Bạch Trầm cổng cặp sách của Kiều Ninh sau lưng, hai tay hoành bế cô rời đi vườn trường.
Kiều Ninh chôn đầu vào vai Bạch Trầm, mái tóc đen dài che đi biểu cảm câu nhân trên gương mặt tinh khôi cô.
Bạch Trầm cảm thấy hầu kết ướŧ áŧ, cả người đánh cái rùng mình.
Hầu kết có liên quan mật thiết với tuyến nội tiết của nam nhân, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ hầu kết chẳng khác nào bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu nhỏ.
Bạch Trầm nghiến răng, trong lòng ghi tạc một bút chướng.
Cô chắc chắn biết rõ vị trí nhạy cảm của khác giới nên mới ra sức liếʍ mυ'ŧ như vậy, thậm chí còn cố tình phát ra tiếng mυ'ŧ thanh cùng tiếng nước tấm tắc cho hắn nghe.
Bạch Trầm hiện tại rất muốn đè Kiều Ninh ở trên cổng trường thao làm một lần cho cô trường trí nhớ, bản thân sợ đau sợ ngứa lại luôn như có như không câu dẫn hắn, bây giờ còn dám trắng trợn dụ dỗ hắn.
Chỉ là năng lực kiềm chế của Bạch Trầm vượt xa các thiếu niên đồng lứa, hắn chỉ nghĩ chứ không làm.
Tài xế đã chờ sẵn ở phía bên ngoài, thấy thiếu gia nhà mình ôm một nữ sinh bước ra, trên gương mặt người ngồi trong xe thoáng qua bất ngờ. Nhưng người được Bạch Trầm chọn lựa làm việc cho bản thân luôn là người được sàng lọc kỹ càng, tố chất tâm lý cực kỳ tốt. Tuy trong đầu có trăm ngàn suy đoán, tài xế vẫn làm đúng chức trách của mình, không chút khác thường giúp Bạch Trầm mở cửa xe.
Bạch Trầm để Kiều Ninh ngồi ở hậu tòa, kế bên cửa sổ bên trái, bản thân lại vòng qua phía sau xe, ngồi vào vị trí bên cạnh cửa sổ bên phải. Hậu tòa được thiết kế như sofa dài, độ đàn hồi vô cùng thoải mái. Nội thất bên trong thuộc loại sang trọng bậc nhất, tông màu chủ đạo là màu trắng trang nhã, điều hòa cũng khai ở nhiệt độ phù hợp.
Kiều Ninh không chút e dè hưởng thụ không gian tốt đẹp, đôi chân thon dài bắt chéo gác lên giá để chân, đưa tay lên cổ áo, kéo ra cà vạt, tùy ý cởi bỏ một cúc áo trên. Hành động nhìn qua vô cùng hư hỏng lại không có một chút dung tục, thậm chí còn mang theo bá khí cùng cao quý.
Trong phút chốc, cô như thay đổi thành người khác, không hề dính Bạch Trầm như vừa rồi, mặc kệ khoảng cách giữa hai người xa hơn một mét cũng không có ý định tiến lại gần. Tự nhiên lấy ra điện thoại, nhanh nhẹn cấm tai phone, bắt đầu làm việc riêng.
Lần đầu tiên trong đời, Bạch Trầm có loại cảm giác bị lợi dụng xong liền bị vứt bỏ, tuy hình ảnh cô không quan tâm đến hắn làm hắn có chút chướng mắt nhưng thời gian còn dài, từ từ dạy dỗ cũng không sao.
Bạch Trầm nhìn về phía tài xế nói.
"Về chung cư".
"Đi khu phố Nhật Tân".
Kiều Ninh cùng hắn đồng thời lên tiếng.
Tài xế không rõ hỏi lại Bạch Trầm.
"Thiếu gia, ngài muốn đi đâu?"
Bạch Trầm không trả lời, hắn nhìn về phía cô.
"Em muốn đi phố Nhật Tân?"
"Ừ!"
Mi mắt cũng không nâng, tùy ý ứng thanh, hai ngón tay nhanh nhẹn rõ màn hình điện thoại, dừng như rất bận rộn.
"Đi phố Nhật Tân".
Bạch Trầm chiều theo ý của cô.
Tài xế cảm thấy bản thân gặp được chuyện lạ. Trước nay hắn chỉ thấy thiếu gia nước chảy mây trôi vô lễ với người khác, chưa từng thấy ai vô lễ với thiếu gia vẫn được thiếu gia bao dung, đặc biệt là những người cùng lứa.
Hắn thật sự rất tò mò thân phận của nữ sinh phía sau a! Không lẽ là thiếu phu nhân tương lai!
Tên tài xế vui đùa nghĩ ở trong lòng, nhưng mặt ngoài vẫn không xuất hiện một chút cảm xúc dư thừa.
Siêu xe chạy qua vài con phố, còn 5" nữa là đến khu phố Nhật Tân, Bạch Trầm chủ động hỏi Kiều Ninh.
"Nhà em ở đâu?"
Khu phố Nhật Tân là một khu phố lâu đời, là một trong những nơi tập trung những gia tộc danh giá nhất Triều Châu, thậm chí là cả nước. Người sống ở đây phi phú tức quý, nhà cũ của Bạch gia cũng chiếm một địa phận ở trong khu phố.
"Nhà em...!"
Kiều Ninh cố ý kéo dài âm tiết, ánh mắt tựa như đa tình rồi lại nhạt nhẽo di dời lên người Bạch Trầm. Cô bài trừ ra một nụ cười giả tạo, kéo xuống một tai phone, tiến lên tiếp cận Bạch Trầm.
Kiều Ninh thấp hơn Bạch Trầm một cái đầu, tư thế nghiêng người về phía trước càng làm cô lùn hơn hắn. Từ góc độ của Bạch Trầm, có thể dễ dàng quan sát được đôi gò bòng e ấp dưới chiếc áo ngực ren trắng, khe rãnh giữa hai quả đào ngon ngọt sâu hút đầy dụ hoặc.
Kiều Ninh mặc kệ ánh mắt nóng lực của Bạch Trầm nhìn mình, giúp hắn đeo lên một bên phone, đưa màn hình điện thoại đến trước mặt Bạch Trầm.
Dáng vẻ của hai người có chút thân mật nhưng nhìn qua vẫn xem như trong sáng, giống như nam nữ bằng hữu đang cùng nhau xem điện ảnh. Nhưng đó cũng chỉ là giống như, thực tế nội dung cả hai đang xem, đang nghe, hương diễm hơn phim điện ảnh gấp trăm lần.
Ánh sáng bối cảnh trong video lờ mờ nhưng không tối tăm, ngược lại không khí tù động đó còn tăng thêm vài phần nghệ thuật cho đoạn video.
Quan cảnh trong video cũng chẳng xa lạ, ít nhất đối với Bạch Trầm, quan cảnh này, hắn khắc sâu ký ức.
Cảnh tượng bên trong là ở phòng bếp, chính là phòng bếp đêm qua hai người làʍ t̠ìиɦ. Nhìn vào hình ảnh trong video, đủ để nhận ra có rất nhiều camera được lắp đặt ở rất nhiều góc độ khác nhau. Video đã qua chọn lọc cắt ghép, chẳng khác nào bộ phim kỹ xảo người lớn thật sự. Mà nam chính trong video đó lại là hắn.
Hắn đóng vai một tên sở khanh lưu manh, giả nhân giả nghĩa giúp đỡ rồi từ từ lộ ra con dã thú trong lòng, cưỡng ép thiếu nữ đơn thuần cùng hắn giao hợp. Vì đã qua cắt ghép nên Bạch Trầm càng thấy rõ ánh mắt xâm chiếm cùng cơ khát của bản thân. Mà người đang cho hắn xem video thì lại đóng vai nữ chính ngây thơ, liều chết để bảo vệ trinh tiết của bản thân.
Hôm đó thần trí của Bạch Trầm không được thanh tĩnh, nhưng hôm nay thì khác, hắn càng cảm nhận được sự dụ hoặc trí mạng của cô. Đặc biệt là thái độ chuyển biến từ cầu xin sang đập ngồi dìm thuyền. Một câu "có giỏi thì anh gϊếŧ tôi đi!" đủ cho thấy được sự kiên quyết không chịu khuất nhục, âm điệu mạnh mẽ lại tuyệt vọng của thiếu nữ sạch sẽ khi xui xẻo gặp phải sắc lang làm người đau lòng không thôi!
Diễn xuất của cô quá xuất sắc, dễ dàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thú tính xâm chiếm của khác giới. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ nam căn phía dưới của hắn ngẩng cao đầu, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn muốn dùng nó hung hăng xỏ xuyên qua tiểu huyệt của cô, bắt tiểu huyệt của cô phải hàm chứa côn ŧᏂịŧ dữ tợn, hàm chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt của hắn.