Đường Thiên và chồng là Hoàng Vĩ Quốc đều được nghỉ nên muốn đi chơi, Hoàng Vĩ Quốc liền đặt chỗ ở khu nghỉ dưỡng suối nước nóng, Đường Thiên thì muốn đi ra nước ngoài, thế là hai người cãi nhau.
Hoàng Vĩ Quốc không quan tâm lời vợ nói. Công việc của hắn là thợ chụp ảnh, hai người hơn kém nhau mười tuổi, chuyện phòng the không hài hòa, sở thích cũng khác nhau dẫn đến sinh hoạt không như ý.
Vì hắn đã đặt chỗ nên Đường Thiên chỉ đành ngậm ngùi đi. Hôm sau hai người thu dọn hành lý lên đường. Trên xe khách không đông người lắm, dù sao cũng không phải mùa du lịch. Ngồi cách Đường Thiên một lối đi là một người lớn tuổi, lãng tai đang gọi điện thoại, giọng oang oang làm Đường Thiên thấy phiền. Cậu bảo Hoàng Vĩ Quốc sang nhắc nhở thì hắn không chịu, trách cậu thông cảm cho người lớn tuổi. Cậu định tự đi thì hắn nói một câu nếu có đánh nhau hắn sẽ mặc kệ cậu.
Đường Thiên trừng mắt liếc hắn, đến cạnh chỗ người già kia nhắc nhở, người già lập tức xin lỗi rồi tắt điện thoại. Đường Thiên cười đắc ý nhìn chồng, sau đó lấy túi của mình tìm một hàng ghế trống đằng sau ngồi xuống.
Hoàng Vĩ Quốc cũng mặc kệ không dỗ cậu, thậm chí còn lấy điện thoại ra bấm.
Đường Thiên uất ức, kể từ khi lấy hắn không ngày nào cậu không hối hận. Cha mẹ cậu mất sớm nên cậu tự sinh tự diệt từ nhỏ, khi gặp hắn hắn thích cậu xinh đẹp, cậu hài lòng hắn có việc làm có nhà ở, thế là hai người kết hôn.
Kết hôn xong cũng chẳng có ngày nào sung sướиɠ, Hoàng Vĩ Quốc ham hư vinh, chỉ thích gương mặt cậu xinh đẹp chứ không đυ.ng đến cậu. Chỉ thích chụp hình khoe khoang cuộc sống hạnh phúc có vợ đẹp rồi khoe lên cho bạn bè ngưỡng mộ. Đường Thiên là người song tính, nhu cầu tìиɧ ɖu͙© cao, đêm tân hôn nhìn dươиɠ ѵậŧ bình thường của chồng cậu, thất vọng thấu trời, còn phải giả bộ vui mừng thích thú. Nhất là khi làʍ t̠ìиɦ, nam nhân vẻ mặt đắc ý hỏi cậu "Chơi em sướиɠ không? Có phải muốn lên tiên luôn không bảo bối?" Còn bắt cậu gọi baba, Đường Thiên nhịn lắm mới không cười nhạo ra tiếng, nhưng từ đó về sau lên giường với hắn lại biến thành ác mộng của cậu, chỉ mỗi Hoàng Vĩ Quốc tự đạo diễn, cậu chỉ như người ngồi xem.3
Cởϊ qυầи áo khởi động cắm vào bắn ra, Đường Thiên tự nhận cho dù đổi thành cậu ở trên, cũng không kết thúc chiến đấu trong vòng năm phút, huống chi giữa chừng còn đổi vài tư thế.
Chưa kể Hoàng Vĩ Quốc còn rất keo kiệt, mỗi lần tặng quà cho cậu cứ như muốn lấy hết gia tài nha hắn, đi ăn tối gọi thêm một phần thịt bò, lúc trả tiền còn run tẩy, dáng vẻ keo kiệt làm cậu chướng mắt thêm.
Tổng kết lại là hai người tính cách không hợp, quan niệm tiền bạc không hợp, chuyện phòng the cũng không hợp nốt.
Đường Thiên tức giận suy nghĩ, vài phút sau xe dừng lại đón khách, cậu nhìn thấy một người cao lớn như gấu, rất thu hút sự chú ý, cậu biết gã, hai người trước đó quen biết nhờ bạn bè giới thiệu, gặp nhau hai lần, Đường Thiên còn từng ngủ với hắn.
Nhớ đến trải nghiệm lần đó, người cậu lại nứиɠ cả lên. Cậu có nhu cầu cao, hôm đó đi chơi với bạn, cậu ngồi cạnh gã, gã ôm bạn gái trong ngực, tay chân làm chuyện mờ ám, dươиɠ ѵậŧ dưới đũng quần nhô cao, Đường Thiên mới quất một trận chưa tận hứng, nhìn mà đỏ cả mắt. Khi gã đứng dậy đi vệ sinh cậu cũng đi theo, cố ý giả say lao vào ngực gã, tay nhỏ sờ soạng dươиɠ ѵậŧ gã, lại dùng cặp ngực không bọc chặt cọ lên người gạ, nam nhân cao lớn bị cậu quyến rũ không nhịn được, hơn nữa đã sớm nghe đến sự dâʍ đãиɠ của cậu, lập tức kéo cậu vào WC, trong không gian hôi thối cᏂị©Ꮒ một nháy.
Dươиɠ ѵậŧ gã rất to, khi cậu móc nó ra bị dọa phát ngốc, thích không chịu nổi, hận không thể húp trọn, chủ động vươn lưỡi bú ©ôи ŧɧịt̠ cho gã, sau đó bị gã lột quần ȶᏂασ l*и, ȶᏂασ cậu hơn nửa tiếng đồng hồ, đút no tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho l*и nhỏ và c̠úc̠ Ꮒσα, khiến Đường Thiên cực kỳ thỏa mãn.
Hiện tại nghĩ lại, tim cậu vẫn còn đập nhanh.
Phía trước xe toàn là người già, gã bước đến ghế sau nhìn thấy cậu thì sững sốt, "Đường Thiên? Em đi một mình à?"
Cậu đỏ mặt, "Anh còn nhớ em hả? Em đi với chồng."
Nam nhân ngồi xuống ghế cạnh cậu, cười khẽ "Sao quên được? Thật ra anh còn hỏi bạn cách liên hệ với em, nhưng không liên hệ được. Chồng em ngồi đâu?"
Đường Thiên chỉ chỗ, hắn ngồi ở ghế gần tài xé, cách nơi này rất xa. Nam nhân nhìn thoáng qua, đôi mắt lại quay về nhìn Đường Thiên, "Anh không ngờ em vẫn nhớ ra anh đó."
"Em nhớ mà, Chu Lâm đúng không?"
"Đúng vậy."
Xe bắt đầu chạy, nói chuyện một hồi mới phát hiện Chu Lâm cũng đi suối nước nóng, vậy mà Hoàng Vĩ Quốc còn dám nói chỉ hội viên vip mới đi được, đúng là khoác lác.
Sự khó chịu của cậu bị Chu Lâm nhìn thấy, dùng tay sờ nhẹ mặt cậu, "Sao vậy? Cãi nhau với chồng à?"
"Ừm" Đường Thiên ngượng ngùng nói ra, Chu Lâm ghé sát vào cậu, tay xoa nắn mặt cậu rồi sờ lên môi, "Đừng giân, đi chơi tâm trạng phải thoái mái."
Đường Thiên thấy hành động vuốt ve của gã liền hiểu ý, hai người đều chẳng phải quan hệ thuần khiết gì, đương nhiên hiểu rõ suy nghĩ trong lòng đối phương. Đường Thiên nhếch môi cười khẽ, "Có anh đi chung đương nhiên là vui rồi, à, bạn gái anh đâu?"
"Chia tay lâu rồi, bây giờ anh độc thân."
"Có phải nɠɵạı ŧìиɧ nhiều quá bị phát hiện đúng không?"
"Nɠɵạı ŧìиɧ gì chứ, lần đó với em là lần đầu mà. Gã ghé vào tai Đường Thiên, hơi thở nóng bỏng phun lên tai cậu, "Nhưng trải nghiệm lần đó rất tuyệt, l*и của Mật Đường tươi ngon mọng nước, anh chưa từng đυ. cái l*и nào ngon như vậy."
"Mật Đường" là biệt danh hồi trước bạn cậu hay gọi, hoặc nói thẳng ra là bạn tình, khi đó cậu dâʍ đãиɠ cực kỳ, ham tiền còn hư vinh, nói họ rằng vừa có tiền vừa thỏa mãn nhu cầu tìиɧ ɖu͙©, một công đôi việc cậu thích làm.
Đường Thiên nghe gã nhắc cơ thể liền phản ứng, trên mặt đỏ bừng, trong mắt phủ sương, cả người càng diễm lệ. Diện mạo của cậu thanh thuần, bề ngoài nhìn không liên quan đến chữ dâʍ đãиɠ tí nào, còn hơi trong sáng nữa, có đôi khi cố ý giả bộ nhu nhược để được đàn ông yêu thương, làm nhiều kẻ ganh ghét mắng chửi.
Sau khi tốt nghiệp đại học Đường Thiên không liên hệ với bạn tình nữa, bắt đầu muốn thay đổi trở thành một người bình thường, tìm một người kết hôn sống cuộc sống mới, không ngờ chuyện không như ý muốn.
Hiện tại nghe nam nhân nói, có thể bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mềm nhũn, đỏ mặt nói: "Em kết hôn rồi, anh đừng nói mấy lời như vậy."
"Mật Đường nhìn vẫn da^ʍ lắm, xem ra chuyến đi lần này của anh rất đúng đắn." Nam nhân không buông tha mà ngày càng sát gần cậu, đầu lưỡi liếʍ vành tai cậu, còn chui hẳn vào lỗ tai, thọc ra rút vào như đang làʍ t̠ìиɦ.
"Ưm a" Hơi thở ấm áp bao quanh cậu, mang theo mùi hương nam tính nồng đậm khiến người Đường Thiên tê dại, mất sức xụi lơ bị nam nhân ôm vào lòng, bàn tay thô to vuotsp ve eo cậu rồi sờ lên trên, khi sờ đến đồ buộc ngực của cậu cởi mãi không ra, liền nói "Bé Mật Đường, mau cởi cái này ra, để ca ca sờ vυ' da^ʍ của em, tối hôm đó vội quá chưa kịp liếʍ, hôm nay để ca ca liếʍ xem có mùi gì."
"Ư, đang ở trên xe mà, đông người lắm" Đường Thiên dục cự còn nghênh, oán trách nhìn nam nhân.
"Những người đó ngồi phía trước không thấy gì đâu, nhanh lên, thèm chết anh rồi." Chu Lâm có chút vội vàng, gã thật sự đã chia tay với bạn gái, nửa năm nay toàn tự thủ da^ʍ, giờ phút này nhìn thấy bảo bối, còn là vợ người ta, càng ngon miệng.
Đường Thiên cắn môi, chậm chạp cởi buộc ngực, cặρ √υ' kia liền nhảy tưng ra, nam nhân vội vàng vén áo cậu lên, hoàn toàn phơi ngực ra không khí. Đường Thiên hoảng sợ muốn che lại, nam nhân đã cúi đầu vùi vào ngực cậu, dùng đầu lưỡi to dày nhấm nháp.
"Hức" Đường Thiên nức nở một tiếng, động tác của nam nhân không những không làm cậu khó chịu, ngược lại cậu càng hưng phấn. Vυ' cậu rất lớn, vừa tròn vừa căng, còn nhô cao, nhìn như hai quả đào mọng nước, núʍ ѵú đỏ tươi hấp dẫn. Chu Lâm hôn hít say mê, đôi tay xoa bóρ ѵú cậu, lại liếʍ mυ'ŧ núʍ ѵú, bóρ ѵú cậu thành đủ hình dạng.
Đường Thiên sướиɠ ngửa cô, lại không dám kêu ra tiếng, ánh mắt động tình chảy nước, chỉ có thể thừa nhận kɧoáı ©ảʍ trong vô thức.
Đường đi tốn mấy tiếng đồng hồ, Chu Lâm ban đầu vội vã, sau đó chậm lại dần, cẩn thận đùa giỡn vυ' cậu, lại cười xấu xa nói: "Thế nào, Mật Đường yêu đương vụиɠ ŧяộʍ trong khi chồng ngồi gần đó có cảm giác thoải mái không?"
"Ưm, không có mà a a hút chậm một chút, hức, sướиɠ quá"
"Vυ' vừa trắng vừa đẹp vậy, có phải lâu rồi không có ai mυ'ŧ cho em không? Anh nhớ trước kia cơ thể em lúc nào cũng có dấu vết tình ái, trông như lúc nào cũng bị người đυ., nghe nói em còn gia nhập CLB bóng rổ?"
Đường Thiên cắn cắn môi, đỏ mặt gật đầu, "Đúng vậy, sao hả anh?"
Chu Lâm cười xấu xa nói: "Khi đó mọi người đều nói em là thịt chậu của đội bóng rổ, một cái l*и ăn không biết bao nhiêu ©ôи ŧɧịt̠, còn có một truyền thuyết rất dâʍ đãиɠ."
Đường Thiên bị lời gã làm thẹn thùng, lại càng hưng phấn, cậu gần như là bị đè ngã xuống ghế, đầu sát bên cửa sổ còn nam nhân đang đè lên vυ' cậu dâʍ ɭσạи "A ha truyền thuyết gì?"
"Nói em là đặt cược giữa hai đội bóng, khi thi đấu đội nào thắng sẽ được ȶᏂασ em tập thể, có phải thật không?"
Cậu cắn môi phủ nhận, "Không có, sao cớ thể chứ a a"
"Còn có cả ảnh chụp mà, làm sao giả được? Mật Đường dâʍ đãиɠ nói dối nha. CLB các em có một lần thắng trận, cả đội cùng đυ. em như thế nào?" Chu Lâm nhớ đến những tin đồn kia thì rất hưng phấn, rõ ràng đĩ da^ʍ dưới thân cũng rất nứиɠ, gậy thịt cứng cả lên, cách một lớp quần chọt vào bụng gã, Chu Lâm lột luôn quần cậu ra, nhìn thấy qυầи ɭóŧ thì híp mắt, "Mật Đường dâʍ đãиɠ bây giờ biết mặc qυầи ɭóŧ rồi à, khi đó đến qυầи ɭóŧ cũng không mặc? Có phải để dễ đυ. hơn không?"
"A hôm đó...hôm đó không kịp mặc quần, ư a anh liếʍ vυ' đi" Đường Thiên sướиɠ phê, du͙© vọиɠ đã lâu chưa được thỏa mãng dâng trào điên cuồng, làm cả người cậu ngứa ngáy.
Chu Lâm liếʍ nhẹ lên núʍ ѵú cậu, "Kể anh nghe xem hôm đó họ đυ. em thế nào, anh sẽ liếʍ cho em."
"Hức" Đường Thiên nghĩ đến chuyện cũ càng nứиɠ hơn, "A a bọn họ xấu xa lắm, học cách chơi biếи ŧɦái của Nhật Bản, nói là mới phát minh ra gì đó a ha"
"Cách chơi gì?"
"Ưʍ... là vách tường mông a"
Chu Lâm nứиɠ điên, ngón tay cách qυầи ɭóŧ xoa lỗ da^ʍ của cậu, đũng quần Đường Thiên đã sớm bị nước da^ʍ thấm ướt, vải dệt dính chặt lên môi l*и, đền hình dáng của l*и cũng hiện rõ. "Vách tường mông là gì? Nói rõ ra."
"A thoải mái quá anh xoa mạnh lên đi anh trai tốt a a... vách tường mông chính là khoét một cái lỗ trên tường, chỉ để lộ mông của em ra cho họ ȶᏂασ ư ô..."
"Có cả cách chơi da^ʍ như vậy à, vậy em nói anh nghe, hôm đó em bị bao nhiêu ©ôи ŧɧịt̠ đυ.?" Chu Lâm hưng phấn liếʍ mυ'ŧ vυ' cậu, vừa nhìn cậu chằm chằm.
"Mười ©ôи ŧɧịt̠ ư a, đội bóng rổ có tổng cộng mười người l*и da^ʍ và c̠úc̠ Ꮒσα đều bị họ ȶᏂασ, bọn họ còn bắt em chơi đoán ©ôи ŧɧịt̠ đoán đúng sẽ cho em uống tϊиɧ ɖϊ©h͙" Đường Thiên nhớ đến lần làʍ t̠ìиɦ đó kí©ɧ ŧɧí©ɧ kinh khủng, hôm đó cậu bị đυ. gần cả ngày, l*и da^ʍ và c̠úc̠ Ꮒσα đều bị bắn đầy, còn bị sưng lên.
Chu Lâm cắn núʍ ѵú, "Vậy bé da^ʍ đoán đúng mấy ©ôи ŧɧịt̠?"
"A, chỉ đoán trúng ba ©ôи ŧɧịt̠" Đường Thiên liếʍ môi, vẻ mặt nhớ nhung, "Côи ŧɧịt̠ đội trưởng dài nhất lớn nhất, còn một ©ôи ŧɧịt̠ gắn bi sắt nên rất dễ phân biệt, còn ©ôи ŧɧịt̠ kia thì hơi cong, mỗi lần đυ. vào đều làm em phê lòi, nên nhận ra được"
"Cho nên miệng cũng chỉ bị bắn ba lần tϊиɧ ɖϊ©h͙ sao/"
"Đúng vậy tiếc thật" Đường Thiên vẻ mặt luyến tiếc, kí©ɧ ŧɧí©ɧ sự cυồиɠ ɖâʍ của nam nhân, gã thô bạo liếʍ cắn ngực cậu, chơi đến mức nó vừa sưng vừa đỏ, mới liếʍ dọc từ bụng xuống đến lỗ da^ʍ. Khi bị lột qυầи ɭóŧ Đường Thiên chẳng có chút phản kháng nào, căn bản không để ý đang ở trên phương tiện công cộng, dù chồng cậu ngồi phía trước, còn có rất nhiều người.
Qυầи ɭóŧ bị cởi xong cậu còn chủ động banh hai chân ra, để nơi bí ẩn nhất bại lộ trước mặt nam nhân. Chu Lâm nhìn l*и cậu còn kinh ngạc cảm thác, "Bé da^ʍ còn chưa bị đυ. nát à? L*и da^ʍ nhìn vẫn non, màu sắc vẫn đẹp như vậy, anh còn cho rằng em đã sớm bị đυ. thành đen thui rồi."
"Không có đâu huhu, mỗi ngày em đều bôi thuốc dưỡng kỹ, anh trai ȶᏂασ vào sẽ biết, em đảm bảo còn non còn chặt hơn lần trước, chồng em cũng chưa chơi được bao nhiêu" Đường Thiên có chút đắc ý nói, cậu đúng là đã bị rất nhiều người đυ., người ghen ghét cậu đều chửi cậu l*и nát, nhưng thực tế thì l*и và c̠úc̠ Ꮒσα cậu càng ngày càng non mềm, da cũng càng mịn màng co dãn, hơn nữa khuôn mặt xinh đẹp, rất quyến rũ đàn ông.2
Chu Lâm nghe vậy, gấp không chờ nổi nhét một ngón tay thô to vào miệng l*и, bên trong ngập nước, tầng tầng lớp lớp thịt non chen chúc, hút chặt ngón tay gã, còn liên tục nuốt vào. Gã nuốt nước miếng, "Đúng là càng non mềm, l*и da^ʍ rõ ràng đã ăn nhiều ©ôи ŧɧịt̠ như vậy lại y chang xử nữ, xem ra Mật Đường trời sinh thích hợp cho đàn ông chơi."
"Huhu, ngại lắm anh đừng nói nữa" Đường Thiên mặt đầy ý da^ʍ, miệng kêu nam nhân đừng nói nữa nhưng chân lại banh rộng hơn.
"Hơn nữa trước kia em cạo sạch lông à? Anh còn tưởng em không có lông chứ, thì ra nhiều lâm như vậy, người ta nói lông nhiều càng da^ʍ, xem ra là sự thật." Trên lông của cậu đều dính nước da^ʍ, niệu đạo cũng không ngừng chảy nước, mùi có hơi tanh.
Đường Thiên cắn môi, "Chồng em không cho cạo nên em không cạo nữa, a a ngón tay cắm sâu hơn chút, sướиɠ quá"
Ngón tay thô to của nam nhân dạo một vòng trong lỗ da^ʍ của cậu rồi rút ra, còn kéo theo một sợi chỉ bạc trong suốt, nhìn da^ʍ mĩ cực điểm, "L*и non vẫn thích phun nước như vậy, để anh nếm thử xem còn da^ʍ như xưa không nhé." Gã nhét ngón tay vào miệng nhấm nháp, nhìn như không nếm được vị gì, đột nhiên cúi đầu le lưỡi liếʍ thẳng vào l*и non của cậu.
"A anh" Đường Thiên thoải mái phải lấy tay chặn miệng, ngăn mình phát ra tiếng rêи ɾỉ, nhưng thật sự sướиɠ quá, đặc biệt sướиɠ l*и. Khi cậu làʍ t̠ìиɦ với chồng, hắn chỉ qua loa đại khái cho xong chuyện, cho nên kɧoáı ©ảʍ như thế này khiến cậu khó nhịn nổi.
Nam nhân như kẻ chết khát liếʍ mυ'ŧ l*и cậu, từ môi l*и đến hộŧ ɭε, thậm chí là lỗ l*и ướt đẫm, đều dùng lười liếʍ sạch. Hai tay của gã nâng mông Đường Thiên lên, Đường Thiên nhìn đầu lưỡi của gã liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα mình, cơ thể run rẩy, "Ư sướиɠ quá, c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ cũng bị liếʍ, a a ư anh trai tốt liếʍ sâu vào đi"
"Chỗ nào của Mật Đường cũng da^ʍ hết, ca ca rất thích" Nam nhân tiếp tục liếʍ cho cậu, hai cái lỗ thay phiên bị liếʍ, chờ đến khi liếʍ chán chê mới chui đầu lưỡi vào l*и, đẩy nguyên cái lưỡi vào, an ủi thịt da^ʍ đói khát bên trong.
"A" Tiếng nhạc trên xe che dấu tiếng rên da^ʍ của Đường Thiên, cậu sướиɠ quá l*и tự động kẹp chặt, không cho cái lưỡi kia rời đi, lại bị đầu lưỡi linh hoạt liếʍ mở từng chút mị thịt, liếʍ ra càng nhiều nước da^ʍ, nam nhân còn "ực" một tiếng nuốt hết nuốt da^ʍ vào bụng.
Liếʍ mở l*и da^ʍ xong Chu Lâm chuyển sang liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα cho cậu, c̠úc̠ Ꮒσα mềm xốp ngậm lấy đầu lưỡi của gã, vách thịt nóng ướt cũng tự động chảy nước, chờ gã liếʍ xong, cả hai lỗ da^ʍ đều đang mở miệng đợi gã đến đút no.