Thần Tinh

Chương 1

Tại một trấn nhỏ xa xôi, có một gian cửa hàng tạp hóa nho nhỏ, ông chủ cửa hàng tạp hóa là một thanh niên độc thân, nhìn trắng nõn lịch thiệp, có không ít cô nương trấn trên thấy anh đều sẽ đỏ mặt, nhưng mà anh vẫn độc thân, bình tĩnh mà trông coi cửa tiệm tạp hóa này, rất ít khi đi ra ngoài.

Một ngày, ông chủ cửa hàng tạp hóa nhặt được một đứa bé ở trước cửa tiệm, tên là Thần Tinh, , đứa bé này rất đáng yêu và ngoan ngoãn, tính cách của cậu có chút nội liễm(ẩn, thu mình) và khi nói chuyện với cậu thì cậu rất hay xấu hổ.

Mặc dù đó không phải con trai ruột của mình, nhưng ông chủ cửa hàng tạp hóa đối sử với đứa bé này so với gia đình ruột thịt còn thân thiết hơn, cố gắng cho thằng bé hết thảy, đứa bé này cũng phi thường không chịu thua kém, không chỉ hồn nhiên lương thiện hiếu kính cha nuôi, thành tích ở trường học cũng rất tốt, vẫn luôn cầm cờ đi trước, mười ba tuổi cũng đã nhảy lớp lên sơ tam(tương đương với lớp 8). Khiến hàng xóm xung quanh thập phần hâm mộ, tiếc nuối sao bọn họ không nhặt được một đứa trẻ như vậy, bằng không thì đứa bé đó cũng sẽ nhu nhuận không kém.

Nhưng đứa nhỏ này cũng có mặt khiến ông chủ cửa hàng tạp hóa đau đầu , tính tình của cậu rất nội liễm, không thích cùng người khác nói chuyện, mỗi lần một tan học khẳng định sẽ chạy về nhà giúp anh việc nhà từ trên xuống dưới, không giống những đứa trẻ hoạt bát sáng sủa cùng tuổi, chẳng những không có bạn bè tới cửa đến chơi, nhìn thấy khách đến mua đồ còn xấu hổ chạy đi.

Ông chủ cửa hàng tạp hóa suy nghĩ không ít biện pháp muốn cho tính cách con trai trở lên hoạt bát một chút, nhưng vẫn không hiệu quả gì cả.

Ngày hôm đó, trường học của Thần Tinh tổi chức dã ngoại ở ngoại thành(ngoài thành phố), ông chủ cửa hàng tạp hóa dị thường tích cực mà cổ vũ con trai vẻ mặt không có gì là hứng thú kia, quả thực là hao hết võ mồm, cuối cùng cũng khiến con trai không yêu hoạt động gật đầu, thế là ngày xuất hành , ông chủ cửa hàng tạp hóa nhét thật nhiều đồ ăn đồ uống vào cặp của con trai, hy vọng con trai không cố kỵ cái gì mà chơi vui vẻ.

Cũng là ngày hôm đó, biết thời điểm về của con trai, ông chủ cửa hàng tạp hóa vẫn luôn chờ đến bảy giờ tối đều không thấy bóng dáng của con trai. Ngay từ đầu tưởng là đi đường tắc xe, lại đợi thêm nửa tiếng cuối cùng nhịn không được gọi điện thoại cho giáo viên của con trai, kết quả cô giáo nói bọn họ 5 giờ đã về, đứa nhỏ đều về hết rồi.

Từ trước đến nay Thần Tinh tan học đều sẽ lập tức đi về nhà, chưa bao giờ đi chơi về muộn, vừa nghe thấy lời này, ông chủ cửa hàng tạp hóa cảm thấy tình huống có gì đó lạ.

Cố không trông coi cửa hàng nữa, đóng cổng lại, đi đến trường học của con trai, vừa đi một bên vừa tìm, nhưng đi từ trường học về nhà rồi đi lại đã hai vòng rồi, ông chủ cửa hàng tạp hóa gấp đến độ thiếu chút nữa muốn đi báo công an.

Nhưng đó là đứa trẻ 13 tuổi rồi, mất tích còn không đến năm giờ, cảnh sát chắc chắn sẽ không tiếp nhận việc này.

Ông chủ cửa hàng tạp hóa chỉ phải xách một trái tim, khuyếch phạm vi lớn hơn để tìm, thời gian quá trôi qua , mắt thấy đã là 11 giờ khuya rồi, vẫn không thấy bóng dáng của con trai đâu, anh liền thử chạy về nhà lần nữa, nếu không nhìn thấy con trai anh nhất định sẽ báo công an.

Nhìn qua từng ngôi nhà xung quanh, xa xa chỉ thấy đường tối đen, trước cửa tiệm Khẩu Bắc có một thân ảnh quen thuộc nhắm chặt mắt , nhanh chóng tiến lên .Vừa thấy, ông chủ cửa hàng tạp hóa nhất thời quá sợ hãi, chỉ thấy con trai sắc mặt tái nhợt hôn mê bất tỉnh, quần áo trên người hỗn độn , trong lòng có dự cảm không tốt liền mở cửa đem con trai vào cửa tiệm.

Đem hài tử cẩn thận để ở trên giường, hai tay run rẩy cởϊ áσ con trai, những vết cắn thô bạo tràn ngập trên da thịt trắng nõn, ông chủ cửa hàng tạp hóa chân mềm nhũn, cơ hồ không đứng dậy được. Hai tay phát run cởϊ qυầи con trai, một màn trước mặt càng làm anh không tiếp thu được, không thấy qυầи ɭóŧ của con trai, bắp đùi và bên cạnh đều là một mảnh bừa bãi, lây dính không ít máu cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng nặc, cẩn thận tách hai chân con trai ra, hốc mắt ông chủ cửa hàng tạp hóa đỏ lên, kiên nhẫn không xem lại lần thứ hai.

Ông chủ cửa hàng tạp hóa không biết nên làm gì bây giờ, anh ngây ngốc ngồi cạnh dường, nhìn dấu vết che kín thân thể con trai, muốn báo công an, giãy dụa do dự. Nếu báo công an, có thể hay không không tìm thấy hung thủ, mà một khi chuyện này công khai, đời này của con trai cơ hồ là hủy , nhưng nếu không báo công an...

Ngay tại thời điểm ông chủ cửa hàng tạp hóa không biết làm sao, con trai đang hôn mê tỉnh lại, vừa thấy cậu mở mắt ra, ông chủ liền lập tức đứng lên, "Thần Tinh, con sao rồi?"

Mới vừa tỉnh lại con trai mờ mịt trong chốc lát, dần dần mới hồi tưởng lại, vẻ mặt hoảng sợ, nước mắt liền chảy ra:

"Ba! Ba!"

"Ba ba ở đây, ba ba ở đây, đừng sợ, đừng sợ !"

Nhìn con trai khóc thê thảm, ông chủ cửa hàng tạp hóa ôm lấy hài tử không khỏi khóc thành tiếng.

"Tại sao sẽ như vậy, tại sao!"

Đúng vậy, tại sao sẽ như vậy, Thần Tinh chỉ nhớ rõ là cậu đang đi về nhà như mọi khi, khi đi qua một ngõ hẻm tương đối ít người, bỗng nhiên có một người từ đằng sau dùng khăn tay bịt miệng với mũi của cậu lại, chỉ cảm thấy một mùi hương khí nồng đậm, thực nhanh liền cái gì cũng không biết.

Sau đó, cậu cảm thấy hạ thân đau đớn như có cái gì đó kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chính là ánh mắt mông lung, cậu hoàn toàn không biết mình đang ở nơi nào, người ở trên người mình là ai, không quản cậu cầu xin tha thứ, thân thể của nam nhân phía trên không hề dừng lại, một lần lại một lần, không ngừng mà không ngừng , vả lại phát điên dùng thứ cứng nóng thô to xé rách thân thể của cậu , dươиɠ ѵậŧ không ngừng mà mặc kệ thân thể cậu như thế nào, cᏂị©Ꮒ hai cái động...

Không sai, thần tinh năm đó sở dĩ bị vứt bỏ, rất có thể là vì thân thể dị dạng của cậu...

Không giống nam nữ bình thường, cậu không chỉ có dươиɠ ѵậŧ của nam nhân, cũng có bướm của nữ nhân, chẳng qua hai nơi đó so với người bình thường không lớn lắm, đồng thời giấu ở trong thân thể của cậu, khiến cậu từ khi biết chuyện này, liền trở nên càng thêm nội liễm nhát gan, rất sợ người khác biết bí mật này.

Nhưng hôm nay, nam nhân lại cường bạo nơi mà cậu luôn muốn che giấu, hắn áp chế hai bắp đùi cậu, bắt bọn nó dạng hết cỡ, cố gắng banh hai nơi đó ra, rồi mới không lưu tình chút nào mà sung sướиɠ cᏂị©Ꮒ bướm nhỏ, đâm màиɠ ŧяiиɧ mỏng manh, khiến từ giữa tràn ra máu tươi đem dươиɠ ѵậŧ thô to nhiễm đỏ, không chỉ một lần mà thao khô, khiến Thần Tinh đau không chịu nổi , khóc thảm cầu xin tha thứ, đến khi bất tỉnh rồi tỉnh lại, hắn vẫn luôn không buông tha, cho đến khi tử ©υиɠ ở sâu trong bướm nhỏ của cậu tràn ngập tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân, toàn bộ hoa môi xung quanh bướm bị thao lật ra, lộ ra đỏ tươi với thịt mềm trong bướm nhỏ, tựa như bông hoa bị mưa làm dập nát, thê thảm đáng thương.

Đến khi nhụy hoa không thể chứa thêm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân, nam nhân ngược lại tiến công c̠úc̠ Ꮒσα ở phía sau, không trải qua quá nhiều sự khuếch trương cùng bôi trơn, liền lại là một trận xé rách, tiếp theo lại cuồng bạo xâm chiếm cậu, nhưng cuối cùng, hắn lại đem dươиɠ ѵậŧ thô to đâm vào bướm nhỏ đang như bị xé rách kia, đem lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào...

Một khắc kia, Thần Tinh thật sự cho là mình tới địa ngục, đau đớn chỉ muốn chết đi.

Cuối cùng sau một lần tỉnh lại sau hôn mê, cậu cũng đã nằm ở trong l*иg ngực ấm áp của cha, thật hy vọng đó là một hồi ác mộng.

Cuối cùng ông chủ cửa hàng tạp hóa quyết định không đi báo công an, điều này cũng là ý tứ của Thần Tinh, chuyện như vậy, cùng với bí mật như vậy, một khi công khai, đời này của Thần Tinh thật sự sẽ bị hủy.

Chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.