Edit: Hannah
Sau khi Phương Thần giao tiếp với con trai xong, hắn lấy hạt Niên Quả ra, không giống như những hạt giống rau trước đây, hạt giống này đặc biệt tròn, to bằng móng tay nhỏ, lại phồng lên, Phương Thần đã vặn một hạt giống rất nhanh. những hạt giống sẽ xuất hiện trong biển kiến
thức.
Phương Thần cẩn thận thăm dò tinh thần lực, hắc sắc, chẳng lẽ là cái loại này nhi tử hoàn toàn không hoạt động, hắn đang do dự, đột nhiên hắc nghĩa bạo phát bạo phát tinh thần lực của hắn.
Phương Thần lưng lập tức đổ mồ hôi, xưa nay chưa từng có khi kích hoạt hạt giống hoạt động bên trong.
...
Tạp Nhĩ Kỳ có râu đang nói chuyện với ai đó, nếu Phương Thần ở đây chắc hẳn rất ngạc nhiên, người kia chính là giáo viên hói mà hắn gặp hôm nay Tạp Nhĩ Kỳ nói: “Anh có thể giúp tôi kích hoạt một ngàn Niên Quả được không. sắp hết tháng rồi mà không thấy ai liên lạc với hắn. Thời khắc quan trọng nhất của người thợ sinh học do hắn rèn ra. Trong đó có đủ thứ đồ tốt hiếm có. Không biết có bao nhiêu thứ được thêm vào. Hình như là vậy nó sẽ thành công. Nó chỉ là một miếng dán đầu gối. Một nghìn lần nhổ lông mi Niên Quả cuối cùng. Hắn đang bị mắc kẹt ở đây, vì thiếu cái cuối cùng, hắn đã không làm được và nó sắp sụp đổ của rối loạn ám ảnh cưỡng chế.
Thầy trọc cau mày nói: "Hạt giống Niên Quả có chứa Quỷ Đằng ký sinh. Một khi kích hoạt, hạt giống nhất định sẽ bị Quỷ Đằng tấn công. Ai dám mạo hiểm đây?"
"Có không có cách nào khác."
"Trừ khi có một người có sức mạnh tinh thần rất mạnh, thúc giục cuộc sống của một người chiến đấu." Nói trắng ra, đó là một việc làm liều lĩnh. Những người như họ tham gia vào sức mạnh siêu nhiên sinh học có thể kiếm được nhiều tiền và được an toàn nếu họ tham gia vào việc gieo trồng hạt giống chiến đấu với nó?
Nhìn vẻ mặt chán nản của thầy Kha anh ta suy nghĩ một lúc rồi nói: “Hay là đi quân sự.” Trong lĩnh vực này cần có tất cả những người có năng lực!
Thầy Kha sinh ra đã không có tình yêu để nói: "Nếu tôi có thể tìm thấy nó, tôi sẽ không lo lắng về nó cho đến bây giờ."
...
Phương Thần bây giờ tình thế vô cùng nguy hiểm, Quỷ Đằng đó trượt không rời tay, ăn mòn, chỉ cần tinh thần lực chạm vào người, Quỷ Đằng sẽ phát ra tiếng kêu ma quái, âm thanh đó kích động lòng người và cáu kỉnh.
Lòng bàn tay bắt đầu tê dại, Phương Thần choáng váng trong biển ý thức, hai bên thực lực ngang nhau, nhưng Quỷ Đằng xảo quyệt hơn, dường như cảm nhận được biến hóa của hắn muốn tấn công lần nữa.
Phương Thần khống chế tinh thần nhất thời hai tay càng tê dại, hôm nay đọc sách, nguy hiểm vô cùng, nếu thật sự ngất đi, biển thần thức sẽ bị Quỷ Đằng chiếm hết.
Phương Thần củng cố hoảng sợ trong lòng cắn đầu lưỡi, đau buốt lập tức sảng khoái, trong lòng tuyệt vọng, Phương Thần vô thức vận động sinh lực, đây là khả năng tiềm tàng của mọi người, sau đó Quỷ Đằng lập tức kêu rên vài tiếng. Dường như tôi nhận ra đó là thời khắc của trận chiến quyết định, nhóm Quỷ Đằng nhỏ bé đã bị gϊếŧ trước đó đột nhiên mở rộng gấp mười lần.
Trận chiến càng đến càng kịch liệt, hắn thực sự càng bình tĩnh, khống chế được tinh thần lực lao lên lần nữa, không chỉ có dũng khí, còn có quyết tâm hoàn toàn tiêu diệt đối thủ.
Với một tiếng nổ, Quỷ Đằng biến mất.
Phương Thần kiệt sức bị đẩy ra khỏi biển, ọc ọc ói ra máu, sau đó ngã xuống, vòng tay phát ra âm thanh kí©ɧ ŧɧí©ɧ: “Cảnh báo… Cảnh báo… Cảnh báo an toàn.” Thân thể đã đến cực hạn, tính mạng. và cái chết một ranh giới. Vào lúc này, toàn bộ biển ý thức giống như một cơn lũ, và chất dinh dưỡng dồi dào chảy theo máu đến tất cả các bộ phận của cơ thể.
Phương Thần còn chưa đột phá cấp ba tinh thần lực, hoàn hôn mê vòng tay vừa rồi khóc cũng dần dần yên tĩnh!
Cả cơ thể như được tắm trong suối nước nóng dễ chịu.
Khi tỉnh dậy, trông như đang lăn qua bùn, bẩn đến mức khiến người ta không thích, lập tức đi tắm rửa sạch sẽ, cả người cũng sảng khoái, nhìn hắb thấy rằng thậm chí mọi người còn rạng rỡ hơn.
Hắn lần nữa trở lại biển thức, hạt giống mờ mịt lúc trước sáng ngời như một ngôi sao nhỏ, lúc này Phương Thần lại bị kích động, ánh sáng càng lúc càng mạnh.
Tất cả các thao tác đều thành thạo và miễn phí, so với cấp độ hai thì tiện dụng hơn, giống như việc cắt bơ bằng dao nóng một cách trơn tru. Khoảnh khắc, nó đã thay đổi.
Sau đó, một tin nhắn chưa đọc đến từ robot nhà.
Phương Thần bước tới.
Hắn mở ra xem, đó là tin nhắn, là tin nhắn của người cha đáng ghét nhất của Phương Thần.
Sau khi mở ra, có một tin nhắn, và một số tin nhắn khác, sớm nhất là năm năm trước, tất cả đều là tin nhắn chưa đọc, cách đó vài năm, giờ ông ta lại xuất hiện, và tin nhắn mới nhất đã được gửi đi. ngày hôm qua .: "Phương Thần, mẹ anh để lại cho anh bao nhiêu?"
"Thằng đáng chết, mau trở về đi, không biết xấu hổ với Internet."
"Ta bị ngươi làm cho mất mặt."
"Phương Thần, mẹ ngươi cũng cho ngươi sách linh lực thực vật?"
"Thần nhi, về nhà đi, Trần a di sắp xếp hôn sự tốt cho ngươi, đúng vậy. Đây là một ít di vật lúc đó mẫu thân để lại cho ngươi."
Người đàn ông trong hình giống một con chó, nhưng còn xấu hơn một con chó, Phương Thần nhìn thấy khuôn mặt của ông ta, những ký ức đau buồn đó lại hiện lên!
Hồi đó bố hắn là một chàng trai nghèo, ông ta đã kết hôn. Gia đình mẹ hắn vốn là một quý tộc thuộc tầng lớp thượng lưu, sau này mới sa sút. người thứ ba dẫn theo một người chỉ kém hắn một tuổi, en trai của hắb, hai người đã ở bên nhau nhiều năm trước, sau khi mẹ hắn chết vì bệnh, cha hắn lập tức thay đổi chức vụ và thôn tính rất nhiều tài sản của Phương gia, ông ta trở thành nhà sản xuất cơ khí ngày nay!
Khi đó, hắn còn nhỏ và không muốn lấy nhìn vào mắt để làm lộ mặt nạ giả của bố mình. Nhưng bố hắn đã phát hiện ra và đuổi anh ấy ra ngoài. Giờ đây, cậu con trai thứ ba đã trở thành thế hệ giàu có thứ hai. .
Và hắb đã dấn thân vào con đường nổi tiếng trên Internet, ngay từ đầu đã bị tấn công toàn bộ mạng Internet, và hắn cũng có những mánh khóe của người mẹ kế và em trai của mình trong đó.
Phương Thần ghê tởm với nhà bọn họ, lần này phụ thân của Bạch Nhãn Lang đã bắt được huyết mạch của hắn, một di vật chết tiệt, không thể để lại cho bọn họ một thứ cặn bã!
Ngay sau đó Phương Thần đã phản ứng lại: "Đồ ở đâu?"
Ở đó gần một giây, cuộc gọi video lập tức được thực hiện, Phương Thần do dự mà nhấc máy.
Ba của hắn tự hào gió xuân mấy năm gần đây tăng cân không ít, nhìn thấy Phương Thần nói: "Tôi hôm nay sẽ trở lại."
"tốt."
"Thần nhi ah. Con ..." Ông cũng muốn nói chuyện với đứa con trai nổi tiếng trên mạng này, không ngờ chưa nói xong một câu đã cúp điện thoại, sắc mặt đột nhiên trở nên tái nhợt, từ khi nổi tiếng đến khi nây. Ông đã nhận được sự tức giận như vậy, ông đột nhiên trở nên tức giận.
Người phụ nữ xinh đẹp trung niên bên cạnh nói: “Này không quan tâm đến trẻ con.” Tuy rằng nói như vậy, trong lòng rất đau, nàng vẫn là sợ phụ thân bọn họ không tốt, bất hiếu!
Ông nói: “ Hắn sẽ đến sau và hỏi kỹ xem chuyện gì đang xảy ra với kho chứa trong không gian đó.” Giờ đây, không gian lưu trữ đã được phép bán. Ông mới biết rằng người vợ đã chết của mình đã từng sử dụng nó. Mười tỷ mua một kho chứa cho mười công ty. Lúc đầu đó là một cái giá cao ngất trời, nhưng bây giờ nó gần như là vô giá. Có rất nhiều thứ mà không gian lưu trữ có thể làm được. Ông chưa bao giờ nghe nói về điều này. Ông có thể " t phàn nàn về điều đó., nhưng ông không ngờ rằng khi đó người vợ hiền lành và đã chết của ông lại bắt đầu giấu giếm ý định của ông.
Một khi để ý niệm này trong lòng, hắn cảm thấy mình đi đâu cũng thất thố, đời Phương Thần, hắn là công tước thứ mười bốn, gia tộc nên lưu bao nhiêu cổ vật?
Tuy rằng kiếm được rất nhiều tiền, nhưng hắn vẫn luôn cảm thấy Phương Thần có trong tay nhiều hơn, là một thương nhân, phiền toái nhất chính là hắn phải chịu.
Người đẹp trung niên nói: "Hãy hỏi cậu ta về Bí tịch". Bà có đầu óc tốt hơn cha của Phương Thần. Cha của Phương Thần là một doanh nhân, và tâm trí của ông chỉ toàn chuyện kinh doanh. Nhưng gia đình giàu có thực sự, những tài sản riêng đó là sách cũ, kinh điển và những thứ tương tự vô giá. Lúc đầu, quân đội cũng dựa vào máu để rửa sạch xã hội thượng lưu và tích lũy rất nhiều bí mật. là những người bình thường.
"VÂNG."
Hai người đều có ma chướng trong lòng, đều muốn từ Phương Thần lấy cái gì tốt, cuối cùng chờ đến khi Phương Thần trở lại.
Phương Thần vừa bước vào, một hàng quản gia mặc lễ phục nói: "Phương tiên sinh thật tốt."
Người đẹp trung niên giả bộ tức giận nói: “Phương tiên sinh tên là gì, gọi là thiếu gia.” Sau đó nắm lấy tay Phương Thần một cách tự nhiên: “ Phương thiếu gia, tôi chưa về nhà. nhiều năm như vậy hào quang cũng nên biến mất. "Ta trên mạng đã từng nhìn thấy Phương Thần, lần này mặt đối mặt, ta còn có chút ghen tị sao? Phương Thần thật đúng là hảo nhìn thấy ánh sáng!
Phương Thần không chút lưu tình buông cô ra: " Tôi chỉ muốn lấy lại đồ của mẹ."
“Chuyện này đừng lo lắng, để ta hỏi ngươi, mẹ ngươi khi đó để lại ngươi cái gì.” Không gian lưu trữ cao cấp có thể làm thành dạng không dễ thấy sao? Nếu không nói ra, người khác thật sự không biết.
"Không."
"Cậu đang nói dối."
Phương Thần nhìn bộ dạng của Bạch Nhãn Lang, cảnh cáo: "Mẹ tôu không nói lời nào mà bỏ tôi đi, cho dù giao cho tôi, ông, người ngoài cũng không có khả năng chỉ huy!"
"Anh nói ai là người ngoài, ta là cha của anh! Anh hiện tại cứng rắn cánh, mắng ta còn chưa đủ trình độ." Đã thành chuyện cười! Còn dám coi thường hắn?
"Bây giờ tôi nhớ rằng ông là cha của tôi, ông đã làm gì?"
"Được, được. Sao hai người vừa gặp đã cãi nhau." Người đẹp trung niên cầm một chiếc hộp lên nói: "Đây là di vật của mẹ anh, anh có thể đặt mua."
Phương Thần mở ra xem, trong đó có mấy bộ quần áo cũ chết tiệt hồi còn trẻ, cùng một số ảnh cũ.
Phương Thần cất kỹ những thứ này, xoay người định đi, đi trước nói: "Nghe nói người đi chân trần không sợ đi giày sao? Đừng chọc tức tôi, nếu không ngươi đi thử xem?"
Ông ta trợn tròn mắt, thở hổn hển như bò, rồi nói: "Mày dám nói chuyện với cha mày thế này mà ngược lại thì ngược lại."
Trích đoạn nhỏ chap sau_______
Phương Thần lúc này bị đẩy vào trong một dãy phòng khách sạn, có một người béo như heo ở đây, khuôn mặt lấm lét, mặt mũi tràn đầy râm mỹ!
“Ôi, tiểu mỹ nhân.” Hắn thấy Phương Thần hai mắt sáng ngời, trên mạng, Phương Thần còn nổi tiếng hơn mấy ngôi sao nhỏ, hơn nữa hắn và Nguyên soái có một khoảng thời gian không rõ ràng.....