Edit : Hannah
Phương Thần sáng hôm sau nhìn thấy Bắc Minh Huy, hắn vào bếp pha sữa nóng cho Bảo Bảo.
Khi hắn cầm chai quay vào nhà thì bị anh ta túm lấy cánh tay.
Phương Thần ngữ khí không tốt: " Anh làm sao vậy?"
“Sao lại tức giận?” Bắc Minh Huy thật sâu nhìn hắn, suy nghĩ một chút: “Chỉ vì tôi nói con chim sẻ nhỏ của cậu?
Phương Thần mất cảnh giác, đỏ mặt tía tai: "Không có." Từ khi nhớ lại quá khứ, hắn không nghĩ tới chính mình là người chơi trò chơi, một hai câu cũng không giải thích được, liền muốn rời đi.
Bắc Minh Huy từ chối: "Còn chưa nói rõ ràng, cậu không được phép rời đi."
Phương Thần hắng giọng nói: " Nguyên soái, anh liên quan gì đến tôi? Tại sao anh không cho phép tôi quan hệ thân thiết với những người đàn ông khác, lại để tôi sống trong biệt thự của anh. Anh vẫn không thừa nhận rằng anh thích tôi. Đây là trò gì vậy? "
Bắc Minh Huy nói: "Tôi ở đây bảo vệ an toàn cho cậu."
“Không cần, tôi sẽ tự bảo vệ mình.” Phương Thần cứng rắn nói, trong mắt có chút nóng bỏng, cưỡng ép quay đầu đi, cố ý nói: “Tôi đi đây, con trai tôi cũng phải rời khỏi đây cùng với tôi. Ảnh có thể đến với Lê Âm. "
Bắc Minh Huy nói: "Tôi không liên quan gì đến anh ta! Anh đừng làm phiền vô cớ. Để bọn nhỏ mạo hiểm với anh vì chuyện hỗn loạn bên ngoài?"
Hiện tại bên ngoài có rất nhiều người muốn quấy rầy hắn, Phương Thần cha đã mất rất nhiều, muốn tìm hắn giải quyết tài khoản, bị hắn chặn đỏ bao nhiêu người, mới nhất dưỡng chất cũng đã làm không ít. các ngành thức ăn nhanh tiện lợi bị ảnh hưởng.Đối với Hỏa Đằng đó, nếu tìm được cách thì sẽ gặp được người thông suốt.
Phương Thần nghẹn ngào, anh thật sự không thể đem đứa nhỏ làm liều.
Nhưng để hắn ở lại đây, nhưng cũng có chút không muốn.
Giữa hai người trong phòng bếp có một bầu không khí kỳ lạ, lúc này, hắn nghe thấy tiếng kêu của Phương Tiểu Bảo: "Con muốn uống sữa..."
Sau đó Phương Thần tỉnh táo lại, đưa con trai bình sữa trẻ con, một khi con trai đã đói, hắn không đợi được một giây.
Khuôn mặt đang khóc của Phương Tiểu Bảo đỏ bừng, Phương Thần bế con trai lên, nhét bình vào miệng, Tiểu Gia liền nín khóc uống cạn, sữa trong bình giảm đi rất nhanh!
Bắc Minh Huy định đi làm, nhưng anh đã đi đến cửa nhà, ở lại chừng hai phút đồng hồ đã rời đi.
Sau khi mọi người rời đi, Phương Thần ngẩng đầu nhìn hướng cửa, cảm thấy mất hứng.
Phương Tiểu Bảo uống xong sữa, đôi mắt to xinh đẹp nhìn Phương Thần.
Phương Thần nhìn lại đứa con trai vô tư này, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm rất nhiều, nói: "Vẫn là ba ba quá yếu."
Tuy rằng năng lực tinh thần của hắn đã đạt tới cấp bốn, nhưng hiệu quả chiến đấu lại rất kém.
Hắn muốn tăng cường đào tạo thợ máy của mình và làm cho bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, để bảo vệ con trai .
Hắn muốn tìm kiếm các khóa học liên quan trên Internet để xem có thể tự học.
Khi hắn mở tính võng ra, hắn thấy rằng Lê Âm đến.
Lê Âm nói: "Phương gia, là một quý tộc thượng lưu, hồi đó dùng máu và mồ hôi của dân thường để tích lũy vốn liếng. Họ thuê hàng nghìn người, cuối cùng thu được hơn mười kg quặng tinh vỡ. Khoa học bình dân, đây là phòng ngự giữa các vì sao nhất. Bộ phận quan trọng. Nó chỉ mọc ở trường sao nguy hiểm. Mọi thu thập đều chết người. Còn Phương Thần là người thừa kế duy nhất. Hắn rõ ràng là ngồi nhiều như vậy, nhưng lại không chịu lấy ra. Chỉ theo dõi người khác đi chết đi. Bây giờ không ngờ Nó đã trở thành một thương nhân có lương tâm với thiên hạ rồi. Phương Thần, bún hấp huyết người có ngon không? "
Sau khi tin tức này được gửi đi, trang mạng xã hội là một cơn bão đẫm máu.
Chứng nhận của Lê Âm theo sau là một loạt cao cao tại thượng, thường là tính tình cao lạnh, không biết sẽ rơi lệ gì.
Nhiều người lần lượt mắng mỏ hắn vì làm nổ tinh thể ma, chỉ cần nghe tên cũng biết một loại quặng cực kỳ nguy hiểm, hiện nay khoa học giữa các vì sao ngày càng tiến bộ, có rất nhiều thiết bị quy mô lớn có thể khai thác, nhưng loại quặng này đặc biệt không ổn định. Khai thác bằng máy móc phải được thực hiện thủ công, điều kiện khai thác rất khắc nghiệt, và hầu như tất cả đều phải đánh đổi bằng mạng sống.
Nhiều người chết trong quá trình khai thác mỏ. Thật tội lỗi cho hắn khi sở hữu quá nhiều viên đá thô quý giá.
"Thật kinh tởm, trước đây tôi còn bị Phương Thần hâm mộ."
"Chúng tôi không phải là những người đã chết, và chúng tôi không đủ tư cách để nói lời tha thứ."
"Phương Thần đại nhân, đừng giả chết, xin đáp ứng."
Phương Thần giận, Phương gia cũng góp phần vào sự ổn định của chế độ Liên Bang, bây giờ cầm tài sản của hắn thì không biết xấu hổ.
...
Bắc Minh Huy đang ở trong phủ thống soái, gọi phụ tá đi qua.
"Anh muốn tôi làm gì?"
Bắc Minh Huy nói: "Nếu chỉ có một mình anh, có chuyện gì không thể giải thích nổi?"
Phụ tá nói: "Nếu tôi mất bình tĩnh với anh, tôi chỉ muốn thu hút sự chú ý của anh. Hắn nên thích anh, đối tác của hắn thế này." Trái tim của hắn là tâm phúc của Bát Quái. Người như nguyên soái cũng sẽ được ban cho. tình cảm. Đã chín muồi? Tò mò.
Bắc Minh Huy không để ý ánh mắt của người phụ tá lấp đầy ánh mắt Bát Quái, nói tiếp: "Vậy nếu anh ta nói rằng tôi có quan hệ với người khác thì sao?"
Phụ tá kiên quyết nói: " Anh ta ghen tị."
Bắc Minh Huy ho khan một tiếng: "Được, anh đi xuống."
Người phụ tá đi ra ngoài toàn bộ, chưa kịp ra cửa đã bị Bắc Minh Huy gọi lại, nói: "Chuyện hôm nay tôi đã nói rồi, đừng nói cho ai biết."
“Được rồi.” Người phụ tá đang nói, và đột nhiên chiếc vòng tay phát ra âm thanh.
Sau khi mở ra, sắc mặt anh ta đột nhiên thay đổi: "Nguyên soái, đội trưởng Lê Âm công kích Phương Thần trên các trang mạng xã hội."
Bắc Minh Huy lập tức mở phần mềm xã hội.
Chuyển tiếp đã đột phá một triệu, chưa đến một giờ, cư dân mạng mắng chửi tăng vọt, Phương Thần lúc trước chặn đường quá nhiều người, cho nên lần này có không ít bản thảo mua vào hack hắn, muốn lấy cơ hội để bước lên nó.
Phương Thần chỉ đáp lại một câu: Lương tâm trong sáng!
Bắc Minh Huy cau mày mắng người, không hiểu lúc trước có bao nhiêu người thích Phương Thần, sắc mặt lập tức thay đổi.
Bắc Minh Huy lập tức sử dụng tài khoản chính thức của mình để gửi một tin nhắn: Quân đội đã sở hữu hai mỏ tinh thể ma bộc phát, sản lượng đã tăng lên đáng kể. Không cần nhân viên đóng góp, sản lượng đủ để bảo vệ lãnh thổ Mông Hoa Tinh.
Từ này phát ra.
Cư dân mạng bị sốc.
Nó tương đương với tin đồn chính thức.
Tại sao vừa rồi còn tức giận như vậy, nhưng đã bị bắt nhịp, thích thần tượng thì không thể vươn lên đẳng cấp của tất cả các ngôi sao.
Ngoài ra, Lê Âm còn tấn công Phương Thần một cách bừa bãi.
Một người là tài năng trẻ trong quân đội, người còn lại là một nhân vật nổi tiếng trên Internet. Mọi người đều có thành kiến. Đó là lý do tại sao một cuộc đào tẩu quy mô lớn như vậy đã xảy ra.
Nhưng bọn họ không ngờ rằng điều đó lại khiến vị quan chức này đích thân bác bỏ tin đồn, như một cái tát vào mặt mỗi người trong số họ.
Với một đòn quy mô lớn như vậy vừa rồi, tiếng nói yếu ớt của những người hâm mộ Phương Thần đã chìm trong đám đông.
Bây giờ toàn bộ mạng im ắng đến kỳ lạ, Tinh nhân fan lớn của Phương Thần buồn bực nói: Các ngươi đều đã quên Phương Thần mang lại cho ngươi trước kia lợi ích như thế nào, bởi vì người khác bắt đầu mắng nhiếc liền thay Phương Thần nói vài câu. đang ớn lạnh, nó không có giá trị trên tinh tế.
"Chính là, cám ơn hắn một cái lúc trước lợi dụng, hiện tại đạo lý bị bắt cóc. Thật là đại công. Hơn nữa Phương Thần phải giao cơ nghiệp cho quốc gia sao? Cầu xin ngươi làm người của chính mình."
"Các ngươi xem Phương Thần kinh nghiệm chưa? Hắn rốt cuộc sống sót đến bây giờ. Bây giờ đội trưởng nhất định muốn chộp lấy cái gì, các ngươi cùng thổ phỉ có gì khác nhau."
"Theo Logic của anh ấy, nếu ai có tiền và tài sản mà không giao nộp thì đó là kẻ có tội. Này, nếu tôi vạch trần sự thật của người khác, họ có đến bắt tôi không? Tôi sợ lắm."
"Ở trên lầu đừng sợ, ta sẽ mắng hắn, Lê Âm, mẹ ngươi ... tới bắt ta, khi ta bị bắt nhớ gửi cơm hộp cho ta."
Nhiều người qua đường cũng hiểu ra và bắt đầu xin lỗi. Câu cuối cùng đến: "Không ngờ mình lại giống một con chó, giống một con cɧó ©áϊ."
"Đừng xúc phạm một con chó."
Tuyên bố chính thức này quá thời điểm, tất cả mọi người muốn được người bên trên che chở, nhưng nếu không có điều tra thì sẽ phun người, mặt mày ủ rũ, không có khí lực đánh gục CP.
Phương Thần phải lên Weibo xin lỗi thích thú.
...
Phương Thần cùng con trai chơi đùa, Phương Tiểu Bảo làm cho hắn cười đến rất sảng khoái, cơ hồ có thịt, thật là vui vẻ.
Một lúc sau, Bắc Minh Huy trở lại, nói: "Không sao chứ ?."
"Cảm ơn ."
Bắc Minh Huy thấy hắn vẫn như thường, trong lòng hơi an tâm, phát hiện Phương Thần có thể chịu đựng hơn người thường rất nhiều.
Phương Thần đặt con trai xuống, để cho chú người máy cùng Phương Tiểu Bảo chơi đùa, đi ra nói: "Anh có thể thu tôi đi học , tôi muốn đi hệ Cơ Giáp."
Bắc Minh Huy đưa mắt nhìn Phương Thần, Hệ Cơ yêu cầu thể lực rất cao, giống như Phương Thần, mềm như sợi mì, không có trường học nào nhận hắn, muốn từ chối nhưng cuối cùng quan hệ giữa hai người cũng dịu đi. , Anh sợ rằng càng ngày càng tệ, nói: " Cậu căn bản cũng không có. Nếu như cậu thật có tâm này, tôi có thể dùng thời gian rảnh dạy cho cậu."
Là quốc nhân của toàn bộ giữa các vì sao, hắn không chỉ dựa vào khuôn mặt này, còn có danh hiệu chiến thần giữa các vì sao, tuyệt đối mạnh mẽ, có bao nhiêu người không thể cầu xin cơ hội này!
Phương Thần cũng kinh ngạc không biết hắn sẽ nói như vậy, nói: "Được rồi, cám ơn."
Bắc Minh Huy nói: "Không có gì. Tôi muốn ăn thịt bò áp chảo rượu vang đỏ."
Phương Thần: ... Hắn học hành hỏng bét thật đấy, may mà còn có thể nấu bữa cơm nên mới làm.
Bắc Minh Huy hài lòng đi làm sau khi ăn xong, nói buổi tối sẽ trở về dạy hắn.
Phương Thần định mua một ít sách về máy móc lái xe, hướng dẫn vận hành cơ bản và mô hình nhỏ, hắn là một người có hành trang thần tượng, vì có một người thầy tốt như vậy, hắn không thể hỏi những câu ngu ngốc được.
Đến nơi rồi, Phương Tiểu Bảo rất thích mô hình cơ khí mini, chỉ cần lấy nó và chạy.
Đây là một cơ chế thu nhỏ một đối một với một viên đạn tầm xa trên đó, rất nguy hiểm, vì vậy hắn bắt đầu đuổi theo nó.
Phương Tiểu Bảo tưởng ba đang chơi với mình, vừa chạy vừa cười.
Người máy cũng cùng bọn họ cùng bọn họ vòng qua một vòng, Phương Thần mệt mỏi, ngồi dưới đất cười nói: "Nhóc con, đó là đồ chơi của ba!"