn, "Chồng ơi, em vô tình gặp được người quen, giới thiệu một chút, đây là bạn cũ của em Chu Lâm, đây là chồng em Hoàng Vĩ Quốc."
Chu Lâm nở nụ cười sâu xa bắt tay với Hoàng Vĩ Quốc, hai người nói chuyện đôi ba câu rồi cả ba cùng xuống xe.
Làm thủ tập nhận phòng xong thì phát hiện, thì ra phòng họ thuê sát vách nhau, Chu Lâm cười nói, "Trùng hợp ghê, vậy tối Mật Đường có thể ghé sang phòng anh chơi rồi."
"Em biết rồi." Đường Thiên phấn khởi, liên tục nói chuyện phiếm với Chu Lâm, đến phòng mới chào tạm biệt, hẹn lần sau ăn chung bữa cơm.
Hoàng Vĩ Quốc cất hành lý, đánh giả căn phòng, "Trông cũng được đấy chứ, cổ kính, nhìn đẹp hơn kiểu Nhật."
Tâm trạng Đường Thiên tốt, hơn nữa căn phòng đúng là không tệ, gật đầu phụ họa. Bởi vì là khu nghỉ dưỡng suối nước nóng nên họ để ý nhất là hồ ngâm, Hoàng Vĩ Quốc chọn gói hạng trung, suối nước nóng phải dùng chung với người khác, Đường Thiên nghe xong có chút bất mãn, "Hạng trung? Sao anh không chọn loại thường luôn? Đến giường ngủ cũng nằm chung với một đám người già trẻ lớn bé rồi cùng nhau ngâm suối, càng tiết kiệm hơn không phải hả? Đã hạ thấp tiêu chuẩn đi với anh đến đây rồi, đến dịch vụ cao cấp cũng không được dùng."
Hoàng Vĩ Quốc tức giận đáp trả, hai người không ai nhường ai, cuối cùng đi đến suối nước nóng của họ thì thấy ở đó đã có ba người, Đường Thiên liếc mắt nhìn thấy Chu Lâm ngồi giữa, tất cả bất mãn bay sạch, ánh mắt vui sướиɠ. "Thì ra là dùng chung với các anh hả? Vậy thì tốt quá rồi."
Hoàng Vĩ Quốc thấy vợ lật mặt như lật bánh tráng, hừ hừ lỗ mũi, nhưng vẫn phải già vờ tươi cười niềm nở.
Ngoài Chu Lâm còn có hai đồng nghiệp của gã, một người là Vương Hiền, một người là Đại Vũ, lớn lên đều cao to, khiến Hoàng Vĩ Quốc hoài nghi công ty của họ là công ty đấm bốc.
Hai người kia có vẻ vừa nghe Chu Lâm kể chuyện, lại nghe biệt danh của cậu là Mật Đường, nhìn thấy cậu da thịt non mịn, môi hồng răng trắng, tuy không phải kiểu họ thích nhưng cũng có chút rung động, ánh mắt nhìn cậu da^ʍ tà.
Đường Thiên không phải là người sợ bị thị gian, cậu hận không thể để ánh mắt của toàn bộ đàn ông trên thế giới đều đặt lên người cậu. Cậu vươn tay nắm lấy tay hai người họ, cười ngọt ngào, "Hai ngày này phải nhờ hai ăn chăm sóc rồi."
Vương Hiền cười, "Yên tâm đi."
Bữa trưa năm người cùng ăn cơm, Hoàng Vĩ Quốc nói hắn muốn ra ngoài đi dạo, Đường Thiên lấy cớ say xe muốn ở lại phòng nghỉ ngơi, chờ hắn vừa đi cậu đã sang gõ cửa phòng bênh cạnh.
Chu Lâm không ở trong phòng, chỉ có Vương Hiền và Đại Vũ, hai người nhìn thấy cậu thì mắt sáng rực, vội mời cậu vào.
Vì là phòng ba người nên giường rất rộng, ba người nằm còn dư.
Đường Thiên cố ý ngượng ngùng cười, "Chu Lâm đâu rồi ạ? Em đang định nói chuyện với anh ấy mà."
Vương Hiền trả lời: "Cậu ta nói muốn đi dạo mà không biết chạy đi dâu rồi. Mật Đường này, em có quan hệ gì với cậu ta vậy?"
"A, thì là bạn bè bình thường, trước kia quen nhau nhờ bạn giới thiệu, khi đó tụi em còn đang học đại học, nhưng không chung trường."
Đại Vũ nói: "Sao anh nghe cậu ta nói cậu ta là bạn trai cũ của em?"
Đường Thiên đỏ mặt, lắc đầu, "Không phải bạn trai cũ"
Vương Hiền áp sát cậu, "Nếu không phải thì tại sao hai người ngủ với nhau?"
Đường Thiên cắn môi, "Làm gì có chuyện đó"
"Không có thật à?" Đại Vũ đột nhiên lấy điện thoại ra, mở tấm hình Chu Lâm gửi đưa Đường Thiên xem. Đường Thiên nhìn thấy một tấm hình sặc mùi tìиɧ ɖu͙©, cậu nằm trên ghế xe chật hẹp, mông vểnh cao, cơ thể trần trụi, giữa mông kẹp một ©ôи ŧɧịt̠ thô to.
Cậu hoảng sợ, không biết Chu Lâm chụp ảnh lúc nào, may mắn tấm hình này không chụp mặt cậu, chỉ nhìn thấy tấm lưng trần nõn nà và cặp mông đầy đặn, "Đây là ai vậy, không thấy rõ mặt lắm"
Đại Vũ nhẹ nhàng cười, ngón tay lướt màn hình, đổi thành một tấm ảnh rõ mặt Đường Thiên, cậu đang thoải mái nhắm mắt, khóe miệng còn vết nước miếng, nhìn là biết vừa bị đυ. no, mặt ửng hồng dâʍ đãиɠ.
"Cái này..." Đường Thiên xấu hổ, đưa tay muốn lấy điện thoại, Đại Vũ đã cất đi, cười nói, "Bé da^ʍ dám nói dối, đây là chụp lúc đi xe đúng không? Chồng em không ngồi với em à?"
Đường Thiên ấp úng, thật ra cơ thể đang nóng lên, "Thì, có đi chung, nhưng ảnh ngồi phía trước."
Vương Hiên vươn lưỡi liếʍ vành tai cậu, "Da^ʍ quá nha, chồng ở đó mà dám đυ. với thằng khác, ngồi trên xe mà dám cởi sạch để trai ȶᏂασ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn hết vào c̠úc̠ Ꮒσα à? Đã rửa sạch chưa?"
"Ưm đi WC có chảy ra một ít rồi" Đường Thiên nứиɠ lên, giọng nói có chút rêи ɾỉ.
"Đúng là quá da^ʍ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong c̠úc̠ Ꮒσα vẫn còn nhiều lắm nhỉ? Hơn nữa ©ôи ŧɧịt̠ Chu Lâm dài như vậy, bắn sẽ rất sâu, bé dâʍ đãиɠ, cho tụi anh kiểm tra chút nào."
Hai nam nhân một trái một phải đưa cậu lên ghế dài, Đường Thiên giả vờ phản kháng, thật ra chẳng dùng tí sức nào, hai người dễ dàng cầm lấy cổ tay cậu, bắt cậu quỳ dựa vào ghế nhếch mông, một phát lột quần cậu.
"A a đừng mà đừng cởi mà" Đường Thiên quay đầu lại nhìn nam nhân, động tác của Vương Hiền không thô bạo, trực tiếp lột quần cậu ra, nhìn thấy qυầи ɭóŧ ướt nhẹp, hơi hơi nhíu mi, "Mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng quá."
"Ư a... anh ơi...."
"Bé da^ʍ không lo tắm rửa hủy diệt chứng cứ, không sợ chồng em biết em bị trai lạ bắn tinh trong người à" Đại Vũ cười nhẹ.
"A ban ngày hắn không làʍ t̠ìиɦ, đừng cởϊ qυầи lót của em mà, sao có thể cởϊ qυầи lót trước mặt người lạ được chứ" Đường Thiên cố ý kêu dụ dỗ nam nhân, cậu biết cậu càng phản kháng bọn họ càng hưng phấn, quả nhiên, trong mắt hai người đều hiện vẻ dâʍ ɖu͙©, Vương HIền nói: "Chờ bọn anh ȶᏂασ em từ trong ra ngoài một trận, thì không còn lạ nữa rồi." Nói xong hắn lột luôn qυầи ɭóŧ, thân dưới của cậu hoàn toàn trong trạng thái trần trụi.
Thân dưới bị nam nhân ngắm nghía, Đường Thiên cực kỳ hưng phấn, hai cái lỗ da^ʍ vừa bị đυ. khi nãy lại cảm thấy đói khát, khép mở kêu gào. Vì vừa bị ȶᏂασ không bao lâu nên hai cái lỗ vẫn đỏ tươi, nhìn vô cùng xinh đẹp. Vương Hiền tách mông thịt của cậu ra, khen ngợi:" Bảo sao Chu Lâm luôn miệng khen l*и và c̠úc̠ Ꮒσα của bé da^ʍ rất đẹp, đúng là đẹp thật này, c̠úc̠ Ꮒσα trông cũng đẹp nữa, nhưng nhìn hơi rộng nha."
"Ư ư không rộng mà, l*и và c̠úc̠ Ꮒσα của em đều rất chặt." Đường Thiên vội phản bác.
Vương Hiền đánh một phát lên mông thịt của cậu, thịt mông lắc lư, "Cú© Ꮒσα bị đυ. muốn lòi cả thịt ra ngoài còn dám nói không rộng, lát nữa mà kẹp ©ôи ŧɧịt̠ không chặt, tụi này sẽ đυ. chết em ngay trước mặt chồng em đấy."
"Sẽ chặt mà huhu" Đường Thiên rêи ɾỉ, còn lắc lắc mông quyến rũ hai tên đàn ông, Vương Hiền nhịn không nổi đưa một ngón tay đâm vào c̠úc̠ Ꮒσα cậu.
"A a" Cú© Ꮒσα bị vật lạ ghé thăm, thân thể cậu mẫn cảm, trước kia được tìиɧ ɖu͙© tưới đẫm, mấy năm nay lại thanh tâm quả dục làm cậu càng nhạy cảm hơn, c̠úc̠ Ꮒσα vừa bị đυ. chưa bao lâu đã khôi phục lại trạng thái chật hẹp, tựa như một ngón tay cũng khiến nó căng đầy.
Ngón tay Vương Hiền bị lớp thịt cắи ʍút̼ quấn chặt, khϊếp sợ nói: "Cú© Ꮒσα của bé da^ʍ thật sự rất chặt, bên trong nóng hầm hập, trước kia tôi không hiểu tại sao có người lại thích chơi c̠úc̠ Ꮒσα, thì ra bên trong thoải mái như vậy."
Hắn đẩy cả ngón tay vào, sờ được chất dịch dính dính bên trong thì rút ra, phát hiện là tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng, Chu Lâm bắn vẫn chưa rửa sạch hết, "Đυ., đã bao lâu rồi mà bên trong vẫn còn tϊиɧ ɖϊ©h͙, bắn nhiều thế." Hắn nhét ngon tay vào miệng Đường Thiên, cậu nghe mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ lập tức đói khát liếʍ sạch, liếʍ xong còn ngậm cả ngón tay vào miệng mυ'ŧ, giống như đang khẩu giao.
Hai nam nhân nhìn dáng vẻ dâʍ đãиɠ của cậu bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cứng ©ôи ŧɧịt̠, trong phòng mở điều hòa cũng không lạnh, hai người lột sạch quần áo Đường Thiên, khi nhìn thấy cặρ √υ' của cậu thì sợ ngây người. Tuy đã nghe Chu Lâm nói cậu là người song tính nhưng không ngờ cậu còn có cả vυ' bự, chỉ là bên trên có dấu hôn rất chướng mắt, đến gần còn nghe mùi nước miếng thoang thoảng. Hai người nhìn nhau, Đại Vũ bế Đường Thiên lên, cả ba đi vào phòng tắm.
Ba người đều cởi sạch, hai người kẹp Đường Thiên ở giữa, thứ Đường Thiên thấy đầu tiên chính là hai con cắc hùng dũng khí phách dựng đứng, kích cỡ không kém Chu Lâm, mới thỏe phào nhẹ nhõm.
Vòi hoa sen mở, nước âm tưới xuống, Đường Thiên không để ý bản thân bị xối ướt, chủ động ngồi xổm xuống, cầm lấy một ©ôи ŧɧịt̠ bắt đầu liếʍ láp, "Hưm, bự quá em thích ©ôи ŧɧịt̠ bự."
Vẻ dâʍ ɖu͙© của cậu càng làm hai nam nhân sôi máu, cậu bú ɭϊếʍ cho Vương Hiền trước, Đại Vũ nhét ©ôи ŧɧịt̠ của mình vào tay cậu, thấp giọng: "Liếʍ cho anh nữa"
Đường Thiên hai tay cầm hai ©ôи ŧɧịt̠ thô to, liếʍ bên này một chút rồi lại liếʍ bên kia, khiến hai nam nhân thoải mái. Đường Thiên dùng lưỡi liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ bự cậu yêu nhất, nhưng vì bị nước xối nên không nghe được mùi tanh yêu thích, làm cậu có chút không vui, "Hay mình tắm xong rồi ra ngoài chơi nha."
Hai nam nhân nghe vậy thì kéo cậu đứng dậy, một người bôi sữa tắm một người giúp cậu súc rửa, vài phút sau cậu đã tắm sạch. Vương Hiền vẫn có chút ghét bỏ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong mông cậu, hỏi "Cú© Ꮒσα rửa sao đây?"
Đường Thiên bảo nam nhân cầm vòi sen nhắm thẳng vào mông cậu phun nước, phun vài lần cuối cùng cũng làm sạch, ba người mới lau khô thân thể đi ra ngoài.
Đại Vũ lúc tắm cho Đường Thiên đã vô cùng hứng thú với bên dưới của cậu, hắn nói "Tôi nếm thử l*и của bé da^ʍ trước." Hắn nằm lên ghế dài, ý bảo Đường Thiên tách chân ngồi quỳ lên mặt hắn, tư thế như vậy vừ vặn để hắn có thể nhìn thấy háng cậu, hai người tạo thành tư thế 69, ©ôи ŧɧịt̠ bực trước mặt Đường Thiên không chỉ một cây, Vương Hiền cũng quỳ trước mặt cậu muốn cậu giúp hắn liếʍ.
Cái ghế nhỏ hẹp chất ba người, vị trí vừa đủ nên không chen chúc. Đầu lưỡi đầy đặn của nam nhân liếʍ nhẹ lên môi l*и cậu, cậu thoải mái bắp đùi run lên, nghẹn ngào nói, "Anh trai tốt a a anh mau mυ'ŧ môi l*и em đi ư a hộŧ ɭε cũng muốn bị liếʍ..."
Đại Vũ bật cười nói: "Sao mà đĩ nhỏ da^ʍ quá vậy, nhưng mà non thật, bị nhiều ©ôи ŧɧịt̠ đυ. mà vẫn còn non mềm, quá thần kỳ."
"A ha bởi vì em bảo dưỡng nó rất tốt đó, sướиɠ quá, anh mυ'ŧ mạnh lên đi" Đường Thiên vừa nói vừa nâng vυ' da^ʍ của mình lên kẹp lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự của nam nhân, duỗi đầu lưỡi hầu hạ Vương Hiền. Vương Hiền nhìn động tác thành thạo của cậu, còn có đôi vυ' đang kẹp lấy Đại Vũ, âm thanh kí©ɧ ŧɧí©ɧ có chút khàn khàn, "Bé da^ʍ thành thạo ghê ta, trước kia thường xuyên làm đúng không?"
"Ư không có mà aa...©ôи ŧɧịt̠ bự của anh ăn ngon quá, to hơn chồng em nhiều" Đường Thiên si mê liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ vừa thô vừa dài kia, vừa dùng vυ' mát xa cho ©ôи ŧɧịt̠ người khác, l*и non và c̠úc̠ Ꮒσα thay phiên bị liếʍ, đến cả gậy thịt cương cứng cũng được nam nhân dùng tay sục, thoải mái khiến cậu càng thêm da^ʍ, đuôi mắt ửng hồng, nước miếng chảy không ngừng, lúc bú ɭϊếʍ cho nam nhân phát ra tiếng chóp chép.
Vương Hiền khẽ cười, "Chê chồng em không đủ bự nên mới lén lút ăn vụng đúng không?"
"Ha a... a ai bảo hắn không thỏa mãn được em, em thích ăn ©ôи ŧɧịt̠ bự, l*и da^ʍ và c̠úc̠ Ꮒσα cũng muốn được đút no" Cậu liếʍ ướt ©ôи ŧɧịt̠ trước mặt mình, sau đó mở miệng nuốt qυყ đầυ vào khoang miệng.
Cậu rất thích bú ©ôи ŧɧịt̠ cho nam nhân, chính là vị yêu thích cảm giác miệng ngập tràn mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙, bị căn bự nhồi đầy.
"Con mẹ nó quá da^ʍ mà" Vương Hiền bị cậu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đẩy eo cắm vào miệng cậu.
Đại Vũ tập trung liếʍ l*и da^ʍ và c̠úc̠ Ꮒσα của cậu, chui tới chui lui giữa hai cái lỗ, liếʍ cậu ướt chẹp nhẹp, lại dùng miệng lấp kín lỗ, hút một ngụm thật mạnh, nước da^ʍ ồ ạt phun vào miệng hắn, bị hắn nuốt cái ực, "Đĩ da^ʍ nhiều nước quá, nhiều hơn cả vợ anh."
Đường Thiên thế mới biết thì ra người dưới thân mình đã có vợ, cậu nghĩ đến mình đang kẹp ©ôи ŧɧịt̠ chồng người ta, lại bị chồng người ta liếʍ l*и liếʍ đít, cả người hưng phấn, nỗ lực thả lỏng yết hầu, nuốt ©ôи ŧɧịt̠ trong họng vào càng sâu.
Vương Hiền cười nhẹ nói: "Chị dâu là người đứng đắn, làm gì da^ʍ như con đĩ này được."
"Tôi còn thích cô ấy da^ʍ một chút cơ, đừng có vừa lên giường đã từ chối, nói là chịu không nổi, rõ ràng đã sinh con rồi." Đại Vũ oán giận, càng cố gắng liếʍ mυ'ŧ l*и non trước mặt, Đường Thiên phun nước quá nhiều, hắn uống không kịp, có một ít phun tung tóe lên mặt hắn, có mùi tang ngọt.
Côи ŧɧịt̠ bự của Vương Hiền đã bị Đường Thiên nuốt hơn một nửa, cổ họng tự động co bóp làm hắc cực kỳ sướиɠ, da đầu tê dại, "Hô, cái miệng này cũng da^ʍ thật đấy, còn biết thâm hầu, phê quá, anh muốn cắm hết vào." Hắn đỡ lấy đầu cậu, không chút thương tiếc đâm xuống, nguyên ©ôи ŧɧịt̠ đều chui hết vào miệng cậu, lông ©ôи ŧɧịt̠ phủ đầy môi cậu, nhìn khuôn mặt xinh đẹp bị ©ôи ŧɧịt̠ mình cắm đến biến dạng, Vương Hiền thích thú cực kỳ, sau lưng toát mồ hôi.
"Sướиɠ quá, sao miệng em giỏi quá vậy, cổ họng đang xoa bóp cho ©ôи ŧɧịt̠ anh kìa, hô" Vương Hiền vì cảm nhận loại sung sướиɠ kia, động tác rút ra rất nhậm, nhưng cắm vào lại nhanh , Đường Thiên bị hắn làm nức nở thành tiếng, chảy nước mắt, miệng bị căng ra cực hạn, hoàn toàn bị ©ôи ŧɧịt̠ bự căng đầy.
"Hình như em cũng đang sướиɠ lắm nhỉ, nước l*и ngày càng nhiều, c̠úc̠ Ꮒσα cũng da^ʍ quá, còn tự chảy nước." Đại Vũ có chút khϊếp sợ với phản ứng của Đường Thiên, vui sướиɠ liếʍ cho cậu, phát hiện cậu muốn bắn tinh còn dùng tay chặn lỗ nhỏ chuông lại.
Muốn bắn tinh mà bị chặn lại, Đường Thiên nứиɠ điên người, miệng hút càng chặt, khiến nam nhân tăng tốc độ, chơi miệng cậu như đang chơi l*и, sau mấy chục cú cắm rút, cố nhịn không bắn rút ©ôи ŧɧịt̠ ra.
Đường Thiên còn chưa ăn được tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình thích, có hơi ngu người, ánh mắt đói khát cầu xin, cậu liếʍ môi, "Em muốn"
Vương Hiền vốn dĩ không muốn bắn liền, bị cậu kí©ɧ ŧɧí©ɧ bóp mặt cậu, cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào lại, "Mẹ nó con đĩ da^ʍ mày, còn cầu xin đàn ông phun tinh trong miệng nữa chứ, để anh giúp em nhé, bắn chết con cho cái da^ʍ loàn này dám yêu đương vụиɠ ŧяộʍ còn da^ʍ như đĩ" Hắn nhanh chóng cắm rút, nhanh đến mức cậu trợn trắng mắt, khóe miệng không ngừng chảy dãi, Vương HIền tàn nhẫn cắm thêm mấy chục cú, bị kẹp không nhịn nổi nữa, cố tình rút ©ôи ŧɧịt̠ ra một chút, "Miệng hút chặt vào, ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ em yêu thích này."
Đường Thiên choáng váng ngậm chặt qυყ đầυ trong miệng, chất lỏng cậu yêu thích nhanh chóng tuôn ra từ lỗ chuông của nam nhân, toàn bộ bắn vào miệng cậu. Đường Thiên có kinh nghiệm nuốt tinh phong phú, không để rơi một giọt nào, ngậm hết toàn bộ rồi nuốt từng ngụm vào bụng.
Chờ nam nhân bắn xong, cậu vẫn đang liếʍ mυ'ŧ nhiệt liệt, mãi đến khi xác nhận đã mυ'ŧ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẫn chưa đã thèm mới dừng lại, dùng đầu lưỡi liếʍ một vòng cánh môi, trong ánh mắt mang theo thần săc mê ly, "Ưm, ăn ngon quá."
Sự dâʍ ɖu͙© của cậu kí©ɧ ŧɧí©ɧ Vương Hiền, hắn hận mình vừa bắn xong không thể cứng lại liền, oán giận ngồi xuống ghế.
Đường Thiên và Đại Vũ đổi tư thế, Đại Vũ dưới đất, Đường Thiên ngồi quỳ trên ghế, tư thế này vừa vận để cậu nhũ giao cho hắn, Đại Vũ nhìn cặρ √υ' da^ʍ của cậu, hô hấp có chút dồn dập, "Vυ' bự hơn cả vợ anh, hàng giả à?"
"Hức, không phải giả mà ô" Đường Thiên dùng ngực bao lại dươиɠ ѵậŧ của nam nhân, nhưng quá dài nên vẫn còn một nửa lộ ra, cậu bèn vươn lưỡi liếʍ láp qυყ đầυ cho hắn, hút chất lỏng trong lỗ nhỏ ra.
Đại Vũ kéo núʍ ѵú cứng như đá của cậu, "Thế sao bự quá vậy?"
"Ha a thoải mái quá, núʍ ѵú bên kia cũng muốn a ư là bị đàn ông chơi bự đó mỗi ngày họ đều mυ'ŧ nên mới bự như vậy... a a ©ôи ŧɧịt̠ của anh cũng to quá, mùi ngon lắm" Đường Thiên vừa liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ vừa trả lời, kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm Đại Vũ cũng kéo luôn núʍ ѵú còn lại của cậu, "Quyến rũ quá, bé da^ʍ thích ăn ©ôи ŧɧịt̠ lắm à?"
"Ưm em thích lắm" Đường Thiên thích muốn chết, cuộc sống hai năm nay cứ như cấm dục, giờ phút này cậu có cơ hội giải phóng sự dâʍ đãиɠ trong cậu.
Vương Hiền cũng bị lời nói của cậu trêu chọc, không nhịn được cầm dươиɠ ѵậŧ còn chưa cứng hoàn toàn cọ xát da thịt cậu, vừa liếʍ vành tai và tấm lưng nõn nà, dáng người Đường Thiên rất đẹp, chỗ cần gầy thì gầy, nhưng không đến mức trơ xương, da thịt sờ lên bóng loáng lại co dãn, làm người ta thích không rời tay.
Dươиɠ ѵậŧ tím đen cọ lên da thịt cậu, nhanh chóng cứng lên, Vương Hiền nóng lòng nói: "Tôi muốn thử c̠úc̠ Ꮒσα dâʍ đãиɠ của cɧó ©áϊ này, xem có ȶᏂασ ngon không."
Đại Vũ nói: "Tôi cũng muốn thử cái l*и non của em, chúng ta cùng chơi đi."
Đường Thiên nghe vậy nứиɠ cùng cực, hai cái lỗ da^ʍ bị liếʍ vốn đã rất khát khao, bây giờ sắp được ăn 2 ©ôи ŧɧịt̠ cùng lúc, vui mừng chết được. Hai nam nhân một trước một sau ôm cậu ở giữa, để cậu vòng chân quanh eo Đại Vũ, Vương Hiền ôm lấy ngực cậu từ phía sau, vừa dùng ©ôи ŧɧịt̠ bự đâm chọt mông cậu.
Lỗ da^ʍ mềm mại đã chuẩn bị tốt từ lâu, khi bị hai ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ vào cùng lúc, vui mừng phun nước, Đường Thiên nức nở ngẩng đầu lên, cảm nhận kɧoáı ©ảʍ khi được hai ©ôи ŧɧịt̠ đυ. cùng lúc. "Sướиɠ quá anh ơi a a lâu rồi không được đυ. hai lỗ cùng lúc ư anh ơi ȶᏂασ sâu vào chút ȶᏂασ căng l*и em rồi..."
Đúng như lời cậu nói, hai lỗ da^ʍ của cậu rất chặt, nước nôi lại tràn trề, là thiên đường của đàn ông. Đại Vũ vừa đâm vào đã có hơi nhịn không được, tầng tầng lớp lớp thịt non bao bọc lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn, còn liên tục liếʍ mυ'ŧ, khiến hắn sướиɠ cực kì: "L*и non cắn chặt quá, sướиɠ hơn vợ anh nhiều."
"A ©ôи ŧɧịt̠ bự cũng giỏi quá ~ giỏi hơn chồng em nhiều" Đường Thiên thở dốc liên tục, nỗ lực cắn chặt hai ©ôи ŧɧịt̠, như muốn nuốt luôn chúng nó.
Hai nam nhân không phải kiểu thương hương tiếc ngọc, chỉ cần sướиɠ, hai ©ôи ŧɧịt̠ cắm vào rồi rút ra một chút, sau đó lại hung hăng ȶᏂασ mạnh vào, một ©ôи ŧɧịt̠ như vậy đã làm cậu sướиɠ lên tiên, hai con cùng lúc làm cậu sướиɠ trợn trắng cả mắt, trước đó gậy thịt bị chặn lại không cho bắn tinh, bây giờ điểm da^ʍ liên tục bị cọ xát nhịn không nổi nữa phun ra.
"Ô ư bị hai ©ôи ŧɧịt̠ đυ. bắn rồi sướиɠ quá a a a ~" Đường Thiên sướиɠ chảy dãi, kɧoáı ©ảʍ bắn tinh khiến cậu càng mẫn cảm, bắp đùi run rẩy, cắn hai nam nhân chịu không nổi, liên tục dập ©ôи ŧɧịt̠ vào lỗ da^ʍ của cậu.
Cơ thể mới bắn tinh không chịu nổi bị đυ. thô bạo như vậy, Đường Thiên thét chói tai, cặρ √υ' bị đυ. lắc qua lắc lại, Đại Vũ nhìn nóng mắt, cúi xuống ngậm mυ'ŧ núʍ ѵú cậu. Vương Hiền không ngậm được, liền xoay mặt Đường Thiên lại, hôn đôi môi mềm mại của cậu.
Trên dưới ba cái miệng đều bị đàn ông lấp kín, trong nhà vang lên tiếng nước đυ. ȶᏂασ liên tục, vốn có hơi căng đầy lại biến thành kɧoáı ©ảʍ, hai ©ôи ŧɧịt̠ chỉ cảnh một lớp thịt mỏng thi nhau đâm vào điểm da^ʍ của cậu.
Đại Vũ hung hăng dập hông, bất ngờ đâm mở tử ©υиɠ, qυყ đầυ vô tình bị hút vào, bị tử ©υиɠ mềm mại ngậm chặt, lại bị một dòng nước ấm áp tưới lên, hắn sướиɠ muốn bắn, nam nhân kinh ngạc nhìn chằm chằm cậu: "Đĩ da^ʍ, ©ôи ŧɧịt̠ bự của chồng đang đυ. chỗ nào của em đấy? Sao thoái mái quá?"
Đường Thiên bị hôn môi đỏ tươi, nức nở nơi: "A ha, đυ. vào tử ©υиɠ em rồi sướиɠ quá a tiếp tục đi anh ư aa"
L*и da^ʍ của cậu bị chơi chảy nước ngập ngụa, thịt non đỏ tươi bị kéo theo mỗi khi ©ôи ŧɧịt̠ rút ra, lại hung dữ đâm vào, toàn bộ l*и múp chỉ biết nuốt vào theo bản năng, không ngừng khát vọng bị ©ôи ŧɧịt̠ cọ xát. Cú© Ꮒσα cũng bị ©ôи ŧɧịt̠ căng đầy, vách thịt đói khát bị đầu ©ôи ŧɧịt̠ kí©ɧ ŧɧí©ɧ sung sướиɠ, hai cái lỗ đều sùi một lớp bọt trắng bên ngoài, da^ʍ mỹ đến cùng cực.
"Mẹ nó cɧó ©áϊ còn bị đυ. đến tử ©υиɠ...bên trong thoải mái quá, giống như có một cái miệng tự động liếʍ mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ tôi, hô, muốn ȶᏂασ chết em cho rồi, sao chơi sướиɠ ©ôи ŧɧịt̠ vậy chứ?" Đại Vũ lần đầu được chơi một cái động thịt ngon lành như vậy, vẻ mặt có hơi điên cuồng, càng thô bạo múa may ©ôи ŧɧịt̠ bự đυ. ȶᏂασ nhân thê dâʍ đãиɠ trong lòng.
Đang lúc lửa tình bùng cháy giữa ba người, cửa đột nhiên bị gõ, hai nam nhân dừng lại nhìn nhau, nghĩ nếu là Chu Lâm sẽ bảo cứ vào đi không cần gõ cửa. Tiếng gõ vẫn vang lên, Vương Hiền cao giọng hỏi: "Ai đấy?"
Bên ngoài trả lời: "Tôi là Hoàng Vĩ Quốc ở phòng bên cạnh, cho hỏi các cậu có gặp vợ tôi không? Em ấy nói hơi mệt muốn nghỉ ngơi trong phòng, nhưng tôi không thấy em ấy."
Đường Thiên nghe tiếng chồng thì hốt hoảng, hai cái lỗ da^ʍ khít chặt, cố gắng cắn môi nhin tiếng rêи ɾỉ sắp tràn ra. Vương Hiền và Đại Vũ cực kỳ hưng phấn, hai người rút ©ôи ŧɧịt̠ bự đẫm nước ra rồi lại hung hăng đâm vào, Đường Thiên phê quá nhịn không nổi muốn kêu da^ʍ, cuối cùng vẫn cố nín.
Vương Hiền vừa đυ. nhân thê dâʍ đãиɠ, vừa trả lời chồng người ta: "Em ấy có qua đây."
Đường Thiên hoảng sợ, ánh mắt ngập nước, liều mạng lắc đầu nhìn nam nhân.
Cảm nhận được c̠úc̠ Ꮒσα ngày càng cắn chặt, Vương Hiền sung sướиɠ nói tiếp: "Nhưng vừa mới ra ngoài với Chu Lâm rồi, anh đi tìm thử xem."
Hoàng Vĩ Quốc "Ồ" một tiếng, lại nói lời cảm ơn.
"Không cần khách khí."
Hai cái nam nhân ác liệt nở nụ cười, cố ý cọ xát điểm da^ʍ của Đường Thiên, Đại Vũ hỏi cậu: "Vách tường không cách âm đúng không? Cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ rên lớn tiếng một chút, có thể gọi chồng em quay lại."
"A a không cần mấy anh quá đáng lắm huhu ȶᏂασ l*и em còn muốn em bị bắt gian a ư em muốn bắn ưʍ..." Đường Thiên biết chồng mình đã đi xa, thở phào nhẹ nhõm, lại tiếng tục dâʍ ɭσạи hưởng thụ hai ©ôи ŧɧịt̠ cùng đυ..
"Nhiêu đó mà quá đáng hả? Hay để lúc nào đó ba tụi anh cùng đυ. em trước mặt chồng em được không? Để chồng em học tập cách thỏa mãn cái l*и đói khát của em?"
"A không cần mà sao làm thế được..." Đường Thiên hoảng sợ, nhưng nghĩ đến cảnh tượng đó lại cảm thấy hưng phấn, nức nở lắc lắc mông, chủ động đón ý nói hùa bị đυ.. Hai nam nhân bị cậu kịp sướиɠ, tăng tốc độ ȶᏂασ l*и, sau trăm cú đâm rút, đều đê mê bắn tinh vào hai cái lỗ da^ʍ, khiến hai cái lỗ ngập ngụa tϊиɧ ŧяùиɠ.